古诗词

寿春节进

五代十国 贯休

圣运关天纪,龙飞古帝基。shèng yùn guān tiān jì,lóng fēi gǔ dì jī。
振摇三蜀地,耸发万年枝。zhèn yáo sān shǔ dì,sǒng fā wàn nián zhī。
出震同中古,承乾动四夷。chū zhèn tóng zhōng gǔ,chéng qián dòng sì yí。
恩颁新命广,泪向旧朝垂。ēn bān xīn mìng guǎng,lèi xiàng jiù cháo chuí。
大宝归玄谶,殊祥出远池。dà bǎo guī xuán chèn,shū xiáng chū yuǎn chí。
法天深罔测,体圣妙难知。fǎ tiān shēn wǎng cè,tǐ shèng miào nán zhī。
俭德为全德,无思契十思。jiǎn dé wèi quán dé,wú sī qì shí sī。
丕图非力至,英武悉天资。pī tú fēi lì zhì,yīng wǔ xī tiān zī。
正直方亲切,回邪岂敢窥。zhèng zhí fāng qīn qiè,huí xié qǐ gǎn kuī。
将排颇与牧,相得稷兼夔。jiāng pái pǒ yǔ mù,xiāng dé jì jiān kuí。
盐出符真主,麟来合大规。yán chū fú zhēn zhǔ,lín lái hé dà guī。
赓歌随羽籥,奕叶敩伊祁。gēng gē suí yǔ yuè,yì yè xiào yī qí。
寡欲情虽泰,忧民色未怡。guǎ yù qíng suī tài,yōu mín sè wèi yí。
盛如唐创业,宛胜晋朝仪。shèng rú táng chuàng yè,wǎn shèng jìn cháo yí。
旰食宫莺啭,宵衣禁漏迟。gàn shí gōng yīng zhuàn,xiāo yī jìn lòu chí。
多于汤土地,还有禹胼胝。duō yú tāng tǔ dì,hái yǒu yǔ pián zhī。
视物如伤日,胜残去杀时。shì wù rú shāng rì,shèng cán qù shā shí。
守文情的的,无逸戒孜孜。shǒu wén qíng de de,wú yì jiè zī zī。
轩顼风重振,皇唐鼎创移。xuān xū fēng zhòng zhèn,huáng táng dǐng chuàng yí。
始闻呈瑞石,又报产灵芝。shǐ wén chéng ruì shí,yòu bào chǎn líng zhī。
覆帱高缘大,包容妙在卑。fù chóu gāo yuán dà,bāo róng miào zài bēi。
兄呼春赫日,师指佛牟尼。xiōng hū chūn hè rì,shī zhǐ fú móu ní。
佳气宸居合,淳风乐府吹。jiā qì chén jū hé,chún fēng lè fǔ chuī。
急贤彰帝业,解网见天慈。jí xián zhāng dì yè,jiě wǎng jiàn tiān cí。
粟赤千千窖,军雄万万儿。sù chì qiān qiān jiào,jūn xióng wàn wàn ér。
八蛮须稽颡,四海仰昌期。bā mán xū jī sǎng,sì hǎi yǎng chāng qī。
玉辇嫔嫱拥,宫花锦绣欹。yù niǎn pín qiáng yōng,gōng huā jǐn xiù yī。
尧云同叆叇,汉祖太驱驰。yáo yún tóng ài dài,hàn zǔ tài qū chí。
氛祲根株尽,浇讹朕兆隳。fēn jìn gēn zhū jǐn,jiāo é zhèn zhào huī。
山河方有截,野逸诏无遗。shān hé fāng yǒu jié,yě yì zhào wú yí。
境静消锋镝,田香熟稻?。jìng jìng xiāo fēng dī,tián xiāng shú dào méi。
梦中逢傅说,殿上见辛毗。mèng zhōng féng fù shuō,diàn shàng jiàn xīn pí。
金镜悬千古,彤云起四维。jīn jìng xuán qiān gǔ,tóng yún qǐ sì wéi。
盛行唐典法,再睹舜雍熙。shèng xíng táng diǎn fǎ,zài dǔ shùn yōng xī。
祝寿乾文动,郊天太一随。zhù shòu qián wén dòng,jiāo tiān tài yī suí。
煌煌还宿卫,亹亹叶声诗。huáng huáng hái sù wèi,wěi wěi yè shēng shī。
饮醴和甘雨,非烟绕御帷。yǐn lǐ hé gān yǔ,fēi yān rào yù wéi。
银轮随宝马,玉沼见金龟。yín lún suí bǎo mǎ,yù zhǎo jiàn jīn guī。
杳杳闻韶濩,重重降抚绥。yǎo yǎo wén sháo huò,zhòng zhòng jiàng fǔ suí。
魏徵须却出,葛亮更何之。wèi zhēng xū què chū,gé liàng gèng hé zhī。
简约逾前古,升平美不疑。jiǎn yuē yú qián gǔ,shēng píng měi bù yí。
触邪羊唅唅,鼓腹叟嘻嘻。chù xié yáng hán hán,gǔ fù sǒu xī xī。
迈五方云大,超三始见奇。mài wǔ fāng yún dà,chāo sān shǐ jiàn qí。
锦霞连紫极,仙鸟下峨眉。jǐn xiá lián zǐ jí,xiān niǎo xià é méi。
谢傅还为傅,周师又作师。xiè fù hái wèi fù,zhōu shī yòu zuò shī。
纳隍为永任,从谏契无为。nà huáng wèi yǒng rèn,cóng jiàn qì wú wèi。
子子寰瀛主,孙孙日月旗。zi zi huán yíng zhǔ,sūn sūn rì yuè qí。
寿春嗟寿域,万国尽虔祈。shòu chūn jiē shòu yù,wàn guó jǐn qián qí。
捧日三车子,恭思八彩眉。pěng rì sān chē zi,gōng sī bā cǎi méi。
愿将七万岁,匍匐拜瑶墀。yuàn jiāng qī wàn suì,pú fú bài yáo chí。
贯休

