古诗词

梅花四首

王冕

朔风撼破处士庐,冻云隔月天模糊。shuò fēng hàn pò chù shì lú,dòng yún gé yuè tiān mó hú。
无名草木混色界,广平心事今何如。wú míng cǎo mù hùn sè jiè,guǎng píng xīn shì jīn hé rú。
梅花荒凉似无主,好春不到江南土。méi huā huāng liáng shì wú zhǔ,hǎo chūn bù dào jiāng nán tǔ。
罗浮山下蘼芜烟,玛瑙坡前荆棘雨。luó fú shān xià mí wú yān,mǎ nǎo pō qián jīng jí yǔ。
相逢可惜年少多,竞赏桃杏夸豪奢。xiāng féng kě xī nián shǎo duō,jìng shǎng táo xìng kuā háo shē。
老夫欲语不忍语,对梅独坐长咨嗟。lǎo fū yù yǔ bù rěn yǔ,duì méi dú zuò zhǎng zī jiē。
昨夜天寒孤月黑,芦叶卷风吹不得。zuó yè tiān hán gū yuè hēi,lú yè juǎn fēng chuī bù dé。
髑髅梦老皮蒙茸,黄沙万里无颜色。dú lóu mèng lǎo pí méng rōng,huáng shā wàn lǐ wú yán sè。
老夫潇洒归岩阿,自锄白雪栽梅花。lǎo fū xiāo sǎ guī yán ā,zì chú bái xuě zāi méi huā。
兴酣拍手长啸歌,不问世上官如麻。xīng hān pāi shǒu zhǎng xiào gē,bù wèn shì shàng guān rú má。
疏枝错落花灿烂,正似推篷溪上看。shū zhī cuò luò huā càn làn,zhèng shì tuī péng xī shàng kàn。
冻痕不剥五更霜,藓色犹存百年干。dòng hén bù bō wǔ gèng shuāng,xiǎn sè yóu cún bǎi nián gàn。
孤山处士诗梦寒,罗浮仙人酒兴阑。gū shān chù shì shī mèng hán,luó fú xiān rén jiǔ xīng lán。
天荒地老行路难,谁传春色来人间?tiān huāng dì lǎo xíng lù nán,shuí chuán chūn sè lái rén jiān?
君不见江南物色今匪昔,大谷长林尽荆棘。jūn bù jiàn jiāng nán wù sè jīn fěi xī,dà gǔ zhǎng lín jǐn jīng jí。
岁寒何处论襟期,坐对云山空叹息。suì hán hé chù lùn jīn qī,zuò duì yún shān kōng tàn xī。
东楼女儿《白苎》歌,西楼美酒唤杏花。dōng lóu nǚ ér bái zhù gē,xī lóu měi jiǔ huàn xìng huā。
纵有高人爱高洁,踏雪谁肯来山家?zòng yǒu gāo rén ài gāo jié,tà xuě shuí kěn lái shān jiā?
老我无能惯清苦,写梅种梅千万树。lǎo wǒ wú néng guàn qīng kǔ,xiě méi zhǒng méi qiān wàn shù。
霜清月白夜更长,每是狂歌不归去。shuāng qīng yuè bái yè gèng zhǎng,měi shì kuáng gē bù guī qù。
只今潦倒霜鬓垂,世情杂杂俱忘机。zhǐ jīn lǎo dào shuāng bìn chuí,shì qíng zá zá jù wàng jī。
读书写字两眼眵,断白搔堕随花飞。dú shū xiě zì liǎng yǎn chī,duàn bái sāo duò suí huā fēi。
转首江南隔尘土,白月流光双鹤舞。zhuǎn shǒu jiāng nán gé chén tǔ,bái yuè liú guāng shuāng hè wǔ。
一声羌管过南楼,铁石心肠亦凄楚。yī shēng qiāng guǎn guò nán lóu,tiě shí xīn cháng yì qī chǔ。
安得唤起陈元龙,长船满载玻瓈红。ān dé huàn qǐ chén yuán lóng,zhǎng chuán mǎn zài bō lí hóng。
浩歌拍拍随春风,大醉惊倒江南翁。hào gē pāi pāi suí chūn fēng,dà zuì jīng dào jiāng nán wēng。
王冕

