古诗词

乙巳清明游青阳峡

段克己

东山气象太猛悍,万马骎骎来楚甸。dōng shān qì xiàng tài měng hàn,wàn mǎ qīn qīn lái chǔ diān。
中分不肯割鸿沟,锻砺戈矛期一战。zhōng fēn bù kěn gē hóng gōu,duàn lì gē máo qī yī zhàn。
西山折北如西汉,独馀绛灌奔而殿。xī shān zhé běi rú xī hàn,dú yú jiàng guàn bēn ér diàn。
谁为刘项决雌雄,赖有韩彭力相援。shuí wèi liú xiàng jué cí xióng,lài yǒu hán péng lì xiāng yuán。
卢沟直下两山合,泯泯暗流通一线。lú gōu zhí xià liǎng shān hé,mǐn mǐn àn liú tōng yī xiàn。
突为瀑布出山口,流沫成轮浪成漩。tū wèi pù bù chū shān kǒu,liú mò chéng lún làng chéng xuán。
前逾百步落石瓮,黛蓄膏渟那敢眄。qián yú bǎi bù luò shí wèng,dài xù gāo tíng nà gǎn miǎn。
沈沈南去若白虹,为屿为泜互隐现。shěn shěn nán qù ruò bái hóng,wèi yǔ wèi zhī hù yǐn xiàn。
凿开混沌几千秋,世俗虽见如不见。záo kāi hùn dùn jǐ qiān qiū,shì sú suī jiàn rú bù jiàn。
今人谁有笔如椽,为写佳名传宇县。jīn rén shuí yǒu bǐ rú chuán,wèi xiě jiā míng chuán yǔ xiàn。
人闲佳节重清明,呼儿折简招诸彦。rén xián jiā jié zhòng qīng míng,hū ér zhé jiǎn zhāo zhū yàn。
一生能著几两屐,佳处每欲经行遍。yī shēng néng zhù jǐ liǎng jī,jiā chù měi yù jīng xíng biàn。
山灵着意劝人游,吞吐烟霞生万变。shān líng zhe yì quàn rén yóu,tūn tǔ yān xiá shēng wàn biàn。
山阿玉女跪焚香,岩畔仙人一笑倩。shān ā yù nǚ guì fén xiāng,yán pàn xiān rén yī xiào qiàn。
居者俨若帝王尊,剑佩雍容侍开宴。jū zhě yǎn ruò dì wáng zūn,jiàn pèi yōng róng shì kāi yàn。
植者磊落如钜人,聚立广庭议封禅。zhí zhě lěi luò rú jù rén,jù lì guǎng tíng yì fēng chán。
拱者矫矫如勇夫,执戈夹戺著綦弁。gǒng zhě jiǎo jiǎo rú yǒng fū,zhí gē jiā shì zhù qí biàn。
平滩浅濑乍可揭,溪路曲折随峰转。píng tān qiǎn lài zhà kě jiē,xī lù qū zhé suí fēng zhuǎn。
葛屦偏宜苔藓滑,行襟时被蔷薇罥。gé jù piān yí tái xiǎn huá,xíng jīn shí bèi qiáng wēi juàn。
当面烟岚舞翠蛟,出岫闲云飘素练。dāng miàn yān lán wǔ cuì jiāo,chū xiù xián yún piāo sù liàn。
群行不复事拘检,眼正明时脚还倦。qún xíng bù fù shì jū jiǎn,yǎn zhèng míng shí jiǎo hái juàn。
班荆共坐溪上石,粔籹浊醪具时馔。bān jīng gòng zuò xī shàng shí,jù nǚ zhuó láo jù shí zhuàn。
良辰无奈夕阳催,羽觞正要清歌荐。liáng chén wú nài xī yáng cuī,yǔ shāng zhèng yào qīng gē jiàn。
醒心况复有寒泉,玉池遄返成三咽。xǐng xīn kuàng fù yǒu hán quán,yù chí chuán fǎn chéng sān yàn。
三分春色二分休,风外飞花时一片。sān fēn chūn sè èr fēn xiū,fēng wài fēi huā shí yī piàn。
古人行乐欲及时,半百之年犹掣电。gǔ rén xíng lè yù jí shí,bàn bǎi zhī nián yóu chè diàn。
唯有爱山缘未断,梦寐孱颜添健羡。wéi yǒu ài shān yuán wèi duàn,mèng mèi càn yán tiān jiàn xiàn。
一穷到骨不自治,虚负胸中书万卷。yī qióng dào gǔ bù zì zhì,xū fù xiōng zhōng shū wàn juǎn。
漫向山林老却人,生来不识荆州面。màn xiàng shān lín lǎo què rén,shēng lái bù shí jīng zhōu miàn。
肝胆槎枒须酒浇,顾我非狂亦非狷。gān dǎn chá yā xū jiǔ jiāo,gù wǒ fēi kuáng yì fēi juàn。
纷纷世无真是非,弃置从渠若秋扇。fēn fēn shì wú zhēn shì fēi,qì zhì cóng qú ruò qiū shàn。
归来新月偃林梢,寂寞衡门掩深院。guī lái xīn yuè yǎn lín shāo,jì mò héng mén yǎn shēn yuàn。

