古诗词

杜侯行

五代十国 贯休

天目连天搏秀气,峥嵘作起新城地。tiān mù lián tiān bó xiù qì,zhēng róng zuò qǐ xīn chéng dì。
德门钟秀光盛时,三虎八龙皆世瑞。dé mén zhōng xiù guāng shèng shí,sān hǔ bā lóng jiē shì ruì。
顷者天厖乱下鲸翻海,烽火崩腾照行在。qǐng zhě tiān páng luàn xià jīng fān hǎi,fēng huǒ bēng téng zhào xíng zài。
江表唯传君子营,剑冲牛斗疏真宰。jiāng biǎo wéi chuán jūn zi yíng,jiàn chōng niú dòu shū zhēn zǎi。
金昆玉季轻三鼓,煮海悬鱼臣节苦。jīn kūn yù jì qīng sān gǔ,zhǔ hǎi xuán yú chén jié kǔ。
雁影参差入瑞烟,荆花灿烂开仙圃。yàn yǐng cān chà rù ruì yān,jīng huā càn làn kāi xiān pǔ。
我闻大中咸通真令主,相惟大杜兼小杜。wǒ wén dà zhōng xián tōng zhēn lìng zhǔ,xiāng wéi dà dù jiān xiǎo dù。
但能致君活国济生人,亦何必须踏金梯,折桂树。dàn néng zhì jūn huó guó jì shēng rén,yì hé bì xū tà jīn tī,zhé guì shù。
宣宗懿宗调舜琴,大杜小杜为殷霖。xuān zōng yì zōng diào shùn qín,dà dù xiǎo dù wèi yīn lín。
出将入相兮功德深,生人受赐兮直至今。chū jiāng rù xiāng xī gōng dé shēn,shēng rén shòu cì xī zhí zhì jīn。
杜侯兄弟继之后,璞玉浑金美腾口。dù hóu xiōng dì jì zhī hòu,pú yù hún jīn měi téng kǒu。
常言一呼百万何足云,终取封侯之印大如斗。cháng yán yī hū bǎi wàn hé zú yún,zhōng qǔ fēng hóu zhī yìn dà rú dòu。
功闻吾皇似尧禹,搜索贤良皆面睹。gōng wén wú huáng shì yáo yǔ,sōu suǒ xián liáng jiē miàn dǔ。
杜侯杜侯,君傥修令德,克有终,即必还为大杜兼小杜。dù hóu dù hóu,jūn tǎng xiū lìng dé,kè yǒu zhōng,jí bì hái wèi dà dù jiān xiǎo dù。
人之戴兮天笔注,国之福兮天固祚。rén zhī dài xī tiān bǐ zhù,guó zhī fú xī tiān gù zuò。
四海无波八表臣,如今而后君看取。sì hǎi wú bō bā biǎo chén,rú jīn ér hòu jūn kàn qǔ。
贯休

贯休

贯休(823~912年),俗姓姜,字德隐,婺州兰豁(一说为江西进贤县)人,唐末五代著名画僧。7岁时投兰溪和安寺圆贞禅师出家为童侍。贯休记忆力特好,日诵《法华经》1000字,过目不忘。贯休雅好吟诗,常与僧处默隔篱论诗,或吟寻偶对,或彼此唱和,见者无不惊异。贯休受戒以后,诗名日隆,仍至于远近闻名。乾化二年(915年)终于所居,世寿89。 贯休的作品>>

猜您喜欢

山居诗二十四首

五代十国 贯休

石垆金鼎红蕖嫩,香阁茶棚绿巘齐。shí lú jīn dǐng hóng qú nèn,xiāng gé chá péng lǜ yǎn qí。
坞烧崩腾奔涧鼠,岩花狼籍斗山鸡。wù shāo bēng téng bēn jiàn shǔ,yán huā láng jí dòu shān jī。
蒙庄环外知音少,阮籍途穷旨趣低。méng zhuāng huán wài zhī yīn shǎo,ruǎn jí tú qióng zhǐ qù dī。
应有世人来觅我,水重山叠几层迷。yīng yǒu shì rén lái mì wǒ,shuǐ zhòng shān dié jǐ céng mí。

山居诗二十四首

五代十国 贯休

自古浮华能几几,逝波终日去滔滔。zì gǔ fú huá néng jǐ jǐ,shì bō zhōng rì qù tāo tāo。
汉王废苑生秋草,吴主荒宫入夜涛。hàn wáng fèi yuàn shēng qiū cǎo,wú zhǔ huāng gōng rù yè tāo。
满屋黄金机不息,一头白发气犹高。mǎn wū huáng jīn jī bù xī,yī tóu bái fā qì yóu gāo。
岂知知足金仙子,霞外天香满毳袍。qǐ zhī zhī zú jīn xiān zi,xiá wài tiān xiāng mǎn cuì páo。

