古诗词

徐州赠同邸客

吴当

临川山人来作客,万里携书上京国。lín chuān shān rén lái zuò kè,wàn lǐ xié shū shàng jīng guó。
朔风吹起黄河冰,河上行舟带寒色。shuò fēng chuī qǐ huáng hé bīng,hé shàng xíng zhōu dài hán sè。
穷冬雪花三尺深,客窗抱膝惟长吟。qióng dōng xuě huā sān chǐ shēn,kè chuāng bào xī wéi zhǎng yín。
夜闻解鞍有同邸,晨即市酒开囊金。yè wén jiě ān yǒu tóng dǐ,chén jí shì jiǔ kāi náng jīn。
举杯殷勤相为语,家在单州闾巷里。jǔ bēi yīn qín xiāng wèi yǔ,jiā zài dān zhōu lǘ xiàng lǐ。
庭闱有亲七十馀,阖家稚耋数百指。tíng wéi yǒu qīn qī shí yú,hé jiā zhì dié shù bǎi zhǐ。
上堂称寿春熙熙,下堂服劳日济济。shàng táng chēng shòu chūn xī xī,xià táng fú láo rì jì jì。
门户有子应晨昏,盘飧任妇承甘旨。mén hù yǒu zi yīng chén hūn,pán sūn rèn fù chéng gān zhǐ。
东风吹绿牛羊肥,良田自足供锄犁。dōng fēng chuī lǜ niú yáng féi,liáng tián zì zú gōng chú lí。
夹溪桃李炫晴昼,映阶萱草迎春辉。jiā xī táo lǐ xuàn qíng zhòu,yìng jiē xuān cǎo yíng chūn huī。
共知吾邦是乐土,男勤耕桑女织组。gòng zhī wú bāng shì lè tǔ,nán qín gēng sāng nǚ zhī zǔ。
贸迁有货居廛市,岁时无事烦官府。mào qiān yǒu huò jū chán shì,suì shí wú shì fán guān fǔ。
家人老大不出门,长儿近日游荆楚。jiā rén lǎo dà bù chū mén,zhǎng ér jìn rì yóu jīng chǔ。
阿婶爱孙如至宝,尽室悲惊为愁苦。ā shěn ài sūn rú zhì bǎo,jǐn shì bēi jīng wèi chóu kǔ。
予情触此更皇皇,远出求之来侍旁。yǔ qíng chù cǐ gèng huáng huáng,yuǎn chū qiú zhī lái shì páng。
贤愚不足挂怀抱,夙夕忍此慈心伤。xián yú bù zú guà huái bào,sù xī rěn cǐ cí xīn shāng。
我闻斯言亦感激,秉彝至德各有常。wǒ wén sī yán yì gǎn jī,bǐng yí zhì dé gè yǒu cháng。
尔能慈孝出天性,笃行自足为义方。ěr néng cí xiào chū tiān xìng,dǔ xíng zì zú wèi yì fāng。
责善恐违贤圣训,至诚可贯金石刚。zé shàn kǒng wéi xián shèng xùn,zhì chéng kě guàn jīn shí gāng。
琴瑟在御良燕喜,埙篪迭奏成雁行。qín sè zài yù liáng yàn xǐ,xūn chí dié zòu chéng yàn xíng。
庭前彩服列三世,人生至乐乐未央。tíng qián cǎi fú liè sān shì,rén shēng zhì lè lè wèi yāng。
酒酣为子歌慷慨,持赠可比黄金珰。jiǔ hān wèi zi gē kāng kǎi,chí zèng kě bǐ huáng jīn dāng。
嗟予霜露兴惨怆,蓼莪三复劬劳章。jiē yǔ shuāng lù xīng cǎn chuàng,liǎo é sān fù qú láo zhāng。

吴当

元抚州崇仁人,字伯尚。吴澄孙。幼以颖悟笃实称,长精通经史百家言。从祖父至京师,补国子生。澄卒,从之学者皆就当卒业。用荐为国子助教,预修辽金宋三史,书成,除翰林修撰,累迁翰林直学士。江南兵起,特授江西肃政廉访使,召募民兵,由浙入闽,参预镇压农民军,夺回建、抚两郡。寻以被诬解职。陈友谅据江西,欲用之,不从,乃执送江州,拘留一年。后隐居庐陵吉水。有《学言诗稿》。 吴当的作品>>

