古诗词

客晓

沈受宏

千里作远客,五更思故乡。qiān lǐ zuò yuǎn kè,wǔ gèng sī gù xiāng。
寒鸦数声起,窗外月如霜。hán yā shù shēng qǐ,chuāng wài yuè rú shuāng。

沈受宏

淸江苏太仓人,字臺臣,别署「馀不乡后人」。岁贡生。少有才名,从吴伟业学诗法,兼长诗文,康熙三年拜同里盛敬为师。屡试不第,康熙十八年赀补博士弟子。著有《白溇文集》十卷。后有清康熙四十四年刻增修订本十二卷;《白溇先生文集》四卷。其所居地名洗白溇,《四库总目》故以名集。沈德潜《国朝诗别裁》云:「(沈受宏)先生孝友诚悫,在名场五十年,终老不遇,而中心坦如,所养可知也。诗学亲承梅村(吴伟业)祭酒指授,故吐辞渊雅,无志微噍杀之音。」张维屛《国朝诗人证略》引《国朝名家小传》:「白溇先生弱冠时,梅村先生见其诗,大击节,尝寓书合肥龚宗伯曰:『吴里中诗人,近得毛生、沈生。毛生北游,沈生送以诗,有曰:毛生自是初相识,莫便轻他十九人。此与唐人何以异?』」 沈受宏的作品>>

猜您喜欢

舟暮

沈受宏

不知所宿处,暮色正氤氲。bù zhī suǒ sù chù,mù sè zhèng yīn yūn。
路远随行贾,村稀傍戍军。lù yuǎn suí xíng jiǎ,cūn xī bàng shù jūn。
江清波浸月,山赤火烧云。jiāng qīng bō jìn yuè,shān chì huǒ shāo yún。
同客如鸿雁,天边自作群。tóng kè rú hóng yàn,tiān biān zì zuò qún。

忆母

沈受宏

贫是儒家事,难安为老亲。pín shì rú jiā shì,nán ān wèi lǎo qīn。
遥怜负米客,长作倚闾人。yáo lián fù mǐ kè,zhǎng zuò yǐ lǘ rén。
夜绩孤灯暗,朝梳白发新。yè jì gū dēng àn,cháo shū bái fā xīn。
生男亦何益,只是累艰辛。shēng nán yì hé yì,zhǐ shì lèi jiān xīn。

渡海

沈受宏

一观沧海失江河,捩柁扬帆发浩歌。yī guān cāng hǎi shī jiāng hé,liè duò yáng fān fā hào gē。
地到尽时天不断,人能来处鸟难过。dì dào jǐn shí tiān bù duàn,rén néng lái chù niǎo nán guò。
风如黑雾奔腾急,浪比银山簸荡多。fēng rú hēi wù bēn téng jí,làng bǐ yín shān bǒ dàng duō。
却叹田横心力苦,此中曾复弄兵戈。què tàn tián héng xīn lì kǔ,cǐ zhōng céng fù nòng bīng gē。

许九日闽归

沈受宏

万里归家白发新,秋风重得饱鲈莼。wàn lǐ guī jiā bái fā xīn,qiū fēng zhòng dé bǎo lú chún。
脱身戎马怜今日,回首关山哭故人。tuō shēn róng mǎ lián jīn rì,huí shǒu guān shān kū gù rén。
跌宕七言才更健,萧条八口业长贫。diē dàng qī yán cái gèng jiàn,xiāo tiáo bā kǒu yè zhǎng pín。
一杯同把松窗酒,坐看天边战伐尘。yī bēi tóng bǎ sōng chuāng jiǔ,zuò kàn tiān biān zhàn fá chén。

衢州书事

沈受宏

尚书昔日驻旌旄,烽火危疆保障劳。shàng shū xī rì zhù jīng máo,fēng huǒ wēi jiāng bǎo zhàng láo。
已见降王归斧钺,徒闻战鬼逐弓刀。yǐ jiàn jiàng wáng guī fǔ yuè,tú wén zhàn guǐ zhú gōng dāo。
山围四野寒云没,水拍孤城夜雨高。shān wéi sì yě hán yún méi,shuǐ pāi gū chéng yè yǔ gāo。
回首可怜离乱处,至今阊井半蓬蒿。huí shǒu kě lián lí luàn chù,zhì jīn chāng jǐng bàn péng hāo。

武林杂感二首

沈受宏

【其一】
宝石峰头语塔铃,夜深鬼火映沙汀。bǎo shí fēng tóu yǔ tǎ líng,yè shēn guǐ huǒ yìng shā tīng。
春山遍作祁连冢,芳草年年不肯青。chūn shān biàn zuò qí lián zhǒng,fāng cǎo nián nián bù kěn qīng。
【其二】
觱篥高城夜月明,军中少妇忆南征。bì lì gāo chéng yè yuè míng,jūn zhōng shǎo fù yì nán zhēng。
可怜七里滩头水,流到钱塘是哭声。kě lián qī lǐ tān tóu shuǐ,liú dào qián táng shì kū shēng。

示内

沈受宏

莫叹贫家卒岁难,北风曾过几番寒。mò tàn pín jiā zú suì nán,běi fēng céng guò jǐ fān hán。
明年桃柳堂前树,还汝春光满眼看。míng nián táo liǔ táng qián shù,hái rǔ chūn guāng mǎn yǎn kàn。

送毛亦史入都

沈受宏

三月莺花紫陌春,曳裾何处逐风尘。sān yuè yīng huā zǐ mò chūn,yè jū hé chù zhú fēng chén。
毛生初作平原客,莫使轻他十九人。máo shēng chū zuò píng yuán kè,mò shǐ qīng tā shí jiǔ rén。

