古诗词

梅花四首

王冕

朔风撼破处士庐,冻云隔月天模糊。shuò fēng hàn pò chù shì lú,dòng yún gé yuè tiān mó hú。
无名草木混色界,广平心事今何如。wú míng cǎo mù hùn sè jiè,guǎng píng xīn shì jīn hé rú。
梅花荒凉似无主,好春不到江南土。méi huā huāng liáng shì wú zhǔ,hǎo chūn bù dào jiāng nán tǔ。
罗浮山下蘼芜烟,玛瑙坡前荆棘雨。luó fú shān xià mí wú yān,mǎ nǎo pō qián jīng jí yǔ。
相逢可惜年少多,竞赏桃杏夸豪奢。xiāng féng kě xī nián shǎo duō,jìng shǎng táo xìng kuā háo shē。
老夫欲语不忍语,对梅独坐长咨嗟。lǎo fū yù yǔ bù rěn yǔ,duì méi dú zuò zhǎng zī jiē。
昨夜天寒孤月黑,芦叶卷风吹不得。zuó yè tiān hán gū yuè hēi,lú yè juǎn fēng chuī bù dé。
髑髅梦老皮蒙茸,黄沙万里无颜色。dú lóu mèng lǎo pí méng rōng,huáng shā wàn lǐ wú yán sè。
老夫潇洒归岩阿,自锄白雪栽梅花。lǎo fū xiāo sǎ guī yán ā,zì chú bái xuě zāi méi huā。
兴酣拍手长啸歌,不问世上官如麻。xīng hān pāi shǒu zhǎng xiào gē,bù wèn shì shàng guān rú má。
疏枝错落花灿烂,正似推篷溪上看。shū zhī cuò luò huā càn làn,zhèng shì tuī péng xī shàng kàn。
冻痕不剥五更霜,藓色犹存百年干。dòng hén bù bō wǔ gèng shuāng,xiǎn sè yóu cún bǎi nián gàn。
孤山处士诗梦寒,罗浮仙人酒兴阑。gū shān chù shì shī mèng hán,luó fú xiān rén jiǔ xīng lán。
天荒地老行路难,谁传春色来人间?tiān huāng dì lǎo xíng lù nán,shuí chuán chūn sè lái rén jiān?
君不见江南物色今匪昔,大谷长林尽荆棘。jūn bù jiàn jiāng nán wù sè jīn fěi xī,dà gǔ zhǎng lín jǐn jīng jí。
岁寒何处论襟期,坐对云山空叹息。suì hán hé chù lùn jīn qī,zuò duì yún shān kōng tàn xī。
东楼女儿《白苎》歌,西楼美酒唤杏花。dōng lóu nǚ ér bái zhù gē,xī lóu měi jiǔ huàn xìng huā。
纵有高人爱高洁,踏雪谁肯来山家?zòng yǒu gāo rén ài gāo jié,tà xuě shuí kěn lái shān jiā?
老我无能惯清苦,写梅种梅千万树。lǎo wǒ wú néng guàn qīng kǔ,xiě méi zhǒng méi qiān wàn shù。
霜清月白夜更长,每是狂歌不归去。shuāng qīng yuè bái yè gèng zhǎng,měi shì kuáng gē bù guī qù。
只今潦倒霜鬓垂,世情杂杂俱忘机。zhǐ jīn lǎo dào shuāng bìn chuí,shì qíng zá zá jù wàng jī。
读书写字两眼眵,断白搔堕随花飞。dú shū xiě zì liǎng yǎn chī,duàn bái sāo duò suí huā fēi。
转首江南隔尘土,白月流光双鹤舞。zhuǎn shǒu jiāng nán gé chén tǔ,bái yuè liú guāng shuāng hè wǔ。
一声羌管过南楼,铁石心肠亦凄楚。yī shēng qiāng guǎn guò nán lóu,tiě shí xīn cháng yì qī chǔ。
安得唤起陈元龙,长船满载玻瓈红。ān dé huàn qǐ chén yuán lóng,zhǎng chuán mǎn zài bō lí hóng。
浩歌拍拍随春风,大醉惊倒江南翁。hào gē pāi pāi suí chūn fēng,dà zuì jīng dào jiāng nán wēng。
王冕

