古诗词

五十自讼示同志

吴景奎

嗟我行年今五十,鬓毛半染秋霜白。jiē wǒ xíng nián jīn wǔ shí,bìn máo bàn rǎn qiū shuāng bái。
方知四十九年非,追数生平竟何益。fāng zhī sì shí jiǔ nián fēi,zhuī shù shēng píng jìng hé yì。
少年懒惰废经史,明时进取无谋画。shǎo nián lǎn duò fèi jīng shǐ,míng shí jìn qǔ wú móu huà。
临财不解竞锥刀,饱食安知勤稼穑。lín cái bù jiě jìng zhuī dāo,bǎo shí ān zhī qín jià sè。
故园已荒松菊径,索居却占渔樵席。gù yuán yǐ huāng sōng jú jìng,suǒ jū què zhàn yú qiáo xí。
陆沉井里等樗散,宾饯羲娥驶驹隙。lù chén jǐng lǐ děng chū sàn,bīn jiàn xī é shǐ jū xì。
齿牙摇落筋力疲,两目生花眩朱碧。chǐ yá yáo luò jīn lì pí,liǎng mù shēng huā xuàn zhū bì。
母年七帙馀四龄,饮食康强喜愉怿。mǔ nián qī zhì yú sì líng,yǐn shí kāng qiáng xǐ yú yì。
大儿无成小儿幼,有弟相望念离隔。dà ér wú chéng xiǎo ér yòu,yǒu dì xiāng wàng niàn lí gé。
弱孙绕膝不识愁,弄笔摊书恣狼藉。ruò sūn rào xī bù shí chóu,nòng bǐ tān shū zì láng jí。
不如意事十八九,俯仰兴怀百忧积。bù rú yì shì shí bā jiǔ,fǔ yǎng xīng huái bǎi yōu jī。
敢随佻巧人共嗤,自信修姱心不易。gǎn suí tiāo qiǎo rén gòng chī,zì xìn xiū kuā xīn bù yì。
使予浸假嗜酣酗,好勇斗狠从博弈。shǐ yǔ jìn jiǎ shì hān xù,hǎo yǒng dòu hěn cóng bó yì。
岂如用拙乐贱贫,清苦宁辞食冰蘖。qǐ rú yòng zhuō lè jiàn pín,qīng kǔ níng cí shí bīng niè。
牛衣不暖泣中夜,犊鼻凄凉徒四壁。niú yī bù nuǎn qì zhōng yè,dú bí qī liáng tú sì bì。
丈夫未遇亦如此,顾我何为叹纬繣。zhàng fū wèi yù yì rú cǐ,gù wǒ hé wèi tàn wěi huà。
已将穷达付天公,啸歌起视沧溟窄。yǐ jiāng qióng dá fù tiān gōng,xiào gē qǐ shì cāng míng zhǎi。
方今忽忽岁遒尽,黄落山林见松柏。fāng jīn hū hū suì qiú jǐn,huáng luò shān lín jiàn sōng bǎi。
揆余初度安足论,母恩未报嗟穷厄。kuí yú chū dù ān zú lùn,mǔ ēn wèi bào jiē qióng è。
醉来聊以写我忧,返锁衡门谢宾客。zuì lái liáo yǐ xiě wǒ yōu,fǎn suǒ héng mén xiè bīn kè。

吴景奎

元婺州兰溪人,字文可。七岁力学如成人,年十三为乡正。刘贞为浙东宪府掾,辟为从事,后荐署兴化路儒学录,以母老辞不就。博学,尤善为诗,词句清丽,有唐人风。有《药房樵唱》。 吴景奎的作品>>

猜您喜欢

春日杂咏绝句二首

吴景奎

野人居处绝纷哗,芳楥疏篱八九家。yě rén jū chù jué fēn huā,fāng xuàn shū lí bā jiǔ jiā。
昨夜山中风雨急,晓来门巷扫桐花。zuó yè shān zhōng fēng yǔ jí,xiǎo lái mén xiàng sǎo tóng huā。

夜雪

吴景奎

天低野阔冻云同,脉脉绥绥向晚空。tiān dī yě kuò dòng yún tóng,mài mài suí suí xiàng wǎn kōng。
窗影渐明疑近晓,竹声频折怪无风。chuāng yǐng jiàn míng yí jìn xiǎo,zhú shēng pín zhé guài wú fēng。

