古诗词

五原

顾光旭

霜落五原树,边城朔吹哀。shuāng luò wǔ yuán shù,biān chéng shuò chuī āi。
乱泉随地出,孤鸟向人来。luàn quán suí dì chū,gū niǎo xiàng rén lái。
汉节萧关道,唐宗灵武台。hàn jié xiāo guān dào,táng zōng líng wǔ tái。
山川自莽苍,立马一徘徊。shān chuān zì mǎng cāng,lì mǎ yī pái huái。

顾光旭

清江苏无锡人,字华阳,一字晴沙。乾隆十七年进士。官至甘肃甘凉道、署四川按察司使。有《响泉集》、《梁溪诗钞》。 顾光旭的作品>>

猜您喜欢

夕次郫县和画壮

顾光旭

万马今归凯,前宵雨洗兵。wàn mǎ jīn guī kǎi,qián xiāo yǔ xǐ bīng。
花开石犀浦,月上杜鹃城。huā kāi shí xī pǔ,yuè shàng dù juān chéng。
飞盖村笳动,疏林骑火明。fēi gài cūn jiā dòng,shū lín qí huǒ míng。
艰难经五载,郫酒为君倾。jiān nán jīng wǔ zài,pí jiǔ wèi jūn qīng。

宿伏虎寺

顾光旭

山僧伏虎后,无虎亦无僧。shān sēng fú hǔ hòu,wú hǔ yì wú sēng。
古雪看人迹,明星是佛镫。gǔ xuě kàn rén jì,míng xīng shì fú dèng。
乌呼千涧月,猿啸万年藤。wū hū qiān jiàn yuè,yuán xiào wàn nián téng。
一榻峨峰下,心知最上乘。yī tà é fēng xià,xīn zhī zuì shàng chéng。

次韵王观察望雪山

顾光旭

祁连山上千年雪,兵气销时玉色新。qí lián shān shàng qiān nián xuě,bīng qì xiāo shí yù sè xīn。
落日单于收战马,西风汉使议和亲。luò rì dān yú shōu zhàn mǎ,xī fēng hàn shǐ yì hé qīn。
试吹羌笛头应白,欲寄寒衣信未真。shì chuī qiāng dí tóu yīng bái,yù jì hán yī xìn wèi zhēn。
争羡边庭班定远,归来万里送车辚。zhēng xiàn biān tíng bān dìng yuǎn,guī lái wàn lǐ sòng chē lín。

书生

顾光旭

书生岂必便鞍马,上将何妨解佩刀。shū shēng qǐ bì biàn ān mǎ,shàng jiāng hé fáng jiě pèi dāo。
汉高犒师忧灞上,屈瑕举趾狃蒲骚。hàn gāo kào shī yōu bà shàng,qū xiá jǔ zhǐ niǔ pú sāo。
千金裘敝吾将老,两石弓开客自豪。qiān jīn qiú bì wú jiāng lǎo,liǎng shí gōng kāi kè zì háo。
擒纵应须筹策定,莫烦西顾圣心劳。qín zòng yīng xū chóu cè dìng,mò fán xī gù shèng xīn láo。

忠州禹庙

顾光旭

涂山万古郁苕峣,禹庙临江更系桡。tú shān wàn gǔ yù sháo yáo,yǔ miào lín jiāng gèng xì ráo。
殿上鼓钟三峡动,夜来风雨百灵朝。diàn shàng gǔ zhōng sān xiá dòng,yè lái fēng yǔ bǎi líng cháo。
天开黑水澄秋霁,云起黄龙卷暮潮。tiān kāi hēi shuǐ chéng qiū jì,yún qǐ huáng lóng juǎn mù cháo。
自锡玄圭崇黻冕,空岩竹柏和《萧韶》。zì xī xuán guī chóng fú miǎn,kōng yán zhú bǎi hé xiāo sháo。

高唐观

顾光旭

朝云暮雨自高唐,宋玉微辞讽楚襄。cháo yún mù yǔ zì gāo táng,sòng yù wēi cí fěng chǔ xiāng。
岂谓骚人真弟子,只将词赋媚君王。qǐ wèi sāo rén zhēn dì zi,zhǐ jiāng cí fù mèi jūn wáng。
千秋文藻归残梦,八月天河落晓霜。qiān qiū wén zǎo guī cán mèng,bā yuè tiān hé luò xiǎo shuāng。
惆怅荒台寻不得,郢门烟树郁苍苍。chóu chàng huāng tái xún bù dé,yǐng mén yān shù yù cāng cāng。