王冕

元代诗人、文学家、书法家、画家王冕,字元章,号煮石山农,浙江诸暨人。出身农家。幼年丧父,在秦家放牛,每天利用放牛的时间画荷花,晚至寺院长明灯下读书,学识深邃,能诗,青团墨梅。隐居九里山,以卖画为生。画梅以胭脂作梅花骨体,或花密枝繁,别具风格,亦善写竹石。兼能刻印,用花乳石作印材,相传是他始创。著有《竹斋集》《墨梅图题诗》等。 王冕的作品>>

猜您喜欢

吴姬曲六首

王冕

吴姬来,香风未动游尘开。wú jī lái,xiāng fēng wèi dòng yóu chén kāi。
勾玉迟迟锦云重,百花掩媚春徘徊。gōu yù chí chí jǐn yún zhòng,bǎi huā yǎn mèi chūn pái huái。
王孙公子金无限,为君一笑成飞埃。wáng sūn gōng zi jīn wú xiàn,wèi jūn yī xiào chéng fēi āi。
成飞埃,珊瑚顷刻生莓苔。chéng fēi āi,shān hú qǐng kè shēng méi tái。

吴姬曲六首

王冕

吴姬歌,歌声未转欢情多。wú jī gē,gē shēng wèi zhuǎn huān qíng duō。
飘然一曲入云去,檐前谁敢呼琵琶?piāo rán yī qū rù yún qù,yán qián shuí gǎn hū pí pá?
珍羞如山酒如海,余声袭人无奈何。zhēn xiū rú shān jiǔ rú hǎi,yú shēng xí rén wú nài hé。
无奈何,门外春风题柳花。wú nài hé,mén wài chūn fēng tí liǔ huā。

吴姬曲六首

王冕

吴姬舞,翠袖凌云步轻举。wú jī wǔ,cuì xiù líng yún bù qīng jǔ。
笑回不觅锦缠头,四坐金钱落如雨。xiào huí bù mì jǐn chán tóu,sì zuò jīn qián luò rú yǔ。
云烟转首无定期,紫燕黄鹂对人语。yún yān zhuǎn shǒu wú dìng qī,zǐ yàn huáng lí duì rén yǔ。
对人语,明年春风谁是主?duì rén yǔ,míng nián chūn fēng shuí shì zhǔ?

吴姬曲六首

王冕

吴姬醉,对面接花作娇态。wú jī zuì,duì miàn jiē huā zuò jiāo tài。
腰柔颈软未成眠,斜倚东风说憔悴。yāo róu jǐng ruǎn wèi chéng mián,xié yǐ dōng fēng shuō qiáo cuì。
坐中狂客不胜情,笑拍香肩呼小妹。zuò zhōng kuáng kè bù shèng qíng,xiào pāi xiāng jiān hū xiǎo mèi。
呼小妹,明日园林树如盖。hū xiǎo mèi,míng rì yuán lín shù rú gài。

吴姬曲六首

王冕

吴姬归,湖风吹冷日色微。wú jī guī,hú fēng chuī lěng rì sè wēi。
满船筝鼓不敢动,隔林恐搅残花飞。mǎn chuán zhēng gǔ bù gǎn dòng,gé lín kǒng jiǎo cán huā fēi。
涌金门外马如练,银灯照水红辉辉。yǒng jīn mén wài mǎ rú liàn,yín dēng zhào shuǐ hóng huī huī。
红辉辉,吴姬上马罗绮围。hóng huī huī,wú jī shàng mǎ luó qǐ wéi。