段克己

段克己(1196~1254)金代文学家。字复之,号遁庵,别号菊庄。绛州稷山(今山西稷山)人。早年与弟成己并负才名,赵秉文目之为“二妙”,大书“双飞”二字名其居里。哀宗时与其弟段成己先后中进士,但入仕无门,在山村过着闲居生活。金亡,避乱龙门山中(今山西河津黄河边),时人赞为“儒林标榜”。蒙古汗国时期,与友人遨游山水,结社赋诗,自得其乐。元宪宗四年卒,年五十九。工于词曲,有《遁斋乐府》。 段克己的作品>>

猜您喜欢

西江月·久雨新霁秋气益清与二三子登高赋之

段克己

人与寒林共瘦,山和老眼俱青。rén yǔ hán lín gòng shòu,shān hé lǎo yǎn jù qīng。
琤然一叶不须惊。chēng rán yī yè bù xū jīng。
叶本无心入听。yè běn wú xīn rù tīng。
气爽云天改色,潦收烟水无声。qì shuǎng yún tiān gǎi sè,lǎo shōu yān shuǐ wú shēng。
夕阳洲外井禽鸣。xī yáng zhōu wài jǐng qín míng。
涵泳一江秋影。hán yǒng yī jiāng qiū yǐng。

渔家傲

段克己

诗句一春浑漫与,纷纷红紫但尘土。shī jù yī chūn hún màn yǔ,fēn fēn hóng zǐ dàn chén tǔ。
楼外垂杨千万缕,风落絮,栏干倚遍空无语。lóu wài chuí yáng qiān wàn lǚ,fēng luò xù,lán gàn yǐ biàn kōng wú yǔ。
毕竟春归何处所,树头树底无寻处。bì jìng chūn guī hé chù suǒ,shù tóu shù dǐ wú xún chù。
唯有闲愁将不去,依旧住,伴人直到黄昏雨。wéi yǒu xián chóu jiāng bù qù,yī jiù zhù,bàn rén zhí dào huáng hūn yǔ。

卜算子·正月上旬夜,梦寐闲闻雪作。诘旦起视,但云烟出没,晓山浓淡如画,西望长河仅一发耳,作长短句以写一时胜概

段克己

淡月晃书窗,夜静云撩乱。dàn yuè huǎng shū chuāng,yè jìng yún liāo luàn。
敧枕萧萧听雪声,落叶闲阶满。jī zhěn xiāo xiāo tīng xuě shēng,luò yè xián jiē mǎn。
清晓独开门,淡荡东风软。qīng xiǎo dú kāi mén,dàn dàng dōng fēng ruǎn。
诗句成时堕渺茫,眼底江天远。shī jù chéng shí duò miǎo máng,yǎn dǐ jiāng tiān yuǎn。

方平道中

段克己

沙软新经雨,风轻不起尘。shā ruǎn xīn jīng yǔ,fēng qīng bù qǐ chén。
溪山随处好,花柳著行新。xī shān suí chù hǎo,huā liǔ zhù xíng xīn。
放浪聊终日,蹉跎又一春。fàng làng liáo zhōng rì,cuō tuó yòu yī chūn。
行年已如此,犹复向来人。xíng nián yǐ rú cǐ,yóu fù xiàng lái rén。

方平道中

段克己

病怯春衫薄,衰怜葛屦轻。bìng qiè chūn shān báo,shuāi lián gé jù qīng。
平芜迷旧迹,幽鸟变新声。píng wú mí jiù jì,yōu niǎo biàn xīn shēng。
兴与云俱远,心同水共清。xīng yǔ yún jù yuǎn,xīn tóng shuǐ gòng qīng。
胶胶还扰扰,回首笑浮生。jiāo jiāo hái rǎo rǎo,huí shǒu xiào fú shēng。

微雨后偶成

段克己

孤愤凭谁诉,长歌聊自怡。gū fèn píng shuí sù,zhǎng gē liáo zì yí。
整衣怜瘦减,扶杖觉衰迟。zhěng yī lián shòu jiǎn,fú zhàng jué shuāi chí。
小饮非愁敌,轻寒与睡宜。xiǎo yǐn fēi chóu dí,qīng hán yǔ shuì yí。
今朝春雨好,稚子莫啼饥。jīn cháo chūn yǔ hǎo,zhì zi mò tí jī。