山居诗二十四首

五代十国 贯休

如愚何止直如弦,只合深藏碧嶂前。rú yú hé zhǐ zhí rú xián,zhǐ hé shēn cáng bì zhàng qián。
但见山中常有雪,不知世上是何年。dàn jiàn shān zhōng cháng yǒu xuě,bù zhī shì shàng shì hé nián。
野人爱向庵前笑,赤玃频来袖畔眠。yě rén ài xiàng ān qián xiào,chì jué pín lái xiù pàn mián。
只有逍遥好知己,何须更问洞中天。zhǐ yǒu xiāo yáo hǎo zhī jǐ,hé xū gèng wèn dòng zhōng tiān。

山居诗二十四首

五代十国 贯休

支公放鹤情相似,范泰论交趣不同。zhī gōng fàng hè qíng xiāng shì,fàn tài lùn jiāo qù bù tóng。
有念尽为烦恼相,无私方称水晶宫。yǒu niàn jǐn wèi fán nǎo xiāng,wú sī fāng chēng shuǐ jīng gōng。
香焚薝卜诸峰晓,珠掐金刚万境空。xiāng fén zhān bo zhū fēng xiǎo,zhū qiā jīn gāng wàn jìng kōng。
若买山资言不及,恒河沙劫用无穷。ruò mǎi shān zī yán bù jí,héng hé shā jié yòng wú qióng。

上卢使君二首

五代十国 贯休

一领彤弓下赤墀,惟将清净作藩篱。yī lǐng tóng gōng xià chì chí,wéi jiāng qīng jìng zuò fān lí。
马卿山岳金相似,张绪风情柳不如。mǎ qīng shān yuè jīn xiāng shì,zhāng xù fēng qíng liǔ bù rú。
心染烟霞新句出,笔驱奸蠹宿根隳。xīn rǎn yān xiá xīn jù chū,bǐ qū jiān dù sù gēn huī。
鄱阳黎庶还堪羡,头有重天足有氂。pó yáng lí shù hái kān xiàn,tóu yǒu zhòng tiān zú yǒu máo。

上卢使君二首

五代十国 贯休

司马迁文亚圣人,三头九陌碾香尘。sī mǎ qiān wén yà shèng rén,sān tóu jiǔ mò niǎn xiāng chén。
尽传棣萼麟兼凤,终作昌朝甫与申。jǐn chuán dì è lín jiān fèng,zhōng zuò chāng cháo fǔ yǔ shēn。
楼耸娇歌疏雨过,风含和气满城春。lóu sǒng jiāo gē shū yǔ guò,fēng hán hé qì mǎn chéng chūn。
因知寰海升平去,又见高宗梦里人。yīn zhī huán hǎi shēng píng qù,yòu jiàn gāo zōng mèng lǐ rén。

送薛侍郎贬峡州司马

五代十国 贯休

得罪唯惊恩未酬,夷陵山谁称闲游。dé zuì wéi jīng ēn wèi chóu,yí líng shān shuí chēng xián yóu。
人知八凯须当国,猿到三声不用愁。rén zhī bā kǎi xū dāng guó,yuán dào sān shēng bù yòng chóu。
花落扁舟香冉冉,草侵公署雨修修。huā luò biǎn zhōu xiāng rǎn rǎn,cǎo qīn gōng shǔ yǔ xiū xiū。
因人好寄新诗好,不独江东有沃州。yīn rén hǎo jì xīn shī hǎo,bù dú jiāng dōng yǒu wò zhōu。

{巩/言}光大师草书歌

五代十国 贯休

雪压千峰横枕上,穷困虽多还激壮。xuě yā qiān fēng héng zhěn shàng,qióng kùn suī duō hái jī zhuàng。
看师逸迹两相宜,高适歌行李白诗。kàn shī yì jì liǎng xiāng yí,gāo shì gē xíng lǐ bái shī。
海上惊驱山猛烧,吹断狂烟著沙草。hǎi shàng jīng qū shān měng shāo,chuī duàn kuáng yān zhù shā cǎo。
江楼曾见落星石,几回试发将军炮。jiāng lóu céng jiàn luò xīng shí,jǐ huí shì fā jiāng jūn pào。
别有寒雕掠绝壁,提上玄猿更生力。bié yǒu hán diāo lüè jué bì,tí shàng xuán yuán gèng shēng lì。
又见吴中磨角来,舞槊盘刀初触击。yòu jiàn wú zhōng mó jiǎo lái,wǔ shuò pán dāo chū chù jī。
好文天子挥宸翰,御制本多推玉案。hǎo wén tiān zi huī chén hàn,yù zhì běn duō tuī yù àn。
晨开水殿教题壁,题罢紫衣亲宠锡。chén kāi shuǐ diàn jiào tí bì,tí bà zǐ yī qīn chǒng xī。
僧家爱诗自拘束,僧家爱画亦局促。sēng jiā ài shī zì jū shù,sēng jiā ài huà yì jú cù。
唯师草圣艺偏高,一掬山泉心便足。wéi shī cǎo shèng yì piān gāo,yī jū shān quán xīn biàn zú。

