古诗词

五十自讼示同志

吴景奎

嗟我行年今五十,鬓毛半染秋霜白。jiē wǒ xíng nián jīn wǔ shí,bìn máo bàn rǎn qiū shuāng bái。
方知四十九年非,追数生平竟何益。fāng zhī sì shí jiǔ nián fēi,zhuī shù shēng píng jìng hé yì。
少年懒惰废经史,明时进取无谋画。shǎo nián lǎn duò fèi jīng shǐ,míng shí jìn qǔ wú móu huà。
临财不解竞锥刀,饱食安知勤稼穑。lín cái bù jiě jìng zhuī dāo,bǎo shí ān zhī qín jià sè。
故园已荒松菊径,索居却占渔樵席。gù yuán yǐ huāng sōng jú jìng,suǒ jū què zhàn yú qiáo xí。
陆沉井里等樗散,宾饯羲娥驶驹隙。lù chén jǐng lǐ děng chū sàn,bīn jiàn xī é shǐ jū xì。
齿牙摇落筋力疲,两目生花眩朱碧。chǐ yá yáo luò jīn lì pí,liǎng mù shēng huā xuàn zhū bì。
母年七帙馀四龄,饮食康强喜愉怿。mǔ nián qī zhì yú sì líng,yǐn shí kāng qiáng xǐ yú yì。
大儿无成小儿幼,有弟相望念离隔。dà ér wú chéng xiǎo ér yòu,yǒu dì xiāng wàng niàn lí gé。
弱孙绕膝不识愁,弄笔摊书恣狼藉。ruò sūn rào xī bù shí chóu,nòng bǐ tān shū zì láng jí。
不如意事十八九,俯仰兴怀百忧积。bù rú yì shì shí bā jiǔ,fǔ yǎng xīng huái bǎi yōu jī。
敢随佻巧人共嗤,自信修姱心不易。gǎn suí tiāo qiǎo rén gòng chī,zì xìn xiū kuā xīn bù yì。
使予浸假嗜酣酗,好勇斗狠从博弈。shǐ yǔ jìn jiǎ shì hān xù,hǎo yǒng dòu hěn cóng bó yì。
岂如用拙乐贱贫,清苦宁辞食冰蘖。qǐ rú yòng zhuō lè jiàn pín,qīng kǔ níng cí shí bīng niè。
牛衣不暖泣中夜,犊鼻凄凉徒四壁。niú yī bù nuǎn qì zhōng yè,dú bí qī liáng tú sì bì。
丈夫未遇亦如此,顾我何为叹纬繣。zhàng fū wèi yù yì rú cǐ,gù wǒ hé wèi tàn wěi huà。
已将穷达付天公,啸歌起视沧溟窄。yǐ jiāng qióng dá fù tiān gōng,xiào gē qǐ shì cāng míng zhǎi。
方今忽忽岁遒尽,黄落山林见松柏。fāng jīn hū hū suì qiú jǐn,huáng luò shān lín jiàn sōng bǎi。
揆余初度安足论,母恩未报嗟穷厄。kuí yú chū dù ān zú lùn,mǔ ēn wèi bào jiē qióng è。
醉来聊以写我忧,返锁衡门谢宾客。zuì lái liáo yǐ xiě wǒ yōu,fǎn suǒ héng mén xiè bīn kè。

吴景奎

元婺州兰溪人,字文可。七岁力学如成人,年十三为乡正。刘贞为浙东宪府掾,辟为从事,后荐署兴化路儒学录,以母老辞不就。博学,尤善为诗,词句清丽,有唐人风。有《药房樵唱》。 吴景奎的作品>>

猜您喜欢

题鲜于伯机书桃源诗

吴景奎

流水桃花驻客车,青松白石二仙居。liú shuǐ táo huā zhù kè chē,qīng sōng bái shí èr xiān jū。
鹅群不待崇虚致,茧纸争求困学书。é qún bù dài chóng xū zhì,jiǎn zhǐ zhēng qiú kùn xué shū。
丹灶云开光掩冉,琼林月上影扶疏。dān zào yún kāi guāng yǎn rǎn,qióng lín yuè shàng yǐng fú shū。
旧题满壁多风雨,欲卷跳龙上太虚。jiù tí mǎn bì duō fēng yǔ,yù juǎn tiào lóng shàng tài xū。