猜您喜欢

病中移居

吴当

江水东流去,庐山北向来。jiāng shuǐ dōng liú qù,lú shān běi xiàng lái。
孤城新第宅,浮世旧风埃。gū chéng xīn dì zhái,fú shì jiù fēng āi。
久病频移榻,多情数举杯。jiǔ bìng pín yí tà,duō qíng shù jǔ bēi。
乡心犹未已,春色苦相催。xiāng xīn yóu wèi yǐ,chūn sè kǔ xiāng cuī。

病中移居

吴当

扰扰人间世,萧萧物外身。rǎo rǎo rén jiān shì,xiāo xiāo wù wài shēn。
江山如有态,草树暗生春。jiāng shān rú yǒu tài,cǎo shù àn shēng chūn。
自笑新巢燕,谁怜旧主贫。zì xiào xīn cháo yàn,shuí lián jiù zhǔ pín。
旅怀相慰藉,真率见情亲。lǚ huái xiāng wèi jí,zhēn lǜ jiàn qíng qīn。

烽烟

吴当

烽烟寒转急,丧乱岁难休。fēng yān hán zhuǎn jí,sàng luàn suì nán xiū。
野老无家别,遗畦尽力求。yě lǎo wú jiā bié,yí qí jǐn lì qiú。
关河多骑气,江海自渔舟。guān hé duō qí qì,jiāng hǎi zì yú zhōu。
世事由天运,何须涕泗流。shì shì yóu tiān yùn,hé xū tì sì liú。

舟中

吴当

何乡能遁迹,天地有渔翁。hé xiāng néng dùn jì,tiān dì yǒu yú wēng。
沽酒时曾醉,探囊岁屡空。gū jiǔ shí céng zuì,tàn náng suì lǚ kōng。
衰年双鬓白,长日一丝风。shuāi nián shuāng bìn bái,zhǎng rì yī sī fēng。
谈笑兵戈外,兴亡俯仰中。tán xiào bīng gē wài,xīng wáng fǔ yǎng zhōng。

九日辛丑

吴当

两度黄花酒,尊空思转伤。liǎng dù huáng huā jiǔ,zūn kōng sī zhuǎn shāng。
去年留病榻,今日复虚樯。qù nián liú bìng tà,jīn rì fù xū qiáng。
粝饭依人爨,疏衣透骨凉。lì fàn yī rén cuàn,shū yī tòu gǔ liáng。
干戈天意在,去住更何乡。gàn gē tiān yì zài,qù zhù gèng hé xiāng。

群情

吴当

社稷生奇变,关河入战图。shè jì shēng qí biàn,guān hé rù zhàn tú。
楼前朱汗马,城上白头乌。lóu qián zhū hàn mǎ,chéng shàng bái tóu wū。
国步分光岳,江流接蜀吴。guó bù fēn guāng yuè,jiāng liú jiē shǔ wú。
群情思伯业,佳气瞩皇都。qún qíng sī bó yè,jiā qì zhǔ huáng dōu。

所思

吴当

舆图真混一,廊庙乏才贤。yú tú zhēn hùn yī,láng miào fá cái xián。
得失轻千虑,奸雄起九廛。dé shī qīng qiān lǜ,jiān xióng qǐ jiǔ chán。
阴霾迷岁月,战地起风烟。yīn mái mí suì yuè,zhàn dì qǐ fēng yān。
洒涕江湖外,渔舟白日眠。sǎ tì jiāng hú wài,yú zhōu bái rì mián。

天意

吴当

僣窃千家郭,颠连一病夫。tiě qiè qiān jiā guō,diān lián yī bìng fū。
虎狼相啖噬,齿爪及茕孤。hǔ láng xiāng dàn shì,chǐ zhǎo jí qióng gū。
冻馁民何赖,分争霸易图。dòng něi mín hé lài,fēn zhēng bà yì tú。
物情知厌乱,天意启祯符。wù qíng zhī yàn luàn,tiān yì qǐ zhēn fú。