饭牛图

王冕

君不见百里奚饭牛而牛肥,胸中经纬无人知;又不见老宁戚时不时兮长叹息。jūn bù jiàn bǎi lǐ xī fàn niú ér niú féi,xiōng zhōng jīng wěi wú rén zhī;yòu bù jiàn lǎo níng qī shí bù shí xī zhǎng tàn xī。
偶尔君臣称际会,伯道相高非盛德。ǒu ěr jūn chén chēng jì huì,bó dào xiāng gāo fēi shèng dé。
何如牧儿原野间?hé rú mù ér yuán yě jiān?
埋名隐姓闲盘桓。mái míng yǐn xìng xián pán huán。
清晨骑牛唱歌出,日暮骑牛唱歌还。qīng chén qí niú chàng gē chū,rì mù qí niú chàng gē hái。
随时力作了人事,岂以世故无相干?也不知长安尘土暗天地,也不知沧海风黑波澜翻。suí shí lì zuò le rén shì,qǐ yǐ shì gù wú xiāng gàn?yě bù zhī zhǎng ān chén tǔ àn tiān dì,yě bù zhī cāng hǎi fēng hēi bō lán fān。
三峡之险彼自险,蜀道之难彼自难。sān xiá zhī xiǎn bǐ zì xiǎn,shǔ dào zhī nán bǐ zì nán。
富贵无所惑,贫贱得自安。fù guì wú suǒ huò,pín jiàn dé zì ān。
但愿岁年丰,草满牛可餐。dàn yuàn suì nián fēng,cǎo mǎn niú kě cān。
青山绿水足行乐,吟风啸月无机关,不问世上骑马官。qīng shān lǜ shuǐ zú xíng lè,yín fēng xiào yuè wú jī guān,bù wèn shì shàng qí mǎ guān。

盘车图

王冕

忆昔常过居庸关,关中流水声潺潺。yì xī cháng guò jū yōng guān,guān zhōng liú shuǐ shēng chán chán。
雪花飞寒大如席,白色粲烂西南山。xuě huā fēi hán dà rú xí,bái sè càn làn xī nán shān。
山家野店隐烟雾,水榭云楼有幽趣。shān jiā yě diàn yǐn yān wù,shuǐ xiè yún lóu yǒu yōu qù。
汉家封侯已消磨,秦时长城作行路。hàn jiā fēng hóu yǐ xiāo mó,qín shí zhǎng chéng zuò xíng lù。
天险不设南北通,风俗一混归鸿蒙。tiān xiǎn bù shè nán běi tōng,fēng sú yī hùn guī hóng méng。
今人不解古时事,使我感慨心忡忡。jīn rén bù jiě gǔ shí shì,shǐ wǒ gǎn kǎi xīn chōng chōng。
滦水城头无苜蓿,马驴尽食江南粟。luán shuǐ chéng tóu wú mù xu,mǎ lǘ jǐn shí jiāng nán sù。
八月九月朔风高,更有饥鹰啄人肉。bā yuè jiǔ yuè shuò fēng gāo,gèng yǒu jī yīng zhuó rén ròu。
太平时节无烽尘,金舆玉辇从时巡。tài píng shí jié wú fēng chén,jīn yú yù niǎn cóng shí xún。
关南关北草色新,四海贡赋来相亲。guān nán guān běi cǎo sè xīn,sì hǎi gòng fù lái xiāng qīn。
大车连属小车侣,雪地冰天无险阻。dà chē lián shǔ xiǎo chē lǚ,xuě dì bīng tiān wú xiǎn zǔ。
玉帛谷粟取不穷,诛求那信人民苦。yù bó gǔ sù qǔ bù qióng,zhū qiú nà xìn rén mín kǔ。
书生潦倒家无储,凄凉忽见盘车图。shū shēng lǎo dào jiā wú chǔ,qī liáng hū jiàn pán chē tú。
侧身怅望长嗟吁,天子亦念东南隅。cè shēn chàng wàng zhǎng jiē xū,tiān zi yì niàn dōng nán yú。

庐陵

王冕

庐陵曾记画锦堂,黼黻韩魏开忠良。lú líng céng jì huà jǐn táng,fǔ fú hán wèi kāi zhōng liáng。
文章足以照千古,富贵岂止荣一乡?wén zhāng zú yǐ zhào qiān gǔ,fù guì qǐ zhǐ róng yī xiāng?
寿张新得河东记,中陶乃是安阳裔。shòu zhāng xīn dé hé dōng jì,zhōng táo nǎi shì ān yáng yì。
知几不独见井泉,自是胸中有天地。zhī jǐ bù dú jiàn jǐng quán,zì shì xiōng zhōng yǒu tiān dì。
春风入帘春雨收,下堂不受黄河流。chūn fēng rù lián chūn yǔ shōu,xià táng bù shòu huáng hé liú。
彩衣诸郎舞新好,奉恩归拜髯参谋。cǎi yī zhū láng wǔ xīn hǎo,fèng ēn guī bài rán cān móu。
衣冠文物能潇洒,不羡老裴居绿野。yī guān wén wù néng xiāo sǎ,bù xiàn lǎo péi jū lǜ yě。
山中自有宰相家,休问桃源种桃者。shān zhōng zì yǒu zǎi xiāng jiā,xiū wèn táo yuán zhǒng táo zhě。