中卫道中口占

顾光旭

嶂叠峰攒未可攀,清时犹戍胜金关。zhàng dié fēng zǎn wèi kě pān,qīng shí yóu shù shèng jīn guān。
唐宗宋代干戈里,此地何人饱看山。táng zōng sòng dài gàn gē lǐ,cǐ dì hé rén bǎo kàn shān。

中卫道中口占

顾光旭

叱叱柴车黄犊轻,阴阴白屋爨烟生。chì chì chái chē huáng dú qīng,yīn yīn bái wū cuàn yān shēng。
谁知今日云中守,却听江南打麦声。shuí zhī jīn rì yún zhōng shǒu,què tīng jiāng nán dǎ mài shēng。

夜发井陉

顾光旭

北斗错落南斗横,出门骑马鸡初鸣。běi dòu cuò luò nán dòu héng,chū mén qí mǎ jī chū míng。
残月倒衔太行尾,朔风忽作胡笳声。cán yuè dào xián tài xíng wěi,shuò fēng hū zuò hú jiā shēng。
我行西出井陉口,气酣拔剑凌幽并。wǒ xíng xī chū jǐng xíng kǒu,qì hān bá jiàn líng yōu bìng。
东方半明犹未明,仰见废垒高峥嵘。dōng fāng bàn míng yóu wèi míng,yǎng jiàn fèi lěi gāo zhēng róng。
英雄成败讵足论,韩信去后休谈兵。yīng xióng chéng bài jù zú lùn,hán xìn qù hòu xiū tán bīng。
上倚巉岩下深泽,背水之战非上策。shàng yǐ chán yán xià shēn zé,bèi shuǐ zhī zhàn fēi shàng cè。
左车奇计果见用,十万雄师竟谁惜。zuǒ chē qí jì guǒ jiàn yòng,shí wàn xióng shī jìng shuí xī。
古今形势未必同,俯仰沧桑已陈迹。gǔ jīn xíng shì wèi bì tóng,fǔ yǎng cāng sāng yǐ chén jì。
攒青叠翠一千尺,山鸟山花送行客。zǎn qīng dié cuì yī qiān chǐ,shān niǎo shān huā sòng xíng kè。
黄云黯黯寒压关,涧道阴阴水激石。huáng yún àn àn hán yā guān,jiàn dào yīn yīn shuǐ jī shí。
水溅溅,石齿齿,颇牧何人思将士?shuǐ jiàn jiàn,shí chǐ chǐ,pǒ mù hé rén sī jiāng shì?
挂刀夜起行朔方,功成竭帝明光里。guà dāo yè qǐ xíng shuò fāng,gōng chéng jié dì míng guāng lǐ。

送伍尉

顾光旭

边城二月河冰开,千里万里春风来。biān chéng èr yuè hé bīng kāi,qiān lǐ wàn lǐ chūn fēng lái。
春风吹面雪如掌,忽闻冻雨洒窗响。chūn fēng chuī miàn xuě rú zhǎng,hū wén dòng yǔ sǎ chuāng xiǎng。
念君当上古输台,令我临风发遐想。niàn jūn dāng shàng gǔ shū tái,lìng wǒ lín fēng fā xiá xiǎng。
昔人征战今人耕,剑河饮马雪海行。xī rén zhēng zhàn jīn rén gēng,jiàn hé yǐn mǎ xuě hǎi xíng。
轮台城头汉月白,走马川边一川石。lún tái chéng tóu hàn yuè bái,zǒu mǎ chuān biān yī chuān shí。
石应烂尽月常明,来照霜前夜行客。shí yīng làn jǐn yuè cháng míng,lái zhào shuāng qián yè xíng kè。
贺兰山树青未青,送行多向十里亭。hè lán shān shù qīng wèi qīng,sòng xíng duō xiàng shí lǐ tíng。
男儿投笔封万户,莫言此去常辛苦。nán ér tóu bǐ fēng wàn hù,mò yán cǐ qù cháng xīn kǔ。
美人帐下昼弹筝,大将营中夜挝鼓。měi rén zhàng xià zhòu dàn zhēng,dà jiāng yíng zhōng yè wō gǔ。
只道儒冠能误人,却将毛颖自随身。zhǐ dào rú guān néng wù rén,què jiāng máo yǐng zì suí shēn。
呼儿牵过大宛马,骑出阳关不见尘。hū ér qiān guò dà wǎn mǎ,qí chū yáng guān bù jiàn chén。

