古诗词

送孙大方归朝元宫二首

杨载

为楼因地势,四面尽青山。wèi lóu yīn dì shì,sì miàn jǐn qīng shān。
路落秋城外,河流晓树间。lù luò qiū chéng wài,hé liú xiǎo shù jiān。
雁飞云莫莫,龙现雨珊珊。yàn fēi yún mò mò,lóng xiàn yǔ shān shān。
建木光华盛,何时共折攀。jiàn mù guāng huá shèng,hé shí gòng zhé pān。
杨载

杨载

杨载(1271—1323)元代中期著名诗人,与虞集、范梈、揭傒斯齐名,并称为“元诗四大家”。字仲弘,浦城(今福建浦城县)人。延祐二年进士,授承务郎,官至宁国路总管府推官。杨载文名颇大,文章以气为主,诗作含蓄,颇有新的意境。 杨载的作品>>

猜您喜欢

赠郭集贤

杨载

衣冠趋近地,藻翰集群贤。yī guān qū jìn dì,zǎo hàn jí qún xián。
给事黄门里,抽毫黼座前。gěi shì huáng mén lǐ,chōu háo fǔ zuò qián。
佩龟金作纽,赐马玉为鞭。pèi guī jīn zuò niǔ,cì mǎ yù wèi biān。
御酒倾壶满,宫花插帽偏。yù jiǔ qīng hú mǎn,gōng huā chā mào piān。
清光依日月,逸思绕风烟。qīng guāng yī rì yuè,yì sī rào fēng yān。
记忆逾三箧,吟哦过百篇。jì yì yú sān qiè,yín ó guò bǎi piān。
自惟叨侍从,不敢废周旋。zì wéi dāo shì cóng,bù gǎn fèi zhōu xuán。
秋著随车猎,寒当襮被眠。qiū zhù suí chē liè,hán dāng bó bèi mián。
苏瑰才既敏,陆贽宠尤专。sū guī cái jì mǐn,lù zhì chǒng yóu zhuān。
自尔纡皇眷,于焉理化弦。zì ěr yū huáng juàn,yú yān lǐ huà xián。
词臣方进用,才大毕腾骞。cí chén fāng jìn yòng,cái dà bì téng qiān。
可念如扬子,萧萧独草玄。kě niàn rú yáng zi,xiāo xiāo dú cǎo xuán。

寄周御史二十韵

杨载

同游河北后,共抵浙西初。tóng yóu hé běi hòu,gòng dǐ zhè xī chū。
独倚知心旧,翻成会面疏。dú yǐ zhī xīn jiù,fān chéng huì miàn shū。
三年仍契阔,万里更吹嘘。sān nián réng qì kuò,wàn lǐ gèng chuī xū。
小子无奇气,先生有过誉。xiǎo zi wú qí qì,xiān shēng yǒu guò yù。
见称司马赋,求授夏侯书。jiàn chēng sī mǎ fù,qiú shòu xià hóu shū。
仓卒排归计,淹留着寓居。cāng zú pái guī jì,yān liú zhe yù jū。
已非兴俊逸,犹是主痈疽。yǐ fēi xīng jùn yì,yóu shì zhǔ yōng jū。
名士多亲我,诸公或请予。míng shì duō qīn wǒ,zhū gōng huò qǐng yǔ。
驾言将采芑,即事欲连茹。jià yán jiāng cǎi qǐ,jí shì yù lián rú。
顾尔伤流矢,居然恨倚闾。gù ěr shāng liú shǐ,jū rán hèn yǐ lǘ。
惊心闻杜宇,过眼易蟾蜍。jīng xīn wén dù yǔ,guò yǎn yì chán chú。
忽召抽金匮,俄徵论石渠。hū zhào chōu jīn kuì,é zhēng lùn shí qú。
文章殊贾马,谋略匪严徐。wén zhāng shū jiǎ mǎ,móu lüè fěi yán xú。
薄技终难效,穷愁只自如。báo jì zhōng nán xiào,qióng chóu zhǐ zì rú。
尚矜存弊履,不肯曳长裾。shàng jīn cún bì lǚ,bù kěn yè zhǎng jū。
与作栖梁燕,宁为呼辙鱼。yǔ zuò qī liáng yàn,níng wèi hū zhé yú。
仪形长日想,怀抱几时摅。yí xíng zhǎng rì xiǎng,huái bào jǐ shí shū。
奏疏闻当宁,抽毫待直庐。zòu shū wén dāng níng,chōu háo dài zhí lú。
乌台弦既改,鳌禁席仍虚。wū tái xián jì gǎi,áo jìn xí réng xū。
马首何由见,分光兴有馀。mǎ shǒu hé yóu jiàn,fēn guāng xīng yǒu yú。

