古诗词

风雨篇

鲁兰仙

春风习习,春雨丝丝。chūn fēng xí xí,chūn yǔ sī sī。
出门四顾,小草离离。chū mén sì gù,xiǎo cǎo lí lí。
风雨无情,草尚随时。fēng yǔ wú qíng,cǎo shàng suí shí。
人生有志,而不相知。rén shēng yǒu zhì,ér bù xiāng zhī。
嗟尔君子,何其多疑。jiē ěr jūn zi,hé qí duō yí。
非君子疑,世路易迷。fēi jūn zi yí,shì lù yì mí。
岂如草木,萋萋无私。qǐ rú cǎo mù,qī qī wú sī。
感此之故,令我心悲。gǎn cǐ zhī gù,lìng wǒ xīn bēi。
白云渺渺,志在崇山。bái yún miǎo miǎo,zhì zài chóng shān。
非如流水,回环人间。fēi rú liú shuǐ,huí huán rén jiān。
泉流胡择,云意难攀。quán liú hú zé,yún yì nán pān。

鲁兰仙

鲁兰仙,字灵香,山阳人。一同姊,黄照室。有《瘦春仙馆诗剩》。 鲁兰仙的作品>>

猜您喜欢

荒村

鲁兰仙

荒村何所见,茅屋两三椽。huāng cūn hé suǒ jiàn,máo wū liǎng sān chuán。
人语白云外,秋来黄叶边。rén yǔ bái yún wài,qiū lái huáng yè biān。
野光吹落日,海气接长天。yě guāng chuī luò rì,hǎi qì jiē zhǎng tiān。
仰首飞鸿度,凄凄亦可怜。yǎng shǒu fēi hóng dù,qī qī yì kě lián。

野望

鲁兰仙

天末风初起,苍茫落日时。tiān mò fēng chū qǐ,cāng máng luò rì shí。
海云翻大壑,山木堕寒枝。hǎi yún fān dà hè,shān mù duò hán zhī。
穷野归鸦急,高原去马嘶。qióng yě guī yā jí,gāo yuán qù mǎ sī。
那堪当暮景,黄叶更离离。nà kān dāng mù jǐng,huáng yè gèng lí lí。

和兰岑客中感怀

鲁兰仙

四望浮云蔽远山,一身惆怅荻芦间。sì wàng fú yún bì yuǎn shān,yī shēn chóu chàng dí lú jiān。
洪流尚未安徐甸,宛马何由入汉关。hóng liú shàng wèi ān xú diān,wǎn mǎ hé yóu rù hàn guān。
万里风烟人去远,三秋明月鸟飞还。wàn lǐ fēng yān rén qù yuǎn,sān qiū míng yuè niǎo fēi hái。
思亲况是兼忧国,知道愁多鬓易斑。sī qīn kuàng shì jiān yōu guó,zhī dào chóu duō bìn yì bān。

和兰岑客中感怀

鲁兰仙

独夜楼头怅成华,秋来无处不堪嗟。dú yè lóu tóu chàng chéng huá,qiū lái wú chù bù kān jiē。
雁惊远浦离人梦,霜落孤村处士家。yàn jīng yuǎn pǔ lí rén mèng,shuāng luò gū cūn chù shì jiā。
曲院风寒人尽散,虚堂帘卷月初斜。qū yuàn fēng hán rén jǐn sàn,xū táng lián juǎn yuè chū xié。
凭栏更惜篱前菊,枝叶萧疏尚有花。píng lán gèng xī lí qián jú,zhī yè xiāo shū shàng yǒu huā。

