古诗词

赠白门丁继之

季振宜

夜夜金陵梦所思,君今犹是故栖枝。yè yè jīn líng mèng suǒ sī,jūn jīn yóu shì gù qī zhī。
杯传烛影人如玉,柳罥波光月似规。bēi chuán zhú yǐng rén rú yù,liǔ juàn bō guāng yuè shì guī。
白发遗民翻旧谱,乌衣年少唱新诗。bái fā yí mín fān jiù pǔ,wū yī nián shǎo chàng xīn shī。
繁华摇落秋无限,木老烟寒总不知。fán huá yáo luò qiū wú xiàn,mù lǎo yān hán zǒng bù zhī。
季振宜

季振宜

清江南泰兴人,字诜兮,号沧苇。季开生弟。顺治四年进士,授浙江兰溪知县。历任刑部主事、户部员外郎、郎中、浙江道御史。家豪富,族人三百余家,皆有复道可通。藏书富甲海内。辑唐代一千八百九十五家诗为《唐诗》,为后时编辑《全唐诗》底本之一。有《季沧苇书目》、《静思堂诗集》。 季振宜的作品>>

猜您喜欢

潼关有感

季振宜

兴亡非一代,形胜览层楼。xīng wáng fēi yī dài,xíng shèng lǎn céng lóu。
渭水千年浊,秦山万里秋。wèi shuǐ qiān nián zhuó,qín shān wàn lǐ qiū。
豺狼互吞噬,盗贼化王侯。chái láng hù tūn shì,dào zéi huà wáng hóu。
邮置无余马,黄华不肯休。yóu zhì wú yú mǎ,huáng huá bù kěn xiū。

沧州古刹

季振宜

齿齿鱼鳞泊客船,浮图倒影水渊渊。chǐ chǐ yú lín pō kè chuán,fú tú dào yǐng shuǐ yuān yuān。
嘶风老马斜阳里,茹菜穷僧古佛前。sī fēng lǎo mǎ xié yáng lǐ,rú cài qióng sēng gǔ fú qián。
宦海于今非故我,情田何处问诸天。huàn hǎi yú jīn fēi gù wǒ,qíng tián hé chù wèn zhū tiān。
新声一夜江南笛,落尽明霞月又圆。xīn shēng yī yè jiāng nán dí,luò jǐn míng xiá yuè yòu yuán。

夜梦亡兄书寄柩前用代酹酒

季振宜

旷野兽铮铮,高山石㠥㠥。kuàng yě shòu zhēng zhēng,gāo shān shí lǜ lǜ。
金风吹淅淅,白水流弥弥。jīn fēng chuī xī xī,bái shuǐ liú mí mí。
河广激长流,流急岸崩圮。hé guǎng jī zhǎng liú,liú jí àn bēng pǐ。
见兄隔彼岸,欲就乏舟舣。jiàn xiōng gé bǐ àn,yù jiù fá zhōu yǐ。
遂有济子者,乱流舟若驶。suì yǒu jì zi zhě,luàn liú zhōu ruò shǐ。
呼兄兄呼弟,相见甚相喜。hū xiōng xiōng hū dì,xiāng jiàn shén xiāng xǐ。
携持各一手,分明见十指。xié chí gè yī shǒu,fēn míng jiàn shí zhǐ。
颜色非平生,无复旧冠履。yán sè fēi píng shēng,wú fù jiù guān lǚ。
契阔几多年,别离昨日尔。qì kuò jǐ duō nián,bié lí zuó rì ěr。
长跪问我兄,胡为瘦至此。zhǎng guì wèn wǒ xiōng,hú wèi shòu zhì cǐ。
兄云汝不知,我今长已矣。xiōng yún rǔ bù zhī,wǒ jīn zhǎng yǐ yǐ。
形骸关塞外,日闭黄泉里。xíng hái guān sāi wài,rì bì huáng quán lǐ。
青藤缠木棺,寒冰浸骨髓。qīng téng chán mù guān,hán bīng jìn gǔ suǐ。
邻寺聆钟鼓,隔土藉荆杞。lín sì líng zhōng gǔ,gé tǔ jí jīng qǐ。
天远难逾越,地老瞻岵屺。tiān yuǎn nán yú yuè,dì lǎo zhān hù qǐ。
朋友宿草尽,爷娘四千里。péng yǒu sù cǎo jǐn,yé niáng sì qiān lǐ。
耶喜精神健,娘食无甘旨。yé xǐ jīng shén jiàn,niáng shí wú gān zhǐ。
三妹又长逝,白发将谁倚。sān mèi yòu zhǎng shì,bái fā jiāng shuí yǐ。
汝嫂目失光,石英觅燕市。rǔ sǎo mù shī guāng,shí yīng mì yàn shì。
从来敬寡嫂,青鸟化童子。cóng lái jìng guǎ sǎo,qīng niǎo huà tóng zi。
莫我儿饥寒,我儿方生齿。mò wǒ ér jī hán,wǒ ér fāng shēng chǐ。
我闻泪雨下,长跪不能起。wǒ wén lèi yǔ xià,zhǎng guì bù néng qǐ。
我欲有所启,收泪复长跪。wǒ yù yǒu suǒ qǐ,shōu lèi fù zhǎng guì。
白马真死友,弟曾无钱纸。bái mǎ zhēn sǐ yǒu,dì céng wú qián zhǐ。
辽东古战场,贤愚尸积委。liáo dōng gǔ zhàn chǎng,xián yú shī jī wěi。
鬼强射虎俦,兄弱雕虫士。guǐ qiáng shè hǔ chóu,xiōng ruò diāo chóng shì。
一唱和者稀,笔砚杂弓矢。yī chàng hé zhě xī,bǐ yàn zá gōng shǐ。
磷火连破冢,托足兄焉恃。lín huǒ lián pò zhǒng,tuō zú xiōng yān shì。
兄云汝不知,夜台无晓理。xiōng yún rǔ bù zhī,yè tái wú xiǎo lǐ。
偷儿盗青毡,魂凭乌皮几。tōu ér dào qīng zhān,hún píng wū pí jǐ。
沽酒邀修文,冉冉荒烟水。gū jiǔ yāo xiū wén,rǎn rǎn huāng yān shuǐ。
欲行我自行,欲止我自止。yù xíng wǒ zì xíng,yù zhǐ wǒ zì zhǐ。
圣人复我官,旅榇归桑梓。shèng rén fù wǒ guān,lǚ chèn guī sāng zǐ。
所遗七八口,汝当速经纪。suǒ yí qī bā kǒu,rǔ dāng sù jīng jì。
寄语掌史官,慎勿挂青史。jì yǔ zhǎng shǐ guān,shèn wù guà qīng shǐ。
我闻泪下雨,长跪但唯唯。wǒ wén lèi xià yǔ,zhǎng guì dàn wéi wéi。
唯唯更凄凄,得毋我亦死。wéi wéi gèng qī qī,dé wú wǒ yì sǐ。