古诗词

杜侯行

五代十国 贯休

天目连天搏秀气,峥嵘作起新城地。tiān mù lián tiān bó xiù qì,zhēng róng zuò qǐ xīn chéng dì。
德门钟秀光盛时,三虎八龙皆世瑞。dé mén zhōng xiù guāng shèng shí,sān hǔ bā lóng jiē shì ruì。
顷者天厖乱下鲸翻海,烽火崩腾照行在。qǐng zhě tiān páng luàn xià jīng fān hǎi,fēng huǒ bēng téng zhào xíng zài。
江表唯传君子营,剑冲牛斗疏真宰。jiāng biǎo wéi chuán jūn zi yíng,jiàn chōng niú dòu shū zhēn zǎi。
金昆玉季轻三鼓,煮海悬鱼臣节苦。jīn kūn yù jì qīng sān gǔ,zhǔ hǎi xuán yú chén jié kǔ。
雁影参差入瑞烟,荆花灿烂开仙圃。yàn yǐng cān chà rù ruì yān,jīng huā càn làn kāi xiān pǔ。
我闻大中咸通真令主,相惟大杜兼小杜。wǒ wén dà zhōng xián tōng zhēn lìng zhǔ,xiāng wéi dà dù jiān xiǎo dù。
但能致君活国济生人,亦何必须踏金梯,折桂树。dàn néng zhì jūn huó guó jì shēng rén,yì hé bì xū tà jīn tī,zhé guì shù。
宣宗懿宗调舜琴,大杜小杜为殷霖。xuān zōng yì zōng diào shùn qín,dà dù xiǎo dù wèi yīn lín。
出将入相兮功德深,生人受赐兮直至今。chū jiāng rù xiāng xī gōng dé shēn,shēng rén shòu cì xī zhí zhì jīn。
杜侯兄弟继之后,璞玉浑金美腾口。dù hóu xiōng dì jì zhī hòu,pú yù hún jīn měi téng kǒu。
常言一呼百万何足云,终取封侯之印大如斗。cháng yán yī hū bǎi wàn hé zú yún,zhōng qǔ fēng hóu zhī yìn dà rú dòu。
功闻吾皇似尧禹,搜索贤良皆面睹。gōng wén wú huáng shì yáo yǔ,sōu suǒ xián liáng jiē miàn dǔ。
杜侯杜侯,君傥修令德,克有终,即必还为大杜兼小杜。dù hóu dù hóu,jūn tǎng xiū lìng dé,kè yǒu zhōng,jí bì hái wèi dà dù jiān xiǎo dù。
人之戴兮天笔注,国之福兮天固祚。rén zhī dài xī tiān bǐ zhù,guó zhī fú xī tiān gù zuò。
四海无波八表臣,如今而后君看取。sì hǎi wú bō bā biǎo chén,rú jīn ér hòu jūn kàn qǔ。
贯休

贯休

贯休(823~912年),俗姓姜,字德隐,婺州兰豁(一说为江西进贤县)人,唐末五代著名画僧。7岁时投兰溪和安寺圆贞禅师出家为童侍。贯休记忆力特好,日诵《法华经》1000字,过目不忘。贯休雅好吟诗,常与僧处默隔篱论诗,或吟寻偶对,或彼此唱和,见者无不惊异。贯休受戒以后,诗名日隆,仍至于远近闻名。乾化二年(915年)终于所居,世寿89。 贯休的作品>>

猜您喜欢

送新罗衲僧

五代十国 贯休

扶桑枝西真气奇,古人呼为师子儿。fú sāng zhī xī zhēn qì qí,gǔ rén hū wèi shī zi ér。
六环金锡轻摆撼,万仞雪峤空参差。liù huán jīn xī qīng bǎi hàn,wàn rèn xuě jiào kōng cān chà。
枕上已无乡国梦,囊中犹挈石头碑。zhěn shàng yǐ wú xiāng guó mèng,náng zhōng yóu qiè shí tóu bēi。
多惭不便随高步,正是风清无事时。duō cán bù biàn suí gāo bù,zhèng shì fēng qīng wú shì shí。