徙马叹

王冕

君不见秦皇二世治天下,赵高妄指鹿为马。jūn bù jiàn qín huáng èr shì zhì tiān xià,zhào gāo wàng zhǐ lù wèi mǎ。
遂令众口毁权奇,异兽须臾满高价。suì lìng zhòng kǒu huǐ quán qí,yì shòu xū yú mǎn gāo jià。
东亭牡骡十万钱,西城牝驴数百千。dōng tíng mǔ luó shí wàn qián,xī chéng pìn lǘ shù bǎi qiān。
駏驴馲?入奇远,犁韂贾勇穹庐前。jù lǘ zhé mò rù qí yuǎn,lí chàn jiǎ yǒng qióng lú qián。
三十六郡五百万,一旦惊风堕涂炭。sān shí liù jùn wǔ bǎi wàn,yī dàn jīng fēng duò tú tàn。
天闲云散雨声寒,峻骨垒垒秋草烂。tiān xián yún sàn yǔ shēng hán,jùn gǔ lěi lěi qiū cǎo làn。
毳衣健儿牵狗车,皮冒女郎随橐驼。cuì yī jiàn ér qiān gǒu chē,pí mào nǚ láng suí tuó tuó。
将军怒斩白鼻驹,丞相唾遂狮子花。jiāng jūn nù zhǎn bái bí jū,chéng xiāng tuò suì shī zi huā。
独留款段在君侧,锦韂金鞍青玉勒。dú liú kuǎn duàn zài jūn cè,jǐn chàn jīn ān qīng yù lēi。
喷臊撼动赤墀风,太仆御官愁失色。pēn sāo hàn dòng chì chí fēng,tài pū yù guān chóu shī sè。
痛怜物产不偶时,龙媒灭没其谁知?况无古王同尔驰,相逢徒作穷途悲。tòng lián wù chǎn bù ǒu shí,lóng méi miè méi qí shuí zhī?kuàng wú gǔ wáng tóng ěr chí,xiāng féng tú zuò qióng tú bēi。
吾闻天马出西极,霜蹄蹴踏飞霹雳。wú wén tiān mǎ chū xī jí,shuāng tí cù tà fēi pī lì。
当年堆壁不敢沽,岂料于今供啖食?dāng nián duī bì bù gǎn gū,qǐ liào yú jīn gōng dàn shí?
庖羲已矣古道芜,何时重见荣河图?孙阳已作饭牛客,非子去随牧羝奴。páo xī yǐ yǐ gǔ dào wú,hé shí zhòng jiàn róng hé tú?sūn yáng yǐ zuò fàn niú kè,fēi zi qù suí mù dī nú。
呜呼,不独马之委,天下奇材亦如是。wū hū,bù dú mǎ zhī wěi,tiān xià qí cái yì rú shì。

盆中树

王冕

橐驼已矣树多病,后世谁能谕官政?盘根银节入盆盂,岂伊妡生之本性?tuó tuó yǐ yǐ shù duō bìng,hòu shì shuí néng yù guān zhèng?pán gēn yín jié rù pén yú,qǐ yī xīn shēng zhī běn xìng?
童童结盖拥绿云,皮肤转卷生虫纹。tóng tóng jié gài yōng lǜ yún,pí fū zhuǎn juǎn shēng chóng wén。
幽人重之如重宝,置诸座右同佳宾。yōu rén zhòng zhī rú zhòng bǎo,zhì zhū zuò yòu tóng jiā bīn。
时时玩赏勤拂试,要做人前好颜色。shí shí wán shǎng qín fú shì,yào zuò rén qián hǎo yán sè。
自怜无路接春风,惭愧荆榛得甘泽。zì lián wú lù jiē chūn fēng,cán kuì jīng zhēn dé gān zé。
人言此树受恩爱,我独悲之受其害。rén yán cǐ shù shòu ēn ài,wǒ dú bēi zhī shòu qí hài。
既无所资无所求,何故矫为阿媚态?jì wú suǒ zī wú suǒ qiú,hé gù jiǎo wèi ā mèi tài?
嗟哉木命既有亏,其所玩者何为奇?君不见石家珊瑚高且贵,今日根株在何地?jiē zāi mù mìng jì yǒu kuī,qí suǒ wán zhě hé wèi qí?jūn bù jiàn shí jiā shān hú gāo qiě guì,jīn rì gēn zhū zài hé dì?
又不见李家花木比异珍,于今野草秋烟昏。yòu bù jiàn lǐ jiā huā mù bǐ yì zhēn,yú jīn yě cǎo qiū yān hūn。
姚黄魏紫夸艳美,看到子孙能有几?yáo huáng wèi zǐ kuā yàn měi,kàn dào zi sūn néng yǒu jǐ?
人生所重重有德,耳目之娱何足齿?我知万物各有缘,胡不听之于自然?rén shēng suǒ zhòng zhòng yǒu dé,ěr mù zhī yú hé zú chǐ?wǒ zhī wàn wù gè yǒu yuán,hú bù tīng zhī yú zì rán?
平原太谷土无限,樗栎能与天齐年。píng yuán tài gǔ tǔ wú xiàn,chū lì néng yǔ tiān qí nián。
此树那宜此中种,器小安能成大用?cǐ shù nà yí cǐ zhōng zhǒng,qì xiǎo ān néng chéng dà yòng?
愿君移向长林间,他日将来作梁栋。yuàn jūn yí xiàng zhǎng lín jiān,tā rì jiāng lái zuò liáng dòng。