王冕

元代诗人、文学家、书法家、画家王冕,字元章,号煮石山农,浙江诸暨人。出身农家。幼年丧父,在秦家放牛,每天利用放牛的时间画荷花,晚至寺院长明灯下读书,学识深邃,能诗,青团墨梅。隐居九里山,以卖画为生。画梅以胭脂作梅花骨体,或花密枝繁,别具风格,亦善写竹石。兼能刻印,用花乳石作印材,相传是他始创。著有《竹斋集》《墨梅图题诗》等。 王冕的作品>>

猜您喜欢

对月

王冕

己卯八月十五夜,天地万里无云烟。jǐ mǎo bā yuè shí wǔ yè,tiān dì wàn lǐ wú yún yān。
明月忽自海底出,皎如玉鉴当空悬。míng yuè hū zì hǎi dǐ chū,jiǎo rú yù jiàn dāng kōng xuán。
清辉潋滟破幽溟,山河倒浸无馀景。qīng huī liàn yàn pò yōu míng,shān hé dào jìn wú yú jǐng。
丹桂香消白兔愁,玉宇琼楼不禁冷。dān guì xiāng xiāo bái tù chóu,yù yǔ qióng lóu bù jìn lěng。
南箕北斗潜光华,江汉无声流素波。nán jī běi dòu qián guāng huá,jiāng hàn wú shēng liú sù bō。
老夫于此兴不浅,有月无酒将奈何?lǎo fū yú cǐ xīng bù qiǎn,yǒu yuè wú jiǔ jiāng nài hé?
天上谁观羽衣舞,人间那得清虚府?tiān shàng shuí guān yǔ yī wǔ,rén jiān nà dé qīng xū fǔ?
世情乖异每变更,月色何尝有今古?shì qíng guāi yì měi biàn gèng,yuè sè hé cháng yǒu jīn gǔ?
秋风飘飘度箜篌,东家西家登大楼。qiū fēng piāo piāo dù kōng hóu,dōng jiā xī jiā dēng dà lóu。
相期玩赏醉终夕,岂知别有穷途愁?xiāng qī wán shǎng zuì zhōng xī,qǐ zhī bié yǒu qióng tú chóu?
回首天涯故人少,白露凄凄下庭草。huí shǒu tiān yá gù rén shǎo,bái lù qī qī xià tíng cǎo。
欲持此意问嫦娥,孤雁一声关塞晓。yù chí cǐ yì wèn cháng é,gū yàn yī shēng guān sāi xiǎo。

芙蓉山雉图

王冕

锦屏重重锦官宫,锦官宫苑多芙蓉。jǐn píng zhòng zhòng jǐn guān gōng,jǐn guān gōng yuàn duō fú róng。
芙蓉花开仙子容,满城歌馆延秋风。fú róng huā kāi xiān zi róng,mǎn chéng gē guǎn yán qiū fēng。
秋风吹凉渡江浒,江上月明人笑语。qiū fēng chuī liáng dù jiāng hǔ,jiāng shàng yuè míng rén xiào yǔ。
举头无限是青山,富贵繁华定何许?jǔ tóu wú xiàn shì qīng shān,fù guì fán huá dìng hé xǔ?
风云变灭事已非,西宫南苑殊曩时。fēng yún biàn miè shì yǐ fēi,xī gōng nán yuàn shū nǎng shí。
荒台野草气惨惨,翠筠冷雨秋离离。huāng tái yě cǎo qì cǎn cǎn,cuì yún lěng yǔ qiū lí lí。
日暮萧声动霄汉,山鸡起舞云零乱。rì mù xiāo shēng dòng xiāo hàn,shān jī qǐ wǔ yún líng luàn。
孤怀回首不胜情,对酒令人发长叹。gū huái huí shǒu bù shèng qíng,duì jiǔ lìng rén fā zhǎng tàn。