春末兰溪道中作

五代十国 贯休

山花零落红与绯,汀烟蒙茸江水肥。shān huā líng luò hóng yǔ fēi,tīng yān méng rōng jiāng shuǐ féi。
人担犁锄细雨歇,路入桑柘斜阳微。rén dān lí chú xì yǔ xiē,lù rù sāng zhè xié yáng wēi。
深喜东州云寇去,不知西狩何时归?shēn xǐ dōng zhōu yún kòu qù,bù zhī xī shòu hé shí guī?
清平时节何时是,转觉人心与道违。qīng píng shí jié hé shí shì,zhuǎn jué rén xīn yǔ dào wéi。

再游东林寺作五首

五代十国 贯休

台殿参差耸瑞烟,桂花飘雪水潺潺。tái diàn cān chà sǒng ruì yān,guì huā piāo xuě shuǐ chán chán。
莫疑远去无消息,七万馀年始半年。mò yí yuǎn qù wú xiāo xī,qī wàn yú nián shǐ bàn nián。

再游东林寺作五首

五代十国 贯休

桓玄旧辇残云湿,耶舍孤坟落照迟。huán xuán jiù niǎn cán yún shī,yé shě gū fén luò zhào chí。
有个山僧倚松睡,恐人来取白猿儿。yǒu gè shān sēng yǐ sōng shuì,kǒng rén lái qǔ bái yuán ér。

再游东林寺作五首

五代十国 贯休

玉像珠龛香阵横,锦霞多傍石墙生。yù xiàng zhū kān xiāng zhèn héng,jǐn xiá duō bàng shí qiáng shēng。
辟蛇行者今何在,花里唯闻鸠鸟声。pì shé xíng zhě jīn hé zài,huā lǐ wéi wén jiū niǎo shēng。

再游东林寺作五首

五代十国 贯休

爱陶长官醉兀兀,送陆道士行迟迟。ài táo zhǎng guān zuì wù wù,sòng lù dào shì xíng chí chí。
买酒过溪皆破戒,斯何人斯师如斯。mǎi jiǔ guò xī jiē pò jiè,sī hé rén sī shī rú sī。

再游东林寺作五首

五代十国 贯休

白薝卜花露滴滴,红苾刍草香蒙蒙。bái zhān bo huā lù dī dī,hóng bì chú cǎo xiāng méng méng。
田地更无尘一点,是何人合住其中。tián dì gèng wú chén yī diǎn,shì hé rén hé zhù qí zhōng。

避地毗陵寒月上孙徽使君兼寄东阳王使君三首

五代十国 贯休

一到毗陵心更劳,冷吟闲步拥云袍。yī dào pí líng xīn gèng láo,lěng yín xián bù yōng yún páo。
岂缘思妙尘埃少,自是风清物态高。qǐ yuán sī miào chén āi shǎo,zì shì fēng qīng wù tài gāo。
野色疏黄连楚甸,故山奇碧隔河桥。yě sè shū huáng lián chǔ diān,gù shān qí bì gé hé qiáo。
终须愚谷中安致,不是人间好羽毛。zhōng xū yú gǔ zhōng ān zhì,bù shì rén jiān hǎo yǔ máo。

避地毗陵寒月上孙徽使君兼寄东阳王使君三首

五代十国 贯休

常忆双溪八咏前,讲诗论道接清贤。cháng yì shuāng xī bā yǒng qián,jiǎng shī lùn dào jiē qīng xián。
文欺白凤真难及,药撚红蕖岂偶然。wén qī bái fèng zhēn nán jí,yào niǎn hóng qú qǐ ǒu rán。
花湿瑞烟粘玉磬,帘垂幽鸟啄苔钱。huā shī ruì yān zhān yù qìng,lián chuí yōu niǎo zhuó tái qián。
自怜不是悠悠者,吟嚼真风二十年。zì lián bù shì yōu yōu zhě,yín jué zhēn fēng èr shí nián。

