古诗词
诗词
作者
名句
古籍
搜索
蓬心王丈为绘阻风图叠韵奉酬
清
:
洪朴
雪浪霜涛写不难,琅玕赠我碧云端。
xuě làng shuāng tāo xiě bù nán,láng gān zèng wǒ bì yún duān。
夜来酒散怜肌热,梦去江声逼枕寒。
yè lái jiǔ sàn lián jī rè,mèng qù jiāng shēng bī zhěn hán。
桑下风枝还一证,画中云树亦三叹。
sāng xià fēng zhī hái yī zhèng,huà zhōng yún shù yì sān tàn。
离情别绪君尤甚,少日中书接凤翰。
lí qíng bié xù jūn yóu shén,shǎo rì zhōng shū jiē fèng hàn。
AI赏析
洪朴
洪朴,字素人,号伯初,歙县人。乾隆辛卯进士,历官顺德知府。有《伯初诗钞》。
洪朴的作品>>
猜您喜欢
题王蓬心前辈司马诗卷
清
:
洪朴
镫残漏尽未停披,一卷淋浪白傅诗。
dèng cán lòu jǐn wèi tíng pī,yī juǎn lín làng bái fù shī。
独坐浑忘通夜永,相看又是十年迟。
dú zuò hún wàng tōng yè yǒng,xiāng kàn yòu shì shí nián chí。
青衫江上人还健,红板声中酒莫辞。
qīng shān jiāng shàng rén hái jiàn,hóng bǎn shēng zhōng jiǔ mò cí。
最是长安行乐处,红墙银汉起人思。
zuì shì zhǎng ān xíng lè chù,hóng qiáng yín hàn qǐ rén sī。
AI赏析
题李畏吾乌岩图
清
:
洪朴
坐听乌声客自悲,赢粮可悔出山时。
zuò tīng wū shēng kè zì bēi,yíng liáng kě huǐ chū shān shí。
南州一檄犹堪喜,东阁重来独较迟。
nán zhōu yī xí yóu kān xǐ,dōng gé zhòng lái dú jiào chí。
绕树星稀怜夜永,将雏头白数归期。
rào shù xīng xī lián yè yǒng,jiāng chú tóu bái shù guī qī。
天南啮指何人痛,华实根心本一枝。
tiān nán niè zhǐ hé rén tòng,huá shí gēn xīn běn yī zhī。
AI赏析
峡口听雨
清
:
洪朴
子规啼咽打头风,十二巫山曲曲笼。
zi guī tí yàn dǎ tóu fēng,shí èr wū shān qū qū lóng。
上峡雨后悬溜外,极天寒到暮云中。
shàng xiá yǔ hòu xuán liū wài,jí tiān hán dào mù yún zhōng。
秋声牢落高唐路,客思凄迷蜀道丛。
qiū shēng láo luò gāo táng lù,kè sī qī mí shǔ dào cóng。
等是萧萧时节异,江南烟侣问巴东。
děng shì xiāo xiāo shí jié yì,jiāng nán yān lǚ wèn bā dōng。
AI赏析