古诗词

徐州赠同邸客

吴当

临川山人来作客,万里携书上京国。lín chuān shān rén lái zuò kè,wàn lǐ xié shū shàng jīng guó。
朔风吹起黄河冰,河上行舟带寒色。shuò fēng chuī qǐ huáng hé bīng,hé shàng xíng zhōu dài hán sè。
穷冬雪花三尺深,客窗抱膝惟长吟。qióng dōng xuě huā sān chǐ shēn,kè chuāng bào xī wéi zhǎng yín。
夜闻解鞍有同邸,晨即市酒开囊金。yè wén jiě ān yǒu tóng dǐ,chén jí shì jiǔ kāi náng jīn。
举杯殷勤相为语,家在单州闾巷里。jǔ bēi yīn qín xiāng wèi yǔ,jiā zài dān zhōu lǘ xiàng lǐ。
庭闱有亲七十馀,阖家稚耋数百指。tíng wéi yǒu qīn qī shí yú,hé jiā zhì dié shù bǎi zhǐ。
上堂称寿春熙熙,下堂服劳日济济。shàng táng chēng shòu chūn xī xī,xià táng fú láo rì jì jì。
门户有子应晨昏,盘飧任妇承甘旨。mén hù yǒu zi yīng chén hūn,pán sūn rèn fù chéng gān zhǐ。
东风吹绿牛羊肥,良田自足供锄犁。dōng fēng chuī lǜ niú yáng féi,liáng tián zì zú gōng chú lí。
夹溪桃李炫晴昼,映阶萱草迎春辉。jiā xī táo lǐ xuàn qíng zhòu,yìng jiē xuān cǎo yíng chūn huī。
共知吾邦是乐土,男勤耕桑女织组。gòng zhī wú bāng shì lè tǔ,nán qín gēng sāng nǚ zhī zǔ。
贸迁有货居廛市,岁时无事烦官府。mào qiān yǒu huò jū chán shì,suì shí wú shì fán guān fǔ。
家人老大不出门,长儿近日游荆楚。jiā rén lǎo dà bù chū mén,zhǎng ér jìn rì yóu jīng chǔ。
阿婶爱孙如至宝,尽室悲惊为愁苦。ā shěn ài sūn rú zhì bǎo,jǐn shì bēi jīng wèi chóu kǔ。
予情触此更皇皇,远出求之来侍旁。yǔ qíng chù cǐ gèng huáng huáng,yuǎn chū qiú zhī lái shì páng。
贤愚不足挂怀抱,夙夕忍此慈心伤。xián yú bù zú guà huái bào,sù xī rěn cǐ cí xīn shāng。
我闻斯言亦感激,秉彝至德各有常。wǒ wén sī yán yì gǎn jī,bǐng yí zhì dé gè yǒu cháng。
尔能慈孝出天性,笃行自足为义方。ěr néng cí xiào chū tiān xìng,dǔ xíng zì zú wèi yì fāng。
责善恐违贤圣训,至诚可贯金石刚。zé shàn kǒng wéi xián shèng xùn,zhì chéng kě guàn jīn shí gāng。
琴瑟在御良燕喜,埙篪迭奏成雁行。qín sè zài yù liáng yàn xǐ,xūn chí dié zòu chéng yàn xíng。
庭前彩服列三世,人生至乐乐未央。tíng qián cǎi fú liè sān shì,rén shēng zhì lè lè wèi yāng。
酒酣为子歌慷慨,持赠可比黄金珰。jiǔ hān wèi zi gē kāng kǎi,chí zèng kě bǐ huáng jīn dāng。
嗟予霜露兴惨怆,蓼莪三复劬劳章。jiē yǔ shuāng lù xīng cǎn chuàng,liǎo é sān fù qú láo zhāng。

