古诗词

登金山

张晋

大江发源自蚕丛,万里一泻流向东。dà jiāng fā yuán zì cán cóng,wàn lǐ yī xiè liú xiàng dōng。
天遣神山作砥柱,中流涌出金芙蓉。tiān qiǎn shén shān zuò dǐ zhù,zhōng liú yǒng chū jīn fú róng。
峰尖飘渺逼云汉,石根诘屈搜蛟龙。fēng jiān piāo miǎo bī yún hàn,shí gēn jí qū sōu jiāo lóng。
我来张帆指京口,推篷旷望初蒙蒙。wǒ lái zhāng fān zhǐ jīng kǒu,tuī péng kuàng wàng chū méng méng。
少时烟消雾亦敛,赤日濯水磨青铜。shǎo shí yān xiāo wù yì liǎn,chì rì zhuó shuǐ mó qīng tóng。
舍舟理轻策,着屐披蒙茸。shě zhōu lǐ qīng cè,zhe jī pī méng rōng。
奇境快登历,一拓平生胸。qí jìng kuài dēng lì,yī tuò píng shēng xiōng。
古刹周遭绝枕藉,浮图四面开玲珑。gǔ shā zhōu zāo jué zhěn jí,fú tú sì miàn kāi líng lóng。
振衣直上神益耸,阊阖呼吸疑可通。zhèn yī zhí shàng shén yì sǒng,chāng hé hū xī yí kě tōng。
九江三楚列眼底,指顾尽得天南雄。jiǔ jiāng sān chǔ liè yǎn dǐ,zhǐ gù jǐn dé tiān nán xióng。
铁瓮城头没荒草,北固楼下闻秋钟。tiě wèng chéng tóu méi huāng cǎo,běi gù lóu xià wén qiū zhōng。
寄奴王气久消歇,大业惟剩丹徒宫。jì nú wáng qì jiǔ xiāo xiē,dà yè wéi shèng dān tú gōng。
侧身东望诧奇绝,焦山对峙浮江中。cè shēn dōng wàng chà qí jué,jiāo shān duì zhì fú jiāng zhōng。
林峦万古浸烟水,如观图画嗟朦胧。lín luán wàn gǔ jìn yān shuǐ,rú guān tú huà jiē méng lóng。
我疑海上三山失其二,乃于此地俱相逢。wǒ yí hǎi shàng sān shān shī qí èr,nǎi yú cǐ dì jù xiāng féng。
老僧疑客煮香茗,山门散步聊从容。lǎo sēng yí kè zhǔ xiāng míng,shān mén sàn bù liáo cóng róng。
中冷泉畔吊郭璞,妙高台上怀苏公。zhōng lěng quán pàn diào guō pú,miào gāo tái shàng huái sū gōng。
游兴到此愿已足,始笑向来局促真盲聋。yóu xīng dào cǐ yuàn yǐ zú,shǐ xiào xiàng lái jú cù zhēn máng lóng。
昨过平山堂,楼阁何重重。zuó guò píng shān táng,lóu gé hé zhòng zhòng。
岸旁覆垂柳,水面横长虹。àn páng fù chuí liǔ,shuǐ miàn héng zhǎng hóng。
此乃丈夫彼女子,人巧定合输天工。cǐ nǎi zhàng fū bǐ nǚ zi,rén qiǎo dìng hé shū tiān gōng。
倚栏狂叫一挥手,惊飙乍起摇丹枫。yǐ lán kuáng jiào yī huī shǒu,jīng biāo zhà qǐ yáo dān fēng。
楼船回棹泊山足,鼋鼍踏浪乘江风。lóu chuán huí zhào pō shān zú,yuán tuó tà làng chéng jiāng fēng。
断霞挂天末,飞雁嘹长空。duàn xiá guà tiān mò,fēi yàn liáo zhǎng kōng。
苍然暮色上,佛鼓声冬冬。cāng rán mù sè shàng,fú gǔ shēng dōng dōng。
羁怀畏晚寻归楫,恨未一见炬火照耀江心红。jī huái wèi wǎn xún guī jí,hèn wèi yī jiàn jù huǒ zhào yào jiāng xīn hóng。

张晋

清山西阳城人,字隽三。诸生。工诗,长于七古。足迹半天下,后落拓以死。有《艳雪堂诗集》。 张晋的作品>>

猜您喜欢

读《后汉书》作小乐府三十八章刘盆子

张晋

季长号大儒,附梁亦堪丑。jì zhǎng hào dà rú,fù liáng yì kān chǒu。
太息李公罪,乃成干卿手。tài xī lǐ gōng zuì,nǎi chéng gàn qīng shǒu。

