古诗词

和答陈子京

段成己

云山咫尺阻同嬉,望断音容天一涯。yún shān zhǐ chǐ zǔ tóng xī,wàng duàn yīn róng tiān yī yá。
闻道城居最堪隐,想君为计未全痴。wén dào chéng jū zuì kān yǐn,xiǎng jūn wèi jì wèi quán chī。

段成己

段克己弟。两人同为(1230)。克己中举,无意仕途,终日纵酒自娱。成己及第,授宜阳主簿。金亡,成己与兄避居龙门山(今山西河津黄河边)。克己殁后,自龙门山徙居晋宁北郭,闭门读书,近四十年。元世祖忽必烈降诏征为平阳府儒学提举,坚拒不赴。至元十六年卒,年八十一。 段成己的作品>>

猜您喜欢

满江红·张丈信夫林亭小酌感事怀人敬用遁庵先生韵

段成己

光景催人,还又是、西风吹袂。guāng jǐng cuī rén,hái yòu shì xī fēng chuī mèi。
青镜里、满簪华发,不堪憔悴。qīng jìng lǐ mǎn zān huá fā,bù kān qiáo cuì。
一月几逢开口笑,十年滴尽伤时泪。yī yuè jǐ féng kāi kǒu xiào,shí nián dī jǐn shāng shí lèi。
倩一尊、相对说清愁,花前醉。qiàn yī zūn xiāng duì shuō qīng chóu,huā qián zuì。
初未识,名为累。chū wèi shí,míng wèi lèi。
今始觉,身如寄。jīn shǐ jué,shēn rú jì。
把闲情换了,平生豪气。bǎ xián qíng huàn le,píng shēng háo qì。
致主安民非我事,求田问舍真良计。zhì zhǔ ān mín fēi wǒ shì,qiú tián wèn shě zhēn liáng jì。
看野云、出岫却飞回,元无意。kàn yě yún chū xiù què fēi huí,yuán wú yì。

满江红·新春敬用遁庵韵

段成己

料峭东风,吹醉面、向人如旧。liào qiào dōng fēng,chuī zuì miàn xiàng rén rú jiù。
凝伫立、野禽声里,无言搔首。níng zhù lì yě qín shēng lǐ,wú yán sāo shǒu。
庭下梅花开尽也,春痕巳到江边柳。tíng xià méi huā kāi jǐn yě,chūn hén sì dào jiāng biān liǔ。
待人闲、事了觅清欢,身先朽。dài rén xián shì le mì qīng huān,shēn xiān xiǔ。
菟裘计,何时有。tú qiú jì,hé shí yǒu。
林下约,床头酒。lín xià yuē,chuáng tóu jiǔ。
怕流年不觉,鬓边还透。pà liú nián bù jué,bìn biān hái tòu。
往事不堪重记省,旧愁未断新愁又。wǎng shì bù kān zhòng jì shěng,jiù chóu wèi duàn xīn chóu yòu。
把春光、分付少年场,从今后。bǎ chūn guāng fēn fù shǎo nián chǎng,cóng jīn hòu。

满江红·偶睹春事阑珊谨用兄韵以写所怀

段成己

点检花枝,风雨外、雪堆琼矗。diǎn jiǎn huā zhī,fēng yǔ wài xuě duī qióng chù。
春去也、朱丝弦断,鸾胶难续。chūn qù yě zhū sī xián duàn,luán jiāo nán xù。
眼底光阴容可惜,旧游回首寻无迹。yǎn dǐ guāng yīn róng kě xī,jiù yóu huí shǒu xún wú jì。
对青山、一饷倚枯藤,滩声急。duì qīng shān yī xiǎng yǐ kū téng,tān shēng jí。
人巳老,身犹客。rén sì lǎo,shēn yóu kè。
家在迩,归犹隔。jiā zài ěr,guī yóu gé。
纵语音如旧,形容非昔。zòng yǔ yīn rú jiù,xíng róng fēi xī。
芳草绵绵随意绿,平波渺渺伤心碧。fāng cǎo mián mián suí yì lǜ,píng bō miǎo miǎo shāng xīn bì。
到愁来、惟觉酒杯宽,人闲窄。dào chóu lái wéi jué jiǔ bēi kuān,rén xián zhǎi。

