古诗词

普天乐

滕斌

叹光阴,如流水。tàn guāng yīn,rú liú shuǐ。
区区终日,枉用心机。qū qū zhōng rì,wǎng yòng xīn jī。
辞是非,绝名利,笔砚诗书为活计。cí shì fēi,jué míng lì,bǐ yàn shī shū wèi huó jì。
乐齑盐稚子山妻。lè jī yán zhì zi shān qī。
茅舍数间,田园二顷,归去来兮!máo shě shù jiān,tián yuán èr qǐng,guī qù lái xī!

滕斌

元黄州黄冈人,字玉霄,一名宾。喜纵酒,其谈笑笔墨,为人传诵。武宗至大间任翰林学士,出为江西儒学提举。后弃家,入天台山为道士。有《玉霄集》。 滕斌的作品>>

猜您喜欢

□□□□□□□□□□

滕斌

合星移次福江西,万马攒蹄夜不嘶。hé xīng yí cì fú jiāng xī,wàn mǎ zǎn tí yè bù sī。
鼓角声随山月上,旌旗影拂海云低。gǔ jiǎo shēng suí shān yuè shàng,jīng qí yǐng fú hǎi yún dī。
心唯一正千官肃,事不多言万物齐。xīn wéi yī zhèng qiān guān sù,shì bù duō yán wàn wù qí。
带得天边新雨露,晓看春意满锄犁。dài dé tiān biān xīn yǔ lù,xiǎo kàn chūn yì mǎn chú lí。

元日对雨

滕斌

冷云卷雨宿岩阿,又见东风长薜萝。lěng yún juǎn yǔ sù yán ā,yòu jiàn dōng fēng zhǎng bì luó。
宇宙千年光霁少,关河百战乱离多。yǔ zhòu qiān nián guāng jì shǎo,guān hé bǎi zhàn luàn lí duō。
铁心不入利名冷,绿鬓堪供岁月梭。tiě xīn bù rù lì míng lěng,lǜ bìn kān gōng suì yuè suō。
试笔寻诗诗未稳,梅花树下少婆娑。shì bǐ xún shī shī wèi wěn,méi huā shù xià shǎo pó suō。

湖西小楼

滕斌

不如载酒此凭阑,水色山光蔚可餐。bù rú zài jiǔ cǐ píng lán,shuǐ sè shān guāng wèi kě cān。
紫翠挟春排坐湿,玻瓈涌月入窗寒。zǐ cuì xié chūn pái zuò shī,bō lí yǒng yuè rù chuāng hán。
苍茫白鸟鸣幽屿,掩染飞花漾碧湍。cāng máng bái niǎo míng yōu yǔ,yǎn rǎn fēi huā yàng bì tuān。
但令风光入吟啸,画船绮袖不须看。dàn lìng fēng guāng rù yín xiào,huà chuán qǐ xiù bù xū kàn。

所见

滕斌

何时结屋亦云根,隔水人家可辋川。hé shí jié wū yì yún gēn,gé shuǐ rén jiā kě wǎng chuān。
万仞云山凝晓碧,一弓风日弄秋妍。wàn rèn yún shān níng xiǎo bì,yī gōng fēng rì nòng qiū yán。
虚名岂用传身后,侠气犹能累眼看。xū míng qǐ yòng chuán shēn hòu,xiá qì yóu néng lèi yǎn kàn。
料理寒香微雨外,已判萧散待流年。liào lǐ hán xiāng wēi yǔ wài,yǐ pàn xiāo sàn dài liú nián。

吟到

滕斌

吟到西风黄叶枯,新愁几点落寒芦。yín dào xī fēng huáng yè kū,xīn chóu jǐ diǎn luò hán lú。
乾坤万象俱吾有,烟雨一阑何处无。qián kūn wàn xiàng jù wú yǒu,yān yǔ yī lán hé chù wú。
流水悠悠吾道在,浮云扰扰世情疏。liú shuǐ yōu yōu wú dào zài,fú yún rǎo rǎo shì qíng shū。
午窗唤醒华胥梦,古木岩头闻鹧鸪。wǔ chuāng huàn xǐng huá xū mèng,gǔ mù yán tóu wén zhè gū。