幽兰咏

王冕

光风吹香洗游尘,兰花隐芳莸笑人。guāng fēng chuī xiāng xǐ yóu chén,lán huā yǐn fāng yóu xiào rén。
翠露沉沉玉环冷,忘言坐视空山春。cuì lù chén chén yù huán lěng,wàng yán zuò shì kōng shān chūn。
几回清梦度荆楚,欲问三闾杳无所。jǐ huí qīng mèng dù jīng chǔ,yù wèn sān lǘ yǎo wú suǒ。
空将幽意寄离骚,暮云凄堕湘皋雨。kōng jiāng yōu yì jì lí sāo,mù yún qī duò xiāng gāo yǔ。
古怀潇洒千馀年,忠义漫作虚语传。gǔ huái xiāo sǎ qiān yú nián,zhōng yì màn zuò xū yǔ chuán。
人间蜂蝶何翩翩?抚卷对花空自怜。rén jiān fēng dié hé piān piān?fǔ juǎn duì huā kōng zì lián。

宣和殿画驴图

王冕

海波激撞日月动,琼楼玉宇红云拥。hǎi bō jī zhuàng rì yuè dòng,qióng lóu yù yǔ hóng yún yōng。
忠良不顾社稷摇,圣明忘却山河重。zhōng liáng bù gù shè jì yáo,shèng míng wàng què shān hé zhòng。
太平将军倦戍边,春风四海且上元。tài píng jiāng jūn juàn shù biān,chūn fēng sì hǎi qiě shàng yuán。
宣和殿上如市廛,黔驴直到君王前。xuān hé diàn shàng rú shì chán,qián lǘ zhí dào jūn wáng qián。
黔驴之技止于是,君王用意徒为尔。qián lǘ zhī jì zhǐ yú shì,jūn wáng yòng yì tú wèi ěr。
转头朔漠边尘围,騕袅骅骝尽羞死。zhuǎn tóu shuò mò biān chén wéi,yǎo niǎo huá liú jǐn xiū sǐ。
寒冰朔雪徒步趋,当时客梦知何如?hán bīng shuò xuě tú bù qū,dāng shí kè mèng zhī hé rú?
二百年后看图画,令人感恻长嗟吁。èr bǎi nián hòu kàn tú huà,lìng rén gǎn cè zhǎng jiē xū。