远客

吴当

远客又遘患,其如头白何。yuǎn kè yòu gòu huàn,qí rú tóu bái hé。
系舟沙岸久,闭户水寒多。xì zhōu shā àn jiǔ,bì hù shuǐ hán duō。
喜气闻关塞,军声接汉沱。xǐ qì wén guān sāi,jūn shēng jiē hàn tuó。
废兴知运数,海内厌兵戈。fèi xīng zhī yùn shù,hǎi nèi yàn bīng gē。

钞掠

吴当

钞掠民何赖,孤穷痛不禁。chāo lüè mín hé lài,gū qióng tòng bù jìn。
江山惨寒色,鸿雁有哀音。jiāng shān cǎn hán sè,hóng yàn yǒu āi yīn。
白发三年病,青霄万里心。bái fā sān nián bìng,qīng xiāo wàn lǐ xīn。
路迷尘冉冉,肠断暮骎骎。lù mí chén rǎn rǎn,cháng duàn mù qīn qīn。

孤舟

吴当

牛斗缠兵气,江湖隐使星。niú dòu chán bīng qì,jiāng hú yǐn shǐ xīng。
客头元自白,天眼为谁青。kè tóu yuán zì bái,tiān yǎn wèi shuí qīng。
夕照留渔屋,寒芜接雁汀。xī zhào liú yú wū,hán wú jiē yàn tīng。
孤舟风水阔,百计问柴扃。gū zhōu fēng shuǐ kuò,bǎi jì wèn chái jiōng。

悲歌

吴当

世乱人多暴,魂惊客屡过。shì luàn rén duō bào,hún jīng kè lǚ guò。
采薇春事远,席秸夜寒多。cǎi wēi chūn shì yuǎn,xí jiē yè hán duō。
凉月侵萝薜,清霜看芰荷。liáng yuè qīn luó bì,qīng shuāng kàn jì hé。
荒墟唯痛哭,野老亦悲歌。huāng xū wéi tòng kū,yě lǎo yì bēi gē。

子月午日壬子夜半雷雨

吴当

客愁随日度,寒律向东排。kè chóu suí rì dù,hán lǜ xiàng dōng pái。
黎庶干戈暴,苍天号令乖。lí shù gàn gē bào,cāng tiān hào lìng guāi。
江雷宵送雨,山雾晓生霾。jiāng léi xiāo sòng yǔ,shān wù xiǎo shēng mái。
安得氛埃净,春光接泰阶。ān dé fēn āi jìng,chūn guāng jiē tài jiē。

赠樊秀才

吴当

忆昨承恩乞鉴湖,几回清梦谒神都。yì zuó chéng ēn qǐ jiàn hú,jǐ huí qīng mèng yè shén dōu。
葡萄天马来边徼,粳稻云帆出越吴。pú táo tiān mǎ lái biān jiǎo,jīng dào yún fān chū yuè wú。
旸谷吠晨惊蜀犬,神祠乘夜托城狐。yáng gǔ fèi chén jīng shǔ quǎn,shén cí chéng yè tuō chéng hú。
龙钟卧病空筹策,万里云霄羽翮孤。lóng zhōng wò bìng kōng chóu cè,wàn lǐ yún xiāo yǔ hé gū。

浔阳舟中三首

吴当

百年头上著乌纱,一日江边踏钓槎。bǎi nián tóu shàng zhù wū shā,yī rì jiāng biān tà diào chá。
病似相如空有赋,贫于杜甫更无家。bìng shì xiāng rú kōng yǒu fù,pín yú dù fǔ gèng wú jiā。
渔歌楚楚蒹葭月,樵笛村村踯躅花。yú gē chǔ chǔ jiān jiā yuè,qiáo dí cūn cūn zhí zhú huā。
事业已随兵燹尽,青门惟守邵平瓜。shì yè yǐ suí bīng xiǎn jǐn,qīng mén wéi shǒu shào píng guā。