寄吴孟思

吴景奎

我忆钱唐吴孟思,三年不见近何如。wǒ yì qián táng wú mèng sī,sān nián bù jiàn jìn hé rú。
半生白眼看俗士,一代清名工籀书。bàn shēng bái yǎn kàn sú shì,yī dài qīng míng gōng zhòu shū。
江上风尘何澒洞,天边鸿雁亦萧疏。jiāng shàng fēng chén hé hòng dòng,tiān biān hóng yàn yì xiāo shū。
多君早结筹山屋,自树衡茅赋卜居。duō jūn zǎo jié chóu shān wū,zì shù héng máo fù bo jū。

送人北归

吴景奎

相逢衮衮别匆匆,酒沃离肠盏易空。xiāng féng gǔn gǔn bié cōng cōng,jiǔ wò lí cháng zhǎn yì kōng。
急管繁弦悲落日,短衣疋马又西风。jí guǎn fán xián bēi luò rì,duǎn yī pǐ mǎ yòu xī fēng。
关河千里频回首,烽火三年叹转蓬。guān hé qiān lǐ pín huí shǒu,fēng huǒ sān nián tàn zhuǎn péng。
此去应须各强健,有书长寄北来鸿。cǐ qù yīng xū gè qiáng jiàn,yǒu shū zhǎng jì běi lái hóng。

寄徐景傅

吴景奎

我识徐公百不忧,也应怜我赋登楼。wǒ shí xú gōng bǎi bù yōu,yě yīng lián wǒ fù dēng lóu。
故人动是三年别,独客还惊一雁秋。gù rén dòng shì sān nián bié,dú kè hái jīng yī yàn qiū。
旧雨凄凉烟水阔,停云晻霭夕阳愁。jiù yǔ qī liáng yān shuǐ kuò,tíng yún àn ǎi xī yáng chóu。
吟边若问湖山兴,翠影红香袭彩舟。yín biān ruò wèn hú shān xīng,cuì yǐng hóng xiāng xí cǎi zhōu。

寄题卫立本具庆堂

吴景奎

日永南陵栋宇深,涿河绕屋树阴阴。rì yǒng nán líng dòng yǔ shēn,zhuō hé rào wū shù yīn yīn。
二仪覆焘生成德,百岁期颐孝友心。èr yí fù dào shēng chéng dé,bǎi suì qī yí xiào yǒu xīn。
戏彩自供堂上水,击鲜无藉橐中金。xì cǎi zì gōng táng shàng shuǐ,jī xiān wú jí tuó zhōng jīn。
汉家旧赐麟符在,奕叶蝉联直到今。hàn jiā jiù cì lín fú zài,yì yè chán lián zhí dào jīn。

风雨途中遇罗主簿杖履归北山

吴景奎

花县哦松赋式微,杖藜风雨返郊扉。huā xiàn ó sōng fù shì wēi,zhàng lí fēng yǔ fǎn jiāo fēi。
不将轩冕矜闾里,只似山林一布衣。bù jiāng xuān miǎn jīn lǘ lǐ,zhǐ shì shān lín yī bù yī。
陈梁未觉乌巾垫,儋耳何妨木屐归。chén liáng wèi jué wū jīn diàn,dān ěr hé fáng mù jī guī。
旷士古来同一致,先生无意在轻肥。kuàng shì gǔ lái tóng yī zhì,xiān shēng wú yì zài qīng féi。

次韵答友人

吴景奎

山泽癯儒岂列仙,丹梯万丈莫攀缘。shān zé qú rú qǐ liè xiān,dān tī wàn zhàng mò pān yuán。
垂弧不记逢初度,载酒何烦颂大年。chuí hú bù jì féng chū dù,zài jiǔ hé fán sòng dà nián。
花甲历周辛夘岁,玄枵日在女星躔。huā jiǎ lì zhōu xīn mǎo suì,xuán xiāo rì zài nǚ xīng chán。
此生自断君休问,消息盈虚总付天。cǐ shēng zì duàn jūn xiū wèn,xiāo xī yíng xū zǒng fù tiān。

辛夘冬

吴景奎

至正青龙在辛夘,三冬民物跻春台。zhì zhèng qīng lóng zài xīn mǎo,sān dōng mín wù jī chūn tái。
虹霓屡向朝昏见,雷电长随风雨来。hóng ní lǚ xiàng cháo hūn jiàn,léi diàn zhǎng suí fēng yǔ lái。
岂有星霜消瘴疠,只看桃李发条枚。qǐ yǒu xīng shuāng xiāo zhàng lì,zhǐ kàn táo lǐ fā tiáo méi。
天时人事都休问,且尽生前有限杯。tiān shí rén shì dōu xiū wèn,qiě jǐn shēng qián yǒu xiàn bēi。

