古诗词

醉高歌

姚镛

十年燕月歌声。shí nián yàn yuè gē shēng。
几点吴霜鬓影。jǐ diǎn wú shuāng bìn yǐng。
西风吹起鲈鱼兴。xī fēng chuī qǐ lú yú xīng。
已在桑榆暮景。yǐ zài sāng yú mù jǐng。
荣枯枕上三更。róng kū zhěn shàng sān gèng。
傀儡场中四并。guī lěi chǎng zhōng sì bìng。
人生幻化如泡影。rén shēng huàn huà rú pào yǐng。
几个临危自省。jǐ gè lín wēi zì shěng。

姚镛

姚镛(1191~?)(生年据集中《继周圹记》‘馀年将四十而鳏’推定),字希声,号雪篷,又号敬庵,剡溪(今浙江嵊县)人。宁宗嘉定十年(1217)进士,理宗绍定元年(1228)为吉州判官。六年,以平寇功,擢守赣州。因忤帅臣,贬衡阳。嘉熙元年(1237)始离贬所。景定五年(1264)掌教黄岩县学。镛工诗词,有《雪篷集》一卷,《绝妙好词笺》传于世。 姚镛的作品>>

猜您喜欢

谒金门

姚镛

吟院静。yín yuàn jìng。
迟日自行花影。chí rì zì xíng huā yǐng。
熏透水沈云满鼎。xūn tòu shuǐ shěn yún mǎn dǐng。
晚妆窥露井。wǎn zhuāng kuī lù jǐng。
飞絮游丝无定。fēi xù yóu sī wú dìng。
误了莺莺相等。wù le yīng yīng xiāng děng。
欲唤海棠教睡醒。yù huàn hǎi táng jiào shuì xǐng。
奈何春不肯。nài hé chūn bù kěn。

怀云泉颐山老

姚镛

枯吟世虑轻,求道不求名。kū yín shì lǜ qīng,qiú dào bù qiú míng。
病起春风过,闲居野草生。bìng qǐ chūn fēng guò,xián jū yě cǎo shēng。
游山寻旧屐,煮药试新铛。yóu shān xún jiù jī,zhǔ yào shì xīn dāng。
别久空相忆,疏钟隔水鸣。bié jiǔ kōng xiāng yì,shū zhōng gé shuǐ míng。

寄径山敬溪翁

姚镛

心远人间世,灯传国一禅。xīn yuǎn rén jiān shì,dēng chuán guó yī chán。
静中无剧暑,诗外总闲年。jìng zhōng wú jù shǔ,shī wài zǒng xián nián。
挂锡云生树,烹茶月落泉。guà xī yún shēng shù,pēng chá yuè luò quán。
几时归去得,再约剡溪船。jǐ shí guī qù dé,zài yuē shàn xī chuán。

夜发渔浦

姚镛

为亲从薄宦,不复计修程。wèi qīn cóng báo huàn,bù fù jì xiū chéng。
断浦迎潮别,孤帆带月行。duàn pǔ yíng cháo bié,gū fān dài yuè xíng。
秋来江柳变,夜久水烟生。qiū lái jiāng liǔ biàn,yè jiǔ shuǐ yān shēng。
前路犹淹泊,凄其赋远征。qián lù yóu yān pō,qī qí fù yuǎn zhēng。

桐庐道中

姚镛

两岸山如簇,中流锁翠微。liǎng àn shān rú cù,zhōng liú suǒ cuì wēi。
风帆逆水上,江鹤背人飞。fēng fān nì shuǐ shàng,jiāng hè bèi rén fēi。
野庙青枫树,人家白板扉。yě miào qīng fēng shù,rén jiā bái bǎn fēi。
严陵台下过,不敢浣尘衣。yán líng tái xià guò,bù gǎn huàn chén yī。

头陀庵

姚镛

衣缁发可梳,云外卓庵居。yī zī fā kě shū,yún wài zhuó ān jū。
佛换新花供,幡拈古偈书。fú huàn xīn huā gōng,fān niān gǔ jì shū。
删松容径竹,种茗间园蔬。shān sōng róng jìng zhú,zhǒng míng jiān yuán shū。
为应诸方供,山房尽日虚。wèi yīng zhū fāng gōng,shān fáng jǐn rì xū。

