古诗词

尼山

王尔鉴

寰中五岳插天起,神龙半隐青霄里。huán zhōng wǔ yuè chā tiān qǐ,shén lóng bàn yǐn qīng xiāo lǐ。
钟灵何地无伟人,毓圣特异尼之址。zhōng líng hé dì wú wěi rén,yù shèng tè yì ní zhī zhǐ。
可知名山不在高,地灵往往生英豪。kě zhī míng shān bù zài gāo,dì líng wǎng wǎng shēng yīng háo。
一自麟书降祥后,众山罗列皆儿曹。yī zì lín shū jiàng xiáng hòu,zhòng shān luó liè jiē ér cáo。
亭亭五峰中圩顶,其余四配若引领。tíng tíng wǔ fēng zhōng wéi dǐng,qí yú sì pèi ruò yǐn lǐng。
青葱环绕文德林,俨然三千七十依坛杏。qīng cōng huán rào wén dé lín,yǎn rán sān qiān qī shí yī tán xìng。
尼山之尊亦如岱岳尊,那许太华恒霍嵩高与之并。ní shān zhī zūn yì rú dài yuè zūn,nà xǔ tài huá héng huò sōng gāo yǔ zhī bìng。
上有中和壑,下有坤灵洞。shàng yǒu zhōng hé hè,xià yǒu kūn líng dòng。
智源溪水浩瀚流,沿流讨源者颇众。zhì yuán xī shuǐ hào hàn liú,yán liú tǎo yuán zhě pǒ zhòng。
关闽濂洛支派通,大海朝宗百川共。guān mǐn lián luò zhī pài tōng,dà hǎi cháo zōng bǎi chuān gòng。
一泓活水千秋澄,谁向智源窥体用。yī hóng huó shuǐ qiān qiū chéng,shuí xiàng zhì yuán kuī tǐ yòng。
观川亭前石罅如刀劈,一线幽深荒藓积。guān chuān tíng qián shí xià rú dāo pī,yī xiàn yōu shēn huāng xiǎn jī。
安得五丁凿破云雾堆,瞥见天光万重辟。ān dé wǔ dīng záo pò yún wù duī,piē jiàn tiān guāng wàn zhòng pì。
西南诸峰拱如屏,五峰上映五老星。xī nán zhū fēng gǒng rú píng,wǔ fēng shàng yìng wǔ lǎo xīng。
当年颜母山头祷,神哉木叶随降升。dāng nián yán mǔ shān tóu dǎo,shén zāi mù yè suí jiàng shēng。
天生圣哲事岂偶,一山不世钟坤灵。tiān shēng shèng zhé shì qǐ ǒu,yī shān bù shì zhōng kūn líng。
平生是山切仰止,作吏何缘地邻此。píng shēng shì shān qiè yǎng zhǐ,zuò lì hé yuán dì lín cǐ。
只今小憩幽崖前,犹忆春风浴沂水。zhǐ jīn xiǎo qì yōu yá qián,yóu yì chūn fēng yù yí shuǐ。
由来山水清音多,仿佛金石丝竹之声悦吾耳。yóu lái shān shuǐ qīng yīn duō,fǎng fú jīn shí sī zhú zhī shēng yuè wú ěr。
五峰林密浮苍烟,抠衣未敢凭其巅。wǔ fēng lín mì fú cāng yān,kōu yī wèi gǎn píng qí diān。

王尔鉴

王尔鉴,字熊峰,卢氏人。雍正庚戌进士,官山东知县。有《二东诗草》。 王尔鉴的作品>>

猜您喜欢

观峄山牧牛歌

王尔鉴

牧儿驱牛晓满峄,群牛乱石横山脊。mù ér qū niú xiǎo mǎn yì,qún niú luàn shí héng shān jí。
起者伏者石如牛,卧者立者牛如石。qǐ zhě fú zhě shí rú niú,wò zhě lì zhě niú rú shí。
忽然扣角一长歌,南山白石纷坡陀。hū rán kòu jiǎo yī zhǎng gē,nán shān bái shí fēn pō tuó。
腰间插斧口吹笛,头戴笠子肩披蓑。yāo jiān chā fǔ kǒu chuī dí,tóu dài lì zi jiān pī suō。
醉眠芳草松风下,饮犊归来月在野。zuì mián fāng cǎo sōng fēng xià,yǐn dú guī lái yuè zài yě。
借问世上悠悠儿,谁似山中牧牛者?jiè wèn shì shàng yōu yōu ér,shuí shì shān zhōng mù niú zhě?

赠童子张昌

王尔鉴

君不见张氏之子玉一片,四座惊看弄笔砚。jūn bù jiàn zhāng shì zhī zi yù yī piàn,sì zuò jīng kàn nòng bǐ yàn。
蹲身据案用全力,双眸炯炯如掣电。dūn shēn jù àn yòng quán lì,shuāng móu jiǒng jiǒng rú chè diàn。
文章气骨峻且奇,格虽未老绰有姿。wén zhāng qì gǔ jùn qiě qí,gé suī wèi lǎo chuò yǒu zī。
染翰更能作大字,楷书杜曲早朝诗。rǎn hàn gèng néng zuò dà zì,kǎi shū dù qū zǎo cháo shī。
尔家九龄饱经史,文陈终古称雄师。ěr jiā jiǔ líng bǎo jīng shǐ,wén chén zhōng gǔ chēng xióng shī。
尔年九龄已如此,当以九龄期望之。ěr nián jiǔ líng yǐ rú cǐ,dāng yǐ jiǔ líng qī wàng zhī。