古诗词

长安道中早行

五代十国 张泌(佖)

客离孤馆一灯残,牢落星河欲曙天。kè lí gū guǎn yī dēng cán,láo luò xīng hé yù shǔ tiān。
鸡唱未沈函谷月,雁声新度灞陵烟。jī chàng wèi shěn hán gǔ yuè,yàn shēng xīn dù bà líng yān。
浮生已悟庄周蝶,壮志仍输祖逖鞭。fú shēng yǐ wù zhuāng zhōu dié,zhuàng zhì réng shū zǔ tì biān。
何事悠悠策羸马,此中辛苦过流年。hé shì yōu yōu cè léi mǎ,cǐ zhōng xīn kǔ guò liú nián。

张泌(佖)

名或作佖。五代、宋间淮南人,一说常州人,字子澄。仕南唐,初为句容尉,曾上书陈治国之道。李煜时征为监察御史,历考功员外郎、中书舍人,改内史舍人。随煜归宋,仍入史馆,迁郎中。工词。性俭朴,人称菜羹张家。煜卒后,每寒食必亲拜其墓,哭甚哀。有集。 张泌(佖)的作品>>

猜您喜欢

边上

五代十国 张泌(佖)

戍楼吹角起征鸿,猎猎寒旌背晚风。shù lóu chuī jiǎo qǐ zhēng hóng,liè liè hán jīng bèi wǎn fēng。
千里暮烟愁不尽,一川秋草恨无穷。qiān lǐ mù yān chóu bù jǐn,yī chuān qiū cǎo hèn wú qióng。
山河惨澹关城闭,人物萧条市井空。shān hé cǎn dàn guān chéng bì,rén wù xiāo tiáo shì jǐng kōng。
只此旅魂招未得,更堪回首夕阳中。zhǐ cǐ lǚ hún zhāo wèi dé,gèng kān huí shǒu xī yáng zhōng。

春日旅泊桂州

五代十国 张泌(佖)

暖风芳草竟芊绵,多病多愁负少年。nuǎn fēng fāng cǎo jìng qiān mián,duō bìng duō chóu fù shǎo nián。
弱柳未胜寒食雨,好花争奈夕阳天。ruò liǔ wèi shèng hán shí yǔ,hǎo huā zhēng nài xī yáng tiān。
溪边物色堪图画,林畔莺声似管弦。xī biān wù sè kān tú huà,lín pàn yīng shēng shì guǎn xián。
独有离人开泪眼,强凭杯酒亦潸然。dú yǒu lí rén kāi lèi yǎn,qiáng píng bēi jiǔ yì shān rán。

晚次

五代十国 张泌(佖)

烟郭遥闻向晚鸡,水平舟静浪声齐。yān guō yáo wén xiàng wǎn jī,shuǐ píng zhōu jìng làng shēng qí。
高林带雨杨梅熟,曲岸笼云谢豹啼。gāo lín dài yǔ yáng méi shú,qū àn lóng yún xiè bào tí。
二女庙荒汀树老,九疑山碧楚天低。èr nǚ miào huāng tīng shù lǎo,jiǔ yí shān bì chǔ tiān dī。
湘南自古多离怨,莫动哀吟易惨悽。xiāng nán zì gǔ duō lí yuàn,mò dòng āi yín yì cǎn qī。

惆怅吟

五代十国 张泌(佖)

秋风丹叶动荒城,惨澹云遮日半明。qiū fēng dān yè dòng huāng chéng,cǎn dàn yún zhē rì bàn míng。
昼梦却因惆怅得,晚愁多为别离生。zhòu mèng què yīn chóu chàng dé,wǎn chóu duō wèi bié lí shēng。
江淹彩笔空留恨,庄叟玄谭未及情。jiāng yān cǎi bǐ kōng liú hèn,zhuāng sǒu xuán tán wèi jí qíng。
千古怨魂销不得,一江寒浪若为平。qiān gǔ yuàn hún xiāo bù dé,yī jiāng hán làng ruò wèi píng。