贯休

贯休(823~912年),俗姓姜,字德隐,婺州兰豁(一说为江西进贤县)人,唐末五代著名画僧。7岁时投兰溪和安寺圆贞禅师出家为童侍。贯休记忆力特好,日诵《法华经》1000字,过目不忘。贯休雅好吟诗,常与僧处默隔篱论诗,或吟寻偶对,或彼此唱和,见者无不惊异。贯休受戒以后,诗名日隆,仍至于远近闻名。乾化二年(915年)终于所居,世寿89。 贯休的作品>>

猜您喜欢

古塞下曲四首

五代十国 贯休

日向平沙出,还向平沙没。rì xiàng píng shā chū,hái xiàng píng shā méi。
飞蓬落军营,惊雕去天末。fēi péng luò jūn yíng,jīng diāo qù tiān mò。
帝乡青楼倚霄汉,歌吹掀天对花月。dì xiāng qīng lóu yǐ xiāo hàn,gē chuī xiān tiān duì huā yuè。
岂知塞上望乡人,日日双眸滴清血。qǐ zhī sāi shàng wàng xiāng rén,rì rì shuāng móu dī qīng xuè。

古塞下曲四首

五代十国 贯休

狼烟在阵云,匈奴爱轻敌。láng yān zài zhèn yún,xiōng nú ài qīng dí。
领兵不知数,牛羊复吞碛。lǐng bīng bù zhī shù,niú yáng fù tūn qì。
严冬大河枯,嫖姚去深击。yán dōng dà hé kū,piáo yáo qù shēn jī。
战血染黄沙,风吹映天赤。zhàn xuè rǎn huáng shā,fēng chuī yìng tiān chì。

