古诗词

京邸忆卿云洞作

齐彦槐

大道径其上,大川贯其中。dà dào jìng qí shàng,dà chuān guàn qí zhōng。
洞门高十丈,跨水如长虹。dòng mén gāo shí zhàng,kuà shuǐ rú zhǎng hóng。
绝壁柏倒垂,托根自鸿蒙。jué bì bǎi dào chuí,tuō gēn zì hóng méng。
岂有雨露到,万古常青葱。qǐ yǒu yǔ lù dào,wàn gǔ cháng qīng cōng。
人经乱流间,小语铿洪钟。rén jīng luàn liú jiān,xiǎo yǔ kēng hóng zhōng。
似掌一片石,宽可百余弓。shì zhǎng yī piàn shí,kuān kě bǎi yú gōng。
名曰仙人田,阡陌横且纵。míng yuē xiān rén tián,qiān mò héng qiě zòng。
仙人犹力耕,我辈胡独慵。xiān rén yóu lì gēng,wǒ bèi hú dú yōng。
田尽得井穴,烛之光熊熊。tián jǐn dé jǐng xué,zhú zhī guāng xióng xióng。
深窈不可测,或是蛟龙宫。shēn yǎo bù kě cè,huò shì jiāo lóng gōng。
涉险生归心,西入出从东。shè xiǎn shēng guī xīn,xī rù chū cóng dōng。
夕阳照湍濑,炯若金在镕。xī yáng zhào tuān lài,jiǒng ruò jīn zài róng。
钟乳类飞禽,影动群翻风。zhōng rǔ lèi fēi qín,yǐng dòng qún fān fēng。
此景别来久,追写不能工。cǐ jǐng bié lái jiǔ,zhuī xiě bù néng gōng。
何当饮云光,一洗尘埃胸。hé dāng yǐn yún guāng,yī xǐ chén āi xiōng。

齐彦槐

清安徽婺源人,字梦树,号梅麓。嘉庆十四年进士,选金匮知县,上海运漕粮议,以知府候补。旋丁母忧,乃不再出仕。曾制浑天仪、中星仪,及龙尾、恒升二车,有益于农田水利。工书法与诗,尤长骈体律赋。有《天球浅说》、《海运南漕丛议》、《梅麓诗文集》等。 齐彦槐的作品>>

猜您喜欢

与述庵夜话

齐彦槐

握手语无尽,不知星斗阑。wò shǒu yǔ wú jǐn,bù zhī xīng dòu lán。
文章悲故友,山水忆新安。wén zhāng bēi gù yǒu,shān shuǐ yì xīn ān。
母老吾何适,家贫尔亦难。mǔ lǎo wú hé shì,jiā pín ěr yì nán。
荆南一杯酒,珍重话为官。jīng nán yī bēi jiǔ,zhēn zhòng huà wèi guān。

宋祥符封焦隐士墨敕

齐彦槐

不受当时诏,何劳后世封。bù shòu dāng shí zhào,hé láo hòu shì fēng。
仙踪久已寂,帝梦适然逢。xiān zōng jiǔ yǐ jì,dì mèng shì rán féng。
黄纸花文古,丹炉药气浓。huáng zhǐ huā wén gǔ,dān lú yào qì nóng。
犹嫌大夫号,唐突泰山松。yóu xián dà fū hào,táng tū tài shān sōng。

栈道岩观米海岳吴云壑陆放翁题名

齐彦槐

名题山石遍,两宋识三人。míng tí shān shí biàn,liǎng sòng shí sān rén。
诗老愁无限,书家意最真。shī lǎo chóu wú xiàn,shū jiā yì zuì zhēn。
松篁蜀栈雪,烟雨楚江春。sōng huáng shǔ zhàn xuě,yān yǔ chǔ jiāng chūn。
我辈登临处,他时迹总陈。wǒ bèi dēng lín chù,tā shí jì zǒng chén。

