古诗词

寄周御史二十韵

杨载

同游河北后,共抵浙西初。tóng yóu hé běi hòu,gòng dǐ zhè xī chū。
独倚知心旧,翻成会面疏。dú yǐ zhī xīn jiù,fān chéng huì miàn shū。
三年仍契阔,万里更吹嘘。sān nián réng qì kuò,wàn lǐ gèng chuī xū。
小子无奇气,先生有过誉。xiǎo zi wú qí qì,xiān shēng yǒu guò yù。
见称司马赋,求授夏侯书。jiàn chēng sī mǎ fù,qiú shòu xià hóu shū。
仓卒排归计,淹留着寓居。cāng zú pái guī jì,yān liú zhe yù jū。
已非兴俊逸,犹是主痈疽。yǐ fēi xīng jùn yì,yóu shì zhǔ yōng jū。
名士多亲我,诸公或请予。míng shì duō qīn wǒ,zhū gōng huò qǐng yǔ。
驾言将采芑,即事欲连茹。jià yán jiāng cǎi qǐ,jí shì yù lián rú。
顾尔伤流矢,居然恨倚闾。gù ěr shāng liú shǐ,jū rán hèn yǐ lǘ。
惊心闻杜宇,过眼易蟾蜍。jīng xīn wén dù yǔ,guò yǎn yì chán chú。
忽召抽金匮,俄徵论石渠。hū zhào chōu jīn kuì,é zhēng lùn shí qú。
文章殊贾马,谋略匪严徐。wén zhāng shū jiǎ mǎ,móu lüè fěi yán xú。
薄技终难效,穷愁只自如。báo jì zhōng nán xiào,qióng chóu zhǐ zì rú。
尚矜存弊履,不肯曳长裾。shàng jīn cún bì lǚ,bù kěn yè zhǎng jū。
与作栖梁燕,宁为呼辙鱼。yǔ zuò qī liáng yàn,níng wèi hū zhé yú。
仪形长日想,怀抱几时摅。yí xíng zhǎng rì xiǎng,huái bào jǐ shí shū。
奏疏闻当宁,抽毫待直庐。zòu shū wén dāng níng,chōu háo dài zhí lú。
乌台弦既改,鳌禁席仍虚。wū tái xián jì gǎi,áo jìn xí réng xū。
马首何由见,分光兴有馀。mǎ shǒu hé yóu jiàn,fēn guāng xīng yǒu yú。
杨载

杨载

杨载(1271—1323)元代中期著名诗人,与虞集、范梈、揭傒斯齐名,并称为“元诗四大家”。字仲弘,浦城(今福建浦城县)人。延祐二年进士,授承务郎,官至宁国路总管府推官。杨载文名颇大,文章以气为主,诗作含蓄,颇有新的意境。 杨载的作品>>

猜您喜欢

水龙吟

杨载

鸿沟定约东归,又谁遣赤龙回指。hóng gōu dìng yuē dōng guī,yòu shuí qiǎn chì lóng huí zhǐ。
青娥舞罢,重瞳饮泣,断肠声里。qīng é wǔ bà,zhòng tóng yǐn qì,duàn cháng shēng lǐ。
半壁酸风,两淮寒月,古今兴废。bàn bì suān fēng,liǎng huái hán yuè,gǔ jīn xīng fèi。
眇乌江满眼,惊涛卷雪,分明总是英雄泪。miǎo wū jiāng mǎn yǎn,jīng tāo juǎn xuě,fēn míng zǒng shì yīng xióng lèi。
木末招招舟子,载何人断烟流水。mù mò zhāo zhāo zhōu zi,zài hé rén duàn yān liú shuǐ。
平沙尽处,青山数点,江东千里。píng shā jǐn chù,qīng shān shù diǎn,jiāng dōng qiān lǐ。
长啸风前,无人会我,登临此意。zhǎng xiào fēng qián,wú rén huì wǒ,dēng lín cǐ yì。
但黄芦古木,夕阳回照,有渔歌起。dàn huáng lú gǔ mù,xī yáng huí zhào,yǒu yú gē qǐ。

次韵韶卿壬寅元日又三日闻游人颇盛之作

杨载

堂堂宵雨过,栗栗晓寒仍。táng táng xiāo yǔ guò,lì lì xiǎo hán réng。
献岁人同得,东郊事复兴。xiàn suì rén tóng dé,dōng jiāo shì fù xīng。
杜门疑我拙,有句爱君能。dù mén yí wǒ zhuō,yǒu jù ài jūn néng。
且验临阶草,从今日渐增。qiě yàn lín jiē cǎo,cóng jīn rì jiàn zēng。

寄刘师鲁

杨载

想君游宦处,正值洞庭湖。xiǎng jūn yóu huàn chù,zhèng zhí dòng tíng hú。
落日波涛壮,晴天岛屿孤。luò rì bō tāo zhuàng,qíng tiān dǎo yǔ gū。
舟航通汉沔,风物览衡巫。zhōu háng tōng hàn miǎn,fēng wù lǎn héng wū。
天下文章弊,非君孰起予。tiān xià wén zhāng bì,fēi jūn shú qǐ yǔ。

赠吾子行

杨载

春雨连城阔,春云映户多。chūn yǔ lián chéng kuò,chūn yún yìng hù duō。
长衢方淖泞,小水亦风波。zhǎng qú fāng nào nìng,xiǎo shuǐ yì fēng bō。
抱独能如此,思君可若何。bào dú néng rú cǐ,sī jūn kě ruò hé。
便当乘兴去,著屣一相过。biàn dāng chéng xīng qù,zhù xǐ yī xiāng guò。