寄范中洲

姚镛

高隐就诗名,中洲雅趣成。gāo yǐn jiù shī míng,zhōng zhōu yǎ qù chéng。
几前修竹净,屋上落泉鸣。jǐ qián xiū zhú jìng,wū shàng luò quán míng。
柘圃春风织,山田野火耕。zhè pǔ chūn fēng zhī,shān tián yě huǒ gēng。
满山薇蕨老,客至足蔬萌。mǎn shān wēi jué lǎo,kè zhì zú shū méng。

怀范正夫

姚镛

愁霖滴禾黍,秋暮滞云庄。chóu lín dī hé shǔ,qiū mù zhì yún zhuāng。
但虑输井税,不忧无积仓。dàn lǜ shū jǐng shuì,bù yōu wú jī cāng。
竹鸡啼野堑,饥鼠走山房。zhú jī tí yě qiàn,jī shǔ zǒu shān fáng。
不饮论文酒,思君觉夜长。bù yǐn lùn wén jiǔ,sī jūn jué yè zhǎng。

寄冲晦

姚镛

欲答前春信,西飞雁不逢。yù dá qián chūn xìn,xī fēi yàn bù féng。
应随丹灶鹤,同看白云松。yīng suí dān zào hè,tóng kàn bái yún sōng。
花雨翻经石,山鸣出定钟。huā yǔ fān jīng shí,shān míng chū dìng zhōng。
何时寻旧住,却说武夷峰。hé shí xún jiù zhù,què shuō wǔ yí fēng。

赁宅

姚镛

及春游帝里,赁宅似吾家。jí chūn yóu dì lǐ,lìn zhái shì wú jiā。
雨霤生新草,风床受落花。yǔ liù shēng xīn cǎo,fēng chuáng shòu luò huā。
病多添老懒,虑澹远纷华。bìng duō tiān lǎo lǎn,lǜ dàn yuǎn fēn huá。
时与幽人遇,烧香煮茗芽。shí yǔ yōu rén yù,shāo xiāng zhǔ míng yá。

悼复石壁

姚镛

一死虽如蜕,杀身真可哀。yī sǐ suī rú tuì,shā shēn zhēn kě āi。
僧危能仗义,诗好更多才。sēng wēi néng zhàng yì,shī hǎo gèng duō cái。
鹤怨兰亭月,云消石壁苔。hè yuàn lán tíng yuè,yún xiāo shí bì tái。
旧时同社友,寂寞载书来。jiù shí tóng shè yǒu,jì mò zài shū lái。

秋风

姚镛

颢气薄衣襟,疏声集暝林。hào qì báo yī jīn,shū shēng jí míng lín。
雁惊烟塞梦,鲈入故乡心。yàn jīng yān sāi mèng,lú rù gù xiāng xīn。
静落阶前叶,清传月下砧。jìng luò jiē qián yè,qīng chuán yuè xià zhēn。
更怜茅屋破,愁绝少陵吟。gèng lián máo wū pò,chóu jué shǎo líng yín。

北高峰

姚镛

闲处春光淡,逢僧共采蒿。xián chù chūn guāng dàn,féng sēng gòng cǎi hāo。
曲盘山磴险,直上塔峰高。qū pán shān dèng xiǎn,zhí shàng tǎ fēng gāo。
风露侵衣冷,江湖送眼豪。fēng lù qīn yī lěng,jiāng hú sòng yǎn háo。
近年无隐者,空负数株桃。jìn nián wú yǐn zhě,kōng fù shù zhū táo。

法华寺

姚镛

入门松径幽,树杪见钟楼。rù mén sōng jìng yōu,shù miǎo jiàn zhōng lóu。
客至犬迎吠,香消僧出游。kè zhì quǎn yíng fèi,xiāng xiāo sēng chū yóu。
水花迎晚照,风叶引凉秋。shuǐ huā yíng wǎn zhào,fēng yè yǐn liáng qiū。
欲作居山计,吾盟在白鸥。yù zuò jū shān jì,wú méng zài bái ōu。

赠相者

姚镛

眼白骨多屯,还能阅世人。yǎn bái gǔ duō tún,hái néng yuè shì rén。
空灵三寸舌,不疗一生贫。kōng líng sān cùn shé,bù liáo yī shēng pín。
岁晚离骚国,天涯放逐臣。suì wǎn lí sāo guó,tiān yá fàng zhú chén。
相过话人物,京洛尚风尘。xiāng guò huà rén wù,jīng luò shàng fēng chén。
44123