古诗词

游华山寄元裕之

赵秉文

我从秦川来,遍历终南游。wǒ cóng qín chuān lái,biàn lì zhōng nán yóu。
暮行华阴道,清快明双眸。mù xíng huá yīn dào,qīng kuài míng shuāng móu。
东风一夜横作恶,尘埃咫尺迷岩幽。dōng fēng yī yè héng zuò è,chén āi zhǐ chǐ mí yán yōu。
山神戏人亦薄相,一杯未尽阴霾收。shān shén xì rén yì báo xiāng,yī bēi wèi jǐn yīn mái shōu。
但见两崖巨壁插剑戟,流泉夹道鸣琳璆。dàn jiàn liǎng yá jù bì chā jiàn jǐ,liú quán jiā dào míng lín qiú。
希夷石室绿萝合,金仙鹤驾空悠悠。xī yí shí shì lǜ luó hé,jīn xiān hè jià kōng yōu yōu。
石门划断一峰出,婆娑石上为迟留。shí mén huà duàn yī fēng chū,pó suō shí shàng wèi chí liú。
上方可望不可到,崖倾路绝令人愁。shàng fāng kě wàng bù kě dào,yá qīng lù jué lìng rén chóu。
十盘九折羊角上,青柯平上得少休。shí pán jiǔ zhé yáng jiǎo shàng,qīng kē píng shàng dé shǎo xiū。
三峰壁立五千仞,其下无址傍无俦。sān fēng bì lì wǔ qiān rèn,qí xià wú zhǐ bàng wú chóu。
巨灵仙掌在霄汉,银河飞下青云头。jù líng xiān zhǎng zài xiāo hàn,yín hé fēi xià qīng yún tóu。
或云奇胜在高顶,脚力未易供冥搜。huò yún qí shèng zài gāo dǐng,jiǎo lì wèi yì gōng míng sōu。
苍龙岭瘦苔藓滑,嵌空石磴谁雕锼。cāng lóng lǐng shòu tái xiǎn huá,qiàn kōng shí dèng shuí diāo sōu。
每怜风自四山而下不见底,惟闻松声万壑寒飕飕。měi lián fēng zì sì shān ér xià bù jiàn dǐ,wéi wén sōng shēng wàn hè hán sōu sōu。
扪参历井到绝顶,下视尘世区中囚。mén cān lì jǐng dào jué dǐng,xià shì chén shì qū zhōng qiú。
酒酣苍茫瞰无际,块视五岳芥九州。jiǔ hān cāng máng kàn wú jì,kuài shì wǔ yuè jiè jiǔ zhōu。
南望汉中山,碧玉簪乱抽。nán wàng hàn zhōng shān,bì yù zān luàn chōu。
况复秦宫与汉阙,飘然聚散风中沤。kuàng fù qín gōng yǔ hàn quē,piāo rán jù sàn fēng zhōng ōu。
上有明星玉女之洞天,二十八宿环且周。shàng yǒu míng xīng yù nǚ zhī dòng tiān,èr shí bā sù huán qiě zhōu。
又有千岁之玉莲,花开十丈藕如舟。yòu yǒu qiān suì zhī yù lián,huā kāi shí zhàng ǒu rú zhōu。
五鬛不鬛之长松,流膏入地盘蛟虬。wǔ liè bù liè zhī zhǎng sōng,liú gāo rù dì pán jiāo qiú。
采根食实可羽化,方瞳绿发三千秋。cǎi gēn shí shí kě yǔ huà,fāng tóng lǜ fā sān qiān qiū。
时闻笙箫明月夜,芝軿羽盖来瀛洲。shí wén shēng xiāo míng yuè yè,zhī píng yǔ gài lái yíng zhōu。
乾坤不老青山色,日月万古无停辀。qián kūn bù lǎo qīng shān sè,rì yuè wàn gǔ wú tíng zhōu。
君且为我挽回六龙辔,我亦为君倒却黄河流。jūn qiě wèi wǒ wǎn huí liù lóng pèi,wǒ yì wèi jūn dào què huáng hé liú。
终期汗漫游八极,乘风更觅元丹丘。zhōng qī hàn màn yóu bā jí,chéng fēng gèng mì yuán dān qiū。
赵秉文

赵秉文

赵秉文(1159~1232)金代学者、书法家。字周臣,号闲闲居士,晚年称闲闲老人。磁州滏阳(今河北磁县)人。世宗大定二十五年进士,调安塞主簿。历平定州刺史,为政宽简。累拜礼部尚书。哀宗即位,改翰林学士,同修国史。历仕五朝,自奉如寒士,未尝一日废书。能诗文,诗歌多写自然景物,又工草书,所著有《闲闲老人滏水文集》。 赵秉文的作品>>

