古诗词

寿春节进

五代十国 贯休

圣运关天纪,龙飞古帝基。shèng yùn guān tiān jì,lóng fēi gǔ dì jī。
振摇三蜀地,耸发万年枝。zhèn yáo sān shǔ dì,sǒng fā wàn nián zhī。
出震同中古,承乾动四夷。chū zhèn tóng zhōng gǔ,chéng qián dòng sì yí。
恩颁新命广,泪向旧朝垂。ēn bān xīn mìng guǎng,lèi xiàng jiù cháo chuí。
大宝归玄谶,殊祥出远池。dà bǎo guī xuán chèn,shū xiáng chū yuǎn chí。
法天深罔测,体圣妙难知。fǎ tiān shēn wǎng cè,tǐ shèng miào nán zhī。
俭德为全德,无思契十思。jiǎn dé wèi quán dé,wú sī qì shí sī。
丕图非力至,英武悉天资。pī tú fēi lì zhì,yīng wǔ xī tiān zī。
正直方亲切,回邪岂敢窥。zhèng zhí fāng qīn qiè,huí xié qǐ gǎn kuī。
将排颇与牧,相得稷兼夔。jiāng pái pǒ yǔ mù,xiāng dé jì jiān kuí。
盐出符真主,麟来合大规。yán chū fú zhēn zhǔ,lín lái hé dà guī。
赓歌随羽籥,奕叶敩伊祁。gēng gē suí yǔ yuè,yì yè xiào yī qí。
寡欲情虽泰,忧民色未怡。guǎ yù qíng suī tài,yōu mín sè wèi yí。
盛如唐创业,宛胜晋朝仪。shèng rú táng chuàng yè,wǎn shèng jìn cháo yí。
旰食宫莺啭,宵衣禁漏迟。gàn shí gōng yīng zhuàn,xiāo yī jìn lòu chí。
多于汤土地,还有禹胼胝。duō yú tāng tǔ dì,hái yǒu yǔ pián zhī。
视物如伤日,胜残去杀时。shì wù rú shāng rì,shèng cán qù shā shí。
守文情的的,无逸戒孜孜。shǒu wén qíng de de,wú yì jiè zī zī。
轩顼风重振,皇唐鼎创移。xuān xū fēng zhòng zhèn,huáng táng dǐng chuàng yí。
始闻呈瑞石,又报产灵芝。shǐ wén chéng ruì shí,yòu bào chǎn líng zhī。
覆帱高缘大,包容妙在卑。fù chóu gāo yuán dà,bāo róng miào zài bēi。
兄呼春赫日,师指佛牟尼。xiōng hū chūn hè rì,shī zhǐ fú móu ní。
佳气宸居合,淳风乐府吹。jiā qì chén jū hé,chún fēng lè fǔ chuī。
急贤彰帝业,解网见天慈。jí xián zhāng dì yè,jiě wǎng jiàn tiān cí。
粟赤千千窖,军雄万万儿。sù chì qiān qiān jiào,jūn xióng wàn wàn ér。
八蛮须稽颡,四海仰昌期。bā mán xū jī sǎng,sì hǎi yǎng chāng qī。
玉辇嫔嫱拥,宫花锦绣欹。yù niǎn pín qiáng yōng,gōng huā jǐn xiù yī。
尧云同叆叇,汉祖太驱驰。yáo yún tóng ài dài,hàn zǔ tài qū chí。
氛祲根株尽,浇讹朕兆隳。fēn jìn gēn zhū jǐn,jiāo é zhèn zhào huī。
山河方有截,野逸诏无遗。shān hé fāng yǒu jié,yě yì zhào wú yí。
境静消锋镝,田香熟稻?。jìng jìng xiāo fēng dī,tián xiāng shú dào méi。
梦中逢傅说,殿上见辛毗。mèng zhōng féng fù shuō,diàn shàng jiàn xīn pí。
金镜悬千古,彤云起四维。jīn jìng xuán qiān gǔ,tóng yún qǐ sì wéi。
盛行唐典法,再睹舜雍熙。shèng xíng táng diǎn fǎ,zài dǔ shùn yōng xī。
祝寿乾文动,郊天太一随。zhù shòu qián wén dòng,jiāo tiān tài yī suí。
煌煌还宿卫,亹亹叶声诗。huáng huáng hái sù wèi,wěi wěi yè shēng shī。
饮醴和甘雨,非烟绕御帷。yǐn lǐ hé gān yǔ,fēi yān rào yù wéi。
银轮随宝马,玉沼见金龟。yín lún suí bǎo mǎ,yù zhǎo jiàn jīn guī。
杳杳闻韶濩,重重降抚绥。yǎo yǎo wén sháo huò,zhòng zhòng jiàng fǔ suí。
魏徵须却出,葛亮更何之。wèi zhēng xū què chū,gé liàng gèng hé zhī。
简约逾前古,升平美不疑。jiǎn yuē yú qián gǔ,shēng píng měi bù yí。
触邪羊唅唅,鼓腹叟嘻嘻。chù xié yáng hán hán,gǔ fù sǒu xī xī。
迈五方云大,超三始见奇。mài wǔ fāng yún dà,chāo sān shǐ jiàn qí。
锦霞连紫极,仙鸟下峨眉。jǐn xiá lián zǐ jí,xiān niǎo xià é méi。
谢傅还为傅,周师又作师。xiè fù hái wèi fù,zhōu shī yòu zuò shī。
纳隍为永任,从谏契无为。nà huáng wèi yǒng rèn,cóng jiàn qì wú wèi。
子子寰瀛主,孙孙日月旗。zi zi huán yíng zhǔ,sūn sūn rì yuè qí。
寿春嗟寿域,万国尽虔祈。shòu chūn jiē shòu yù,wàn guó jǐn qián qí。
捧日三车子,恭思八彩眉。pěng rì sān chē zi,gōng sī bā cǎi méi。
愿将七万岁,匍匐拜瑶墀。yuàn jiāng qī wàn suì,pú fú bài yáo chí。
贯休