嘉州舟行至渝

顾光旭

纤月上青衣,迢迢春水肥。xiān yuè shàng qīng yī,tiáo tiáo chūn shuǐ féi。
如何万里道,不借一帆归。rú hé wàn lǐ dào,bù jiè yī fān guī。
夜静鱼龙卧,沙平雁惊飞。yè jìng yú lóng wò,shā píng yàn jīng fēi。
半江星斗外,疑是旧渔矶。bàn jiāng xīng dòu wài,yí shì jiù yú jī。

长老坪

顾光旭

我行绕山腰,不复睹山足。wǒ xíng rào shān yāo,bù fù dǔ shān zú。
我行陟山脊,又不见山腹。wǒ xíng zhì shān jí,yòu bù jiàn shān fù。
故知天下奇,了不形起伏。gù zhī tiān xià qí,le bù xíng qǐ fú。
古台倚轩辕,阴洞閟鬼谷。gǔ tái yǐ xuān yuán,yīn dòng bì guǐ gǔ。
长老尔何人,青眉坐垂目。zhǎng lǎo ěr hé rén,qīng méi zuò chuí mù。
冥以化诸有,破冻满寒绿。míng yǐ huà zhū yǒu,pò dòng mǎn hán lǜ。
灏灏鸣细泉,森森抽短竹。hào hào míng xì quán,sēn sēn chōu duǎn zhú。
行客断糗粮,煮雪佐茶粥。xíng kè duàn qiǔ liáng,zhǔ xuě zuǒ chá zhōu。
上睇迷蒙中,层岭蔽阳复。shàng dì mí méng zhōng,céng lǐng bì yáng fù。
只恐芒鞋穿,将投长老宿。zhǐ kǒng máng xié chuān,jiāng tóu zhǎng lǎo sù。

华严中顶

顾光旭

五步一留连,十步一错愕。wǔ bù yī liú lián,shí bù yī cuò è。
及来造兹顶,聊憩华严阁。jí lái zào zī dǐng,liáo qì huá yán gé。
下俯群岭趋,岭翠纷上薄。xià fǔ qún lǐng qū,lǐng cuì fēn shàng báo。
阑干凌万仞,石海波浪作。lán gàn líng wàn rèn,shí hǎi bō làng zuò。
波远天四空,骋望极寥廓。bō yuǎn tiān sì kōng,chěng wàng jí liáo kuò。
水画嘉阳田,云抹成都郭。shuǐ huà jiā yáng tián,yún mǒ chéng dōu guō。
晴霞亘如练,千里气参错。qíng xiá gèn rú liàn,qiān lǐ qì cān cuò。
顾兹本非顶,虚中无倚著。gù zī běn fēi dǐng,xū zhōng wú yǐ zhù。
乃知大峨心,万象此开拓。nǎi zhī dà é xīn,wàn xiàng cǐ kāi tuò。