送屠存博

杨载

君往金陵郡,于予亦有闻。jūn wǎng jīn líng jùn,yú yǔ yì yǒu wén。
海环平野尽,山出大江分。hǎi huán píng yě jǐn,shān chū dà jiāng fēn。
未召元司马,谁怜郑广文。wèi zhào yuán sī mǎ,shuí lián zhèng guǎng wén。
自今师道立,章荐必纷纷。zì jīn shī dào lì,zhāng jiàn bì fēn fēn。

渡江寄俞仲连

杨载

舟济大江濆,中流日欲曛。zhōu jì dà jiāng fén,zhōng liú rì yù xūn。
卤翻沙际雪,潮落渡头云。lǔ fān shā jì xuě,cháo luò dù tóu yún。
鲸跃常知候,鸿飞不乱群。jīng yuè cháng zhī hòu,hóng fēi bù luàn qún。
颇思论胜概,把酒莫如君。pǒ sī lùn shèng gài,bǎ jiǔ mò rú jūn。

东阳十题

杨载

只作全生计,唯存半死心。zhǐ zuò quán shēng jì,wéi cún bàn sǐ xīn。
刍荛犹不置,斤斧重相寻。chú ráo yóu bù zhì,jīn fǔ zhòng xiāng xún。
遂使煁焦釜,谁为爱古琴?suì shǐ chén jiāo fǔ,shuí wèi ài gǔ qín?
有材不足恃,愁绝念知音。yǒu cái bù zú shì,chóu jué niàn zhī yīn。

东阳十题

杨载

往古韦编在,何年始汗青。wǎng gǔ wéi biān zài,hé nián shǐ hàn qīng。
蠹虫深卜宅,科斗少成形。dù chóng shēn bo zhái,kē dòu shǎo chéng xíng。
泯灭阽秦火,搜罗出汉廷。mǐn miè diàn qín huǒ,sōu luó chū hàn tíng。
斯文天未丧,不敢望全经。sī wén tiān wèi sàng,bù gǎn wàng quán jīng。

东阳十题

杨载

收藏无宝匣,叹息网丝悬。shōu cáng wú bǎo xiá,tàn xī wǎng sī xuán。
孰使明为暗,如观丑胜妍。shú shǐ míng wèi àn,rú guān chǒu shèng yán。
玉台终寂寂,金鹊尚翩翩。yù tái zhōng jì jì,jīn què shàng piān piān。
政讶开元日,虚将盛事传。zhèng yà kāi yuán rì,xū jiāng shèng shì chuán。

东阳十题

杨载

二尺书檠在,如今久弃捐。èr chǐ shū qíng zài,rú jīn jiǔ qì juān。
鱼膏虽有焰,蠹简独无缘。yú gāo suī yǒu yàn,dù jiǎn dú wú yuán。
墙下偕遗砾,窗间带旧烟。qiáng xià xié yí lì,chuāng jiān dài jiù yān。
却观提挈处,辛苦悔当年。què guān tí qiè chù,xīn kǔ huǐ dāng nián。

东阳十题

杨载

寂寞牛衣子,能无敝缊袍。jì mò niú yī zi,néng wú bì yūn páo。
尘埃须浣濯,虮虱费爬搔。chén āi xū huàn zhuó,jǐ shī fèi pá sāo。
意味存鸡肋,寒凉视马毛。yì wèi cún jī lē,hán liáng shì mǎ máo。
千金既销铄,犹听朔风号。qiān jīn jì xiāo shuò,yóu tīng shuò fēng hào。

东阳十题

杨载

汉殿经焚后,号然卧草中。hàn diàn jīng fén hòu,hào rán wò cǎo zhōng。
雕几牙板废,锈涩土花蒙。diāo jǐ yá bǎn fèi,xiù sè tǔ huā méng。
追蠡难陈力,华鲸不奏功。zhuī lí nán chén lì,huá jīng bù zòu gōng。
待贤初设簴,想见古人风。dài xián chū shè jù,xiǎng jiàn gǔ rén fēng。

送方韶父先辈游五湖

杨载

萧萧垂素发,渺渺泛沧波。xiāo xiāo chuí sù fā,miǎo miǎo fàn cāng bō。
过眼江山好,离家日月多。guò yǎn jiāng shān hǎo,lí jiā rì yuè duō。
诗名终不朽,世事复如何。shī míng zhōng bù xiǔ,shì shì fù rú hé。
一往五湖上,苍茫问钓蓑。yī wǎng wǔ hú shàng,cāng máng wèn diào suō。

和张仲实之吴兴舟行杂咏

杨载

水程通百里,云树隔千层。shuǐ chéng tōng bǎi lǐ,yún shù gé qiān céng。
鹤发欢相见,龙门羡独登。hè fā huān xiāng jiàn,lóng mén xiàn dú dēng。
文辞毋乃壮,杯杓尚能胜。wén cí wú nǎi zhuàng,bēi biāo shàng néng shèng。
仰止情何极,吾为附骥蝇。yǎng zhǐ qíng hé jí,wú wèi fù jì yíng。

奉题伯父双峰樵隐四首

杨载

山出双峰秀,溪流一派清。shān chū shuāng fēng xiù,xī liú yī pài qīng。
土风存礼让,人事省将迎。tǔ fēng cún lǐ ràng,rén shì shěng jiāng yíng。
路逐高低过,田随早晚耕。lù zhú gāo dī guò,tián suí zǎo wǎn gēng。
家林有如此,南望每关情。jiā lín yǒu rú cǐ,nán wàng měi guān qíng。
1371234567»