贯休

贯休(823~912年),俗姓姜,字德隐,婺州兰豁(一说为江西进贤县)人,唐末五代著名画僧。7岁时投兰溪和安寺圆贞禅师出家为童侍。贯休记忆力特好,日诵《法华经》1000字,过目不忘。贯休雅好吟诗,常与僧处默隔篱论诗,或吟寻偶对,或彼此唱和,见者无不惊异。贯休受戒以后,诗名日隆,仍至于远近闻名。乾化二年(915年)终于所居,世寿89。 贯休的作品>>

猜您喜欢

上杜使君

五代十国 贯休

为鱼须处海,为木须在岳。wèi yú xū chù hǎi,wèi mù xū zài yuè。
一登君子堂,顿觉心寥廓。yī dēng jūn zi táng,dùn jué xīn liáo kuò。
右听青女镜,左听宣尼铎。yòu tīng qīng nǚ jìng,zuǒ tīng xuān ní duó。
政术似蒲卢,诗情出冲漠。zhèng shù shì pú lú,shī qíng chū chōng mò。
从来苦清苦,近更加澹薄。cóng lái kǔ qīng kǔ,jìn gèng jiā dàn báo。
讼庭何所有,一只两只鹤。sòng tíng hé suǒ yǒu,yī zhǐ liǎng zhǐ hè。
烟霞色拥墙,禾黍香侵郭。yān xiá sè yōng qiáng,hé shǔ xiāng qīn guō。
严霜与美雨,皆从二天落。yán shuāng yǔ měi yǔ,jiē cóng èr tiān luò。
苍生苦疮痍,如何尽消削。cāng shēng kǔ chuāng yí,rú hé jǐn xiāo xuē。
圣君新雨露,更作谁恩渥。shèng jūn xīn yǔ lù,gèng zuò shuí ēn wò。
即捉五色笔,密勿金銮角。jí zhuō wǔ sè bǐ,mì wù jīn luán jiǎo。
即同房杜手,把乾坤橐籥。jí tóng fáng dù shǒu,bǎ qián kūn tuó yuè。
休说卜圭峰,开门对林壑。xiū shuō bo guī fēng,kāi mén duì lín hè。