淮上舟行

齐彦槐

乳燕樯乌结阵飞,芦芽茭笋一时肥。rǔ yàn qiáng wū jié zhèn fēi,lú yá jiāo sǔn yī shí féi。
家乡正作黄梅雨,客子初更白葛衣。jiā xiāng zhèng zuò huáng méi yǔ,kè zi chū gèng bái gé yī。
欹枕梦随流水远,过江山似故人稀。yī zhěn mèng suí liú shuǐ yuǎn,guò jiāng shān shì gù rén xī。
篷窗日夕浑无事,卷起湘帘看落晖。péng chuāng rì xī hún wú shì,juǎn qǐ xiāng lián kàn luò huī。

重过严先生祠堂

齐彦槐

寒泷依旧送归舻,黄叶萧萧木又枯。hán lóng yī jiù sòng guī lú,huáng yè xiāo xiāo mù yòu kū。
千古州为高士有,重来山识故人无。qiān gǔ zhōu wèi gāo shì yǒu,zhòng lái shān shí gù rén wú。
客星自在云台没,渔火虽多钓石孤。kè xīng zì zài yún tái méi,yú huǒ suī duō diào shí gū。
祠畔烟萝闻我语,一竿从此老江湖。cí pàn yān luó wén wǒ yǔ,yī gān cóng cǐ lǎo jiāng hú。

燕子矶

齐彦槐

翠壁丹岩两翼开,飞翔百尺有楼台。cuì bì dān yán liǎng yì kāi,fēi xiáng bǎi chǐ yǒu lóu tái。
横江一只红襟燕,六代兴亡尽见来。héng jiāng yī zhǐ hóng jīn yàn,liù dài xīng wáng jǐn jiàn lái。

梅龙抱孙歌

齐彦槐

江山灵气无不钟,两株天矫梅中龙。jiāng shān líng qì wú bù zhōng,liǎng zhū tiān jiǎo méi zhōng lóng。
故老相传六朝物,虬枝压倒黄山松。gù lǎo xiāng chuán liù cháo wù,qiú zhī yā dào huáng shān sōng。
尾凌青霄首潜硖,翠藓苍苔作鳞甲。wěi líng qīng xiāo shǒu qián xiá,cuì xiǎn cāng tái zuò lín jiǎ。
空江浩淼一枝横,晴昊迷离万花插。kōng jiāng hào miǎo yī zhī héng,qíng hào mí lí wàn huā chā。
江烟江雨日氤氲,自然嘘气成香云。jiāng yān jiāng yǔ rì yīn yūn,zì rán xū qì chéng xiāng yún。
化作真龙飞不去,破山出火雷公焚。huà zuò zhēn lóng fēi bù qù,pò shān chū huǒ léi gōng fén。
落角摧牙人尽惜,焦山自此无颜色。luò jiǎo cuī yá rén jǐn xī,jiāo shān zì cǐ wú yán sè。
岂知根到九泉深,地老天荒枯不得。qǐ zhī gēn dào jiǔ quán shēn,dì lǎo tiān huāng kū bù dé。
骅骝又生污血驹,龙种自与寻常殊。huá liú yòu shēng wū xuè jū,lóng zhǒng zì yǔ xún cháng shū。
海风吹长头上角,江月悬来颔下珠。hǎi fēng chuī zhǎng tóu shàng jiǎo,jiāng yuè xuán lái hàn xià zhū。
商柏周槐尝听说,梅龙抱孙更奇绝。shāng bǎi zhōu huái cháng tīng shuō,méi lóng bào sūn gèng qí jué。
左拿右攫走蛟螭,可似当年意雄杰。zuǒ ná yòu jué zǒu jiāo chī,kě shì dāng nián yì xióng jié。
残冬到山蕊已含,迟我一月花初酣。cán dōng dào shān ruǐ yǐ hán,chí wǒ yī yuè huā chū hān。
梅乎梅乎故不凡,为祝焦仙弥勒好呵护,使尔千古万古魁江南。méi hū méi hū gù bù fán,wèi zhù jiāo xiān mí lēi hǎo hē hù,shǐ ěr qiān gǔ wàn gǔ kuí jiāng nán。