微雨后偶成

段克己

寂寂春归后,悠悠梦觉时。jì jì chūn guī hòu,yōu yōu mèng jué shí。
病添花懊恼,愁耐酒禁持。bìng tiān huā ào nǎo,chóu nài jiǔ jìn chí。
瓶贮无多粟,囊封有许诗。píng zhù wú duō sù,náng fēng yǒu xǔ shī。
倚床独成笑,此意几人知。yǐ chuáng dú chéng xiào,cǐ yì jǐ rén zhī。

余侨居龙门山十有馀年封张二子日从余游而贫又甚焉因写所怀兼简二子共成一笑

段克己

病久慵增剧,途穷事转迂。bìng jiǔ yōng zēng jù,tú qióng shì zhuǎn yū。
木兼形共槁,锥与地俱无。mù jiān xíng gòng gǎo,zhuī yǔ dì jù wú。
醉语劳挥麈,悲歌漫叩壶。zuì yǔ láo huī zhǔ,bēi gē màn kòu hú。
鲜鲜篱下菊,笑汝益羁孤。xiān xiān lí xià jú,xiào rǔ yì jī gū。

仲坚见和复用韵以答

段克己

道在山林胜,心闲岁月迂。dào zài shān lín shèng,xīn xián suì yuè yū。
家风贫更好,习气老难无。jiā fēng pín gèng hǎo,xí qì lǎo nán wú。
日力分诗卷,生资负酒壶。rì lì fēn shī juǎn,shēng zī fù jiǔ hú。
儒冠三十载,转觉此身孤。rú guān sān shí zài,zhuǎn jué cǐ shēn gū。

仲坚见和复用韵以答

段克己

赋就惭辞拙,书成共笑迂。fù jiù cán cí zhuō,shū chéng gòng xiào yū。
学传三世旧,用处一分无。xué chuán sān shì jiù,yòng chù yī fēn wú。
衰鬓频看镜,流年付挈壶。shuāi bìn pín kàn jìng,liú nián fù qiè hú。
悠悠身外事,目断塞云孤。yōu yōu shēn wài shì,mù duàn sāi yún gū。

仲坚见和复用韵以答

段克己

避事尝辞剧,为儒不厌迂。bì shì cháng cí jù,wèi rú bù yàn yū。
能贫从古少,好学似君无。néng pín cóng gǔ shǎo,hǎo xué shì jūn wú。
行李书填案,生涯药满壶。xíng lǐ shū tián àn,shēng yá yào mǎn hú。
缇萦真孝子,犹足慰茕孤。tí yíng zhēn xiào zi,yóu zú wèi qióng gū。

仲坚见和复用韵以答

段克己

一饱不易得,身谋方信迂。yī bǎo bù yì dé,shēn móu fāng xìn yū。
家徒四壁立,囊至一钱无。jiā tú sì bì lì,náng zhì yī qián wú。
但喜心如水,那忧腹似壶。dàn xǐ xīn rú shuǐ,nà yōu fù shì hú。
我穷君更甚,此德未全孤。wǒ qióng jūn gèng shén,cǐ dé wèi quán gū。

枕上再赓前韵

段克己

几年成懒散,一榻了慵迂。jǐ nián chéng lǎn sàn,yī tà le yōng yū。
诗酒心犹在,功名梦亦无。shī jiǔ xīn yóu zài,gōng míng mèng yì wú。
雨来催觅句,鸟去劝提壶。yǔ lái cuī mì jù,niǎo qù quàn tí hú。
静里那须此,应怜客意孤。jìng lǐ nà xū cǐ,yīng lián kè yì gū。

野步仍用韵示封张二子

段克己

散策溪头路,溪回路更迂。sàn cè xī tóu lù,xī huí lù gèng yū。
山随行处好,人似往年无。shān suí xíng chù hǎo,rén shì wǎng nián wú。
波静鱼千里,天晴春一壶。bō jìng yú qiān lǐ,tiān qíng chūn yī hú。
龙门何限景,岁晚不相孤。lóng mén hé xiàn jǐng,suì wǎn bù xiāng gū。

野步仍用韵示封张二子

段克己

信步不知晚,归途那计迂。xìn bù bù zhī wǎn,guī tú nà jì yū。
一欢闲里足,万籁静中无。yī huān xián lǐ zú,wàn lài jìng zhōng wú。
藉草便成席,酌泉聊代壶。jí cǎo biàn chéng xí,zhuó quán liáo dài hú。
娟娟林外树,江月伴人孤。juān juān lín wài shù,jiāng yuè bàn rén gū。
1421234567»