读《后汉书》作小乐府三十八章刘盆子

张晋

咄咄白马令,上书用露布。duō duō bái mǎ lìng,shàng shū yòng lù bù。
直云帝不谛,何怪人主怒。zhí yún dì bù dì,hé guài rén zhǔ nù。

读《后汉书》作小乐府三十八章刘盆子

张晋

利器宜盘错,升卿负壮猷。lì qì yí pán cuò,shēng qīng fù zhuàng yóu。
谋臣皆肉食,何事弃凉州。móu chén jiē ròu shí,hé shì qì liáng zhōu。

读《后汉书》作小乐府三十八章刘盆子

张晋

汉阳傅太守,抗节守孤城。hàn yáng fù tài shǒu,kàng jié shǒu gū chéng。
别成须自勉,杨会即程婴。bié chéng xū zì miǎn,yáng huì jí chéng yīng。

读《后汉书》作小乐府三十八章刘盆子

张晋

不共将军生,甘与臧洪死。bù gòng jiāng jūn shēng,gān yǔ zāng hóng sǐ。
可怜一日中,乃戮二烈士。kě lián yī rì zhōng,nǎi lù èr liè shì。

读《后汉书》作小乐府三十八章刘盆子

张晋

善人国之纪,制作国之典。shàn rén guó zhī jì,zhì zuò guó zhī diǎn。
司徒恶谤书,中郎竟不免。sī tú è bàng shū,zhōng láng jìng bù miǎn。

读《后汉书》作小乐府三十八章刘盆子

张晋

宦寺厄名贤,党祸亦可虑。huàn sì è míng xián,dǎng huò yì kě lǜ。
当时皇甫规,竟耻不得豫。dāng shí huáng fǔ guī,jìng chǐ bù dé yù。

读《后汉书》作小乐府三十八章刘盆子

张晋

三木囊头日,艰危气不挠。sān mù náng tóu rì,jiān wēi qì bù náo。
死当配夷叔,生岂祭皋陶。sǐ dāng pèi yí shū,shēng qǐ jì gāo táo。

读《后汉书》作小乐府三十八章刘盆子

张晋

望门覆人宗,元节何足议。wàng mén fù rén zōng,yuán jié hé zú yì。
远惭杜伯坚,近愧夏子治。yuǎn cán dù bó jiān,jìn kuì xià zi zhì。

读《后汉书》作小乐府三十八章刘盆子

张晋

杀鸡不供客,世俗定相怪。shā jī bù gōng kè,shì sú dìng xiāng guài。
如乡贤乎哉,值得林宗拜。rú xiāng xián hū zāi,zhí dé lín zōng bài。

读《后汉书》作小乐府三十八章刘盆子

张晋

文若佐阿瞒,帷幄着奇绩。wén ruò zuǒ ā mán,wéi wò zhe qí jì。
既为张子房,何乃阻九锡。jì wèi zhāng zi fáng,hé nǎi zǔ jiǔ xī。

读《后汉书》作小乐府三十八章刘盆子

张晋

季智化陈元,鸣枭诵声作。jì zhì huà chén yuán,míng xiāo sòng shēng zuò。
群看鸾凤祥,终胜鹰鹯虐。qún kàn luán fèng xiáng,zhōng shèng yīng zhān nüè。

读《后汉书》作小乐府三十八章刘盆子

张晋

南阳樊仲华,尘埃识天子。nán yáng fán zhòng huá,chén āi shí tiān zi。
拔作都尉官,用酬一笥饵。bá zuò dōu wèi guān,yòng chóu yī sì ěr。

读《后汉书》作小乐府三十八章刘盆子

张晋

定策西钟下,同时十九侯。dìng cè xī zhōng xià,tóng shí shí jiǔ hóu。
江陵谁废置,皆出寺人谋。jiāng líng shuí fèi zhì,jiē chū sì rén móu。

读《后汉书》作小乐府三十八章刘盆子

张晋

遥遥一千里,生死见交情。yáo yáo yī qiān lǐ,shēng sǐ jiàn jiāo qíng。
执绋者谁子,山阳范巨卿。zhí fú zhě shuí zi,shān yáng fàn jù qīng。