吴当

元抚州崇仁人,字伯尚。吴澄孙。幼以颖悟笃实称,长精通经史百家言。从祖父至京师,补国子生。澄卒,从之学者皆就当卒业。用荐为国子助教,预修辽金宋三史,书成,除翰林修撰,累迁翰林直学士。江南兵起,特授江西肃政廉访使,召募民兵,由浙入闽,参预镇压农民军,夺回建、抚两郡。寻以被诬解职。陈友谅据江西,欲用之,不从,乃执送江州,拘留一年。后隐居庐陵吉水。有《学言诗稿》。 吴当的作品>>

猜您喜欢

戏题

吴当

牧地连云水,羔羊饱杞椒。mù dì lián yún shuǐ,gāo yáng bǎo qǐ jiāo。
体充香透骨,尾重雪凝膘。tǐ chōng xiāng tòu gǔ,wěi zhòng xuě níng biāo。
珍出天厨馔,炉传禁脔烧。zhēn chū tiān chú zhuàn,lú chuán jìn luán shāo。
先尝时有赐,况复酒频浇。xiān cháng shí yǒu cì,kuàng fù jiǔ pín jiāo。

戏题

吴当

西域葡萄熟,浆醪不用酤。xī yù pú táo shú,jiāng láo bù yòng gū。
色深滦水菊,香重塞城酥。sè shēn luán shuǐ jú,xiāng zhòng sāi chéng sū。
甘露浮银瓮,寒冰贮玉壶。gān lù fú yín wèng,hán bīng zhù yù hú。
相如犹病渴,传赐近来无。xiāng rú yóu bìng kě,chuán cì jìn lái wú。

旅馆

吴当

旅馆经时序,羁愁转寂寥。lǚ guǎn jīng shí xù,jī chóu zhuǎn jì liáo。
山空寒隐雾,风急夜鸣条。shān kōng hán yǐn wù,fēng jí yè míng tiáo。
塞雪应无际,军声自不骄。sāi xuě yīng wú jì,jūn shēng zì bù jiāo。
何时衰老泪,拭目圣明朝。hé shí shuāi lǎo lèi,shì mù shèng míng cháo。

春近

吴当

颇觉边尘净,仍看昼刻添。pǒ jué biān chén jìng,réng kàn zhòu kè tiān。
江风寒透屋,野日暧窥檐。jiāng fēng hán tòu wū,yě rì ài kuī yán。
病减寻书帙,春来忆酒帘。bìng jiǎn xún shū zhì,chūn lái yì jiǔ lián。
归心何日遂,谈笑听闾阎。guī xīn hé rì suì,tán xiào tīng lǘ yán。

积雪

吴当

积雪山河净,昏霾宇宙迷。jī xuě shān hé jìng,hūn mái yǔ zhòu mí。
雁声来漠北,兵气自征西。yàn shēng lái mò běi,bīng qì zì zhēng xī。
海雾浮龙影,关寒惬马蹄。hǎi wù fú lóng yǐng,guān hán qiè mǎ tí。
时危增愤结,衰病属羁栖。shí wēi zēng fèn jié,shuāi bìng shǔ jī qī。

庐岳

吴当

庐岳不可极,山深宜养恬。lú yuè bù kě jí,shān shēn yí yǎng tián。
松巢邻李白,菊径似陶潜。sōng cháo lín lǐ bái,jú jìng shì táo qián。
秀色云千仞,秋光雨一帘。xiù sè yún qiān rèn,qiū guāng yǔ yī lián。
渔樵与麋鹿,于我更无嫌。yú qiáo yǔ mí lù,yú wǒ gèng wú xián。

阳九

吴当

厄会符阳九,沉疴阅岁三。è huì fú yáng jiǔ,chén kē yuè suì sān。
苏卿吟漠北,庾信赋江南。sū qīng yín mò běi,yǔ xìn fù jiāng nán。
山影开晴黛,湖光接暮岚。shān yǐng kāi qíng dài,hú guāng jiē mù lán。
艰危心不展,俯仰事何惭。jiān wēi xīn bù zhǎn,fǔ yǎng shì hé cán。