读翼梅

齐彦槐

开辟至今日,六千有余年。kāi pì zhì jīn rì,liù qiān yǒu yú nián。
七十者百人,可见开辟前。qī shí zhě bǎi rén,kě jiàn kāi pì qián。
自从尧舜来,圣作述者贤。zì cóng yáo shùn lái,shèng zuò shù zhě xián。
寥寥四千岁,载籍如山渊。liáo liáo sì qiān suì,zài jí rú shān yuān。
书契溯结绳,岁远不过千。shū qì sù jié shéng,suì yuǎn bù guò qiān。
此上更千岁,已逮乾坤元。cǐ shàng gèng qiān suì,yǐ dǎi qián kūn yuán。
盘古非一人,九州有开先。pán gǔ fēi yī rén,jiǔ zhōu yǒu kāi xiān。
泰西与中华,纪载略傲焉。tài xī yǔ zhōng huá,jì zài lüè ào yān。
皇极经世书,凿空以言天。huáng jí jīng shì shū,záo kōng yǐ yán tiān。
曰元会运世,人皆信其然。yuē yuán huì yùn shì,rén jiē xìn qí rán。
岂有数万载,渺无一事传。qǐ yǒu shù wàn zài,miǎo wú yī shì chuán。
荒荒复冥冥,如梦如霾烟。huāng huāng fù míng míng,rú mèng rú mái yān。
惟有开辟初,天地相絪缊。wéi yǒu kāi pì chū,tiān dì xiāng yīn yūn。
凝之以为岳,融之以为川。níng zhī yǐ wèi yuè,róng zhī yǐ wèi chuān。
人兽之胚胎,草木之根原。rén shòu zhī pēi tāi,cǎo mù zhī gēn yuán。
不知几何时,孕毓而陶甄。bù zhī jǐ hé shí,yùn yù ér táo zhēn。
若自开辟后,断无万可言。ruò zì kāi pì hòu,duàn wú wàn kě yán。
吾受子江子,诵述成兹篇。wú shòu zi jiāng zi,sòng shù chéng zī piān。

读翼梅

齐彦槐

四海共一海,九州复九州。sì hǎi gòng yī hǎi,jiǔ zhōu fù jiǔ zhōu。
日天一点内,容此大地球。rì tiān yī diǎn nèi,róng cǐ dà dì qiú。
中国此点中,泰山其垤丘。zhōng guó cǐ diǎn zhōng,tài shān qí dié qiū。
人于此点中,广野之蚍蜉。rén yú cǐ diǎn zhōng,guǎng yě zhī pí fú。
蜗角国蛮触,征战何时休。wō jiǎo guó mán chù,zhēng zhàn hé shí xiū。
蛟睫巢焦冥,身家无尽谋。jiāo jié cháo jiāo míng,shēn jiā wú jǐn móu。
嘒彼天上星,大包四部洲。huì bǐ tiān shàng xīng,dà bāo sì bù zhōu。
一星一世界,数与恒沙侔。yī xīng yī shì jiè,shù yǔ héng shā móu。
不识一星中,还有人物不。bù shí yī xīng zhōng,hái yǒu rén wù bù。
此星距彼星,难测道里修。cǐ xīng jù bǐ xīng,nán cè dào lǐ xiū。
而强牵连之,名曰箕斗牛。ér qiáng qiān lián zhī,míng yuē jī dòu niú。
又为分野说,下派燕秦周。yòu wèi fēn yě shuō,xià pài yàn qín zhōu。
此理恐未然,其说近谬悠。cǐ lǐ kǒng wèi rán,qí shuō jìn miù yōu。
王良一仆夫,挟策青天头。wáng liáng yī pū fū,xié cè qīng tiān tóu。
世无楚灵均,更与谁咨诹。shì wú chǔ líng jūn,gèng yǔ shuí zī zōu。