古诗词

化胡歌七首

无名氏

我西化胡时。wǒ xī huà hú shí。
涉天靡不遥。shè tiān mí bù yáo。
牵天覆六合。qiān tiān fù liù hé。
艰难身尽婴。jiān nán shēn jǐn yīng。
胡人不识法。hú rén bù shí fǎ。
放火烧我身。fàng huǒ shāo wǒ shēn。
身亦不缺损。shēn yì bù quē sǔn。
乃复沉深浏。nǎi fù chén shēn liú。
龙王折水脉。lóng wáng zhé shuǐ mài。
复流不复行。fù liú bù fù xíng。
愚人皆哀叹。yú rén jiē āi tàn。
枉此贤人身。wǎng cǐ xián rén shēn。
吾作腾波气。wú zuò téng bō qì。
起立上著天。qǐ lì shàng zhù tiān。
日月头上皦。rì yuè tóu shàng jiǎo。
光照亿万千。guāng zhào yì wàn qiān。
胡王心方悟。hú wáng xīn fāng wù。
知是我圣人。zhī shì wǒ shèng rén。
叩头求悔过。kòu tóu qiú huǐ guò。
今欲奉侍君。jīn yù fèng shì jūn。
伏愿降灵气。fú yuàn jiàng líng qì。
怒活国土人。nù huó guó tǔ rén。
吾视怨家如赤子。wú shì yuàn jiā rú chì zi。
不顾仇以嫌。bù gù chóu yǐ xián。
化命一世士。huà mìng yī shì shì。
坐卧诵经文。zuò wò sòng jīng wén。
身无荣华饰。shēn wú róng huá shì。
后毕得升天。hòu bì dé shēng tiān。
吾告时世人。wú gào shí shì rén。
三界里中贤。sān jiè lǐ zhōng xián。
欲求长生道。yù qiú zhǎng shēng dào。
莫爱千金身。mò ài qiān jīn shēn。
出身著死地。chū shēn zhù sǐ dì。
返更得生缘。fǎn gèng dé shēng yuán。
火中生莲花。huǒ zhōng shēng lián huā。
尔乃是至真。ěr nǎi shì zhì zhēn。
莫有生煞想。mò yǒu shēng shā xiǎng。
得道升清天。dé dào shēng qīng tiān。
未负即真信。wèi fù jí zhēn xìn。
丧子千金身。sàng zi qiān jīn shēn。
猜您喜欢

郭长生吹笛歌

无名氏

闲夜寂已清,长笛亮且鸣。xián yè jì yǐ qīng,zhǎng dí liàng qiě míng。
若欲知我者,姓郭名长生。ruò yù zhī wǒ zhě,xìng guō míng zhǎng shēng。

聂包鬼歌

无名氏

花盈盈。huā yíng yíng。
正间行。zhèng jiān xíng。
当归不闻死复生。dāng guī bù wén sǐ fù shēng。

陵欣歌

无名氏

生时世上人,死作狱中鬼。shēng shí shì shàng rén,sǐ zuò yù zhōng guǐ。
不得还坟墓,灰没有馀罪。bù dé hái fén mù,huī méi yǒu yú zuì。

梁武帝时谣

无名氏

莫匆匆。mò cōng cōng。
且宽公。qiě kuān gōng。
谁当作天子。shuí dāng zuò tiān zi。
草覆车边已。cǎo fù chē biān yǐ。

昭明为太子时谣

无名氏

鹿子开城门,城门鹿子开。lù zi kāi chéng mén,chéng mén lù zi kāi。
当开复未开,使我心徘徊。dāng kāi fù wèi kāi,shǐ wǒ xīn pái huái。
城中诸少年,逐欢归去来。chéng zhōng zhū shǎo nián,zhú huān guī qù lái。

侯景时的脰乌童谣

无名氏

的脰乌。de dòu wū。
拂朱雀。fú zhū què。
还与吴。hái yǔ wú。

侯景即位时童谣

无名氏

脱青袍。tuō qīng páo。
著芒屩。zhù máng juē。
荆州天子挺应著。jīng zhōu tiān zi tǐng yīng zhù。

江陵童谣

无名氏

苦竹町。kǔ zhú tīng。
市南有好井。shì nán yǒu hǎo jǐng。
荆州军。jīng zhōu jūn。
杀侯景。shā hóu jǐng。

梁时童谣

无名氏

虏万夫。lǔ wàn fū。
入五湖。rù wǔ hú。
城南酒家使虏奴。chéng nán jiǔ jiā shǐ lǔ nú。

梁末童谣

无名氏

可怜巴马子,一日行千里。kě lián bā mǎ zi,yī rì xíng qiān lǐ。
不见马上郎,但有黄尘起。bù jiàn mǎ shàng láng,dàn yǒu huáng chén qǐ。
黄尘污人衣,皂荚相料理。huáng chén wū rén yī,zào jiá xiāng liào lǐ。

刘昼引古谚

无名氏

深不绝涓泉,稚子浴其渊。shēn bù jué juān quán,zhì zi yù qí yuān。
高不绝丘陵,跛羊游其巅。gāo bù jué qiū líng,bǒ yáng yóu qí diān。

时人为玉莹语

无名氏

欲向南,钱可贪。yù xiàng nán,qián kě tān。
遂向东,为黄铜。suì xiàng dōng,wèi huáng tóng。

攀杨枝

无名氏

自从别君来,不复著绫罗。zì cóng bié jūn lái,bù fù zhù líng luó。
画眉不注口,施朱当柰何。huà méi bù zhù kǒu,shī zhū dāng nài hé。

企喻歌

无名氏

男儿欲作健,结伴不须多。nán ér yù zuò jiàn,jié bàn bù xū duō。
鹞子经天飞,群雀两向波。yào zi jīng tiān fēi,qún què liǎng xiàng bō。

企喻歌

无名氏

放马大泽中,草好马著膘。fàng mǎ dà zé zhōng,cǎo hǎo mǎ zhù biāo。
牌子铁裲裆,?矛鸐尾条。pái zi tiě liǎng dāng,hù máo dí wěi tiáo。