芍药

五代十国 张泌(佖)

香清粉澹怨残春,蝶翅蜂须恋蕊尘。xiāng qīng fěn dàn yuàn cán chūn,dié chì fēng xū liàn ruǐ chén。
闲倚晚风生怅望,静留迟日学因循。xián yǐ wǎn fēng shēng chàng wàng,jìng liú chí rì xué yīn xún。
休将薜荔为青琐,好与玫瑰作近邻。xiū jiāng bì lì wèi qīng suǒ,hǎo yǔ méi guī zuò jìn lín。
零落若教随暮雨,又应愁杀别离人。líng luò ruò jiào suí mù yǔ,yòu yīng chóu shā bié lí rén。

春夕言怀

五代十国 张泌(佖)

风透疏帘月满庭,倚栏无事倍伤情。fēng tòu shū lián yuè mǎn tíng,yǐ lán wú shì bèi shāng qíng。
烟垂柳带纤腰软,露滴花房怨脸明。yān chuí liǔ dài xiān yāo ruǎn,lù dī huā fáng yuàn liǎn míng。
愁逐野云销不尽,情随春浪去难平。chóu zhú yě yún xiāo bù jǐn,qíng suí chūn làng qù nán píng。
幽窗谩结相思梦,欲化西园蝶未成。yōu chuāng mán jié xiāng sī mèng,yù huà xī yuán dié wèi chéng。

洞庭湖

五代十国 张泌(佖)

空江浩荡景萧然,尽日菰蒲泊钓船。kōng jiāng hào dàng jǐng xiāo rán,jǐn rì gū pú pō diào chuán。
青草浪高三月渡,绿杨花扑一溪烟。qīng cǎo làng gāo sān yuè dù,lǜ yáng huā pū yī xī yān。
情多莫举伤春目,愁极兼无买酒钱。qíng duō mò jǔ shāng chūn mù,chóu jí jiān wú mǎi jiǔ qián。
犹有渔人数家住,不成村落夕阳边。yóu yǒu yú rén shù jiā zhù,bù chéng cūn luò xī yáng biān。

秋晚过洞庭

五代十国 张泌(佖)

征帆初挂酒初酣,暮景离情两不堪。zhēng fān chū guà jiǔ chū hān,mù jǐng lí qíng liǎng bù kān。
千里晚霞云梦北,一洲霜橘洞庭南。qiān lǐ wǎn xiá yún mèng běi,yī zhōu shuāng jú dòng tíng nán。
溪风送雨过秋寺,涧石惊龙落夜潭。xī fēng sòng yǔ guò qiū sì,jiàn shí jīng lóng luò yè tán。
莫把羁魂吊湘魄,九疑愁绝销烟岚。mò bǎ jī hún diào xiāng pò,jiǔ yí chóu jué xiāo yān lán。

题华严寺木塔

五代十国 张泌(佖)

六街晴色动秋光,雨霁凭高只易伤。liù jiē qíng sè dòng qiū guāng,yǔ jì píng gāo zhǐ yì shāng。
一曲晚烟浮渭水,半桥斜日照咸阳。yī qū wǎn yān fú wèi shuǐ,bàn qiáo xié rì zhào xián yáng。
休将世路悲尘事,莫指云山认故乡。xiū jiāng shì lù bēi chén shì,mò zhǐ yún shān rèn gù xiāng。
回首汉宫楼阁暮,数声钟鼓自微茫。huí shǒu hàn gōng lóu gé mù,shù shēng zhōng gǔ zì wēi máng。

惜花

五代十国 张泌(佖)

蝶散莺啼尚数枝,日斜风定更离披。dié sàn yīng tí shàng shù zhī,rì xié fēng dìng gèng lí pī。
看多记得伤心事,金谷楼前委地时。kàn duō jì dé shāng xīn shì,jīn gǔ lóu qián wěi dì shí。

经旧游

五代十国 张泌(佖)