溪上曲

鲁兰仙

溪头日落寒鸦悲,往来溪上攀杨枝。xī tóu rì luò hán yā bēi,wǎng lái xī shàng pān yáng zhī。
溪小无声杨枝堕,游鱼穿波花满舸。xī xiǎo wú shēng yáng zhī duò,yóu yú chuān bō huā mǎn gě。
回首东山月半竿,水天苍茫一色寒。huí shǒu dōng shān yuè bàn gān,shuǐ tiān cāng máng yī sè hán。
但见暝色千里来,随人直上高楼端。dàn jiàn míng sè qiān lǐ lái,suí rén zhí shàng gāo lóu duān。
芦荻萧萧风又起,夜深落叶落不止。lú dí xiāo xiāo fēng yòu qǐ,yè shēn luò yè luò bù zhǐ。

小娥别余三载矣近颇不见消息再寄长句

鲁兰仙

出门怅何适,满目尽芳草。chū mén chàng hé shì,mǎn mù jǐn fāng cǎo。
不见故人来,惟见春花老。bù jiàn gù rén lái,wéi jiàn chūn huā lǎo。
春花几度藏月多,别时容颜今如何。chūn huā jǐ dù cáng yuè duō,bié shí róng yán jīn rú hé。
忆昔香车驾初枉,握手中庭秋月朗。yì xī xiāng chē jià chū wǎng,wò shǒu zhōng tíng qiū yuè lǎng。
幽蛩啼歇寒霜飞,野风四起群木响。yōu qióng tí xiē hán shuāng fēi,yě fēng sì qǐ qún mù xiǎng。
我心此时悲蹉跎,君未知之呼我歌。wǒ xīn cǐ shí bēi cuō tuó,jūn wèi zhī zhī hū wǒ gē。
我歌一曲君戚戚,徘徊为之三叹息。wǒ gē yī qū jūn qī qī,pái huái wèi zhī sān tàn xī。
自从君归长别离,春秋燕雁更代飞。zì cóng jūn guī zhǎng bié lí,chūn qiū yàn yàn gèng dài fēi。
几折垂杨无所赠,倚遍碧桃总相思。jǐ zhé chuí yáng wú suǒ zèng,yǐ biàn bì táo zǒng xiāng sī。
相思出向清溪头,溪上飞花逐水流。xiāng sī chū xiàng qīng xī tóu,xī shàng fēi huā zhú shuǐ liú。

述梦

鲁兰仙

独夜隐几卧,梦落湘江浦。dú yè yǐn jǐ wò,mèng luò xiāng jiāng pǔ。
湘水去悠悠,伫立浑无语。xiāng shuǐ qù yōu yōu,zhù lì hún wú yǔ。
忽闻波涛声,疑是洞庭渚。hū wén bō tāo shēng,yí shì dòng tíng zhǔ。
仿佛黄陵庙,明妆俨二女。fǎng fú huáng líng miào,míng zhuāng yǎn èr nǚ。
江水东流深,君山自终古。jiāng shuǐ dōng liú shēn,jūn shān zì zhōng gǔ。
临风启《九辩》,清泪落如雨。lín fēng qǐ jiǔ biàn,qīng lèi luò rú yǔ。
梦魂忽归来,卷上湿几许。mèng hún hū guī lái,juǎn shàng shī jǐ xǔ。

咏怀

鲁兰仙

盈盈高山草,寂寂幽壑兰。yíng yíng gāo shān cǎo,jì jì yōu hè lán。
春风非有异,地卑长岁寒。chūn fēng fēi yǒu yì,dì bēi zhǎng suì hán。
我来采薇蕨,对此空吁叹。wǒ lái cǎi wēi jué,duì cǐ kōng xū tàn。
安得有仙术,移之向层峦。ān dé yǒu xiān shù,yí zhī xiàng céng luán。
日夕游园中,有鸟西北来。rì xī yóu yuán zhōng,yǒu niǎo xī běi lái。
飞飞林木间,欲栖久徘徊。fēi fēi lín mù jiān,yù qī jiǔ pái huái。
鸟栖尚徘徊,人情岂无猜。niǎo qī shàng pái huái,rén qíng qǐ wú cāi。
所以富春翁,不共汉尘灰。suǒ yǐ fù chūn wēng,bù gòng hàn chén huī。