鼓腹曲

五代十国 贯休

我昔不幸兮遭百罹,苍苍留我兮到好时。wǒ xī bù xìng xī zāo bǎi lí,cāng cāng liú wǒ xī dào hǎo shí。
耳闻钟鼓兮生丰肌,白发却黑兮自不知。ěr wén zhōng gǔ xī shēng fēng jī,bái fā què hēi xī zì bù zhī。
东邻老人好吹笛,仓囤峨峨谷多赤。dōng lín lǎo rén hǎo chuī dí,cāng dùn é é gǔ duō chì。
饼红虾兮㭊麋腊,有酒如浊醯兮呼我吃。bǐng hóng xiā xī mí là,yǒu jiǔ rú zhuó xī xī hū wǒ chī。
往往醉倒潢洿之水边兮人尽识,孰云六五帝兮四三皇。wǎng wǎng zuì dào huáng wū zhī shuǐ biān xī rén jǐn shí,shú yún liù wǔ dì xī sì sān huáng。
如夔如龙羞如龚黄,吾不知此之言兮是何之言兮。rú kuí rú lóng xiū rú gōng huáng,wú bù zhī cǐ zhī yán xī shì hé zhī yán xī。

经旷禅师院

五代十国 贯休

吾师楞伽山中人,气岸古淡僧麒麟。wú shī léng gā shān zhōng rén,qì àn gǔ dàn sēng qí lín。
曹溪老兄一与语,金玉声利。cáo xī lǎo xiōng yī yǔ yǔ,jīn yù shēng lì。
泥弃唾委,兀兀如顽云。ní qì tuò wěi,wù wù rú wán yún。
骊珠兮固难价其价,灵芝兮何以根其根。lí zhū xī gù nán jià qí jià,líng zhī xī hé yǐ gēn qí gēn。
真貌枯槁言朴略,衲衣烂黑烧岳痕。zhēn mào kū gǎo yán pǔ lüè,nà yī làn hēi shāo yuè hén。
忆昔十四五年前苦寒节,礼师问师楞伽月。yì xī shí sì wǔ nián qián kǔ hán jié,lǐ shī wèn shī léng gā yuè。
此时师握玉麈尾,报我却云非日月。cǐ shí shī wò yù zhǔ wěi,bào wǒ què yún fēi rì yuè。
一敲粉碎狂性歇,庭松无韵冷撼骨。yī qiāo fěn suì kuáng xìng xiē,tíng sōng wú yùn lěng hàn gǔ。
搔窗擦檐数枝雪,迩来流浪于吴越。sāo chuāng cā yán shù zhī xuě,ěr lái liú làng yú wú yuè。
一片闲云空皎洁,再来寻师已蝉蜕。yī piàn xián yún kōng jiǎo jié,zài lái xún shī yǐ chán tuì。
薝卜枝枯醴泉竭,水檀香火遗影在。zhān bo zhī kū lǐ quán jié,shuǐ tán xiāng huǒ yí yǐng zài。
甘露松枝月中折,宝师往日真隐心,今日不能堕双血。gān lù sōng zhī yuè zhōng zhé,bǎo shī wǎng rì zhēn yǐn xīn,jīn rì bù néng duò shuāng xuè。

边上作三

五代十国 贯休

见说青冢穴,中有白野狐。jiàn shuō qīng zhǒng xué,zhōng yǒu bái yě hú。
时时出沙碛,向东而号呼。shí shí chū shā qì,xiàng dōng ér hào hū。
号呼复号呼,画师图得无。hào hū fù hào hū,huà shī tú dé wú。

送张拾遗赴施州司户

五代十国 贯休

道之大道古太古,二字为名争莽卤。dào zhī dà dào gǔ tài gǔ,èr zì wèi míng zhēng mǎng lǔ。
社稷安危在直言,须历尧阶挝谏鼓。shè jì ān wēi zài zhí yán,xū lì yáo jiē wō jiàn gǔ。
恭闻吾皇至圣深无比,推席却几听至理。gōng wén wú huáng zhì shèng shēn wú bǐ,tuī xí què jǐ tīng zhì lǐ。
一言偶未合尧聪,贾生须看湘江水。yī yán ǒu wèi hé yáo cōng,jiǎ shēng xū kàn xiāng jiāng shuǐ。
君不见顷者百官排闼赴延英,阳城不死存令名。jūn bù jiàn qǐng zhě bǎi guān pái tà fù yán yīng,yáng chéng bù sǐ cún lìng míng。
又不见仲尼遥奇司马子,佩玉垂绅合如此。yòu bù jiàn zhòng ní yáo qí sī mǎ zi,pèi yù chuí shēn hé rú cǐ。
公乎公乎施之掾,江上春风喜相见。gōng hū gōng hū shī zhī yuàn,jiāng shàng chūn fēng xǐ xiāng jiàn。
畏天之命复行行,芙蓉为衣胜絁绢。wèi tiān zhī mìng fù xíng xíng,fú róng wèi yī shèng shī juàn。
好音入耳应非久,三峡闻猿莫回首。hǎo yīn rù ěr yīng fēi jiǔ,sān xiá wén yuán mò huí shǒu。
且啜千年羹,醉巴酒。qiě chuài qiān nián gēng,zuì bā jiǔ。