哭东园

滕斌

人间八十岁吟翁,一转头来梦幻空。rén jiān bā shí suì yín wēng,yī zhuǎn tóu lái mèng huàn kōng。
化鹤何心归世外,骑鲸无信到江东。huà hè hé xīn guī shì wài,qí jīng wú xìn dào jiāng dōng。
香名合列仙班上,老气犹横诗卷中。xiāng míng hé liè xiān bān shàng,lǎo qì yóu héng shī juǎn zhōng。
如此英灵元不死,梅梢月落响松风。rú cǐ yīng líng yuán bù sǐ,méi shāo yuè luò xiǎng sōng fēng。

呈孙郎中

滕斌

独立梅花恨最多,江西夜雨涨恩波。dú lì méi huā hèn zuì duō,jiāng xī yè yǔ zhǎng ēn bō。
仙翁已矣客犹在,天意不然人奈何!xiān wēng yǐ yǐ kè yóu zài,tiān yì bù rán rén nài hé!
抚剑有时撑老眼,衔杯无路发悲歌。fǔ jiàn yǒu shí chēng lǎo yǎn,xián bēi wú lù fā bēi gē。
先生闭户何为者?xiān shēng bì hù hé wèi zhě?
我亦从今理钓蓑。wǒ yì cóng jīn lǐ diào suō。

题金精山

滕斌

天风吹送玉鸾回,洞口桃花几度开。tiān fēng chuī sòng yù luán huí,dòng kǒu táo huā jǐ dù kāi。
何物痴儿不知量,敢将俗念涴仙台。hé wù chī ér bù zhī liàng,gǎn jiāng sú niàn wò xiān tái。

访隐

滕斌

西风短褐飞黄埃,何不从我游蓬莱。xī fēng duǎn hè fēi huáng āi,hé bù cóng wǒ yóu péng lái。
狂歌醉舞下山去,后夜月明骑鹤来。kuáng gē zuì wǔ xià shān qù,hòu yè yuè míng qí hè lái。

夜雨

滕斌

未到黄昏紧闭门,怒雷挟雨过前村。wèi dào huáng hūn jǐn bì mén,nù léi xié yǔ guò qián cūn。
老夫熟睡浑不觉,风卷涛声入梦魂。lǎo fū shú shuì hún bù jué,fēng juǎn tāo shēng rù mèng hún。

题龛岩十咏读书岩

滕斌

巉岩石室潋江东,昔隐唐官越国公。chán yán shí shì liàn jiāng dōng,xī yǐn táng guān yuè guó gōng。
胜迹不磨遗像在,书声时落半天风。shèng jì bù mó yí xiàng zài,shū shēng shí luò bàn tiān fēng。

题龛岩十咏读书岩

滕斌

来访书岩有异踪,镆铘剖石试霜锋。lái fǎng shū yán yǒu yì zōng,mò yé pōu shí shì shuāng fēng。
石悬形带青蛇色,怪欲乘风化作龙。shí xuán xíng dài qīng shé sè,guài yù chéng fēng huà zuò lóng。

题龛岩十咏读书岩

滕斌

岩窦中开一瓮天,蛟龙潜蓄此成渊。yán dòu zhōng kāi yī wèng tiān,jiāo lóng qián xù cǐ chéng yuān。
盘旋石壁水晶殿,神物朝朝作雨烟。pán xuán shí bì shuǐ jīng diàn,shén wù cháo cháo zuò yǔ yān。

题龛岩十咏读书岩

滕斌

石森如笋峙岩前,天地栽培几百年。shí sēn rú sǔn zhì yán qián,tiān dì zāi péi jǐ bǎi nián。
也合成竿长枝叶,清阴乔郁庇山川。yě hé chéng gān zhǎng zhī yè,qīng yīn qiáo yù bì shān chuān。

题龛岩十咏读书岩

滕斌

仙境清虚别有天,岩中一石似横船。xiān jìng qīng xū bié yǒu tiān,yán zhōng yī shí shì héng chuán。
向来恐有问津者,亡却渔舟在此悬。xiàng lái kǒng yǒu wèn jīn zhě,wáng què yú zhōu zài cǐ xuán。
461234