古诗词

登金山

张晋

大江发源自蚕丛,万里一泻流向东。dà jiāng fā yuán zì cán cóng,wàn lǐ yī xiè liú xiàng dōng。
天遣神山作砥柱,中流涌出金芙蓉。tiān qiǎn shén shān zuò dǐ zhù,zhōng liú yǒng chū jīn fú róng。
峰尖飘渺逼云汉,石根诘屈搜蛟龙。fēng jiān piāo miǎo bī yún hàn,shí gēn jí qū sōu jiāo lóng。
我来张帆指京口,推篷旷望初蒙蒙。wǒ lái zhāng fān zhǐ jīng kǒu,tuī péng kuàng wàng chū méng méng。
少时烟消雾亦敛,赤日濯水磨青铜。shǎo shí yān xiāo wù yì liǎn,chì rì zhuó shuǐ mó qīng tóng。
舍舟理轻策,着屐披蒙茸。shě zhōu lǐ qīng cè,zhe jī pī méng rōng。
奇境快登历,一拓平生胸。qí jìng kuài dēng lì,yī tuò píng shēng xiōng。
古刹周遭绝枕藉,浮图四面开玲珑。gǔ shā zhōu zāo jué zhěn jí,fú tú sì miàn kāi líng lóng。
振衣直上神益耸,阊阖呼吸疑可通。zhèn yī zhí shàng shén yì sǒng,chāng hé hū xī yí kě tōng。
九江三楚列眼底,指顾尽得天南雄。jiǔ jiāng sān chǔ liè yǎn dǐ,zhǐ gù jǐn dé tiān nán xióng。
铁瓮城头没荒草,北固楼下闻秋钟。tiě wèng chéng tóu méi huāng cǎo,běi gù lóu xià wén qiū zhōng。
寄奴王气久消歇,大业惟剩丹徒宫。jì nú wáng qì jiǔ xiāo xiē,dà yè wéi shèng dān tú gōng。
侧身东望诧奇绝,焦山对峙浮江中。cè shēn dōng wàng chà qí jué,jiāo shān duì zhì fú jiāng zhōng。
林峦万古浸烟水,如观图画嗟朦胧。lín luán wàn gǔ jìn yān shuǐ,rú guān tú huà jiē méng lóng。
我疑海上三山失其二,乃于此地俱相逢。wǒ yí hǎi shàng sān shān shī qí èr,nǎi yú cǐ dì jù xiāng féng。
老僧疑客煮香茗,山门散步聊从容。lǎo sēng yí kè zhǔ xiāng míng,shān mén sàn bù liáo cóng róng。
中冷泉畔吊郭璞,妙高台上怀苏公。zhōng lěng quán pàn diào guō pú,miào gāo tái shàng huái sū gōng。
游兴到此愿已足,始笑向来局促真盲聋。yóu xīng dào cǐ yuàn yǐ zú,shǐ xiào xiàng lái jú cù zhēn máng lóng。
昨过平山堂,楼阁何重重。zuó guò píng shān táng,lóu gé hé zhòng zhòng。
岸旁覆垂柳,水面横长虹。àn páng fù chuí liǔ,shuǐ miàn héng zhǎng hóng。
此乃丈夫彼女子,人巧定合输天工。cǐ nǎi zhàng fū bǐ nǚ zi,rén qiǎo dìng hé shū tiān gōng。
倚栏狂叫一挥手,惊飙乍起摇丹枫。yǐ lán kuáng jiào yī huī shǒu,jīng biāo zhà qǐ yáo dān fēng。
楼船回棹泊山足,鼋鼍踏浪乘江风。lóu chuán huí zhào pō shān zú,yuán tuó tà làng chéng jiāng fēng。
断霞挂天末,飞雁嘹长空。duàn xiá guà tiān mò,fēi yàn liáo zhǎng kōng。
苍然暮色上,佛鼓声冬冬。cāng rán mù sè shàng,fú gǔ shēng dōng dōng。
羁怀畏晚寻归楫,恨未一见炬火照耀江心红。jī huái wèi wǎn xún guī jí,hèn wèi yī jiàn jù huǒ zhào yào jiāng xīn hóng。

张晋

清山西阳城人,字隽三。诸生。工诗,长于七古。足迹半天下,后落拓以死。有《艳雪堂诗集》。 张晋的作品>>

猜您喜欢

读《后汉书》作小乐府三十八章刘盆子

张晋

子阳思窃帝,季孟亦称雄。zi yáng sī qiè dì,jì mèng yì chēng xióng。
尉佗何足效,独有窦安丰。wèi tuó hé zú xiào,dú yǒu dòu ān fēng。