书倪氏屋壁三首

五代十国 贯休

茶烹绿乳花映帘,撑沙苦笋银纤纤。chá pēng lǜ rǔ huā yìng lián,chēng shā kǔ sǔn yín xiān xiān。
窗中山色青翠黏,主人于我情无厌。chuāng zhōng shān sè qīng cuì nián,zhǔ rén yú wǒ qíng wú yàn。

书倪氏屋壁三首

五代十国 贯休

白桑红椹莺咽咽,面揉玉尘饼挑雪。bái sāng hóng shèn yīng yàn yàn,miàn róu yù chén bǐng tiāo xuě。
将为数日已一月,主人于我特地切。jiāng wèi shù rì yǐ yī yuè,zhǔ rén yú wǒ tè dì qiè。

书倪氏屋壁三首

五代十国 贯休

水娇草媚掩山路,睡槎鸳鸯如画作。shuǐ jiāo cǎo mèi yǎn shān lù,shuì chá yuān yāng rú huà zuò。
春光霭霭忽已暮,主人刚地不放去。chūn guāng ǎi ǎi hū yǐ mù,zhǔ rén gāng dì bù fàng qù。

续姚梁公坐右铭

五代十国 贯休

善为尔诸身,行为尔性命。shàn wèi ěr zhū shēn,xíng wèi ěr xìng mìng。
祸福必可转,莫悫言前定。huò fú bì kě zhuǎn,mò què yán qián dìng。
见人之得,如己之得。jiàn rén zhī dé,rú jǐ zhī dé。
则美无不克,见人之失。zé měi wú bù kè,jiàn rén zhī shī。
如己之失,是亨贞吉。rú jǐ zhī shī,shì hēng zhēn jí。
反此之徒,天鬼必诛。fǎn cǐ zhī tú,tiān guǐ bì zhū。
福先祸始,好杀灭纪。fú xiān huò shǐ,hǎo shā miè jì。
不得不止,守谦寡欲。bù dé bù zhǐ,shǒu qiān guǎ yù。
善善恶恶,不得不作。shàn shàn è è,bù dé bù zuò。
无见贵热,谄走蹩躠。wú jiàn guì rè,chǎn zǒu bié sǎ。
无轻贱微,上下相依。wú qīng jiàn wēi,shàng xià xiāng yī。
古圣著书,矻矻孳孳。gǔ shèng zhù shū,kū kū zī zī。
忠孝信行,越食逾衣。zhōng xiào xìn xíng,yuè shí yú yī。
生天地间,未或非假。shēng tiān dì jiān,wèi huò fēi jiǎ。
身危彩虹,景速奔马。shēn wēi cǎi hóng,jǐng sù bēn mǎ。
胡不自彊,将升玉堂。hú bù zì jiàng,jiāng shēng yù táng。
胡为自坠,言虚行伪。hú wèi zì zhuì,yán xū xíng wěi。
艳殃尔寿须戒,酒腐尔肠须畏。yàn yāng ěr shòu xū jiè,jiǔ fǔ ěr cháng xū wèi。
励志须至,扑满必破。lì zhì xū zhì,pū mǎn bì pò。
非莫非于饰非,过莫过于文过。fēi mò fēi yú shì fēi,guò mò guò yú wén guò。
及物阴功,子孙必封。jí wù yīn gōng,zi sūn bì fēng。
无恃文学,是司奇薄。wú shì wén xué,shì sī qí báo。
患随不忍,害逐无足。huàn suí bù rěn,hài zhú wú zú。
一此一彼,谐宫合徵。yī cǐ yī bǐ,xié gōng hé zhēng。
亲仁下问,立节求己。qīn rén xià wèn,lì jié qiú jǐ。
恶木之阴匪阴,盗泉之水匪水。è mù zhī yīn fěi yīn,dào quán zhī shuǐ fěi shuǐ。
世孚草草,能生几几。shì fú cǎo cǎo,néng shēng jǐ jǐ。
直须如冰如玉,种桃种李。zhí xū rú bīng rú yù,zhǒng táo zhǒng lǐ。
嫉人之恶,酬恩报义。jí rén zhī è,chóu ēn bào yì。
忽己之慢,成人之美。hū jǐ zhī màn,chéng rén zhī měi。
毋担虚誉,无背至理。wú dān xū yù,wú bèi zhì lǐ。
恬和逊畅,冲融终始。tián hé xùn chàng,chōng róng zhōng shǐ。
天人之行,尽此而已。tiān rén zhī xíng,jǐn cǐ ér yǐ。
丁宁丁宁,戴发含齿。dīng níng dīng níng,dài fā hán chǐ。