题温日观蒲萄

王冕

日观大士道眼空,佯狂自唤温相公。rì guān dà shì dào yǎn kōng,yáng kuáng zì huàn wēn xiāng gōng。
浩然之气塞天地,书法悟入蒲萄宫。hào rán zhī qì sāi tiān dì,shū fǎ wù rù pú táo gōng。
有时泼墨动江浦,叱喝怒骂生风雨。yǒu shí pō mò dòng jiāng pǔ,chì hē nù mà shēng fēng yǔ。
草圣绝倒张伯英,春蚓秋蛇何足数?cǎo shèng jué dào zhāng bó yīng,chūn yǐn qiū shé hé zú shù?
龙须倒卷鬼眼枯,枯藤脱落无根株。lóng xū dào juǎn guǐ yǎn kū,kū téng tuō luò wú gēn zhū。
多年明有唤不下,烂叶搭架秋模糊。duō nián míng yǒu huàn bù xià,làn yè dā jià qiū mó hú。
流沙渡头听鼍鼓,沧海桑田事非古。liú shā dù tóu tīng tuó gǔ,cāng hǎi sāng tián shì fēi gǔ。
大士于此不露机,示人落落离言语。dà shì yú cǐ bù lù jī,shì rén luò luò lí yán yǔ。
只今相去数十年,看书看画心茫然。zhǐ jīn xiāng qù shù shí nián,kàn shū kàn huà xīn máng rán。
安得美酒三百船?与君大醉西湖天。ān dé měi jiǔ sān bǎi chuán?yǔ jūn dà zuì xī hú tiān。

息斋双竹图

王冕

李侯画竹真是竹,气韵不下湖州牧。lǐ hóu huà zhú zhēn shì zhú,qì yùn bù xià hú zhōu mù。
墨波翻倒徂徕山,笔锋移出筼筜谷。mò bō fān dào cú lái shān,bǐ fēng yí chū yún dāng gǔ。
千竿万竿清影远,百丈十丈意自足。qiān gān wàn gān qīng yǐng yuǎn,bǎi zhàng shí zhàng yì zì zú。
就中分取一两枝,别是山阴潇洒族。jiù zhōng fēn qǔ yī liǎng zhī,bié shì shān yīn xiāo sǎ zú。
疏梢飒飒凤尾颤,修干隐隐虬龙伏。shū shāo sà sà fèng wěi chàn,xiū gàn yǐn yǐn qiú lóng fú。
凭轩忽若秋风来,坐使旁人脱尘俗。píng xuān hū ruò qiū fēng lái,zuò shǐ páng rén tuō chén sú。
我生爱竹太僻酷,十载狂歌问淇澳。wǒ shēng ài zhú tài pì kù,shí zài kuáng gē wèn qí ào。
归来不得翠琅玕,听雨冷眠溪上绿。guī lái bù dé cuì láng gān,tīng yǔ lěng mián xī shàng lǜ。
而今已断那时想,见景何曾动心目。ér jīn yǐ duàn nà shí xiǎng,jiàn jǐng hé céng dòng xīn mù。
便欲为君真致之,相对空窗慰幽独。biàn yù wèi jūn zhēn zhì zhī,xiāng duì kōng chuāng wèi yōu dú。

题金禹瑞画松图

王冕

毕宏韦偃远莫追,画松得名今是谁?bì hóng wéi yǎn yuǎn mò zhuī,huà sōng dé míng jīn shì shuí?
黄岩太守夸绝倒,休宁县令争新奇。huáng yán tài shǒu kuā jué dào,xiū níng xiàn lìng zhēng xīn qí。
苍髯铁甲风雷动,浮云散尽青天空。cāng rán tiě jiǎ fēng léi dòng,fú yún sàn jǐn qīng tiān kōng。
只因曾看读碑图,至今多作营丘梦。zhǐ yīn céng kàn dú bēi tú,zhì jīn duō zuò yíng qiū mèng。
钱塘有道金隐君,风流不让今古人。qián táng yǒu dào jīn yǐn jūn,fēng liú bù ràng jīn gǔ rén。
文章学古画师古,落笔政似营丘亲。wén zhāng xué gǔ huà shī gǔ,luò bǐ zhèng shì yíng qiū qīn。
前年为我画松树,自然自有天真趣。qián nián wèi wǒ huà sōng shù,zì rán zì yǒu tiān zhēn qù。
无人解识栋梁材,冷烟残雨空山暮。wú rén jiě shí dòng liáng cái,lěng yān cán yǔ kōng shān mù。
于今颓然老矣夫,隔江不寄平安书。yú jīn tuí rán lǎo yǐ fū,gé jiāng bù jì píng ān shū。
不得与之倾酒壶,令人看画长嗟吁。bù dé yǔ zhī qīng jiǔ hú,lìng rén kàn huà zhǎng jiē xū。