猜您喜欢

青杏儿

赵秉文

风雨替花愁。fēng yǔ tì huā chóu。
风雨罢,花也应休。fēng yǔ bà,huā yě yīng xiū。
劝君莫惜花前醉,今年花谢,明年花谢,白了人头。quàn jūn mò xī huā qián zuì,jīn nián huā xiè,míng nián huā xiè,bái le rén tóu。
乘兴两三瓯。chéng xīng liǎng sān ōu。
拣溪山好处追游。jiǎn xī shān hǎo chù zhuī yóu。
但教有酒身无事,有花也好,无花也好,选甚春秋。dàn jiào yǒu jiǔ shēn wú shì,yǒu huā yě hǎo,wú huā yě hǎo,xuǎn shén chūn qiū。

水调歌头·四明有狂客

赵秉文

四明有狂客,呼我谪仙人。sì míng yǒu kuáng kè,hū wǒ zhé xiān rén。
俗缘千劫不尽,回首落红尘。sú yuán qiān jié bù jǐn,huí shǒu luò hóng chén。
我欲骑鲸归去,只恐神仙官府,嫌我醉时真。wǒ yù qí jīng guī qù,zhǐ kǒng shén xiān guān fǔ,xián wǒ zuì shí zhēn。
笑拍群仙手,几度梦中身。xiào pāi qún xiān shǒu,jǐ dù mèng zhōng shēn。
倚长松,聊拂石,坐看云。yǐ zhǎng sōng,liáo fú shí,zuò kàn yún。
忽然黑霓落手,醉舞紫毫春。hū rán hēi ní luò shǒu,zuì wǔ zǐ háo chūn。
寄语沧浪流水,曾识闲闲居士,好为濯冠巾。jì yǔ cāng làng liú shuǐ,céng shí xián xián jū shì,hǎo wèi zhuó guān jīn。
却返天台去,华发散麒麟。què fǎn tiān tái qù,huá fā sàn qí lín。

大江东去·用东坡先生韵

赵秉文

秋光一片,问苍苍桂影,其中何物?一叶扁舟波万顷,四顾粘天无壁。qiū guāng yī piàn,wèn cāng cāng guì yǐng,qí zhōng hé wù?yī yè biǎn zhōu bō wàn qǐng,sì gù zhān tiān wú bì。
叩枻长歌,嫦娥欲下,万里挥冰雪。kòu yì zhǎng gē,cháng é yù xià,wàn lǐ huī bīng xuě。
京尘千丈,可能容此人杰?jīng chén qiān zhàng,kě néng róng cǐ rén jié?
回首赤壁矶边,骑鲸人去,几度山花发。huí shǒu chì bì jī biān,qí jīng rén qù,jǐ dù shān huā fā。
澹澹长空今古梦,只有归鸿明灭。dàn dàn zhǎng kōng jīn gǔ mèng,zhǐ yǒu guī hóng míng miè。
我欲从公,乘风归去,散此麒麟发。wǒ yù cóng gōng,chéng fēng guī qù,sàn cǐ qí lín fā。
三山安在,玉箫吹断明月!sān shān ān zài,yù xiāo chuī duàn míng yuè!

墨梅

赵秉文

画师不作粉脂面,却恐傍人嫌我真。huà shī bù zuò fěn zhī miàn,què kǒng bàng rén xián wǒ zhēn。
相逢莫道不相识,夏馥从来琢玉人。xiāng féng mò dào bù xiāng shí,xià fù cóng lái zuó yù rén。

寄王学士子端

赵秉文

寄语雪溪王处士,年来多病复何如?jì yǔ xuě xī wáng chù shì,nián lái duō bìng fù hé rú?
浮云世态纷纷变,秋草人情日日疏。fú yún shì tài fēn fēn biàn,qiū cǎo rén qíng rì rì shū。
李白一杯人影月,郑虔三绝画诗书。lǐ bái yī bēi rén yǐng yuè,zhèng qián sān jué huà shī shū。
情知不得文章力,乞与黄华作隐居。qíng zhī bù dé wén zhāng lì,qǐ yǔ huáng huá zuò yǐn jū。

闲闲堂

赵秉文

天运如转毂,日月如循环。tiān yùn rú zhuǎn gǔ,rì yuè rú xún huán。
人生天地内,顷刻安得闲。rén shēng tiān dì nèi,qǐng kè ān dé xián。
所贵心无事,心安身自安。suǒ guì xīn wú shì,xīn ān shēn zì ān。
低头拾红叶,仰面看青山。dī tóu shí hóng yè,yǎng miàn kàn qīng shān。
朝听新泉响,暮送飞鸟还。cháo tīng xīn quán xiǎng,mù sòng fēi niǎo hái。
清晨了人事,过午掩柴关。qīng chén le rén shì,guò wǔ yǎn chái guān。
高非出天外,低不堕尘寰。gāo fēi chū tiān wài,dī bù duò chén huán。
花落鸟声寂,我处动静闲。huā luò niǎo shēng jì,wǒ chù dòng jìng xián。

和韦苏州二十首(其十)秋斋独宿

赵秉文

冷晕侵残烛,雨声在深竹。lěng yūn qīn cán zhú,yǔ shēng zài shēn zhú。
惊鸟时一鸣,寒枝不成宿。jīng niǎo shí yī míng,hán zhī bù chéng sù。