古诗词

李士宏得芗林五老石于野人

赵文

芗林丑石何曾丑,化为五老如此寿。xiāng lín chǒu shí hé céng chǒu,huà wèi wǔ lǎo rú cǐ shòu。
高低俯仰各有意,清润坚贞皆可友。gāo dī fǔ yǎng gè yǒu yì,qīng rùn jiān zhēn jiē kě yǒu。
剜劖刻削巧戏剧,谁为此者鸿蒙叟。wān chán kè xuē qiǎo xì jù,shuí wèi cǐ zhě hóng méng sǒu。
铜盆古雅出高丽,玉箸清奇原史籀。tóng pén gǔ yǎ chū gāo lì,yù zhù qīng qí yuán shǐ zhòu。
向翁神游渺何许,此物亦落何人手。xiàng wēng shén yóu miǎo hé xǔ,cǐ wù yì luò hé rén shǒu。
野人得之安所用,光怪出屋惊田妇。yě rén dé zhī ān suǒ yòng,guāng guài chū wū jīng tián fù。
天生尤物必有属,诗老得之端不偶。tiān shēng yóu wù bì yǒu shǔ,shī lǎo dé zhī duān bù ǒu。
不须拄杖穿寒云,几案之间有庐阜。bù xū zhǔ zhàng chuān hán yún,jǐ àn zhī jiān yǒu lú fù。
先生自是五山一,视真庐阜犹培塿。xiān shēng zì shì wǔ shān yī,shì zhēn lú fù yóu péi lǒu。
如何得此亦惊喜,便欲赋诗为不朽。rú hé dé cǐ yì jīng xǐ,biàn yù fù shī wèi bù xiǔ。
醉僧痴望作怪供,持此或可博升斗。zuì sēng chī wàng zuò guài gōng,chí cǐ huò kě bó shēng dòu。
壶中九华竟不得,坡老叹息不离口。hú zhōng jiǔ huá jìng bù dé,pō lǎo tàn xī bù lí kǒu。
仇池不借王驸马,诗卷纷纷愁逆取。chóu chí bù jiè wáng fù mǎ,shī juǎn fēn fēn chóu nì qǔ。
达人著想亦未免,何异儿童贪饼糗。dá rén zhù xiǎng yì wèi miǎn,hé yì ér tóng tān bǐng qiǔ。
蛾眉山高隔云雾,此物今知属谁某。é méi shān gāo gé yún wù,cǐ wù jīn zhī shǔ shuí mǒu。
世间奇宝虽可玩,鬼夺客偷谁使守。shì jiān qí bǎo suī kě wán,guǐ duó kè tōu shuí shǐ shǒu。
先生一笑付偶然,吾欲藏之无何有。xiān shēng yī xiào fù ǒu rán,wú yù cáng zhī wú hé yǒu。

赵文

元吉安庐陵人,字仪可,一字惟恭,初名宋永,号青山。尝三贡于乡,由国学上舍仕南雄府教授。宋亡,入闽依文天祥。元兵下汀州,文与天祥相失,逃归故里。后起为东湖书院山长,授南雄郡文学。有《青山集》。 赵文的作品>>

猜您喜欢

秋胡行

赵文

五日伉俪情,五年离别肠。wǔ rì kàng lì qíng,wǔ nián lí bié cháng。
归舍不数武,少忍庸何伤。guī shě bù shù wǔ,shǎo rěn yōng hé shāng。
如何甘旨费,乃作犯礼偿。rú hé gān zhǐ fèi,nǎi zuò fàn lǐ cháng。
桑者不有躬,何以奉高堂。sāng zhě bù yǒu gōng,hé yǐ fèng gāo táng。
秽行诚已丑,宁复可同床。huì xíng chéng yǐ chǒu,níng fù kě tóng chuáng。
濯之清泠渊,死之留芬芳。zhuó zhī qīng líng yuān,sǐ zhī liú fēn fāng。
念姑讵忍别,引决涕沾裳。niàn gū jù rěn bié,yǐn jué tì zhān shang。
寄言后来者,好事怀金郎。jì yán hòu lái zhě,hǎo shì huái jīn láng。

勾践夫人歌

赵文

君为王,我为后,结发相从期白首。jūn wèi wáng,wǒ wèi hòu,jié fā xiāng cóng qī bái shǒu。
君为奴,我为婢,人间反覆何容易。jūn wèi nú,wǒ wèi bì,rén jiān fǎn fù hé róng yì。
为婢不离家,为奴去适吴。wèi bì bù lí jiā,wèi nú qù shì wú。
死生未可测,离别在斯须。sǐ shēng wèi kě cè,lí bié zài sī xū。
君谓妾勿悲,忍耻乃良图。jūn wèi qiè wù bēi,rěn chǐ nǎi liáng tú。
自怜儿女情,能不啼乌乌。zì lián ér nǚ qíng,néng bù tí wū wū。
仰看庭前树,一岁一荣枯。yǎng kàn tíng qián shù,yī suì yī róng kū。
与君若有重荣日,匆匆未可弃褕翟。yǔ jūn ruò yǒu zhòng róng rì,cōng cōng wèi kě qì yú dí。