送僧入马头山

五代十国 贯休

马头宝峰,秀塞寒空。mǎ tóu bǎo fēng,xiù sāi hán kōng。
有叟有叟,真隐其中。yǒu sǒu yǒu sǒu,zhēn yǐn qí zhōng。
无味醍醐,亦非般若。wú wèi tí hú,yì fēi bān ruò。
白趾碧目,数百潇洒。bái zhǐ bì mù,shù bǎi xiāo sǎ。
苦竹大于杉,白熊卧如马。kǔ zhú dà yú shān,bái xióng wò rú mǎ。
金钟撼壑,布水喷瓦。jīn zhōng hàn hè,bù shuǐ pēn wǎ。
芙蓉堂开峰月入,岳精踏雪立屋下。fú róng táng kāi fēng yuè rù,yuè jīng tà xuě lì wū xià。
伊余解攀缘,已是非常者。yī yú jiě pān yuán,yǐ shì fēi cháng zhě。
更有叟,独往来,与我语。gèng yǒu sǒu,dú wǎng lái,yǔ wǒ yǔ。
情无刚彊,气透今古。qíng wú gāng jiàng,qì tòu jīn gǔ。
竹笠援补,芒鞋藤乳。zhú lì yuán bǔ,máng xié téng rǔ。
北风倒人,乾雪不聚。běi fēng dào rén,qián xuě bù jù。
满头霜雪汤雪去,汤雪去。mǎn tóu shuāng xuě tāng xuě qù,tāng xuě qù。
无人及,空望真气江上立。wú rén jí,kōng wàng zhēn qì jiāng shàng lì。

上卢使君

五代十国 贯休

夔龙在庙堂,虽然有佥议。kuí lóng zài miào táng,suī rán yǒu qiān yì。
苍生得父母,自是天之意。cāng shēng dé fù mǔ,zì shì tiān zhī yì。
鄱阳气候正,文物皆鲜媚。pó yáng qì hòu zhèng,wén wù jiē xiān mèi。
金镜有馀光,春风少闲地。jīn jìng yǒu yú guāng,chūn fēng shǎo xián dì。
膺门倚寒碧,到者宁容易。yīng mén yǐ hán bì,dào zhě níng róng yì。
宾从皆凤毛,爪牙悉猿臂。bīn cóng jiē fèng máo,zhǎo yá xī yuán bì。
楼台千万户,锦绣龙歌沸。lóu tái qiān wàn hù,jǐn xiù lóng gē fèi。
大惠虫鸟全,至严龙虎畏。dà huì chóng niǎo quán,zhì yán lóng hǔ wèi。
可怜召伯树,婆娑不胜翠。kě lián zhào bó shù,pó suō bù shèng cuì。
诗搜日月华,道咽神仙味。shī sōu rì yuè huá,dào yàn shén xiān wèi。
嘉树白雀来,祥烟甘露坠。jiā shù bái què lái,xiáng yān gān lù zhuì。
中川一带香,□开幽邃地。zhōng chuān yī dài xiāng,kāi yōu suì dì。
逸少情有馀,东山境不啻。yì shǎo qíng yǒu yú,dōng shān jìng bù chì。
恭闻圣天子,廊庙犹虚位。gōng wén shèng tiān zi,láng miào yóu xū wèi。
应知黎庶心,只恐徵书至。yīng zhī lí shù xīn,zhǐ kǒng zhēng shū zhì。

送颢雅禅师

五代十国 贯休

霜锋擗石鸟雀聚,帆冻阴飙吹不举。shuāng fēng pǐ shí niǎo què jù,fān dòng yīn biāo chuī bù jǔ。
芬陀利香释驎虎,幡幢冒雪争迎取。fēn tuó lì xiāng shì lín hǔ,fān chuáng mào xuě zhēng yíng qǔ。
春光主,芙蓉堂窄堆花乳,手提金桴打金鼓。chūn guāng zhǔ,fú róng táng zhǎi duī huā rǔ,shǒu tí jīn fú dǎ jīn gǔ。
天花娉婷下如雨,狻猊座上师子语。tiān huā pīng tíng xià rú yǔ,suān ní zuò shàng shī zi yǔ。
苦却乐,乐却苦,卢至黄金忽如土。kǔ què lè,lè què kǔ,lú zhì huáng jīn hū rú tǔ。

