古诗词

续金铜仙人辞汉歌

于石

汉皇锐意求神仙,神仙之效何茫然。hàn huáng ruì yì qiú shén xiān,shén xiān zhī xiào hé máng rán。
蓬莱弱水不可到,且立宫中承露盘。péng lái ruò shuǐ bù kě dào,qiě lì gōng zhōng chéng lù pán。
饥餐玉屑不堪饱,谁谓有方能却老。jī cān yù xiè bù kān bǎo,shuí wèi yǒu fāng néng què lǎo。
人生修短数在天,多欲未必能延年。rén shēng xiū duǎn shù zài tiān,duō yù wèi bì néng yán nián。
秋风吹老茂陵树,年年空滴金茎露。qiū fēng chuī lǎo mào líng shù,nián nián kōng dī jīn jīng lù。
建章宫阙随烟尘,块然屹立惟铜人。jiàn zhāng gōng quē suí yān chén,kuài rán yì lì wéi tóng rén。
宫官西来果何意,一朝辞汉将归魏。gōng guān xī lái guǒ hé yì,yī cháo cí hàn jiāng guī wèi。
吁嗟铜人如有知,口不能言惟泪垂。xū jiē tóng rén rú yǒu zhī,kǒu bù néng yán wéi lèi chuí。
自从曹氏盗神器,父子相传已三世。zì cóng cáo shì dào shén qì,fù zi xiāng chuán yǐ sān shì。
汉宫故物无一存,汝独犹能感旧恩。hàn gōng gù wù wú yī cún,rǔ dú yóu néng gǎn jiù ēn。
凄然照影临渭水,一折铜人扶不起。qī rán zhào yǐng lín wèi shuǐ,yī zhé tóng rén fú bù qǐ。
宁为弃物委道傍,不忍漂泊离故乡。níng wèi qì wù wěi dào bàng,bù rěn piāo pō lí gù xiāng。
迢迢东望洛城路,回首长安愁日暮。tiáo tiáo dōng wàng luò chéng lù,huí shǒu zhǎng ān chóu rì mù。
长安繁华非昔时,洛阳寥落谁复悲。zhǎng ān fán huá fēi xī shí,luò yáng liáo luò shuí fù bēi。
汉魏兴亡何日了,长见铜人卧秋草。hàn wèi xīng wáng hé rì le,zhǎng jiàn tóng rén wò qiū cǎo。

于石

宋元间婺州兰溪人,字介翁,号紫岩,更号两溪。貌古气刚,喜诙谐,自负甚高。宋亡,隐居不出,一意于诗。豪宕激发,气骨苍劲,望而知其为山林旷士。有《紫岩集》。 于石的作品>>

猜您喜欢

小三洞

于石

断崖怒涌四时雪,虚壁寒凝六月霜。duàn yá nù yǒng sì shí xuě,xū bì hán níng liù yuè shuāng。
倚树老僧闲洗钵,碧桃花落涧泉香。yǐ shù lǎo sēng xián xǐ bō,bì táo huā luò jiàn quán xiāng。

兜率寺

于石

钱唐一剑倚霜寒,万水千山蜀道难。qián táng yī jiàn yǐ shuāng hán,wàn shuǐ qiān shān shǔ dào nán。
瓶钵生涯何处在,秋风松子落诗坛。píng bō shēng yá hé chù zài,qiū fēng sōng zi luò shī tán。

西岩寺

于石

丹崖翠壁数千尺,绝顶僧房三四间。dān yá cuì bì shù qiān chǐ,jué dǐng sēng fáng sān sì jiān。
老树倚岩岩倚屋,白云飞去又飞还。lǎo shù yǐ yán yán yǐ wū,bái yún fēi qù yòu fēi hái。

紫薇岩

于石

灵岩旧是先生宅,拈笔新题郡守名。líng yán jiù shì xiān shēng zhái,niān bǐ xīn tí jùn shǒu míng。
月落空山人语寂,涧泉犹作读书声。yuè luò kōng shān rén yǔ jì,jiàn quán yóu zuò dú shū shēng。