河之水

赵文

河之水,深复深。hé zhī shuǐ,shēn fù shēn。
舟以济,犹难谌。zhōu yǐ jì,yóu nán chén。
被发之叟,狂不可针。bèi fā zhī sǒu,kuáng bù kě zhēn。
岂无一壶,水力难任。qǐ wú yī hú,shuǐ lì nán rèn。
与公同匡床,恨不挽公襟。yǔ gōng tóng kuāng chuáng,hèn bù wǎn gōng jīn。
乱流欲渡,直下千寻。luàn liú yù dù,zhí xià qiān xún。
我泣眼为枯,我哭声为喑。wǒ qì yǎn wèi kū,wǒ kū shēng wèi yīn。
投身以从公,岂不畏胥沉。tóu shēn yǐ cóng gōng,qǐ bù wèi xū chén。
同归尚可忍,独生亦难禁。tóng guī shàng kě rěn,dú shēng yì nán jìn。
公死狂,妾死心。gōng sǐ kuáng,qiè sǐ xīn。
蛟龙食骨有时尽,惟有妾心无古今。jiāo lóng shí gǔ yǒu shí jǐn,wéi yǒu qiè xīn wú gǔ jīn。
河之水,深复深。hé zhī shuǐ,shēn fù shēn。

上陵

赵文

上古陵,古陵无可上。shàng gǔ líng,gǔ líng wú kě shàng。
苔雨绣涩,草烟悽怆。tái yǔ xiù sè,cǎo yān qī chuàng。
鸱鸮鸣荒林,狐狸穴空圹。chī xiāo míng huāng lín,hú lí xué kōng kuàng。
丰碑去梁何处津,堲周作灶谁家炀。fēng bēi qù liáng hé chù jīn,cí zhōu zuò zào shuí jiā yáng。
不如东邻一抔土,樵牧侵陵白官府。bù rú dōng lín yī póu tǔ,qiáo mù qīn líng bái guān fǔ。

昭君词

赵文

蜀江洗妍姿,万里献君王。shǔ jiāng xǐ yán zī,wàn lǐ xiàn jūn wáng。
君王不我幸,弃置何怨伤。jūn wáng bù wǒ xìng,qì zhì hé yuàn shāng。
君王要宁胡,借问谁能行。jūn wáng yào níng hú,jiè wèn shuí néng xíng。
女伴各惧怯,畏此道路长。nǚ bàn gè jù qiè,wèi cǐ dào lù zhǎng。
慨然欲自往,讵忍别恩光。kǎi rán yù zì wǎng,jù rěn bié ēn guāng。
倘于国有益,尚胜死空房。tǎng yú guó yǒu yì,shàng shèng sǐ kōng fáng。
行行涉沙漠,风霜落红妆。xíng xíng shè shā mò,fēng shuāng luò hóng zhuāng。
得为胡阏氏,揣分已过当。dé wèi hú è shì,chuāi fēn yǐ guò dāng。
单于感汉恩,边境得安康。dān yú gǎn hàn ēn,biān jìng dé ān kāng。
一朝所天死,掩泣涕沾裳。yī cháo suǒ tiān sǐ,yǎn qì tì zhān shang。
胡俗或妻母,何异豺与狼。hú sú huò qī mǔ,hé yì chái yǔ láng。
仰天自引决,爱此夫妇纲。yǎng tiān zì yǐn jué,ài cǐ fū fù gāng。
大忠与大义,二者俱堂堂。dà zhōng yǔ dà yì,èr zhě jù táng táng。
可怜千古无人说,只道琵琶能断肠。kě lián qiān gǔ wú rén shuō,zhǐ dào pí pá néng duàn cháng。

野鹰来歌

赵文

野鹰来,高台下。yě yīng lái,gāo tái xià。
天寒鸟死狐兔伏,枯梢啄雪何为者。tiān hán niǎo sǐ hú tù fú,kū shāo zhuó xuě hé wèi zhě。
宜城有酒煦尔寒,格高鞲暖肉不干,终日臂尔夜宿安。yí chéng yǒu jiǔ xù ěr hán,gé gāo gōu nuǎn ròu bù gàn,zhōng rì bì ěr yè sù ān。
野鹰来,山中忍饥良独难。yě yīng lái,shān zhōng rěn jī liáng dú nán。
天阴日落雪模糊,有虎有虎雄当涂,两猿不饱睨我雏。tiān yīn rì luò xuě mó hú,yǒu hǔ yǒu hǔ xióng dāng tú,liǎng yuán bù bǎo nì wǒ chú。
鹰不来,将奈何。yīng bù lái,jiāng nài hé。

丁督护曲

赵文

丁督护,为我行。dīng dū hù,wèi wǒ xíng。
去时马上郎,今作野外殇。qù shí mǎ shàng láng,jīn zuò yě wài shāng。
男儿肯断头,归女肯断肠。nán ér kěn duàn tóu,guī nǚ kěn duàn cháng。

有所思

赵文

有所思,乃在大海南。yǒu suǒ sī,nǎi zài dà hǎi nán。
何用赠遗君,双珠玳瑁簪。hé yòng zèng yí jūn,shuāng zhū dài mào zān。
闻君有他心,当风烧之扬其灰。wén jūn yǒu tā xīn,dāng fēng shāo zhī yáng qí huī。
从今已往,勿复相思。cóng jīn yǐ wǎng,wù fù xiāng sī。
勿相思,又相思。wù xiāng sī,yòu xiāng sī。
秋风□□晨风飔,心思君兮君不知。qiū fēng chén fēng sī,xīn sī jūn xī jūn bù zhī。
128«3456789