和杨使君游赤松山

五代十国 贯休

为郡三星无一事,龚黄意外扳乔松。wèi jùn sān xīng wú yī shì,gōng huáng yì wài bān qiáo sōng。
日边扬历不争路,云外苔藓须留踪。rì biān yáng lì bù zhēng lù,yún wài tái xiǎn xū liú zōng。
溪月未落漏滴滴,隼旟已入山重重。xī yuè wèi luò lòu dī dī,sǔn yú yǐ rù shān zhòng zhòng。
扪萝盖输山屐伴,驻旆不见朝霞浓。mén luó gài shū shān jī bàn,zhù pèi bù jiàn cháo xiá nóng。
乳猿剧黠挂险树,露木翠脆生诸峰。rǔ yuán jù xiá guà xiǎn shù,lù mù cuì cuì shēng zhū fēng。
初平谢公道非远,黯然物外心相逢。chū píng xiè gōng dào fēi yuǎn,àn rán wù wài xīn xiāng féng。
石羊依稀龁瑶草,桃花仿佛开仙宫。shí yáng yī xī hé yáo cǎo,táo huā fǎng fú kāi xiān gōng。
终当归补吾君衮,好山好水那相容。zhōng dāng guī bǔ wú jūn gǔn,hǎo shān hǎo shuǐ nà xiāng róng。

送崔使君

五代十国 贯休

柳门柳门,芳草芊绵。liǔ mén liǔ mén,fāng cǎo qiān mián。
日日日日,黯然黯然。rì rì rì rì,àn rán àn rán。
子牟恋阙归阙,王粲下楼相别。zi móu liàn quē guī quē,wáng càn xià lóu xiāng bié。
食实得地,颇淹岁月。shí shí dé dì,pǒ yān suì yuè。
今朝天子在上,合雪必雪。jīn cháo tiān zi zài shàng,hé xuě bì xuě。
况绛之牧,文行炳洁。kuàng jiàng zhī mù,wén xíng bǐng jié。
释谓缘因,久昵清尘。shì wèi yuán yīn,jiǔ nì qīng chén。
王嘉迎安,远狎遗民。wáng jiā yíng ān,yuǎn xiá yí mín。
媲彼二子,厥或相似。pì bǐ èr zi,jué huò xiāng shì。
论文不文,话道无滓。lùn wén bù wén,huà dào wú zǐ。
士有贵逼,势不可遏。shì yǒu guì bī,shì bù kě è。
麟步规矩,凤翥昂蘖。lín bù guī jǔ,fèng zhù áng niè。
岘首仁踪项频跋,商云乳麝香可撮。xiàn shǒu rén zōng xiàng pín bá,shāng yún rǔ shè xiāng kě cuō。
望尘□□连紫闼,吾皇必用整乾坤,莫忘江头白头达。wàng chén lián zǐ tà,wú huáng bì yòng zhěng qián kūn,mò wàng jiāng tóu bái tóu dá。

杜侯行

五代十国 贯休

天目连天搏秀气,峥嵘作起新城地。tiān mù lián tiān bó xiù qì,zhēng róng zuò qǐ xīn chéng dì。
德门钟秀光盛时,三虎八龙皆世瑞。dé mén zhōng xiù guāng shèng shí,sān hǔ bā lóng jiē shì ruì。
顷者天厖乱下鲸翻海,烽火崩腾照行在。qǐng zhě tiān páng luàn xià jīng fān hǎi,fēng huǒ bēng téng zhào xíng zài。
江表唯传君子营,剑冲牛斗疏真宰。jiāng biǎo wéi chuán jūn zi yíng,jiàn chōng niú dòu shū zhēn zǎi。
金昆玉季轻三鼓,煮海悬鱼臣节苦。jīn kūn yù jì qīng sān gǔ,zhǔ hǎi xuán yú chén jié kǔ。
雁影参差入瑞烟,荆花灿烂开仙圃。yàn yǐng cān chà rù ruì yān,jīng huā càn làn kāi xiān pǔ。
我闻大中咸通真令主,相惟大杜兼小杜。wǒ wén dà zhōng xián tōng zhēn lìng zhǔ,xiāng wéi dà dù jiān xiǎo dù。
但能致君活国济生人,亦何必须踏金梯,折桂树。dàn néng zhì jūn huó guó jì shēng rén,yì hé bì xū tà jīn tī,zhé guì shù。
宣宗懿宗调舜琴,大杜小杜为殷霖。xuān zōng yì zōng diào shùn qín,dà dù xiǎo dù wèi yīn lín。
出将入相兮功德深,生人受赐兮直至今。chū jiāng rù xiāng xī gōng dé shēn,shēng rén shòu cì xī zhí zhì jīn。
杜侯兄弟继之后,璞玉浑金美腾口。dù hóu xiōng dì jì zhī hòu,pú yù hún jīn měi téng kǒu。
常言一呼百万何足云,终取封侯之印大如斗。cháng yán yī hū bǎi wàn hé zú yún,zhōng qǔ fēng hóu zhī yìn dà rú dòu。
功闻吾皇似尧禹,搜索贤良皆面睹。gōng wén wú huáng shì yáo yǔ,sōu suǒ xián liáng jiē miàn dǔ。
杜侯杜侯,君傥修令德,克有终,即必还为大杜兼小杜。dù hóu dù hóu,jūn tǎng xiū lìng dé,kè yǒu zhōng,jí bì hái wèi dà dù jiān xiǎo dù。
人之戴兮天笔注,国之福兮天固祚。rén zhī dài xī tiān bǐ zhù,guó zhī fú xī tiān gù zuò。
四海无波八表臣,如今而后君看取。sì hǎi wú bō bā biǎo chén,rú jīn ér hòu jūn kàn qǔ。