张御史西山雪堂

王冕

张君住近西山麓,窗几虚明远尘俗。zhāng jūn zhù jìn xī shān lù,chuāng jǐ xū míng yuǎn chén sú。
悬崖绝壁堆琼瑶,叠嶂重峦隐青绿。xuán yá jué bì duī qióng yáo,dié zhàng zhòng luán yǐn qīng lǜ。
乾坤荡荡无痕瑕,世上儿子何繁华。qián kūn dàng dàng wú hén xiá,shì shàng ér zi hé fán huá。
清高或作袁老梦,标致不取陶家茶。qīng gāo huò zuò yuán lǎo mèng,biāo zhì bù qǔ táo jiā chá。
千高望远忘世虑,写字读书皆有趣。qiān gāo wàng yuǎn wàng shì lǜ,xiě zì dú shū jiē yǒu qù。
岁寒若与我为邻,与尔种梅千百树,坐令此处春无数。suì hán ruò yǔ wǒ wèi lín,yǔ ěr zhǒng méi qiān bǎi shù,zuò lìng cǐ chù chūn wú shù。

司马氏藏唐子华山水扇画

王冕

近来山水画郭熙,江南独数休宁令。jìn lái shān shuǐ huà guō xī,jiāng nán dú shù xiū níng lìng。
笔法精奇意态古,咫尺万里开天镜。bǐ fǎ jīng qí yì tài gǔ,zhǐ chǐ wàn lǐ kāi tiān jìng。
岩头老树如老龙,隔湖喜见山重重。yán tóu lǎo shù rú lǎo lóng,gé hú xǐ jiàn shān zhòng zhòng。
小桥依约野色远,茅庐隐映林影空。xiǎo qiáo yī yuē yě sè yuǎn,máo lú yǐn yìng lín yǐng kōng。
门前垒块石头路,荒苔野草青无数。mén qián lěi kuài shí tóu lù,huāng tái yě cǎo qīng wú shù。
往来不见车马尘,正似山翁旧居处。wǎng lái bù jiàn chē mǎ chén,zhèng shì shān wēng jiù jū chù。
程伯休父司马孙,风流文彩垂青门。chéng bó xiū fù sī mǎ sūn,fēng liú wén cǎi chuí qīng mén。
平生爱书入骨髓,尺素寸楮无不存。píng shēng ài shū rù gǔ suǐ,chǐ sù cùn chǔ wú bù cún。
我生所好亦殊绝,一见此图狂欲跌。wǒ shēng suǒ hǎo yì shū jué,yī jiàn cǐ tú kuáng yù diē。
安得为招唐令来?添我梅花千树雪。ān dé wèi zhāo táng lìng lái?tiān wǒ méi huā qiān shù xuě。

题夏迪双松图

王冕

我昔曾上五老峰,白云尽处看青松。wǒ xī céng shàng wǔ lǎo fēng,bái yún jǐn chù kàn qīng sōng。
中有两树如飞龙,正与夏迪画者同。zhōng yǒu liǎng shù rú fēi lóng,zhèng yǔ xià dí huà zhě tóng。
夏迪画松得松趣,个个乃是廊庙具。xià dí huà sōng dé sōng qù,gè gè nǎi shì láng miào jù。
贞固不特凌雪霜,偃蹇犹能吐烟雾。zhēn gù bù tè líng xuě shuāng,yǎn jiǎn yóu néng tǔ yān wù。
苍髯猎猎如有声,铁甲半掩苔花青。cāng rán liè liè rú yǒu shēng,tiě jiǎ bàn yǎn tái huā qīng。
六月七月炎火生,对此似觉形神清。liù yuè qī yuè yán huǒ shēng,duì cǐ shì jué xíng shén qīng。
丈人兀坐诚有道,岂比商山采芝皓。zhàng rén wù zuò chéng yǒu dào,qǐ bǐ shāng shān cǎi zhī hào。
有琴有琴不须弹,而今世上知音少。yǒu qín yǒu qín bù xū dàn,ér jīn shì shàng zhī yīn shǎo。