读《后汉书》作小乐府三十八章刘盆子

张晋

赵氏有孤孙,信义着夙昔。zhào shì yǒu gū sūn,xìn yì zhe sù xī。
如何名家驹,误认茧栗犊。rú hé míng jiā jū,wù rèn jiǎn lì dú。

读《后汉书》作小乐府三十八章刘盆子

张晋

仲回鄙大侠,赙助故从廉。zhòng huí bǐ dà xiá,fù zhù gù cóng lián。
不爱二千斛,乃怀一匹缣。bù ài èr qiān hú,nǎi huái yī pǐ jiān。

读《后汉书》作小乐府三十八章刘盆子

张晋

权度廉颇后,平生行谊高。quán dù lián pǒ hòu,píng shēng xíng yì gāo。
辞君君莫恨,终识故功曹。cí jūn jūn mò hèn,zhōng shí gù gōng cáo。

读《后汉书》作小乐府三十八章刘盆子

张晋

贾父来何晚,歌谣遍道傍。jiǎ fù lái hé wǎn,gē yáo biàn dào bàng。
由来贤刺史,羞闭赤帷裳。yóu lái xián cì shǐ,xiū bì chì wéi shang。

读《后汉书》作小乐府三十八章刘盆子

张晋

通期生伯玉,几致无遗种。tōng qī shēng bó yù,jǐ zhì wú yí zhǒng。
秦宫尔何人,乃兼内外宠。qín gōng ěr hé rén,nǎi jiān nèi wài chǒng。

读《后汉书》作小乐府三十八章刘盆子

张晋

孔门考四科,官阀深可鄙。kǒng mén kǎo sì kē,guān fá shēn kě bǐ。
何争应中远,北面称弟子。hé zhēng yīng zhōng yuǎn,běi miàn chēng dì zi。

读《后汉书》作小乐府三十八章刘盆子

张晋

君山不读谶,高识足千秋。jūn shān bù dú chèn,gāo shí zú qiān qiū。
康成犹未免,景伯又何尤。kāng chéng yóu wèi miǎn,jǐng bó yòu hé yóu。

读《后汉书》作小乐府三十八章刘盆子

张晋

回黄与转绿,颠倒亦何穷。huí huáng yǔ zhuǎn lǜ,diān dào yì hé qióng。
三娶皆孤女,人言篣妇公。sān qǔ jiē gū nǚ,rén yán péng fù gōng。

读《后汉书》作小乐府三十八章刘盆子

张晋

处家慕为善,最乐无过此。chù jiā mù wèi shàn,zuì lè wú guò cǐ。
大哉宪王言,副是要腹矣。dà zāi xiàn wáng yán,fù shì yào fù yǐ。

读《后汉书》作小乐府三十八章刘盆子

张晋

郡公平楚狱,福宜及后嗣。jùn gōng píng chǔ yù,fú yí jí hòu sì。
岂真三书生,而能古葬地。qǐ zhēn sān shū shēng,ér néng gǔ zàng dì。

读《后汉书》作小乐府三十八章刘盆子

张晋

班生具异相,欲效傅介子。bān shēng jù yì xiāng,yù xiào fù jiè zi。
当其投笔时,志已在万里。dāng qí tóu bǐ shí,zhì yǐ zài wàn lǐ。

读《后汉书》作小乐府三十八章刘盆子

张晋

申屠有远见,党祸不能覆。shēn tú yǒu yuǎn jiàn,dǎng huò bù néng fù。
绝迹梁砀间,因树以为屋。jué jì liáng dàng jiān,yīn shù yǐ wèi wū。

读《后汉书》作小乐府三十八章刘盆子

张晋

慷慨杨夫子,关西旧典型。kāng kǎi yáng fū zi,guān xī jiù diǎn xíng。
空怜致大鸟,流恨夕阳亭。kōng lián zhì dà niǎo,liú hèn xī yáng tíng。

读《后汉书》作小乐府三十八章刘盆子

张晋

操笔定大议,我慕陈廷尉。cāo bǐ dìng dà yì,wǒ mù chén tíng wèi。
捣椒而自随,李咸太无谓。dǎo jiāo ér zì suí,lǐ xián tài wú wèi。