古诗词

化胡歌七首

无名氏

我在舍卫时。wǒ zài shě wèi shí。
约敕瞿昙身。yuē chì qú tán shēn。
汝共摩诃萨。rǔ gòng mó hē sà。
赍经教东秦。jī jīng jiào dōng qín。
历落神州界。lì luò shén zhōu jiè。
迫至东海间。pò zhì dōng hǎi jiān。
广宣至尊法。guǎng xuān zhì zūn fǎ。
教授聋俗人。jiào shòu lóng sú rén。
与子威神法。yǔ zi wēi shén fǎ。
化道满千年。huà dào mǎn qiān nián。
年终时当还。nián zhōng shí dāng hái。
慎莫恋中秦。shèn mò liàn zhōng qín。
致令天气怒。zhì lìng tiān qì nù。
太上踏地瞋。tài shàng tà dì chēn。
寺庙崩倒澌。sì miào bēng dào sī。
龙王舐经文。lóng wáng shì jīng wén。
八万四千弟子。bā wàn sì qiān dì zi。
一时受大缘。yī shí shòu dà yuán。
轮转五道头。lún zhuǎn wǔ dào tóu。
万元一升仙。wàn yuán yī shēng xiān。
吾子三天上。wú zi sān tiān shàng。
悯子泪流连。mǐn zi lèi liú lián。
念子出行道。niàn zi chū xíng dào。
不能却死缘。bù néng què sǐ yuán。
不能陵虚空。bù néng líng xū kōng。
束身入黄泉。shù shēn rù huáng quán。
天门地户塞。tiān mén dì hù sāi。
一去不能还。yī qù bù néng hái。
虽得存禋嗣。suī dé cún yīn sì。
使子常塞心。shǐ zi cháng sāi xīn。
逆天违地理。nì tiān wéi dì lǐ。
灾考加子身。zāi kǎo jiā zi shēn。
神能易生死。shén néng yì shēng sǐ。
由子行不真。yóu zi xíng bù zhēn。
三十六天道。sān shí liù tiān dào。
终卒归无形。zhōng zú guī wú xíng。
我身西化时。wǒ shēn xī huà shí。
登上华狱山。dēng shàng huá yù shān。
举目看昆仑。jǔ mù kàn kūn lún。
须弥了了悬。xū mí le le xuán。
矫翼履清虚。jiǎo yì lǚ qīng xū。
倏忽到西天。shū hū dào xī tiān。
但见西王母。dàn jiàn xī wáng mǔ。
严驾欲东旋。yán jià yù dōng xuán。
玉女数万千。yù nǚ shù wàn qiān。
姿容甚丽妍。zī róng shén lì yán。
天姿绝端严。tiān zī jué duān yán。
齐执皇灵书。qí zhí huáng líng shū。
诵读仙圣经。sòng dú xiān shèng jīng。
养我同时姝。yǎng wǒ tóng shí shū。
将我入天庭。jiāng wǒ rù tiān tíng。
皇老东向坐。huáng lǎo dōng xiàng zuò。
身体皦然明。shēn tǐ jiǎo rán míng。
授我仙圣道。shòu wǒ xiān shèng dào。
接度天下贤。jiē dù tiān xià xián。
猜您喜欢

相州百姓为樊叔略语

无名氏

智无穷清乡公。zhì wú qióng qīng xiāng gōng。
上下正。shàng xià zhèng。
樊安定。fán ān dìng。

时人为库狄士文语

无名氏

刺史罗刹政,司马蝮蛇瞋。cì shǐ luó shā zhèng,sī mǎ fù shé chēn。
长史含笑判,清河生吃人。zhǎng shǐ hán xiào pàn,qīng hé shēng chī rén。

王子思归歌

无名氏

洞庭兮木秋。dòng tíng xī mù qiū。
涔阳兮草衰。cén yáng xī cǎo shuāi。
去千乘之家国。qù qiān chéng zhī jiā guó。
作咸阳之布衣。zuò xián yáng zhī bù yī。

出塞

无名氏

候骑出甘泉,奔命入居延。hòu qí chū gān quán,bēn mìng rù jū yán。
旗作浮云影,阵如明月弦。qí zuò fú yún yǐng,zhèn rú míng yuè xián。

项王歌

无名氏

无复拔山力,谁论盖世才。wú fù bá shān lì,shuí lùn gài shì cái。
欲知汉骑满,但听楚歌哀。yù zhī hàn qí mǎn,dàn tīng chǔ gē āi。
悲看骓马去,泣望舣舟来。bēi kàn zhuī mǎ qù,qì wàng yǐ zhōu lái。

于阗采花

无名氏

山川虽异所,草木尚同春。shān chuān suī yì suǒ,cǎo mù shàng tóng chūn。
亦如溱洧地,自有采花人。yì rú qín wěi dì,zì yǒu cǎi huā rén。

沐浴子

无名氏

澡身经兰泛,濯发傃芳洲。zǎo shēn jīng lán fàn,zhuó fā sù fāng zhōu。
折荣聊踯躅,攀桂且淹留。zhé róng liáo zhí zhú,pān guì qiě yān liú。

泽雉

无名氏

擅场延绣颈,朝飞弄绮翼。shàn chǎng yán xiù jǐng,cháo fēi nòng qǐ yì。
饮啄常自在,惊雄恒不息。yǐn zhuó cháng zì zài,jīng xióng héng bù xī。

黄门倡歌

无名氏

佳人俱绝世,握手上春楼。jiā rén jù jué shì,wò shǒu shàng chūn lóu。
点黛方初月,缝裙学石榴。diǎn dài fāng chū yuè,fèng qún xué shí liú。
君王入朝罢,争竞理衣裘。jūn wáng rù cháo bà,zhēng jìng lǐ yī qiú。

送别诗

无名氏

杨柳青青著地垂,杨花漫漫搅天飞。yáng liǔ qīng qīng zhù dì chuí,yáng huā màn màn jiǎo tiān fēi。
柳条折尽花飞尽,借问行人归不归。liǔ tiáo zhé jǐn huā fēi jǐn,jiè wèn xíng rén guī bù guī。

咸阳宫人为咸阳王禧歌

无名氏

可怜咸阳王。kě lián xián yáng wáng。
奈何作事误。nài hé zuò shì wù。
金床玉几不能眠。jīn chuáng yù jǐ bù néng mián。
夜踏霜与露。yè tà shuāng yǔ lù。
洛水湛湛弥岸长。luò shuǐ zhàn zhàn mí àn zhǎng。
行人那得渡。xíng rén nà dé dù。

时人为上高里歌

无名氏

洛阳城北上高里。luò yáng chéng běi shàng gāo lǐ。
殷之顽民昔所止。yīn zhī wán mín xī suǒ zhǐ。
今日百姓造瓮子。jīn rì bǎi xìng zào wèng zi。
人皆弃去住者耻。rén jiē qì qù zhù zhě chǐ。

宣武孝明时谣

无名氏

狐非狐。hú fēi hú。
貉非貉。háo fēi háo。
焦梨狗子齿断索。jiāo lí gǒu zi chǐ duàn suǒ。

洛中童谣二首

无名氏

三月末。sān yuè mò。
四月初。sì yuè chū。
杨灰簸土觅真珠。yáng huī bǒ tǔ mì zhēn zhū。

洛中童谣二首

无名氏

头去项,脚根齐。tóu qù xiàng,jiǎo gēn qí。
驱上树,不须梯。qū shàng shù,bù xū tī。