古诗词

咏皖公山

五代十国 李家明

龙舟轻飐锦帆风,正值宸游望远空。lóng zhōu qīng zhǎn jǐn fān fēng,zhèng zhí chén yóu wàng yuǎn kōng。
回首皖公山色翠,影斜不到寿杯中。huí shǒu wǎn gōng shān sè cuì,yǐng xié bù dào shòu bēi zhōng。

李家明

五代时庐州西昌人。善诙谐滑稽。南唐李璟时为伶官,常侍宴,为俳戏,随事托讽,璟颇纳之。李煜时老而无宠。 李家明的作品>>

猜您喜欢

元宗钓鱼无获进诗

五代十国 李家明

玉甃垂钩兴正浓,碧池春暖水溶溶。yù zhòu chuí gōu xīng zhèng nóng,bì chí chūn nuǎn shuǐ róng róng。
凡鳞不敢吞香饵,知是君王合钓龙。fán lín bù gǎn tūn xiāng ěr,zhī shì jūn wáng hé diào lóng。

咏卧牛

五代十国 李家明

曾遭宁戚鞭敲角,又被田单火燎身。céng zāo níng qī biān qiāo jiǎo,yòu bèi tián dān huǒ liáo shēn。
闲向斜阳嚼枯草,近来问喘为无人。xián xiàng xié yáng jué kū cǎo,jìn lái wèn chuǎn wèi wú rén。

题纸鸢止宋齐丘哭子

五代十国 李家明

安排唐祚革强吴,尽是先生作计谟。ān pái táng zuò gé qiáng wú,jǐn shì xiān shēng zuò jì mó。
一个孩儿?不得,让皇百口合何如。yī gè hái ér pīn bù dé,ràng huáng bǎi kǒu hé hé rú。