小反岭

于石

泉本至清谁曰盗,溪虽可染却名愚。quán běn zhì qīng shuí yuē dào,xī suī kě rǎn què míng yú。
一夫作难随倾覆,千古青山独受污。yī fū zuò nán suí qīng fù,qiān gǔ qīng shān dú shòu wū。

净居院遇雪

于石

梦回寒月吐层崖,汤响松风听煮茶。mèng huí hán yuè tǔ céng yá,tāng xiǎng sōng fēng tīng zhǔ chá。
倚树恐惊残雪堕,起来不敢嗅梅花。yǐ shù kǒng jīng cán xuě duò,qǐ lái bù gǎn xiù méi huā。

次韵赵羽翁秋江杂兴

于石

翩翩水鸟自沉浮,红蓼黄芦两岸秋。piān piān shuǐ niǎo zì chén fú,hóng liǎo huáng lú liǎng àn qiū。
隔水人家一犬吠,斜阳篱落有渔舟。gé shuǐ rén jiā yī quǎn fèi,xié yáng lí luò yǒu yú zhōu。

次韵赵羽翁秋江杂兴

于石

雁落芦花洲外洲,半川斜日独凭楼。yàn luò lú huā zhōu wài zhōu,bàn chuān xié rì dú píng lóu。
笛声何处雁惊起,点破清江一片秋。dí shēng hé chù yàn jīng qǐ,diǎn pò qīng jiāng yī piàn qiū。

次韵杜若川春日杂兴集句

于石

行约青帘共一樽,牧童遥指杏花村。xíng yuē qīng lián gòng yī zūn,mù tóng yáo zhǐ xìng huā cūn。
如今只有花含笑,悍吏催租夜打门。rú jīn zhǐ yǒu huā hán xiào,hàn lì cuī zū yè dǎ mén。

次韵杜若川春日杂兴集句

于石

九陌净无车马尘,不须移槛损天真。jiǔ mò jìng wú chē mǎ chén,bù xū yí kǎn sǔn tiān zhēn。
凡花俗草败人意,怅望烟云缥渺人。fán huā sú cǎo bài rén yì,chàng wàng yān yún piāo miǎo rén。

丁丑岁旦

于石

不写桃符换旧诗,辛盘竹爆付儿嬉。bù xiě táo fú huàn jiù shī,xīn pán zhú bào fù ér xī。
山深未见新年历,只记梅花春早迟。shān shēn wèi jiàn xīn nián lì,zhǐ jì méi huā chūn zǎo chí。

晚眺

于石

渔歌樵语隔溪村,沙上牛归小径分。yú gē qiáo yǔ gé xī cūn,shā shàng niú guī xiǎo jìng fēn。
烟树参差片帆落,半川斜日九峰云。yān shù cān chà piàn fān luò,bàn chuān xié rì jiǔ fēng yún。

旅夜

于石

拥炉兀兀坐成睡,梦到家山人不知。yōng lú wù wù zuò chéng shuì,mèng dào jiā shān rén bù zhī。
半夜酒醒还是客,一庭黄叶雨来时。bàn yè jiǔ xǐng hái shì kè,yī tíng huáng yè yǔ lái shí。

旅中遣怀

于石

片云相望浙东西,回首家山路欲迷。piàn yún xiāng wàng zhè dōng xī,huí shǒu jiā shān lù yù mí。
昨夜桐江江上梦,倒随流水上双溪。zuó yè tóng jiāng jiāng shàng mèng,dào suí liú shuǐ shàng shuāng xī。

次韵赵德舆山家

于石

茅檐日暖卧寒林,过午老翁鼾睡声。máo yán rì nuǎn wò hán lín,guò wǔ lǎo wēng hān shuì shēng。
扰扰红尘山下路,晓霜残月有人行。rǎo rǎo hóng chén shān xià lù,xiǎo shuāng cán yuè yǒu rén xíng。