满江红·遁庵兄以闵菊乐府见示三复之馀倚歌和之

段成己

谁把秋香,偏着意、植根姑射。shuí bǎ qiū xiāng,piān zhe yì zhí gēn gū shè。
尘土外、鲜鲜元有,可人容质。chén tǔ wài xiān xiān yuán yǒu,kě rén róng zhì。
日久渐随芜共没,岁寒还与松同洁。rì jiǔ jiàn suí wú gòng méi,suì hán hái yǔ sōng tóng jié。
傲新霜、还有两三枝,天应惜。ào xīn shuāng hái yǒu liǎng sān zhī,tiān yīng xī。
巾自漉,醅微白。jīn zì lù,pēi wēi bái。
人已老,欢犹昔。rén yǐ lǎo,huān yóu xī。
爱此花不负,渊明清节。ài cǐ huā bù fù,yuān míng qīng jié。
醉里不知人世换,悠然独倚西风立。zuì lǐ bù zhī rén shì huàn,yōu rán dú yǐ xī fēng lì。
问一中、时复慰穷途,何如泣。wèn yī zhōng shí fù wèi qióng tú,hé rú qì。

大江东去寄卫生袭之

段成己

干戈蛮触,问渠事直有,几何而已。gàn gē mán chù,wèn qú shì zhí yǒu,jǐ hé ér yǐ。
毕竟颠狂成底事,谩把良心戕毁。bì jìng diān kuáng chéng dǐ shì,mán bǎ liáng xīn qiāng huǐ。
坐穴藜床,磨穿铁砚,自有人知己。zuò xué lí chuáng,mó chuān tiě yàn,zì yǒu rén zhī jǐ。
摩挲面目,不应长为人泚。mó sā miàn mù,bù yīng zhǎng wèi rén cǐ。
过眼一线浮华,辱随荣后,身外那须此。guò yǎn yī xiàn fú huá,rǔ suí róng hòu,shēn wài nà xū cǐ。
便恁归来嗟已晚,荒尽故园桃李。biàn nèn guī lái jiē yǐ wǎn,huāng jǐn gù yuán táo lǐ。
秋菊堪餐,春兰可采,免更烦邻里。qiū jú kān cān,chūn lán kě cǎi,miǎn gèng fán lín lǐ。
孙郎如在,与君共枕流水。sūn láng rú zài,yǔ jūn gòng zhěn liú shuǐ。

大江东去送杨国瑞西归

段成己

西风汾浦,雁初飞,秋水渺茫无际。xī fēng fén pǔ,yàn chū fēi,qiū shuǐ miǎo máng wú jì。
有底忙时来复去,泛若虚舟不系。yǒu dǐ máng shí lái fù qù,fàn ruò xū zhōu bù xì。
篱菊将开,村醪初熟,且住为佳耳。lí jú jiāng kāi,cūn láo chū shú,qiě zhù wèi jiā ěr。
笑言相答,个中吏隐无愧。xiào yán xiāng dá,gè zhōng lì yǐn wú kuì。
岁月不贷闲人,君颜非少,我发白如此。suì yuè bù dài xián rén,jūn yán fēi shǎo,wǒ fā bái rú cǐ。
好把金杯休去手,万事惟消沉醉。hǎo bǎ jīn bēi xiū qù shǒu,wàn shì wéi xiāo chén zuì。
日转山腰,马嘶柳外,歌阕行人起。rì zhuǎn shān yāo,mǎ sī liǔ wài,gē què xíng rén qǐ。
凭高西望,相思目断烟水。píng gāo xī wàng,xiāng sī mù duàn yān shuǐ。

大江东去赠答杨生彦衡

段成己

暮年怀抱,对水光林影,欣然忘食。mù nián huái bào,duì shuǐ guāng lín yǐng,xīn rán wàng shí。
推手功名非我事,闲处聊为闲客。tuī shǒu gōng míng fēi wǒ shì,xián chù liáo wèi xián kè。
世故多虞,人生如寄,一榻容安息。shì gù duō yú,rén shēng rú jì,yī tà róng ān xī。
鬓丝千丈,谁家机杼堪织。bìn sī qiān zhàng,shuí jiā jī zhù kān zhī。
三径松菊犹存,诛茅薙秽,时借邻翁力。sān jìng sōng jú yóu cún,zhū máo tì huì,shí jiè lín wēng lì。
酒满芳尊山满眼,此意无今无昔。jiǔ mǎn fāng zūn shān mǎn yǎn,cǐ yì wú jīn wú xī。
平地风波,东华尘土,不到幽人席。píng dì fēng bō,dōng huá chén tǔ,bù dào yōu rén xí。
兴来独往,溪南还有溪北。xīng lái dú wǎng,xī nán hái yǒu xī běi。