题魏仲远筠深轩

王冕

君家住处多幽趣,绕屋琅玕净无数。jūn jiā zhù chù duō yōu qù,rào wū láng gān jìng wú shù。
萧萧清韵动天风,冉冉晴阴生绿雾。xiāo xiāo qīng yùn dòng tiān fēng,rǎn rǎn qíng yīn shēng lǜ wù。
湖山远映苍翠稠,五月六月凉如秋。hú shān yuǎn yìng cāng cuì chóu,wǔ yuè liù yuè liáng rú qiū。
且开三径待佳客,抵用千亩论封侯。qiě kāi sān jìng dài jiā kè,dǐ yòng qiān mǔ lùn fēng hóu。
况尔此君高节古,纵有雪霜那可侮。kuàng ěr cǐ jūn gāo jié gǔ,zòng yǒu xuě shuāng nà kě wǔ。
平生正直少人知,野草闲花徒媚妩。píng shēng zhèng zhí shǎo rén zhī,yě cǎo xián huā tú mèi wǔ。
知君古意同古贤,脱略傲笑情翩翩。zhī jūn gǔ yì tóng gǔ xián,tuō lüè ào xiào qíng piān piān。
我生爱竹比君癖,栉风集雨三十年。wǒ shēng ài zhú bǐ jūn pǐ,zhì fēng jí yǔ sān shí nián。
报老归来旧溪曲,竹色荒凉芳草绿。bào lǎo guī lái jiù xī qū,zhú sè huāng liáng fāng cǎo lǜ。
岁寒无以慰孤怀,只有梅花在空谷。suì hán wú yǐ wèi gū huái,zhǐ yǒu méi huā zài kōng gǔ。
闻君有竹心遑遑,便欲径造君子堂。wén jūn yǒu zhú xīn huáng huáng,biàn yù jìng zào jūn zi táng。
安能为我罗酒浆,月明吹箫呼凤凰。ān néng wèi wǒ luó jiǔ jiāng,yuè míng chuī xiāo hū fèng huáng。

对景吟

王冕

湿云不飞山雪满,越王城头鼓声短。shī yún bù fēi shān xuě mǎn,yuè wáng chéng tóu gǔ shēng duǎn。
晓来溪上看梅花,虎迹新移大如碗。xiǎo lái xī shàng kàn méi huā,hǔ jì xīn yí dà rú wǎn。
老乌缩项如冻鹥,呼群强作婴儿啼。lǎo wū suō xiàng rú dòng yī,hū qún qiáng zuò yīng ér tí。
红桃翠柳眼欲迷,旧时纨裤今涂泥。hóng táo cuì liǔ yǎn yù mí,jiù shí wán kù jīn tú ní。
淮南千里无烟火。huái nán qiān lǐ wú yān huǒ。
淮东近日多军马。huái dōng jìn rì duō jūn mǎ。
寸薪粒粟不论钱,行客相看泪盈把。cùn xīn lì sù bù lùn qián,xíng kè xiāng kàn lèi yíng bǎ。
如何五陵年少郎,卖田去买青楼娼。rú hé wǔ líng nián shǎo láng,mài tián qù mǎi qīng lóu chāng。
吴歌楚舞不知夜,归来也学山翁狂。wú gē chǔ wǔ bù zhī yè,guī lái yě xué shān wēng kuáng。
明朝酒醒入官府,方知不是城南杜。míng cháo jiǔ xǐng rù guān fǔ,fāng zhī bù shì chéng nán dù。
落花风急雨潇潇,索莫无言面如土。luò huā fēng jí yǔ xiāo xiāo,suǒ mò wú yán miàn rú tǔ。