云山图为茅山刘宗师作

杨载

长江千万里,奔浪薄高云。zhǎng jiāng qiān wàn lǐ,bēn làng báo gāo yún。
龙现谁能睹?lóng xiàn shuí néng dǔ?
猿啼不可闻。yuán tí bù kě wén。
迂回因地势,昭晰应天文。yū huí yīn dì shì,zhāo xī yīng tiān wén。
剑气秋如洗,珠光夜欲焚。jiàn qì qiū rú xǐ,zhū guāng yè yù fén。
连峰俄笋迸,断岸复瓜分。lián fēng é sǔn bèng,duàn àn fù guā fēn。
句曲临东极,岩头有隐君。jù qū lín dōng jí,yán tóu yǒu yǐn jūn。

题康里氏家谱

杨载

国受舆图广,家传谱牒详。guó shòu yú tú guǎng,jiā chuán pǔ dié xiáng。
驰声由雁塞,拓迹至狼荒。chí shēng yóu yàn sāi,tuò jì zhì láng huāng。
转战逾千里,来降尽一方。zhuǎn zhàn yú qiān lǐ,lái jiàng jǐn yī fāng。
奋戈回白日,列戟耀清霜。fèn gē huí bái rì,liè jǐ yào qīng shuāng。
破竹收城邑,分茅赐土疆。pò zhú shōu chéng yì,fēn máo cì tǔ jiāng。
弟兄皆劲悍,父祖各雄强。dì xiōng jiē jìn hàn,fù zǔ gè xióng qiáng。
相印仍兼绾,兵符更迭藏。xiāng yìn réng jiān wǎn,bīng fú gèng dié cáng。
排衙开万弩,纳笏过三床。pái yá kāi wàn nǔ,nà hù guò sān chuáng。
已及书宗祏,还宜纪太常。yǐ jí shū zōng shí,hái yí jì tài cháng。
后人能继绍,千载有辉光。hòu rén néng jì shào,qiān zài yǒu huī guāng。

赠魏虚舟少府

杨载

西蜀文章伯,东吴阀阅家。xī shǔ wén zhāng bó,dōng wú fá yuè jiā。
族传贞观旧,躅继信陵遐。zú chuán zhēn guān jiù,zhú jì xìn líng xiá。
雅度人难测,高名众共夸。yǎ dù rén nán cè,gāo míng zhòng gòng kuā。
为桢材不小,韫椟玉无瑕。wèi zhēn cái bù xiǎo,yùn dú yù wú xiá。
鸣凤占谐吉,乘龙偶契嘉。míng fèng zhàn xié jí,chéng lóng ǒu qì jiā。
三床邀纳笏,万弩护排衙。sān chuáng yāo nà hù,wàn nǔ hù pái yá。
世赏官仍及,朝参宠复加。shì shǎng guān réng jí,cháo cān chǒng fù jiā。
天颜垂眷顾,地肺侈光华。tiān yán chuí juàn gù,dì fèi chǐ guāng huá。
缓步方鸣玉,高情欲泛槎。huǎn bù fāng míng yù,gāo qíng yù fàn chá。
翻然归翠麓,姑尔奉黄麻。fān rán guī cuì lù,gū ěr fèng huáng má。
彭泽还栽柳,河阳不种花。péng zé hái zāi liǔ,hé yáng bù zhǒng huā。
投闲销日月,访古略烟霞。tóu xián xiāo rì yuè,fǎng gǔ lüè yān xiá。
腊蚁常开宴,春鱼每看叉。là yǐ cháng kāi yàn,chūn yú měi kàn chā。
兴来恒放逸,宾从任喧哗。xīng lái héng fàng yì,bīn cóng rèn xuān huā。
閤静褰珠箔,窗虚閟绿纱。gé jìng qiān zhū bó,chuāng xū bì lǜ shā。
琴弹多古雅,诗就辄妍姱。qín dàn duō gǔ yǎ,shī jiù zhé yán kuā。
愿作梁间燕,徒惭井底蛙。yuàn zuò liáng jiān yàn,tú cán jǐng dǐ wā。
执鞭曾莫效,抱瑟敢长嗟。zhí biān céng mò xiào,bào sè gǎn zhǎng jiē。
恋恋情终在,悠悠道苦赊。liàn liàn qíng zhōng zài,yōu yōu dào kǔ shē。
春风吹去旆,翘首又天涯。chūn fēng chuī qù pèi,qiào shǒu yòu tiān yá。