木兰花慢·元宵感旧

段成己

金吾不禁夜,放箫鼓、恣游遨。jīn wú bù jìn yè,fàng xiāo gǔ zì yóu áo。
被万里长风,一天星斗,吹堕层霄。bèi wàn lǐ zhǎng fēng,yī tiān xīng dòu,chuī duò céng xiāo。
御楼外香暖处,看人闲平地起仙鳌。yù lóu wài xiāng nuǎn chù,kàn rén xián píng dì qǐ xiān áo。
华烛红摇醉勒,瑞烟翠惹吟袍。huá zhú hóng yáo zuì lēi,ruì yān cuì rě yín páo。
老来怀抱转无聊。lǎo lái huái bào zhuǎn wú liáo。
虚负可怜宵。xū fù kě lián xiāo。
遇美景良辰,诗情渐减,酒兴全消。yù měi jǐng liáng chén,shī qíng jiàn jiǎn,jiǔ xīng quán xiāo。
思往事今不见,对清尊瘦损沈郎腰。sī wǎng shì jīn bù jiàn,duì qīng zūn shòu sǔn shěn láng yāo。
惟有当时好月,照人依旧梅梢。wéi yǒu dāng shí hǎo yuè,zhào rén yī jiù méi shāo。

满庭芳·斋居有感敬继遁庵兄韵

段成己

鏖战文场,横挥笔阵,万言一策平边。áo zhàn wén chǎng,héng huī bǐ zhèn,wàn yán yī cè píng biān。
青云稳步,逸气盖贤关。qīng yún wěn bù,yì qì gài xián guān。
致主尧虞堂上,真儒事、直欲追前。zhì zhǔ yáo yú táng shàng,zhēn rú shì zhí yù zhuī qián。
回头错,闲中风味,一笑觉都还。huí tóu cuò,xián zhōng fēng wèi,yī xiào jué dōu hái。
百年都几日,何须抵死,着意其闲。bǎi nián dōu jǐ rì,hé xū dǐ sǐ,zhe yì qí xián。
寻一邱一壑,此固无难。xún yī qiū yī hè,cǐ gù wú nán。
遁迹月萝深处,风吹梦、不到长安。dùn jì yuè luó shēn chù,fēng chuī mèng bù dào zhǎng ān。
浑无事,床头睡起,檐日已三竿。hún wú shì,chuáng tóu shuì qǐ,yán rì yǐ sān gān。

望月婆罗门引清明后醉书于史氏之别墅二首

段成己

东风袅袅,飞花一片点征衣。dōng fēng niǎo niǎo,fēi huā yī piàn diǎn zhēng yī。
等闲耗损香霏。děng xián hào sǔn xiāng fēi。
春去春来无迹,静里几人知。chūn qù chūn lái wú jì,jìng lǐ jǐ rén zhī。
问沈郎何事,带减腰围。wèn shěn láng hé shì,dài jiǎn yāo wéi。
功名愿违。gōng míng yuàn wéi。
算此计、未应非。suàn cǐ jì wèi yīng fēi。
剩把闲愁殢酒,幽兴裁诗。shèng bǎ xián chóu tì jiǔ,yōu xīng cái shī。
溪山好在,怅眼中、渺渺故人稀。xī shān hǎo zài,chàng yǎn zhōng miǎo miǎo gù rén xī。
回首处、清泪如丝。huí shǒu chù qīng lèi rú sī。

望月婆罗门引清明后醉书于史氏之别墅二首

段成己

繁华梦断,吹花风起却添衣。fán huá mèng duàn,chuī huā fēng qǐ què tiān yī。
满庭红雨霏霏。mǎn tíng hóng yǔ fēi fēi。
独倚绳床微叹,此意竟谁知。dú yǐ shéng chuáng wēi tàn,cǐ yì jìng shuí zhī。
怅西园转眼,翠幕成围。chàng xī yuán zhuǎn yǎn,cuì mù chéng wéi。
事无我违。shì wú wǒ wéi。
觉四十九年非。jué sì shí jiǔ nián fēi。
便好忙开蒋径,细和陶诗。biàn hǎo máng kāi jiǎng jìng,xì hé táo shī。
风流巳置,抚遗编、三叹赏音稀。fēng liú sì zhì,fǔ yí biān sān tàn shǎng yīn xī。
人不见、弦断朱丝。rén bù jiàn xián duàn zhū sī。