卫生画山水

王冕

国朝画手不可数,神妙独数高尚书。guó cháo huà shǒu bù kě shù,shén miào dú shù gāo shàng shū。
尚书意匠悟三昧,笔力固与常人殊。shàng shū yì jiàng wù sān mèi,bǐ lì gù yǔ cháng rén shū。
林树无根云懵懵,昆仑泰华云中涌。lín shù wú gēn yún měng měng,kūn lún tài huá yún zhōng yǒng。
山城野店不逢人,碧波翠嶂淋漓动。shān chéng yě diàn bù féng rén,bì bō cuì zhàng lín lí dòng。
于今绝响三十年,尚书笔法谁能传?片藤尺青不易得,使我感慨心茫然。yú jīn jué xiǎng sān shí nián,shàng shū bǐ fǎ shuí néng chuán?piàn téng chǐ qīng bù yì dé,shǐ wǒ gǎn kǎi xīn máng rán。
吴兴老赵蓟丘李,两地清风俱委靡。wú xīng lǎo zhào jì qiū lǐ,liǎng dì qīng fēng jù wěi mí。
古人丹青亦消毁,后学纷纷无乃是。gǔ rén dān qīng yì xiāo huǐ,hòu xué fēn fēn wú nǎi shì。
卫生卓荦志有馀,妙龄声誉驰江湖。wèi shēng zhuó luò zhì yǒu yú,miào líng shēng yù chí jiāng hú。
泛观今昔意未足,直与造化论锱铢。fàn guān jīn xī yì wèi zú,zhí yǔ zào huà lùn zī zhū。
呜呼,安得有绢请君画竹冠,置我长松下,坐看青山白云过。wū hū,ān dé yǒu juàn qǐng jūn huà zhú guān,zhì wǒ zhǎng sōng xià,zuò kàn qīng shān bái yún guò。

五马图

王冕

太仆济济唐衣冠,五马不著黄金鞍。tài pū jì jì táng yī guān,wǔ mǎ bù zhù huáng jīn ān。
饮流系树各有适,未许便作驽骀看。yǐn liú xì shù gè yǒu shì,wèi xǔ biàn zuò nú dài kàn。
鬣■萧萧绿云茸,喷沫长鸣山岳动。liè xiāo xiāo lǜ yún rōng,pēn mò zhǎng míng shān yuè dòng。
世无伯乐肉眼痴,那识渥洼千里种。shì wú bó lè ròu yǎn chī,nà shí wò wā qiān lǐ zhǒng。
官家去年搜骏良,有马尽拘归监坊。guān jiā qù nián sōu jùn liáng,yǒu mǎ jǐn jū guī jiān fāng。
遂令天下气凋丧,驴骡馲?争腾骧。suì lìng tiān xià qì diāo sàng,lǘ luó zhé mò zhēng téng xiāng。
只今康衢无马迹,得见画图差可识。zhǐ jīn kāng qú wú mǎ jì,dé jiàn huà tú chà kě shí。
画图画图奈尔何,抚几为之三叹息。huà tú huà tú nài ěr hé,fǔ jǐ wèi zhī sān tàn xī。

吹箫出峡图

王冕

巅崖峭绝撑碧空,倒挂老松如老龙。diān yá qiào jué chēng bì kōng,dào guà lǎo sōng rú lǎo lóng。
奔流落峡喷白雪,石角险过百丈洪。bēn liú luò xiá pēn bái xuě,shí jiǎo xiǎn guò bǎi zhàng hóng。
我昔放舟从此出,牵柁失势气欲折。wǒ xī fàng zhōu cóng cǐ chū,qiān duò shī shì qì yù zhé。
春风回首三十年,至今认得山头月。chūn fēng huí shǒu sān shí nián,zhì jīn rèn dé shān tóu yuè。
草堂清晨看图画,画里之人闲似我。cǎo táng qīng chén kàn tú huà,huà lǐ zhī rén xián shì wǒ。
波涛汹涌都不知,横箫自向船中坐。bō tāo xiōng yǒng dōu bù zhī,héng xiāo zì xiàng chuán zhōng zuò。
酒壶茶具船上头,江山满眼随处游。jiǔ hú chá jù chuán shàng tóu,jiāng shān mǎn yǎn suí chù yóu。
安得更唤元丹丘,相携共上黄鹤楼。ān dé gèng huàn yuán dān qiū,xiāng xié gòng shàng huáng hè lóu。