兰亭

王冕

东晋风流安在哉,烟岚漠漠山崔嵬。dōng jìn fēng liú ān zài zāi,yān lán mò mò shān cuī wéi。
衰兰无苗土花盛,长松落雪孤猿哀。shuāi lán wú miáo tǔ huā shèng,zhǎng sōng luò xuě gū yuán āi。
满地红阳似无主,春风不独黄鹂语。mǎn dì hóng yáng shì wú zhǔ,chūn fēng bù dú huáng lí yǔ。
当时诸子已寂寥,真本《兰亭》在何许?攲檐老树缘女萝,崩崖断壁青相磨。dāng shí zhū zi yǐ jì liáo,zhēn běn lán tíng zài hé xǔ?qī yán lǎo shù yuán nǚ luó,bēng yá duàn bì qīng xiāng mó。
旧时觞咏行乐地,今朝鱼鼓瞿昙家。jiù shí shāng yǒng xíng lè dì,jīn cháo yú gǔ qú tán jiā。
荒林昼静响啄木,流水潺潺绕山曲。huāng lín zhòu jìng xiǎng zhuó mù,liú shuǐ chán chán rào shān qū。
游人不来芳草多,习习馀风度空谷。yóu rén bù lái fāng cǎo duō,xí xí yú fēng dù kōng gǔ。
去年载酒诵古诗,今年拄杖读古碑。qù nián zài jiǔ sòng gǔ shī,jīn nián zhǔ zhàng dú gǔ bēi。
年年慷慨入清梦,何事俯仰成伤悲。nián nián kāng kǎi rù qīng mèng,hé shì fǔ yǎng chéng shāng bēi。
故人不见天地老,千古溪山为谁好?gù rén bù jiàn tiān dì lǎo,qiān gǔ xī shān wèi shuí hǎo?
空亭回首独凄凉,山月无痕修竹少。kōng tíng huí shǒu dú qī liáng,shān yuè wú hén xiū zhú shǎo。

有感吟

王冕

昨宵风雨多,新愁乱无数。zuó xiāo fēng yǔ duō,xīn chóu luàn wú shù。
洛阳城西富贵家,旧时台榭今何处?luò yáng chéng xī fù guì jiā,jiù shí tái xiè jīn hé chù?
枯藤古树栖老乌,败垣荒草藏狐兔。kū téng gǔ shù qī lǎo wū,bài yuán huāng cǎo cáng hú tù。
好花不见春风开,落花尽逐春风去。hǎo huā bù jiàn chūn fēng kāi,luò huā jǐn zhú chūn fēng qù。
游子意何如?荡子情何诉?但见金谷流,映带邮亭路。yóu zi yì hé rú?dàng zi qíng hé sù?dàn jiàn jīn gǔ liú,yìng dài yóu tíng lù。
三月四月杜鹃啼,往来客旅心凄迷。sān yuè sì yuè dù juān tí,wǎng lái kè lǚ xīn qī mí。
落日淡,孤云低。luò rì dàn,gū yún dī。
不如买取数斗酒,浩饮长歌高拍手。bù rú mǎi qǔ shù dòu jiǔ,hào yǐn zhǎng gē gāo pāi shǒu。
一醉之后吾何有?世事纷纷付刍狗。yī zuì zhī hòu wú hé yǒu?shì shì fēn fēn fù chú gǒu。

题墨梅图

王冕

朔风吹寒冰作垒,梅花枝上春如海。shuò fēng chuī hán bīng zuò lěi,méi huā zhī shàng chūn rú hǎi。
清香散作天下春,草木无名藉光彩。qīng xiāng sàn zuò tiān xià chūn,cǎo mù wú míng jí guāng cǎi。
长林大谷月色新,枝南枝北清无尘。zhǎng lín dà gǔ yuè sè xīn,zhī nán zhī běi qīng wú chén。
广平心事谁与论,徒以铁石磨乾坤。guǎng píng xīn shì shuí yǔ lùn,tú yǐ tiě shí mó qián kūn。
岁晚燕山云渺渺,居庸古北无人到。suì wǎn yàn shān yún miǎo miǎo,jū yōng gǔ běi wú rén dào。
白草黄沙羊马群,琼楼玉殿烟花绕。bái cǎo huáng shā yáng mǎ qún,qióng lóu yù diàn yān huā rào。
凡桃俗李争芬芳,只有老梅心自常。fán táo sú lǐ zhēng fēn fāng,zhǐ yǒu lǎo méi xīn zì cháng。
贞姿灿灿眩冰玉,正色凛凛欺风霜。zhēn zī càn càn xuàn bīng yù,zhèng sè lǐn lǐn qī fēng shuāng。
转身西泠隔烟雾,欲问逋仙杳无所。zhuǎn shēn xī líng gé yān wù,yù wèn bū xiān yǎo wú suǒ。
夜深湖上酒船归,长啸一声双鹤舞。yè shēn hú shàng jiǔ chuán guī,zhǎng xiào yī shēng shuāng hè wǔ。