送丘子正之海盐

杨载

珠生沧海底,玉韫碧山中。zhū shēng cāng hǎi dǐ,yù yùn bì shān zhōng。
夜气交明月,阳精现白虹。yè qì jiāo míng yuè,yáng jīng xiàn bái hóng。
有贤兼重价,当代振英风。yǒu xián jiān zhòng jià,dāng dài zhèn yīng fēng。
好学由天性,能书至国工。hǎo xué yóu tiān xìng,néng shū zhì guó gōng。
知名传冀北,作赋拟河东。zhī míng chuán jì běi,zuò fù nǐ hé dōng。
始欲徵扬子,旋闻荐褚公。shǐ yù zhēng yáng zi,xuán wén jiàn chǔ gōng。
阴符难独美,遗教实争雄。yīn fú nán dú měi,yí jiào shí zhēng xióng。
绝艺虽宜进,奇才自不同。jué yì suī yí jìn,qí cái zì bù tóng。
交游倾上国,抡选属南宫。jiāo yóu qīng shàng guó,lūn xuǎn shǔ nán gōng。
邓禹官初试,匡衡对漫通。dèng yǔ guān chū shì,kuāng héng duì màn tōng。
海邦终寂寞,学馆尚穹崇。hǎi bāng zhōng jì mò,xué guǎn shàng qióng chóng。
已注千人录,当成五典功。yǐ zhù qiān rén lù,dāng chéng wǔ diǎn gōng。
星辰皆在水,渤澥信浮空。xīng chén jiē zài shuǐ,bó xiè xìn fú kōng。
把酒欢何限,乘槎兴不穷。bǎ jiǔ huān hé xiàn,chéng chá xīng bù qióng。
文章趋浩瀚,物态入牢笼。wén zhāng qū hào hàn,wù tài rù láo lóng。
子必登芸阁,吾方守桂丛。zi bì dēng yún gé,wú fāng shǒu guì cóng。
索居弥寡陋,荒业孰磨砻。suǒ jū mí guǎ lòu,huāng yè shú mó lóng。
弗获披云雾,惟思对华嵩。fú huò pī yún wù,wéi sī duì huá sōng。
知音期郭泰,流俗易王充。zhī yīn qī guō tài,liú sú yì wáng chōng。
江海从兹逝,飘飘任短篷。jiāng hǎi cóng zī shì,piāo piāo rèn duǎn péng。

送朱仲山岁贡入京

杨载

昭代陶淳化,多方出异材。zhāo dài táo chún huà,duō fāng chū yì cái。
鸣岐闻凤鸟,清道服龙媒。míng qí wén fèng niǎo,qīng dào fú lóng méi。
养素稠山僻,观奇载籍该。yǎng sù chóu shān pì,guān qí zài jí gāi。
为珍如宝璧,奋迹起蒿莱。wèi zhēn rú bǎo bì,fèn jì qǐ hāo lái。
未展垂纶趣,初承劝驾催。wèi zhǎn chuí lún qù,chū chéng quàn jià cuī。
羔羊填委巷,驷马践轻埃。gāo yáng tián wěi xiàng,sì mǎ jiàn qīng āi。
战艺锋无敌,搜贤网正恢。zhàn yì fēng wú dí,sōu xián wǎng zhèng huī。
上书追偃乐,作赋并邹枚。shàng shū zhuī yǎn lè,zuò fù bìng zōu méi。
奋发真从此,游观亦壮哉。fèn fā zhēn cóng cǐ,yóu guān yì zhuàng zāi。
云霄千万里,瞻望重徘徊。yún xiāo qiān wàn lǐ,zhān wàng zhòng pái huái。