戏简江君逸清明日移家

吴景奎

曲巷垂杨映杏花,清明时节客移家。qū xiàng chuí yáng yìng xìng huā,qīng míng shí jié kè yí jiā。
白头老子风流甚,自与文君驾小车。bái tóu lǎo zi fēng liú shén,zì yǔ wén jūn jià xiǎo chē。

代呻吟绝句二首

吴景奎

茅屋蛛丝日日新,乱黏须发惹衣巾。máo wū zhū sī rì rì xīn,luàn nián xū fā rě yī jīn。
障空错综添经纬,不遣飞虫打著人。zhàng kōng cuò zōng tiān jīng wěi,bù qiǎn fēi chóng dǎ zhù rén。

代呻吟绝句二首

吴景奎

芦花方褥竹方床,葛帐含风薤簟凉。lú huā fāng rù zhú fāng chuáng,gé zhàng hán fēng xiè diàn liáng。
夜半起来山月白,满天清露洒衣裳。yè bàn qǐ lái shān yuè bái,mǎn tiān qīng lù sǎ yī shang。

偶成

吴景奎

挟才胜德世所薄,宁我负人天可欺。xié cái shèng dé shì suǒ báo,níng wǒ fù rén tiān kě qī。
士之言行苟如此,圣经贤传将奚为。shì zhī yán xíng gǒu rú cǐ,shèng jīng xián chuán jiāng xī wèi。

龙飞亭

吴景奎

谢公墩下万松围,上有华亭压翠微。xiè gōng dūn xià wàn sōng wéi,shàng yǒu huá tíng yā cuì wēi。
五色流苏悬玉座,先皇曾引六龙飞。wǔ sè liú sū xuán yù zuò,xiān huáng céng yǐn liù lóng fēi。

赤松杂咏六首其二小桃源

吴景奎

涧户沈沈锁翠烟,落花流水自年年。jiàn hù shěn shěn suǒ cuì yān,luò huā liú shuǐ zì nián nián。
种桃道士多风致,疑是天台采药仙。zhǒng táo dào shì duō fēng zhì,yí shì tiān tái cǎi yào xiān。

赤松杂咏六首其二小桃源

吴景奎

绕阁长松百尺高,轻花细细落云梢。rào gé zhǎng sōng bǎi chǐ gāo,qīng huā xì xì luò yún shāo。
羽人和露飧金粉,不用嵩山道士教。yǔ rén hé lù sūn jīn fěn,bù yòng sōng shān dào shì jiào。

登碧云苍雪楼有感

吴景奎

先人旧宅倚崇阿,独上高楼自浩歌。xiān rén jiù zhái yǐ chóng ā,dú shàng gāo lóu zì hào gē。
一度归来一愁绝,暮年身世竟如何。yī dù guī lái yī chóu jué,mù nián shēn shì jìng rú hé。

送黄鍊师绝句二首

吴景奎

闻说榖城黄道士,素华台上见留侯。wén shuō gǔ chéng huáng dào shì,sù huá tái shàng jiàn liú hóu。
苍龙点得双睛了,骑绕仙人十二楼。cāng lóng diǎn dé shuāng jīng le,qí rào xiān rén shí èr lóu。

送黄鍊师绝句二首

吴景奎

葛洪井畔炼丹成,手把芙蓉礼太清。gé hóng jǐng pàn liàn dān chéng,shǒu bǎ fú róng lǐ tài qīng。
更觅缑山王子晋,碧桃花下听吹笙。gèng mì gōu shān wáng zi jìn,bì táo huā xià tīng chuī shēng。

题小景

吴景奎

清江碧嶂白云飞,红树斜阳独鸟归。qīng jiāng bì zhàng bái yún fēi,hóng shù xié yáng dú niǎo guī。
我画有声描不得,西风分付采元晖。wǒ huà yǒu shēng miáo bù dé,xī fēng fēn fù cǎi yuán huī。

春日杂咏绝句三首其二

吴景奎

草木欣欣亦向荣,檐牙燕雀半生成。cǎo mù xīn xīn yì xiàng róng,yán yá yàn què bàn shēng chéng。
落花不扫柴门掩,自喜幽居见物情。luò huā bù sǎo chái mén yǎn,zì xǐ yōu jū jiàn wù qíng。

寄江贯之

吴景奎

素业年来付子孙,乾坤著此一闲身。sù yè nián lái fù zi sūn,qián kūn zhù cǐ yī xián shēn。
遥知独酌西窗下,曾倚东风念远人。yáo zhī dú zhuó xī chuāng xià,céng yǐ dōng fēng niàn yuǎn rén。