偶作五首

五代十国 贯休

谁信心火多,多能焚大国。shuí xìn xīn huǒ duō,duō néng fén dà guó。
谁信鬓上丝,茎茎出蚕腹。shuí xìn bìn shàng sī,jīng jīng chū cán fù。
尝闻养蚕妇,未晓上桑树。cháng wén yǎng cán fù,wèi xiǎo shàng sāng shù。
下树畏蚕饥,儿啼亦不顾。xià shù wèi cán jī,ér tí yì bù gù。
一春膏血尽,岂止应王赋。yī chūn gāo xuè jǐn,qǐ zhǐ yīng wáng fù。
如何酷吏酷,尽为搜将去。rú hé kù lì kù,jǐn wèi sōu jiāng qù。
蚕蛾为蝶飞,伪叶空满枝。cán é wèi dié fēi,wěi yè kōng mǎn zhī。
冤梭与恨机,一见一沾衣。yuān suō yǔ hèn jī,yī jiàn yī zhān yī。

偶作五首

五代十国 贯休

机生机,巧生巧,心镬烘烘日煎炒。jī shēng jī,qiǎo shēng qiǎo,xīn huò hōng hōng rì jiān chǎo。
闯蜀眉颦游海岛,扶桑椹熟金乌饱。chuǎng shǔ méi pín yóu hǎi dǎo,fú sāng shèn shú jīn wū bǎo。
金乌饱,飞复飞,四天下人眼眙眙。jīn wū bǎo,fēi fù fēi,sì tiān xià rén yǎn yí yí。

偶作五首

五代十国 贯休

孰云我轻薄,石头如何唤作玉。shú yún wǒ qīng báo,shí tóu rú hé huàn zuò yù。
孰云我是非,随邪逐恶又争得。shú yún wǒ shì fēi,suí xié zhú è yòu zhēng dé。
古人终不事悠悠,一言道合死即休。gǔ rén zhōng bù shì yōu yōu,yī yán dào hé sǐ jí xiū。
岂不见大鹏点翼盖十洲,是何之物鸣啾啾。qǐ bù jiàn dà péng diǎn yì gài shí zhōu,shì hé zhī wù míng jiū jiū。

偶作五首

五代十国 贯休

君子食即食,何必在珍华。jūn zi shí jí shí,hé bì zài zhēn huá。
小人食不食,纵食如泥沙。xiǎo rén shí bù shí,zòng shí rú ní shā。
清歌且莫唱,妙舞亦休夸。qīng gē qiě mò chàng,miào wǔ yì xiū kuā。
尔非凤炙麒麟肉,焉能一挂于齿牙。ěr fēi fèng zhì qí lín ròu,yān néng yī guà yú chǐ yá。
去来去来归去来,红泉正洒芙蓉霞。qù lái qù lái guī qù lái,hóng quán zhèng sǎ fú róng xiá。