上卢少卿觅千文

五代十国 贯休

荆山有美玉,含华尚炳烂。jīng shān yǒu měi yù,hán huá shàng bǐng làn。
堪为圣君玺,堪为圣君案。kān wèi shèng jūn xǐ,kān wèi shèng jūn àn。
草木润不雕,烟霞覆不散。cǎo mù rùn bù diāo,yān xiá fù bù sàn。
野人到山下,仰视星辰畔。yě rén dào shān xià,yǎng shì xīng chén pàn。
倘或如栗黄,保之上霄汉。tǎng huò rú lì huáng,bǎo zhī shàng xiāo hàn。

谢卢少卿惠千文

五代十国 贯休

庐山有石镜,高倚无尘垢。lú shān yǒu shí jìng,gāo yǐ wú chén gòu。
昼景分烟萝,夜魄侵星斗。zhòu jǐng fēn yān luó,yè pò qīn xīng dòu。
苞含物象列,搜照鱼龙吼。bāo hán wù xiàng liè,sōu zhào yú lóng hǒu。
寄谢天地间,毫端皆我有。jì xiè tiān dì jiān,háo duān jiē wǒ yǒu。

寄大愿和尚

五代十国 贯休

道朗居太山,达磨住熊耳。dào lǎng jū tài shān,dá mó zhù xióng ěr。
手擎清凉月,灵光溢天地。shǒu qíng qīng liáng yuè,líng guāng yì tiān dì。
尽骑金师子,去世久已矣。jǐn qí jīn shī zi,qù shì jiǔ yǐ yǐ。
吾师隐庐岳,外念全刳削。wú shī yǐn lú yuè,wài niàn quán kū xuē。
掷孔圣之日月,相空王之橐籥。zhì kǒng shèng zhī rì yuè,xiāng kōng wáng zhī tuó yuè。
曾升麟德殿,谭无著。céng shēng lín dé diàn,tán wú zhù。
赐衣三铢让不著,唯思红泉白石阁。cì yī sān zhū ràng bù zhù,wéi sī hóng quán bái shí gé。
因随裴楷离京索,迩来便止于匡霍。yīn suí péi kǎi lí jīng suǒ,ěr lái biàn zhǐ yú kuāng huò。
瀑布千寻喷冷烟,旃檀一枝翘瘦鹤。pù bù qiān xún pēn lěng yān,zhān tán yī zhī qiào shòu hè。
岘首故人清信在,千书万书取不诺。xiàn shǒu gù rén qīng xìn zài,qiān shū wàn shū qǔ bù nuò。
微人昔为门下人,扣玄佩惠无边垠。wēi rén xī wèi mén xià rén,kòu xuán pèi huì wú biān yín。
自怜亦是师子子,未逾三载能颦呻。zì lián yì shì shī zi zi,wèi yú sān zài néng pín shēn。
一从散席归宁后,溪寺更有谁相亲。yī cóng sàn xí guī níng hòu,xī sì gèng yǒu shuí xiāng qīn。
青山古木入白浪,赤松道士为东邻。qīng shān gǔ mù rù bái làng,chì sōng dào shì wèi dōng lín。
焚香西望情何极,不及昙诜泪空滴。fén xiāng xī wàng qíng hé jí,bù jí tán shēn lèi kōng dī。
桐江太守社中人,还送郗超米千石。tóng jiāng tài shǒu shè zhōng rén,hái sòng xī chāo mǐ qiān shí。
宝书遽掩修章句,万里空函亦何益。bǎo shū jù yǎn xiū zhāng jù,wàn lǐ kōng hán yì hé yì。
终须一替辟蛇人,未解融神出空寂。zhōng xū yī tì pì shé rén,wèi jiě róng shén chū kōng jì。