暂到高唐晓又还,丁香结梦水潺潺。zàn dào gāo táng xiǎo yòu hái,dīng xiāng jié mèng shuǐ chán chán。
不知云雨归何处,历历空留十二山。bù zhī yún yǔ guī hé chù,lì lì kōng liú shí èr shān。

寄人二首

五代十国 张泌(佖)

【其一】
别梦依依到谢家,小廊回合曲阑斜。bié mèng yī yī dào xiè jiā,xiǎo láng huí hé qū lán xié。
多情只有春庭月,犹为离人照落花。duō qíng zhǐ yǒu chūn tíng yuè,yóu wèi lí rén zhào luò huā。
【其二】
酷怜风月为多情,还到春时别恨生。kù lián fēng yuè wèi duō qíng,hái dào chūn shí bié hèn shēng。
倚柱寻思倍惆怅,一场春梦不分明。yǐ zhù xún sī bèi chóu chàng,yī chǎng chūn mèng bù fēn míng。

碧户

五代十国 张泌(佖)

碧户扃鱼锁,兰窗掩镜台。bì hù jiōng yú suǒ,lán chuāng yǎn jìng tái。
落花疑怅望,归燕自裴回。luò huā yí chàng wàng,guī yàn zì péi huí。
咏絮知难敌,伤春不易裁。yǒng xù zhī nán dí,shāng chūn bù yì cái。
恨从芳草起,愁为晚风来。hèn cóng fāng cǎo qǐ,chóu wèi wǎn fēng lái。
衣惹湘云薄,眉分楚岫开。yī rě xiāng yún báo,méi fēn chǔ xiù kāi。
香浓眠旧枕,梦好醉春杯。xiāng nóng mián jiù zhěn,mèng hǎo zuì chūn bēi。
小障明金凤,幽屏点翠苔。xiǎo zhàng míng jīn fèng,yōu píng diǎn cuì tái。
宝筝横塞雁,怨笛落江梅。bǎo zhēng héng sāi yàn,yuàn dí luò jiāng méi。
卓氏仍多酒,相如正富才。zhuó shì réng duō jiǔ,xiāng rú zhèng fù cái。
莫教琴上意,翻作鹤声哀。mò jiào qín shàng yì,fān zuò hè shēng āi。

所思

五代十国 张泌(佖)

空塘水碧春雨微,东风散漫杨柳飞。kōng táng shuǐ bì chūn yǔ wēi,dōng fēng sàn màn yáng liǔ fēi。
依依南浦梦犹在,脉脉高唐云不归。yī yī nán pǔ mèng yóu zài,mài mài gāo táng yún bù guī。
江头日暮多芳草,极目伤心烟悄悄。jiāng tóu rì mù duō fāng cǎo,jí mù shāng xīn yān qiāo qiāo。
隔江红杏一枝明,似玉佳人俯清沼。gé jiāng hóng xìng yī zhī míng,shì yù jiā rén fǔ qīng zhǎo。
休向春台更回望,销魂自古因惆怅。xiū xiàng chūn tái gèng huí wàng,xiāo hún zì gǔ yīn chóu chàng。
银河碧海共无情,两处悠悠起风浪。yín hé bì hǎi gòng wú qíng,liǎng chù yōu yōu qǐ fēng làng。

春晚谣

五代十国 张泌(佖)

雨微微,烟霏霏,小庭半拆红蔷薇。yǔ wēi wēi,yān fēi fēi,xiǎo tíng bàn chāi hóng qiáng wēi。
钿筝斜倚画屏曲,零落几行金雁飞。diàn zhēng xié yǐ huà píng qū,líng luò jǐ xíng jīn yàn fēi。
萧关梦断无寻处,万叠春波起南浦。xiāo guān mèng duàn wú xún chù,wàn dié chūn bō qǐ nán pǔ。
凌乱杨花扑绣帘,晚窗时有流莺语。líng luàn yáng huā pū xiù lián,wǎn chuāng shí yǒu liú yīng yǔ。
1612