偶作五首

五代十国 贯休

君不见金陵风台月榭烟霞光,如今五里十里野火烧茫茫。jūn bù jiàn jīn líng fēng tái yuè xiè yān xiá guāng,rú jīn wǔ lǐ shí lǐ yě huǒ shāo máng máng。
君不见西施绿珠颜色可倾国,乐极悲来留不得。jūn bù jiàn xī shī lǜ zhū yán sè kě qīng guó,lè jí bēi lái liú bù dé。
君不见汉王力尽得乾坤,如何秋雨洒庙门。jūn bù jiàn hàn wáng lì jǐn dé qián kūn,rú hé qiū yǔ sǎ miào mén。
铜台老树作精魅,金谷野狐多子孙。tóng tái lǎo shù zuò jīng mèi,jīn gǔ yě hú duō zi sūn。
几许繁华几更改,唯有尧舜周召丘轲似长在。jǐ xǔ fán huá jǐ gèng gǎi,wéi yǒu yáo shùn zhōu zhào qiū kē shì zhǎng zài。
坐看楼阁成丘墟,莫话桑田变成海。zuò kàn lóu gé chéng qiū xū,mò huà sāng tián biàn chéng hǎi。
吾有清凉雪山雪,天上人间常皎洁。wú yǒu qīng liáng xuě shān xuě,tiān shàng rén jiān cháng jiǎo jié。
茫茫欲火欲烧人,惆怅无因为君说。máng máng yù huǒ yù shāo rén,chóu chàng wú yīn wèi jūn shuō。

山中作

五代十国 贯休

山为水精宫,藉花无尘埃。shān wèi shuǐ jīng gōng,jí huā wú chén āi。
吟狂岳似动,笔落天琼瑰。yín kuáng yuè shì dòng,bǐ luò tiān qióng guī。
伊余自乐道,不论才不才。yī yú zì lè dào,bù lùn cái bù cái。
有时鬼笑两三声,疑是大谢小谢李白来。yǒu shí guǐ xiào liǎng sān shēng,yí shì dà xiè xiǎo xiè lǐ bái lái。

闻前王使君在泽潞居

五代十国 贯休

为善无近名,窃名者得声不如心,诚哉是言也。wèi shàn wú jìn míng,qiè míng zhě dé shēng bù rú xīn,chéng zāi shì yán yě。
使君圣朝瑞,乾符初刺婺。shǐ jūn shèng cháo ruì,qián fú chū cì wù。
德变人性灵,笔变人风土。dé biàn rén xìng líng,bǐ biàn rén fēng tǔ。
烟霞与虫鸟,和气将美雨。yān xiá yǔ chóng niǎo,hé qì jiāng měi yǔ。
千里与万里,各各来相附。qiān lǐ yǔ wàn lǐ,gè gè lái xiāng fù。
信哉有良吏,玄谶应百数。xìn zāi yǒu liáng lì,xuán chèn yīng bǎi shù。
古人古人自古人,今日又见民歌六七裤。gǔ rén gǔ rén zì gǔ rén,jīn rì yòu jiàn mín gē liù qī kù。
不幸大寇崩腾来,孤城势孤固难锢。bù xìng dà kòu bēng téng lái,gū chéng shì gū gù nán gù。
攀辕既不及,旌旆冲风露。pān yuán jì bù jí,jīng pèi chōng fēng lù。
大驾已西幸,飘零何处去?dà jià yǐ xī xìng,piāo líng hé chù qù?
婺人空悲哀,对生祠泣沾莓苔。wù rén kōng bēi āi,duì shēng cí qì zhān méi tái。
忽闻暂寄河之北,兵强四面无尘埃。hū wén zàn jì hé zhī běi,bīng qiáng sì miàn wú chén āi。
唯祝銮舆早归来,用此咎繇仲虺才。wéi zhù luán yú zǎo guī lái,yòng cǐ jiù yáo zhòng huī cái。
使四野雾廓,八纮镜开。shǐ sì yě wù kuò,bā hóng jìng kāi。
皇天无亲,长与善邻,宜哉宜哉。huáng tiān wú qīn,zhǎng yǔ shàn lín,yí zāi yí zāi。

将入匡山别芳昼二公二首其一

五代十国 贯休

喷岚堆黛塞寒碧,窗前古雪如白石。pēn lán duī dài sāi hán bì,chuāng qián gǔ xuě rú bái shí。
临岐约我来不来,若来须拨红霞觅。lín qí yuē wǒ lái bù lái,ruò lái xū bō hóng xiá mì。