望月婆罗门引翼日封生仲坚见和因复用前韵以答

段成己

小窗睡起,晓寒特地怯春衣。xiǎo chuāng shuì qǐ,xiǎo hán tè dì qiè chūn yī。
篝灯坐拥残霏。gōu dēng zuò yōng cán fēi。
衮衮愁来何处,独有两眉知。gǔn gǔn chóu lái hé chù,dú yǒu liǎng méi zhī。
倩一尊聊尔,为解重围。qiàn yī zūn liáo ěr,wèi jiě zhòng wéi。
赏心莫违。shǎng xīn mò wéi。
桃李事、转头非。táo lǐ shì zhuǎn tóu fēi。
几曲升平旧谱,数首新诗。jǐ qū shēng píng jiù pǔ,shù shǒu xīn shī。
花开正好,算一番、风雨未应稀。huā kāi zhèng hǎo,suàn yī fān fēng yǔ wèi yīng xī。
舒醉袖、惹住游丝。shū zuì xiù rě zhù yóu sī。

望月婆罗门引晨起与仲坚偶坐少焉雨作其声洒洒然绝似文场下笔时因借前韵戏成一篇

段成己

蹉跎岁晚,床头铁研已生衣。cuō tuó suì wǎn,chuáng tóu tiě yán yǐ shēng yī。
破窗雨送轻霏。pò chuāng yǔ sòng qīng fēi。
暗里随风入夜,花上早先知。àn lǐ suí fēng rù yè,huā shàng zǎo xiān zhī。
听一时下笔,鏖战文围。tīng yī shí xià bǐ,áo zhàn wén wéi。
天心不违。tiān xīn bù wéi。
更问甚、是和非。gèng wèn shén shì hé fēi。
便着春衫换酒,醉墨题诗。biàn zhe chūn shān huàn jiǔ,zuì mò tí shī。
逢场作戏,觉赏心、乐事未全稀。féng chǎng zuò xì,jué shǎng xīn lè shì wèi quán xī。
还自叹、虫吐馀丝。hái zì tàn chóng tǔ yú sī。

望月婆罗门引仲坚复见和文势亹亹殊觉逼人可谓不负忍穷矣而其言若有所感因取旧韵述己意以答之虽知荒于辞章犹贤于无所用心也

段成己

长安倦客,不堪重整旧朝衣。zhǎng ān juàn kè,bù kān zhòng zhěng jiù cháo yī。
天香尚带馀霏。tiān xiāng shàng dài yú fēi。
盖世虚名何用,政尔畏人知。gài shì xū míng hé yòng,zhèng ěr wèi rén zhī。
爱青山屋上,面面屏围。ài qīng shān wū shàng,miàn miàn píng wéi。
十朋弗违。shí péng fú wéi。
好事外、卜皆非。hǎo shì wài bo jiē fēi。
办取残年香火,暇日歌诗。bàn qǔ cán nián xiāng huǒ,xiá rì gē shī。
东涂西抹,笑颠狂、如我向来稀。dōng tú xī mǒ,xiào diān kuáng rú wǒ xiàng lái xī。
休看镜、鬓发如丝。xiū kàn jìng bìn fā rú sī。

江城子·季春五日有感而作歌以自适也

段成己

百年光景霎时闲。bǎi nián guāng jǐng shà shí xián。
镜中看。jìng zhōng kàn。
鬓成斑。bìn chéng bān。
历遍人闲、万事不如闲。lì biàn rén xián wàn shì bù rú xián。
断送馀生消底物,兰可佩,菊堪餐。duàn sòng yú shēng xiāo dǐ wù,lán kě pèi,jú kān cān。
功名场上税征鞍。gōng míng chǎng shàng shuì zhēng ān。
退时难。tuì shí nán。
处时安。chù shí ān。
生怕红尘、一点污儒冠。shēng pà hóng chén yī diǎn wū rú guān。
便恁归来嗟已晚,那更待,买青山。biàn nèn guī lái jiē yǐ wǎn,nà gèng dài,mǎi qīng shān。
1851234567»