招真观图

杨载

欲学无为道,来居小有天。yù xué wú wèi dào,lái jū xiǎo yǒu tiān。
精神消物怪,采色变风烟。jīng shén xiāo wù guài,cǎi sè biàn fēng yān。
恬憺知天德,虚无象帝先。tián dàn zhī tiān dé,xū wú xiàng dì xiān。
高风何特达,古迹尚流传。gāo fēng hé tè dá,gǔ jì shàng liú chuán。
地涉鸿荒表,山开混沌前。dì shè hóng huāng biǎo,shān kāi hùn dùn qián。
谷幽疑鬼聚,峰巧类人镌。gǔ yōu yí guǐ jù,fēng qiǎo lèi rén juān。
叠起三重阁,分流百道泉。dié qǐ sān zhòng gé,fēn liú bǎi dào quán。
岩穿留虎迹,石冷逗蛟涎。yán chuān liú hǔ jì,shí lěng dòu jiāo xián。
放浪曾无日,遨游未有年。fàng làng céng wú rì,áo yóu wèi yǒu nián。
古经披览罢,毛骨为醒然。gǔ jīng pī lǎn bà,máo gǔ wèi xǐng rán。

寄沈少微金华山隐居

杨载

岩前通细路,岭外接危峰。yán qián tōng xì lù,lǐng wài jiē wēi fēng。
梯磴逾千级,烟霞过万重。tī dèng yú qiān jí,yān xiá guò wàn zhòng。
缘崖收异荈,步壑数长松。yuán yá shōu yì chuǎn,bù hè shù zhǎng sōng。
隔屋号朱虎,当窗现黑龙。gé wū hào zhū hǔ,dāng chuāng xiàn hēi lóng。
蘅兰争酷烈,桃李角鲜秾。héng lán zhēng kù liè,táo lǐ jiǎo xiān nóng。
隐士多相过,仙人庶可逢。yǐn shì duō xiāng guò,xiān rén shù kě féng。
第能安性命,何患改颜容。dì néng ān xìng mìng,hé huàn gǎi yán róng。
炼鼎丹砂熟,倾壶白酒醲。liàn dǐng dān shā shú,qīng hú bái jiǔ nóng。
微茫追绝响,潇洒振孤踪。wēi máng zhuī jué xiǎng,xiāo sǎ zhèn gū zōng。
乡里宜同好,他年必子从。xiāng lǐ yí tóng hǎo,tā nián bì zi cóng。

送侯尊师归蜀

杨载

北上关河远,南归岁月赊。běi shàng guān hé yuǎn,nán guī suì yuè shē。
飘飘携短剑,杳杳泛灵槎。piāo piāo xié duǎn jiàn,yǎo yǎo fàn líng chá。
别岸秋涛掩,前山晓雾遮。bié àn qiū tāo yǎn,qián shān xiǎo wù zhē。
欲攀青桂树,先采白蘋花。yù pān qīng guì shù,xiān cǎi bái píng huā。
天道元无极,浮生即有涯。tiān dào yuán wú jí,fú shēng jí yǒu yá。
举杯吞夜月,引袖拂晨霞。jǔ bēi tūn yè yuè,yǐn xiù fú chén xiá。
独跨冲天鹤,能追赴壑蛇。dú kuà chōng tiān hè,néng zhuī fù hè shé。
只应投老去,长日炼丹砂。zhǐ yīng tóu lǎo qù,zhǎng rì liàn dān shā。

雪轩

杨载

北风海上来,大雪何壮哉!běi fēng hǎi shàng lái,dà xuě hé zhuàng zāi!
上下九万里,洗净无纤埃。shàng xià jiǔ wàn lǐ,xǐ jìng wú xiān āi。
君家十二楼,轩窗洞然开。jūn jiā shí èr lóu,xuān chuāng dòng rán kāi。
吹笙击鸣鼓,呼宾与衔杯。chuī shēng jī míng gǔ,hū bīn yǔ xián bēi。
名言落四座,大笑声如雷。míng yán luò sì zuò,dà xiào shēng rú léi。
举头望长空,高兴惊冥鸿。jǔ tóu wàng zhǎng kōng,gāo xīng jīng míng hóng。
仙人五六辈,飞下白云中。xiān rén wǔ liù bèi,fēi xià bái yún zhōng。
粲粲明珠袍,相从万玉童。càn càn míng zhū páo,xiāng cóng wàn yù tóng。
问君何所事,未就丹鼎功。wèn jūn hé suǒ shì,wèi jiù dān dǐng gōng。
翩然却携手,共入蓬莱宫。piān rán què xié shǒu,gòng rù péng lái gōng。