避地毗陵寒月上孙徽使君兼寄东阳王使君三首

五代十国 贯休

□雷车雨滴阶声,寂寞焚香独闭扃。léi chē yǔ dī jiē shēng,jì mò fén xiāng dú bì jiōng。
锦绣文章无路达,裤襦歌咏隔墙听。jǐn xiù wén zhāng wú lù dá,kù rú gē yǒng gé qiáng tīng。
松声冷浸茶轩碧,苔点狂吞纳线青。sōng shēng lěng jìn chá xuān bì,tái diǎn kuáng tūn nà xiàn qīng。
唯有孤高江太守,不忘病客在禅灵。wéi yǒu gū gāo jiāng tài shǒu,bù wàng bìng kè zài chán líng。

山居诗二十四首

五代十国 贯休

休话諠哗事事难,山翁只合住深山。xiū huà xuān huā shì shì nán,shān wēng zhǐ hé zhù shēn shān。
数声清磬是非外,一个闲人天地间。shù shēng qīng qìng shì fēi wài,yī gè xián rén tiān dì jiān。
绿圃空阶云冉冉,异禽灵草水潺潺。lǜ pǔ kōng jiē yún rǎn rǎn,yì qín líng cǎo shuǐ chán chán。
无人与向群儒说,岩桂枝高亦好扳。wú rén yǔ xiàng qún rú shuō,yán guì zhī gāo yì hǎo bān。

山居诗二十四首

五代十国 贯休

难是言休即便休,清吟孤坐碧溪头。nán shì yán xiū jí biàn xiū,qīng yín gū zuò bì xī tóu。
三间茆屋无人到,十里松阴独自游。sān jiān máo wū wú rén dào,shí lǐ sōng yīn dú zì yóu。
明月清风宗炳社,夕阳秋色庾公楼。míng yuè qīng fēng zōng bǐng shè,xī yáng qiū sè yǔ gōng lóu。
修心未到无心地,万种千般逐水流。xiū xīn wèi dào wú xīn dì,wàn zhǒng qiān bān zhú shuǐ liú。

山居诗二十四首

五代十国 贯休

好鸟声长睡眼开,好茶擎乳坐莓苔。hǎo niǎo shēng zhǎng shuì yǎn kāi,hǎo chá qíng rǔ zuò méi tái。
不闻荣辱成番尽,只见熊罴作队来。bù wén róng rǔ chéng fān jǐn,zhǐ jiàn xióng pí zuò duì lái。
诗里从前欺白雪,道情终遣似婴孩。shī lǐ cóng qián qī bái xuě,dào qíng zhōng qiǎn shì yīng hái。
由来此事知音少,不是真风去不回。yóu lái cǐ shì zhī yīn shǎo,bù shì zhēn fēng qù bù huí。

山居诗二十四首

五代十国 贯休

万境忘机是道华,碧芙蓉里日空斜。wàn jìng wàng jī shì dào huá,bì fú róng lǐ rì kōng xié。
幽深有径通仙窟,寂寞无人落异花。yōu shēn yǒu jìng tōng xiān kū,jì mò wú rén luò yì huā。
掣电浮云真好喻,如龙似凤不须夸。chè diàn fú yún zhēn hǎo yù,rú lóng shì fèng bù xū kuā。
君看江上英雄冢,只有松根与柏槎。jūn kàn jiāng shàng yīng xióng zhǒng,zhǐ yǒu sōng gēn yǔ bǎi chá。

山居诗二十四首

五代十国 贯休

鞭后从他素发兼,涌清奔碧冷侵帘。biān hòu cóng tā sù fā jiān,yǒng qīng bēn bì lěng qīn lián。
高奇章句无人爱,澹泊身心举世嫌。gāo qí zhāng jù wú rén ài,dàn pō shēn xīn jǔ shì xián。
白石桥高吟不足,红霞影暖卧无厌。bái shí qiáo gāo yín bù zú,hóng xiá yǐng nuǎn wò wú yàn。
居山别有非山意,莫错将予比宋纤。jū shān bié yǒu fēi shān yì,mò cuò jiāng yǔ bǐ sòng xiān。