题成都玉局观孙位画龙

五代十国 贯休

我见苏州昆山佛殿中,金城柱上有二龙。wǒ jiàn sū zhōu kūn shān fú diàn zhōng,jīn chéng zhù shàng yǒu èr lóng。
老僧相传道是僧繇手,寻常入海共龙斗。lǎo sēng xiāng chuán dào shì sēng yáo shǒu,xún cháng rù hǎi gòng lóng dòu。
又闻蜀国玉局观有孙遇迹,蟠屈身长八十尺。yòu wén shǔ guó yù jú guān yǒu sūn yù jì,pán qū shēn zhǎng bā shí chǐ。
游人争看不敢近,头觑寒泉万丈碧。yóu rén zhēng kàn bù gǎn jìn,tóu qù hán quán wàn zhàng bì。

夜雨

五代十国 贯休

夜雨山草湿,爽籁杂枯木。yè yǔ shān cǎo shī,shuǎng lài zá kū mù。
闲吟竺仙偈,清绝过于玉。xián yín zhú xiān jì,qīng jué guò yú yù。

晚望

五代十国 贯休

落日碧江静,莲唱清且闲。luò rì bì jiāng jìng,lián chàng qīng qiě xián。
更寻花发处,借月过前湾。gèng xún huā fā chù,jiè yuè guò qián wān。

陶种柑橙令山童买之

五代十国 贯休

高步南山南,高歌北山北。gāo bù nán shān nán,gāo gē běi shān běi。
数载买柑橙,山资近又足。shù zài mǎi gān chéng,shān zī jìn yòu zú。

蒿里

五代十国 贯休

兔不迟,乌更急,但恐穆王八骏,著鞭不及。tù bù chí,wū gèng jí,dàn kǒng mù wáng bā jùn,zhù biān bù jí。
所以蒿里,坟出蕺蕺。suǒ yǐ hāo lǐ,fén chū jí jí。
气凌云天,龙腾凤集。qì líng yún tiān,lóng téng fèng jí。
尽为风消土吃,狐掇蚁拾,黄金不啼玉不泣。jǐn wèi fēng xiāo tǔ chī,hú duō yǐ shí,huáng jīn bù tí yù bù qì。
白杨骚屑,乱风愁月。bái yáng sāo xiè,luàn fēng chóu yuè。
折碑石人,莽秽榛没。zhé bēi shí rén,mǎng huì zhēn méi。
牛羊窸窣,时见牧童儿,弄枯骨。niú yáng xī sū,shí jiàn mù tóng ér,nòng kū gǔ。

上留田

五代十国 贯休

父不父,兄不兄。fù bù fù,xiōng bù xiōng。
上留田,蝥贼生。shàng liú tián,máo zéi shēng。
徒陟冈,泪峥嵘。tú zhì gāng,lèi zhēng róng。
我欲使诸凡鸟雀,尽变为鹡鸰。wǒ yù shǐ zhū fán niǎo què,jǐn biàn wèi jí líng。
我欲使诸凡草木,尽变为田荆。wǒ yù shǐ zhū fán cǎo mù,jǐn biàn wèi tián jīng。
邻人歌,邻人歌。lín rén gē,lín rén gē。
古风清,清风生。gǔ fēng qīng,qīng fēng shēng。

阳春曲

五代十国 贯休

为口莫学阮嗣宗,不言是非非至公。wèi kǒu mò xué ruǎn sì zōng,bù yán shì fēi fēi zhì gōng。
为手须似朱云辈,折槛英风至今在。wèi shǒu xū shì zhū yún bèi,zhé kǎn yīng fēng zhì jīn zài。
男儿结发事君亲,须敩前贤多慷慨。nán ér jié fā shì jūn qīn,xū xiào qián xián duō kāng kǎi。
历数雍熙房与杜,魏公姚公宋开府。lì shù yōng xī fáng yǔ dù,wèi gōng yáo gōng sòng kāi fǔ。
尽向天上仙宫闲处坐,何不却辞上帝下下土?忍见苍生苦苦苦。jǐn xiàng tiān shàng xiān gōng xián chù zuò,hé bù què cí shàng dì xià xià tǔ?rěn jiàn cāng shēng kǔ kǔ kǔ。