古诗词

化胡歌七首

无名氏

我西化胡时。wǒ xī huà hú shí。
涉天靡不遥。shè tiān mí bù yáo。
牵天覆六合。qiān tiān fù liù hé。
艰难身尽婴。jiān nán shēn jǐn yīng。
胡人不识法。hú rén bù shí fǎ。
放火烧我身。fàng huǒ shāo wǒ shēn。
身亦不缺损。shēn yì bù quē sǔn。
乃复沉深浏。nǎi fù chén shēn liú。
龙王折水脉。lóng wáng zhé shuǐ mài。
复流不复行。fù liú bù fù xíng。
愚人皆哀叹。yú rén jiē āi tàn。
枉此贤人身。wǎng cǐ xián rén shēn。
吾作腾波气。wú zuò téng bō qì。
起立上著天。qǐ lì shàng zhù tiān。
日月头上皦。rì yuè tóu shàng jiǎo。
光照亿万千。guāng zhào yì wàn qiān。
胡王心方悟。hú wáng xīn fāng wù。
知是我圣人。zhī shì wǒ shèng rén。
叩头求悔过。kòu tóu qiú huǐ guò。
今欲奉侍君。jīn yù fèng shì jūn。
伏愿降灵气。fú yuàn jiàng líng qì。
怒活国土人。nù huó guó tǔ rén。
吾视怨家如赤子。wú shì yuàn jiā rú chì zi。
不顾仇以嫌。bù gù chóu yǐ xián。
化命一世士。huà mìng yī shì shì。
坐卧诵经文。zuò wò sòng jīng wén。
身无荣华饰。shēn wú róng huá shì。
后毕得升天。hòu bì dé shēng tiān。
吾告时世人。wú gào shí shì rén。
三界里中贤。sān jiè lǐ zhōng xián。
欲求长生道。yù qiú zhǎng shēng dào。
莫爱千金身。mò ài qiān jīn shēn。
出身著死地。chū shēn zhù sǐ dì。
返更得生缘。fǎn gèng dé shēng yuán。
火中生莲花。huǒ zhōng shēng lián huā。
尔乃是至真。ěr nǎi shì zhì zhēn。
莫有生煞想。mò yǒu shēng shā xiǎng。
得道升清天。dé dào shēng qīng tiān。
未负即真信。wèi fù jí zhēn xìn。
丧子千金身。sàng zi qiān jīn shēn。
猜您喜欢

元嘉中魏地童谣

无名氏

轺车北来如穿雉。yáo chē běi lái rú chuān zhì。
不意虏马饮江水。bù yì lǔ mǎ yǐn jiāng shuǐ。
虏主北归石济死。lǔ zhǔ běi guī shí jì sǐ。
虏欲渡江天不徙。lǔ yù dù jiāng tiān bù xǐ。

时人为刘劭刘骏语

无名氏

遥望建康城,江水逆流萦。yáo wàng jiàn kāng chéng,jiāng shuǐ nì liú yíng。
前见子杀父,后见弟杀兄。qián jiàn zi shā fù,hòu jiàn dì shā xiōng。

南豫州军士为王玄谟宗越语

无名氏

宁作五年徒,不逢王玄谟。níng zuò wǔ nián tú,bù féng wáng xuán mó。
玄谟犹尚可,宗越更杀我。xuán mó yóu shàng kě,zōng yuè gèng shā wǒ。

百姓为袁粲褚彦回语

无名氏

可怜石头城。kě lián shí tóu chéng。
宁为袁粲死。níng wèi yuán càn sǐ。
不作褚渊生。bù zuò chǔ yuān shēng。

时人评八僧语

无名氏

生睿发天真,严观洼流得。shēng ruì fā tiān zhēn,yán guān wā liú dé。
慧义彭亨进,寇渊千默塞。huì yì péng hēng jìn,kòu yuān qiān mò sāi。

时人为释道经慧静语

无名氏

洛下长大耳,东阿黑如墨。luò xià zhǎng dà ěr,dōng ā hēi rú mò。
有问无不酬,有酬无不塞。yǒu wèn wú bù chóu,yǒu chóu wú bù sāi。

碧玉歌

无名氏

碧玉破瓜时,郎为情颠倒。bì yù pò guā shí,láng wèi qíng diān dào。
芙蓉陵霜荣,秋容故尚好。fú róng líng shuāng róng,qiū róng gù shàng hǎo。

碧玉歌

无名氏

碧玉小家女,不敢攀贵德。bì yù xiǎo jiā nǚ,bù gǎn pān guì dé。
感郎千金意,惭无倾城色。gǎn láng qiān jīn yì,cán wú qīng chéng sè。

华山畿二十五首

无名氏

华山畿。huá shān jī。
君既为侬死。jūn jì wèi nóng sǐ。
独活为谁施。dú huó wèi shuí shī。
欢若见怜时。huān ruò jiàn lián shí。
棺木为侬开。guān mù wèi nóng kāi。

华山畿二十五首

无名氏

闻欢大养蚕,定得几许丝。wén huān dà yǎng cán,dìng dé jǐ xǔ sī。
所得何足言,奈何黑瘦为。suǒ dé hé zú yán,nài hé hēi shòu wèi。

华山畿二十五首

无名氏

夜相思。yè xiāng sī。
投壶不得箭。tóu hú bù dé jiàn。
忆欢作娇时。yì huān zuò jiāo shí。

华山畿二十五首

无名氏

开门枕水渚。kāi mén zhěn shuǐ zhǔ。
三刀治一鱼。sān dāo zhì yī yú。
历乱伤杀汝。lì luàn shāng shā rǔ。

华山畿二十五首

无名氏

未敢便相许。wèi gǎn biàn xiāng xǔ。
夜闻侬家论。yè wén nóng jiā lùn。
不持侬与汝。bù chí nóng yǔ rǔ。

华山畿二十五首

无名氏

懊恼不堪止。ào nǎo bù kān zhǐ。
上床解要绳。shàng chuáng jiě yào shéng。
自经屏风里。zì jīng píng fēng lǐ。

华山畿二十五首

无名氏

啼著曙。tí zhù shǔ。
泪落枕将浮。lèi luò zhěn jiāng fú。
身沉被流去。shēn chén bèi liú qù。
4411234567»