同钱太史泛舟东湖,座有女郎湘烟戏题

沈受宏

酒绿灯青夜语中,家乡同隔海云东。jiǔ lǜ dēng qīng yè yǔ zhōng,jiā xiāng tóng gé hǎi yún dōng。
伤心一种天涯客,卿是飞花我断蓬。shāng xīn yī zhǒng tiān yá kè,qīng shì fēi huā wǒ duàn péng。

苏堤口号

沈受宏

六桥遥带两峰孤,烟水茫茫旧宋都。liù qiáo yáo dài liǎng fēng gū,yān shuǐ máng máng jiù sòng dōu。
一向鄂王坟上拜,回头不忍见西湖。yī xiàng è wáng fén shàng bài,huí tóu bù rěn jiàn xī hú。

送春

沈受宏

客舍长安十丈尘,闭门终日苦吟身。kè shě zhǎng ān shí zhàng chén,bì mén zhōng rì kǔ yín shēn。
一花一草何曾见,却道今朝是送春。yī huā yī cǎo hé céng jiàn,què dào jīn cháo shì sòng chūn。

赠吴事衍

沈受宏

先生延陵老子孙,娄江科第推高门。xiān shēng yán líng lǎo zi sūn,lóu jiāng kē dì tuī gāo mén。
名流冠盖世虽换,豪士风流今尚存。míng liú guān gài shì suī huàn,háo shì fēng liú jīn shàng cún。
忆昔从兄宦锦水,芒鞋茧足荆棘里。yì xī cóng xiōng huàn jǐn shuǐ,máng xié jiǎn zú jīng jí lǐ。
百口长悲殉乱离,一身何幸还乡里。bǎi kǒu zhǎng bēi xùn luàn lí,yī shēn hé xìng hái xiāng lǐ。
草堂丝管秋风寒,谱出新声《行路难》。cǎo táng sī guǎn qiū fēng hán,pǔ chū xīn shēng xíng lù nán。
共传顾曲周公瑾,谁识哀时庾子山?gòng chuán gù qū zhōu gōng jǐn,shuí shí āi shí yǔ zi shān?
三十年来头已白,萧然放散江湖客。sān shí nián lái tóu yǐ bái,xiāo rán fàng sàn jiāng hú kè。
博场酒社共追欢,画笔棋枰兼负癖。bó chǎng jiǔ shè gòng zhuī huān,huà bǐ qí píng jiān fù pǐ。
西南近日羽书传,重见公孙跃马年。xī nán jìn rì yǔ shū chuán,zhòng jiàn gōng sūn yuè mǎ nián。
人间多少沧桑事,付与先生一醉眠。rén jiān duō shǎo cāng sāng shì,fù yǔ xiān shēng yī zuì mián。

九龙滩

沈受宏

我从建溪走千里,胆落魂销百滩水。wǒ cóng jiàn xī zǒu qiān lǐ,dǎn luò hún xiāo bǎi tān shuǐ。
舟人更说九龙滩,绝险诸滩安足齿。zhōu rén gèng shuō jiǔ lóng tān,jué xiǎn zhū tān ān zú chǐ。
嗟予漂泊何为哉,今日亲到龙滩来。jiē yǔ piāo pō hé wèi zāi,jīn rì qīn dào lóng tān lái。
恰闻昨日七舟下,两舟却破寻尸骸。qià wén zuó rì qī zhōu xià,liǎng zhōu què pò xún shī hái。
上滩犹比下滩好,人登崖岸且自保。shàng tān yóu bǐ xià tān hǎo,rén dēng yá àn qiě zì bǎo。
长索条分众挽舟,独把操篙付三老。zhǎng suǒ tiáo fēn zhòng wǎn zhōu,dú bǎ cāo gāo fù sān lǎo。
一滩水悬一丈高,奔雷卷雪舂怒涛。yī tān shuǐ xuán yī zhàng gāo,bēn léi juǎn xuě chōng nù tāo。
舟尾向天舟倒立,还防巨石訇相遭。zhōu wěi xiàng tiān zhōu dào lì,hái fáng jù shí hōng xiāng zāo。
欲上不上力再著,号呼互应愁一错。yù shàng bù shàng lì zài zhù,hào hū hù yīng chóu yī cuò。
我傍山根行□行,崚嶒石罅难移脚。wǒ bàng shān gēn xíng xíng,léng céng shí xià nán yí jiǎo。
九龙九龙路折盘,尽日劳劳上几滩。jiǔ lóng jiǔ lóng lù zhé pán,jǐn rì láo láo shàng jǐ tān。
最有墓龙势尤险,过此相庆方平安。zuì yǒu mù lóng shì yóu xiǎn,guò cǐ xiāng qìng fāng píng ān。
呜呼上滩人自苦,下滩水急谁能主!wū hū shàng tān rén zì kǔ,xià tān shuǐ jí shuí néng zhǔ!
轻舟逐浪转如飞,纵有贲获勇何补。qīng zhōu zhú làng zhuǎn rú fēi,zòng yǒu bēn huò yǒng hé bǔ。
清流之人水中生,弄舟惯与洪流争。qīng liú zhī rén shuǐ zhōng shēng,nòng zhōu guàn yǔ hóng liú zhēng。
商旅乘舟漫侥幸,性命直比鸿毛轻。shāng lǚ chéng zhōu màn jiǎo xìng,xìng mìng zhí bǐ hóng máo qīng。
我意欲将山路辟,下属安沙上铁石。wǒ yì yù jiāng shān lù pì,xià shǔ ān shā shàng tiě shí。
闭却九龙不复行,往来免误天涯客。bì què jiǔ lóng bù fù xíng,wǎng lái miǎn wù tiān yá kè。