观严中允升平嘉宴诗记恭赋

顾光旭

圣祖天纵神武姿,兴文偃武开康熙。shèng zǔ tiān zòng shén wǔ zī,xīng wén yǎn wǔ kāi kāng xī。
六合清照中天曦,要荒侯甸绥蛮夷。liù hé qīng zhào zhōng tiān xī,yào huāng hóu diān suí mán yí。
秦蜀闽粤烟鞭棰,滇南万里飞红旗。qín shǔ mǐn yuè yān biān chuí,diān nán wàn lǐ fēi hóng qí。
二十年冬奏班师,明年上元放夜期。èr shí nián dōng zòu bān shī,míng nián shàng yuán fàng yè qī。
帝曰臣民共乐之,乃命张宴庆允釐。dì yuē chén mín gòng lè zhī,nǎi mìng zhāng yàn qìng yǔn lí。
内廷臣英臣士奇,传旨预宴诸臣知。nèi tíng chén yīng chén shì qí,chuán zhǐ yù yàn zhū chén zhī。
泰交有道式燕斯,君臣相悦古所宜。tài jiāo yǒu dào shì yàn sī,jūn chén xiāng yuè gǔ suǒ yí。
乾清宫启双蟠螭,诸臣就列月上时。qián qīng gōng qǐ shuāng pán chī,zhū chén jiù liè yuè shàng shí。
此时上下万炬施,陛立双柱辉龙螭。cǐ shí shàng xià wàn jù shī,bì lì shuāng zhù huī lóng chī。
历陛升阶自玉墀,文石栏楯光陆离。lì bì shēng jiē zì yù chí,wén shí lán dùn guāng lù lí。
鳌山海市悬玻璃,山川人物相逶迤。áo shān hǎi shì xuán bō lí,shān chuān rén wù xiāng wēi yí。
云英错采罗神芝,诸臣上寿称介禧。yún yīng cuò cǎi luó shén zhī,zhū chén shàng shòu chēng jiè xǐ。
虞廷乐作趋后夔,虎拜稽首凤来仪。yú tíng lè zuò qū hòu kuí,hǔ bài jī shǒu fèng lái yí。
天浆下赐金屈卮,酒行以次光风吹。tiān jiāng xià cì jīn qū zhī,jiǔ xíng yǐ cì guāng fēng chuī。
《阳春》一曲声正迟,笑言无禁荷圣慈。yáng chūn yī qū shēng zhèng chí,xiào yán wú jìn hé shèng cí。
内奏《云门》协《咸池》,须臾机转鳌山驰。nèi zòu yún mén xié xián chí,xū yú jī zhuǎn áo shān chí。
风樯阵马旋相随,盘盘彩树何纷披。fēng qiáng zhèn mǎ xuán xiāng suí,pán pán cǎi shù hé fēn pī。
更起献酬啜醇醨,工歌既醉再拜辞。gèng qǐ xiàn chóu chuài chún lí,gōng gē jì zuì zài bài cí。
未须问夜如何其,月满太液流轻飔。wèi xū wèn yè rú hé qí,yuè mǎn tài yè liú qīng sī。
鹓序鹄立莲漏移,雪残鳷鹊皆融怡。yuān xù gǔ lì lián lòu yí,xuě cán zhī què jiē róng yí。
俄传天语出殿帷,纪此嘉宴须鸿词。é chuán tiān yǔ chū diàn wéi,jì cǐ jiā yàn xū hóng cí。
汉家故事《柏梁》诗,诘朝珥笔看撚髭。hàn jiā gù shì bǎi liáng shī,jí cháo ěr bǐ kàn niǎn zī。
赓扬无事刻烛为,此诗首出圣藻垂。gēng yáng wú shì kè zhú wèi,cǐ shī shǒu chū shèng zǎo chuí。
诸臣分行笔下摛,臣荃楷书付劂剞。zhū chén fēn xíng bǐ xià chī,chén quán kǎi shū fù jué jī。
御制序文诏来兹,绳孙拜赐奉恩私。yù zhì xù wén zhào lái zī,shéng sūn bài cì fèng ēn sī。
传家重宝杂鼐鼒,自记简末字若丝。chuán jiā zhòng bǎo zá nài zī,zì jì jiǎn mò zì ruò sī。
文学侍从臣职司,圣敬日跻日孜孜。wén xué shì cóng chén zhí sī,shèng jìng rì jī rì zī zī。
诚正而后修齐治,海宇乐业无疮痍。chéng zhèng ér hòu xiū qí zhì,hǎi yǔ lè yè wú chuāng yí。
蚩尤不足劳轩羲,吾观此记重有思。chī yóu bù zú láo xuān xī,wú guān cǐ jì zhòng yǒu sī。
拓本所赐恨未窥,鼎湖弓剑难攀追。tuò běn suǒ cì hèn wèi kuī,dǐng hú gōng jiàn nán pān zhuī。
古先哲王奚所持,惟与氓庶同安危。gǔ xiān zhé wáng xī suǒ chí,wéi yǔ máng shù tóng ān wēi。
君者中心臣四肢,股肱以惰万事堕。jūn zhě zhōng xīn chén sì zhī,gǔ gōng yǐ duò wàn shì duò。
崇阶厚禄深倚毗,笙簧酒醴非娱嬉。chóng jiē hòu lù shēn yǐ pí,shēng huáng jiǔ lǐ fēi yú xī。
汉武侈大穷边陲,文武欲尽民凋疲。hàn wǔ chǐ dà qióng biān chuí,wén wǔ yù jǐn mín diāo pí。
未调玉烛炫五枝,青史垂戒后世嗤。wèi diào yù zhú xuàn wǔ zhī,qīng shǐ chuí jiè hòu shì chī。
帝心借鉴神肃祇,和气翔洽福所绥。dì xīn jiè jiàn shén sù qí,hé qì xiáng qià fú suǒ suí。
古云树德莫如滋,训典所载不吾欺。gǔ yún shù dé mò rú zī,xùn diǎn suǒ zài bù wú qī。
巍巍荡荡升平基,上追《雅》《颂》夫何疑。wēi wēi dàng dàng shēng píng jī,shàng zhuī yǎ sòng fū hé yí。