古诗词

化胡歌七首

无名氏

我在舍卫时。wǒ zài shě wèi shí。
约敕瞿昙身。yuē chì qú tán shēn。
汝共摩诃萨。rǔ gòng mó hē sà。
赍经教东秦。jī jīng jiào dōng qín。
历落神州界。lì luò shén zhōu jiè。
迫至东海间。pò zhì dōng hǎi jiān。
广宣至尊法。guǎng xuān zhì zūn fǎ。
教授聋俗人。jiào shòu lóng sú rén。
与子威神法。yǔ zi wēi shén fǎ。
化道满千年。huà dào mǎn qiān nián。
年终时当还。nián zhōng shí dāng hái。
慎莫恋中秦。shèn mò liàn zhōng qín。
致令天气怒。zhì lìng tiān qì nù。
太上踏地瞋。tài shàng tà dì chēn。
寺庙崩倒澌。sì miào bēng dào sī。
龙王舐经文。lóng wáng shì jīng wén。
八万四千弟子。bā wàn sì qiān dì zi。
一时受大缘。yī shí shòu dà yuán。
轮转五道头。lún zhuǎn wǔ dào tóu。
万元一升仙。wàn yuán yī shēng xiān。
吾子三天上。wú zi sān tiān shàng。
悯子泪流连。mǐn zi lèi liú lián。
念子出行道。niàn zi chū xíng dào。
不能却死缘。bù néng què sǐ yuán。
不能陵虚空。bù néng líng xū kōng。
束身入黄泉。shù shēn rù huáng quán。
天门地户塞。tiān mén dì hù sāi。
一去不能还。yī qù bù néng hái。
虽得存禋嗣。suī dé cún yīn sì。
使子常塞心。shǐ zi cháng sāi xīn。
逆天违地理。nì tiān wéi dì lǐ。
灾考加子身。zāi kǎo jiā zi shēn。
神能易生死。shén néng yì shēng sǐ。
由子行不真。yóu zi xíng bù zhēn。
三十六天道。sān shí liù tiān dào。
终卒归无形。zhōng zú guī wú xíng。
我身西化时。wǒ shēn xī huà shí。
登上华狱山。dēng shàng huá yù shān。
举目看昆仑。jǔ mù kàn kūn lún。
须弥了了悬。xū mí le le xuán。
矫翼履清虚。jiǎo yì lǚ qīng xū。
倏忽到西天。shū hū dào xī tiān。
但见西王母。dàn jiàn xī wáng mǔ。
严驾欲东旋。yán jià yù dōng xuán。
玉女数万千。yù nǚ shù wàn qiān。
姿容甚丽妍。zī róng shén lì yán。
天姿绝端严。tiān zī jué duān yán。
齐执皇灵书。qí zhí huáng líng shū。
诵读仙圣经。sòng dú xiān shèng jīng。
养我同时姝。yǎng wǒ tóng shí shū。
将我入天庭。jiāng wǒ rù tiān tíng。
皇老东向坐。huáng lǎo dōng xiàng zuò。
身体皦然明。shēn tǐ jiǎo rán míng。
授我仙圣道。shòu wǒ xiān shèng dào。
接度天下贤。jiē dù tiān xià xián。
猜您喜欢

郭长生吹笛歌

无名氏

闲夜寂已清,长笛亮且鸣。xián yè jì yǐ qīng,zhǎng dí liàng qiě míng。
若欲知我者,姓郭名长生。ruò yù zhī wǒ zhě,xìng guō míng zhǎng shēng。

聂包鬼歌

无名氏

花盈盈。huā yíng yíng。
正间行。zhèng jiān xíng。
当归不闻死复生。dāng guī bù wén sǐ fù shēng。

陵欣歌

无名氏

生时世上人,死作狱中鬼。shēng shí shì shàng rén,sǐ zuò yù zhōng guǐ。
不得还坟墓,灰没有馀罪。bù dé hái fén mù,huī méi yǒu yú zuì。

梁武帝时谣

无名氏

莫匆匆。mò cōng cōng。
且宽公。qiě kuān gōng。
谁当作天子。shuí dāng zuò tiān zi。
草覆车边已。cǎo fù chē biān yǐ。

昭明为太子时谣

无名氏

鹿子开城门,城门鹿子开。lù zi kāi chéng mén,chéng mén lù zi kāi。
当开复未开,使我心徘徊。dāng kāi fù wèi kāi,shǐ wǒ xīn pái huái。
城中诸少年,逐欢归去来。chéng zhōng zhū shǎo nián,zhú huān guī qù lái。

侯景时的脰乌童谣

无名氏

的脰乌。de dòu wū。
拂朱雀。fú zhū què。
还与吴。hái yǔ wú。

侯景即位时童谣

无名氏

脱青袍。tuō qīng páo。
著芒屩。zhù máng juē。
荆州天子挺应著。jīng zhōu tiān zi tǐng yīng zhù。

江陵童谣

无名氏

苦竹町。kǔ zhú tīng。
市南有好井。shì nán yǒu hǎo jǐng。
荆州军。jīng zhōu jūn。
杀侯景。shā hóu jǐng。

梁时童谣

无名氏

虏万夫。lǔ wàn fū。
入五湖。rù wǔ hú。
城南酒家使虏奴。chéng nán jiǔ jiā shǐ lǔ nú。

梁末童谣

无名氏

可怜巴马子,一日行千里。kě lián bā mǎ zi,yī rì xíng qiān lǐ。
不见马上郎,但有黄尘起。bù jiàn mǎ shàng láng,dàn yǒu huáng chén qǐ。
黄尘污人衣,皂荚相料理。huáng chén wū rén yī,zào jiá xiāng liào lǐ。

刘昼引古谚

无名氏

深不绝涓泉,稚子浴其渊。shēn bù jué juān quán,zhì zi yù qí yuān。
高不绝丘陵,跛羊游其巅。gāo bù jué qiū líng,bǒ yáng yóu qí diān。

时人为玉莹语

无名氏

欲向南,钱可贪。yù xiàng nán,qián kě tān。
遂向东,为黄铜。suì xiàng dōng,wèi huáng tóng。

攀杨枝

无名氏

自从别君来,不复著绫罗。zì cóng bié jūn lái,bù fù zhù líng luó。
画眉不注口,施朱当柰何。huà méi bù zhù kǒu,shī zhū dāng nài hé。

企喻歌

无名氏

男儿欲作健,结伴不须多。nán ér yù zuò jiàn,jié bàn bù xū duō。
鹞子经天飞,群雀两向波。yào zi jīng tiān fēi,qún què liǎng xiàng bō。

企喻歌

无名氏

放马大泽中,草好马著膘。fàng mǎ dà zé zhōng,cǎo hǎo mǎ zhù biāo。
牌子铁裲裆,?矛鸐尾条。pái zi tiě liǎng dāng,hù máo dí wěi tiáo。