春日得乡信

吴当

旅思春江上,乡山宿雾中。lǚ sī chūn jiāng shàng,xiāng shān sù wù zhōng。
鬓毛难再黑,花蕊转添红。bìn máo nán zài hēi,huā ruǐ zhuǎn tiān hóng。
病减诗囊在,愁多酒盏空。bìng jiǎn shī náng zài,chóu duō jiǔ zhǎn kōng。
衣冠俱散走,何地哭途穷。yī guān jù sàn zǒu,hé dì kū tú qióng。

释闷

吴当

世乱复为客,衰颜对物华。shì luàn fù wèi kè,shuāi yán duì wù huá。
江城年节酒,野树岁寒花。jiāng chéng nián jié jiǔ,yě shù suì hán huā。
雪岭明残照,烟汀带落霞。xuě lǐng míng cán zhào,yān tīng dài luò xiá。
为谁添白发,何计问丹砂。wèi shuí tiān bái fā,hé jì wèn dān shā。

兵交

吴当

虎狼犹搆祸,四海苦兵交。hǔ láng yóu gòu huò,sì hǎi kǔ bīng jiāo。
鼓动霜飞剑,笳鸣月拂弰。gǔ dòng shuāng fēi jiàn,jiā míng yuè fú shāo。
川红依壁垒,林黑避橧巢。chuān hóng yī bì lěi,lín hēi bì zēng cháo。
野老仍羁旅,何乡可结茅。yě lǎo réng jī lǚ,hé xiāng kě jié máo。

戒守

吴当

戒守时鸣鼜,传更夜击刁。jiè shǒu shí míng qì,chuán gèng yè jī diāo。
乱山青拂眼,衰柳绿垂髫。luàn shān qīng fú yǎn,shuāi liǔ lǜ chuí tiáo。
略阵楼船壮,先锋越骑骁。lüè zhèn lóu chuán zhuàng,xiān fēng yuè qí xiāo。
军中称汉将,谁是霍嫖姚。jūn zhōng chēng hàn jiāng,shuí shì huò piáo yáo。

十有一月至于正月连雪不已

吴当

气合冰天址,光连雪岭西。qì hé bīng tiān zhǐ,guāng lián xuě lǐng xī。
愁来望不极,诗罢思俱迷。chóu lái wàng bù jí,shī bà sī jù mí。
澌冻江淮远,昏霾岭峤齐。sī dòng jiāng huái yuǎn,hūn mái lǐng jiào qí。
饥寒春事迫,何以慰蒸黎。jī hán chūn shì pò,hé yǐ wèi zhēng lí。

虚橐

吴当

世已声华改,身兼老病侵。shì yǐ shēng huá gǎi,shēn jiān lǎo bìng qīn。
几年沧海梦,一旦白头吟。jǐ nián cāng hǎi mèng,yī dàn bái tóu yín。
旅馆惊虚橐,寒城急暮砧。lǚ guǎn jīng xū tuó,hán chéng jí mù zhēn。
固穷知义命,何用较升沉。gù qióng zhī yì mìng,hé yòng jiào shēng chén。

卜筑

吴当

水外十三坡,居人总荷戈。shuǐ wài shí sān pō,jū rén zǒng hé gē。
烟营江树尽,霜木陇云多。yān yíng jiāng shù jǐn,shuāng mù lǒng yún duō。
樵爨村村屋,斧斤旦旦柯。qiáo cuàn cūn cūn wū,fǔ jīn dàn dàn kē。
白驹空谷在,何事卜行窝。bái jū kōng gǔ zài,hé shì bo xíng wō。

战士

吴当

战士屯边垒,家人问繇爻。zhàn shì tún biān lěi,jiā rén wèn yáo yáo。
寒堂悲蟋蟀,月户怨蟏蛸。hán táng bēi xī shuài,yuè hù yuàn xiāo shāo。
巷有招魂帛,林无返哺巢。xiàng yǒu zhāo hún bó,lín wú fǎn bǔ cháo。
干戈何日洗,倒载虎皮包。gàn gē hé rì xǐ,dào zài hǔ pí bāo。