送张道士

吴景奎

羊山踏碎白云堆,不见仙翁未肯回。yáng shān tà suì bái yún duī,bù jiàn xiān wēng wèi kěn huí。
小有洞中持节待,大罗天上散花来。xiǎo yǒu dòng zhōng chí jié dài,dà luó tiān shàng sàn huā lái。
丹崖翠壁参差见,琳馆琼宫迤逦开。dān yá cuì bì cān chà jiàn,lín guǎn qióng gōng yí lǐ kāi。
借得初平双白鹤,月明骑上素华台。jiè dé chū píng shuāng bái hè,yuè míng qí shàng sù huá tái。

送张道士

吴景奎

岁晚揆余初度日,梅花索笑共清妍。suì wǎn kuí yú chū dù rì,méi huā suǒ xiào gòng qīng yán。
留连风月三千界,俯仰乾坤六十年。liú lián fēng yuè sān qiān jiè,fǔ yǎng qián kūn liù shí nián。
斥鴳海鹍齐小大,春猿秋鹤与周旋。chì yàn hǎi kūn qí xiǎo dà,chūn yuán qiū hè yǔ zhōu xuán。
但教强健加飧饭,莫把穷通更问天。dàn jiào qiáng jiàn jiā sūn fàn,mò bǎ qióng tōng gèng wèn tiān。

挽恽东阳

吴景奎

方外论交独有师,一谈一笑共襟期。fāng wài lùn jiāo dú yǒu shī,yī tán yī xiào gòng jīn qī。
闲云屋下传灯处,慈母冈头忆弟时。xián yún wū xià chuán dēng chù,cí mǔ gāng tóu yì dì shí。
土室每同清夜话,草堂犹有去年诗。tǔ shì měi tóng qīng yè huà,cǎo táng yóu yǒu qù nián shī。
青山满目人何在,收泪长怀不尽思。qīng shān mǎn mù rén hé zài,shōu lèi zhǎng huái bù jǐn sī。

自警

吴景奎

垂老方知悟昨非,野情长与世情违。chuí lǎo fāng zhī wù zuó fēi,yě qíng zhǎng yǔ shì qíng wéi。
可堪青镜生华发,莫遣缁尘点素衣。kě kān qīng jìng shēng huá fā,mò qiǎn zī chén diǎn sù yī。
辽鹤归来悲往事,海鸥飞去识先机。liáo hè guī lái bēi wǎng shì,hǎi ōu fēi qù shí xiān jī。
幽栖只合逃空谷,深掩山中白版扉。yōu qī zhǐ hé táo kōng gǔ,shēn yǎn shān zhōng bái bǎn fēi。

游紫岩寺

吴景奎

古木回岩障绿阴,此中知有小丛林。gǔ mù huí yán zhàng lǜ yīn,cǐ zhōng zhī yǒu xiǎo cóng lín。
悬厓置屋依空曲,绕涧穿云入窈深。xuán yá zhì wū yī kōng qū,rào jiàn chuān yún rù yǎo shēn。
薝卜香来清鼻观,莲花色净悟禅心。zhān bo xiāng lái qīng bí guān,lián huā sè jìng wù chán xīn。
宝坊亦有差徭及,从此应无布地金。bǎo fāng yì yǒu chà yáo jí,cóng cǐ yīng wú bù dì jīn。

筑城

吴景奎

城复于隍四十年,荆吴忽尔举烽烟。chéng fù yú huáng sì shí nián,jīng wú hū ěr jǔ fēng yān。
雄藩已设金汤固,惟婺还如铁瓮坚。xióng fān yǐ shè jīn tāng gù,wéi wù hái rú tiě wèng jiān。
十万役夫操畚锸,三层埤堄列戈鋋。shí wàn yì fū cāo běn chā,sān céng pí nì liè gē chán。
引锥蒸土民劳止,但愿皇图际幅员。yǐn zhuī zhēng tǔ mín láo zhǐ,dàn yuàn huáng tú jì fú yuán。

奉简吴浚仲避地紫岩山

吴景奎

镜中华发不胜簪,歌咏周南治世音。jìng zhōng huá fā bù shèng zān,gē yǒng zhōu nán zhì shì yīn。
老骥谩怀千里志,隙驹空负百年心。lǎo jì mán huái qiān lǐ zhì,xì jū kōng fù bǎi nián xīn。
传声烽火犹虚远,遁迹山林竟密深。chuán shēng fēng huǒ yóu xū yuǎn,dùn jì shān lín jìng mì shēn。
多谢故人怜寂寞,可堪庄舄独哀吟。duō xiè gù rén lián jì mò,kě kān zhuāng xì dú āi yín。