上顾大夫

五代十国 贯休

碧海漾仙洲,骊珠外无宝。bì hǎi yàng xiān zhōu,lí zhū wài wú bǎo。
一岳倚青冥,群山尽如草。yī yuè yǐ qīng míng,qún shān jǐn rú cǎo。
君侯圣朝瑞,动只关玄造。jūn hóu shèng cháo ruì,dòng zhǐ guān xuán zào。
谁云倚天剑,含霜在怀抱。shuí yún yǐ tiān jiàn,hán shuāng zài huái bào。
谁云青云险,门前是平道。shuí yún qīng yún xiǎn,mén qián shì píng dào。
洪民亦何幸,里巷清如扫。hóng mín yì hé xìng,lǐ xiàng qīng rú sǎo。
至化无经纶,至神无祝祷。zhì huà wú jīng lún,zhì shén wú zhù dǎo。
即应炳文柄,孤平去浩浩。jí yīng bǐng wén bǐng,gū píng qù hào hào。
即应调鼎味,比屋堪封保。jí yīng diào dǐng wèi,bǐ wū kān fēng bǎo。
野人慕正化,来自海边岛。yě rén mù zhèng huà,lái zì hǎi biān dǎo。
经传髻里珠,诗学池中藻。jīng chuán jì lǐ zhū,shī xué chí zhōng zǎo。
闭门十馀载,庭杉共枯槁。bì mén shí yú zài,tíng shān gòng kū gǎo。
今朝投至鉴,得不倾肝脑。jīn cháo tóu zhì jiàn,dé bù qīng gān nǎo。
斯文如未精,归山更探讨。sī wén rú wèi jīng,guī shān gèng tàn tǎo。

寒月送玄

五代十国 贯休

之子逍遥尘世薄,格淡于云语如鹤。zhī zi xiāo yáo chén shì báo,gé dàn yú yún yǔ rú hè。
相见唯谈海上山,碧侧青斜冷相沓。xiāng jiàn wéi tán hǎi shàng shān,bì cè qīng xié lěng xiāng dá。
芒鞋竹杖寒冻时,玉霄忽去非有期。máng xié zhú zhàng hán dòng shí,yù xiāo hū qù fēi yǒu qī。
僮担亦笼密雪里,世人无人留得之。tóng dān yì lóng mì xuě lǐ,shì rén wú rén liú dé zhī。
想入红霞路深邃,孤峰纵啸仙飙起。xiǎng rù hóng xiá lù shēn suì,gū fēng zòng xiào xiān biāo qǐ。
星精聚观泣海鬼,月涌薄烟花点水。xīng jīng jù guān qì hǎi guǐ,yuè yǒng báo yān huā diǎn shuǐ。
送君丁宁有深旨,好寻佛窟游银地。sòng jūn dīng níng yǒu shēn zhǐ,hǎo xún fú kū yóu yín dì。
雪眉衲僧皆正气,伊昔贞白先生同此意。xuě méi nà sēng jiē zhèng qì,yī xī zhēn bái xiān shēng tóng cǐ yì。
若得神圣之药,即莫忘远相寄。ruò dé shén shèng zhī yào,jí mò wàng yuǎn xiāng jì。