关河雪霁图为金陵王与道题

王冕

飞沙幂人风堕帻,老夫倦作关河客。fēi shā mì rén fēng duò zé,lǎo fū juàn zuò guān hé kè。
归来松下结草庐,卧听寒流雪山白。guī lái sōng xià jié cǎo lú,wò tīng hán liú xuě shān bái。
悠悠如此四十年,世情脱略忘间关。yōu yōu rú cǐ sì shí nián,shì qíng tuō lüè wàng jiān guān。
今晨见画忽自省,平地咫尺行山川。jīn chén jiàn huà hū zì shěng,píng dì zhǐ chǐ xíng shān chuān。
鸟道连云出天险,玉树琼林光闪闪。niǎo dào lián yún chū tiān xiǎn,yù shù qióng lín guāng shǎn shǎn。
阴崖绝壑望欲迷,冰花历落风悽惨。yīn yá jué hè wàng yù mí,bīng huā lì luò fēng qī cǎn。
枯槎侧倒银河开,三巴春色随人来。kū chá cè dào yín hé kāi,sān bā chūn sè suí rén lái。
渔翁舟子相笑语,不觉已过洪涛堆。yú wēng zhōu zi xiāng xiào yǔ,bù jué yǐ guò hóng tāo duī。
溪回浦溆石齿齿,溪上人家成草市。xī huí pǔ xù shí chǐ chǐ,xī shàng rén jiā chéng cǎo shì。
长林大谷猿鸟稀,小步蹇驴如冻蚁。zhǎng lín dà gǔ yuán niǎo xī,xiǎo bù jiǎn lǘ rú dòng yǐ。
西望太白日色寒,青天削出蛾眉山。xī wàng tài bái rì sè hán,qīng tiān xuē chū é méi shān。
人生适意随所寓,底须历涉穷跻攀。rén shēng shì yì suí suǒ yù,dǐ xū lì shè qióng jī pān。
明朝揽镜成白首,春色又归江上柳。míng cháo lǎn jìng chéng bái shǒu,chūn sè yòu guī jiāng shàng liǔ。
何如高堂挂此图,浩歌且醉金陵酒。hé rú gāo táng guà cǐ tú,hào gē qiě zuì jīn líng jiǔ。

樊笼雀

王冕

野雀不向山林宿,如何却傍人家屋?山林怕遭罗网围,人家又恐人驱逐。yě què bù xiàng shān lín sù,rú hé què bàng rén jiā wū?shān lín pà zāo luó wǎng wéi,rén jiā yòu kǒng rén qū zhú。
饮啄频惊殊不足,辛苦营巢随养育。yǐn zhuó pín jīng shū bù zú,xīn kǔ yíng cháo suí yǎng yù。
昨日雨狂风拔木,人家屋倒巢亦覆。zuó rì yǔ kuáng fēng bá mù,rén jiā wū dào cháo yì fù。
雄悲雌泣无所施,堕地最苦黄口儿。xióng bēi cí qì wú suǒ shī,duò dì zuì kǔ huáng kǒu ér。
黄口羽湿不会飞,啾啾草底啼渴饥。huáng kǒu yǔ shī bù huì fēi,jiū jiū cǎo dǐ tí kě jī。
雄雌啄哺稍觉长,无故又被樊笼羁。xióng cí zhuó bǔ shāo jué zhǎng,wú gù yòu bèi fán lóng jī。
雄雌劬劬绕笼飞,啄哺不异居巢时,但恨不得身相依。xióng cí qú qú rào lóng fēi,zhuó bǔ bù yì jū cháo shí,dàn hèn bù dé shēn xiāng yī。
我感此情子细推,人之与物初无违。wǒ gǎn cǐ qíng zi xì tuī,rén zhī yǔ wù chū wú wéi。
安得开笼而纵之?ān dé kāi lóng ér zòng zhī?
山林朝市俱无疑。shān lín cháo shì jù wú yí。