桶底图

杨载

巨鳌奋其首,戴山出海中。jù áo fèn qí shǒu,dài shān chū hǎi zhōng。
神人择所处,共构金银宫。shén rén zé suǒ chù,gòng gòu jīn yín gōng。
凭高开户牖,屈曲互相通。píng gāo kāi hù yǒu,qū qū hù xiāng tōng。
女仙七十二,颜色如花红。nǚ xiān qī shí èr,yán sè rú huā hóng。
一一执乐器,奏曲殊未终。yī yī zhí lè qì,zòu qū shū wèi zhōng。
世传《桃源图》,其徵彭泽翁。shì chuán táo yuán tú,qí zhēng péng zé wēng。
此本出异士,雕刻尤精工。cǐ běn chū yì shì,diāo kè yóu jīng gōng。
天地极广大,为地当不同。tiān dì jí guǎng dà,wèi dì dāng bù tóng。
我愿学仙道,积久乃有功。wǒ yuàn xué xiān dào,jī jiǔ nǎi yǒu gōng。
鍊形去滓秽,五色浮虚空。liàn xíng qù zǐ huì,wǔ sè fú xū kōng。
一朝乘风去,浩然入无穷。yī cháo chéng fēng qù,hào rán rù wú qióng。

送淳安徐教谕之任

杨载

握手出南城,眷眷从此辞。wò shǒu chū nán chéng,juàn juàn cóng cǐ cí。
苍茫寒江色,日暮浮云滋。cāng máng hán jiāng sè,rì mù fú yún zī。
大舟挟双橹,轻若驷马驰。dà zhōu xié shuāng lǔ,qīng ruò sì mǎ chí。
淳安众才彦,并迟得师资。chún ān zhòng cái yàn,bìng chí dé shī zī。
击鼓会高堂,帷帐春风吹。jī gǔ huì gāo táng,wéi zhàng chūn fēng chuī。
执经列座下,质问无留疑。zhí jīng liè zuò xià,zhì wèn wú liú yí。
平生五车书,少出胸中奇。píng shēng wǔ chē shū,shǎo chū xiōng zhōng qí。
欻然听佳誉,庶用怿我思。chuā rán tīng jiā yù,shù yòng yì wǒ sī。

太古雪为杨友直赋

杨载

往时天大风,能吹华山裂。wǎng shí tiān dà fēng,néng chuī huá shān liè。
坠此一卷石,或云太古雪。zhuì cǐ yī juǎn shí,huò yún tài gǔ xuě。
粤自开辟初,云气所凝结。yuè zì kāi pì chū,yún qì suǒ níng jié。
已经六万岁,变化同巀嶪。yǐ jīng liù wàn suì,biàn huà tóng jié yè。
望之色正白,表里共澄澈。wàng zhī sè zhèng bái,biǎo lǐ gòng chéng chè。
尘土不能涴,光采耀日月。chén tǔ bù néng wò,guāng cǎi yào rì yuè。
愿君勿爱此,持以献金阙。yuàn jūn wù ài cǐ,chí yǐ xiàn jīn quē。
回中避暑时,持用消毒热。huí zhōng bì shǔ shí,chí yòng xiāo dú rè。

次韵景远学士立春日二首

杨载

大雪入岁暮,其兆为有年。dà xuě rù suì mù,qí zhào wèi yǒu nián。
瀌瀌始弥旬,父老怨苦寒。biāo biāo shǐ mí xún,fù lǎo yuàn kǔ hán。
平旦上马去,重裘忽如单。píng dàn shàng mǎ qù,zhòng qiú hū rú dān。
况彼牛衣子,束缊嘘微烟。kuàng bǐ niú yī zi,shù yūn xū wēi yān。
赖有固穷节,犹念及古先。lài yǒu gù qióng jié,yóu niàn jí gǔ xiān。
137«45678910