古诗词

新馆感春二首

郝经

东风吹敝褐,水气扑虚檐。dōng fēng chuī bì hè,shuǐ qì pū xū yán。
月窟星河澹,江城鼓角严。yuè kū xīng hé dàn,jiāng chéng gǔ jiǎo yán。
年深愁不醒,春至恨犹添。nián shēn chóu bù xǐng,chūn zhì hèn yóu tiān。
为问秦通守,何颜说锦帘。wèi wèn qín tōng shǒu,hé yán shuō jǐn lián。

郝经

元泽州陵川人,字伯常。郝天挺孙。金亡,徙顺天,馆于守帅张柔、贾辅家,博览群书。应世祖忽必烈召入王府,条上经国安民之道数十事。及世祖即位,为翰林侍读学士。中统元年,使宋议和,被贾似道扣留,居真州十六年方归。旋卒,谥文忠。为学务有用。及被留,撰《续后汉书》、《易春秋外传》、《太极演》等书,另有《陵川文集》。 郝经的作品>>

猜您喜欢

天赐夫人词

郝经

八月十五双星会,佳妇佳儿好昏对。bā yuè shí wǔ shuāng xīng huì,jiā fù jiā ér hǎo hūn duì。
玉波冷浸芙蓉城,花月摇光照金翠。yù bō lěng jìn fú róng chéng,huā yuè yáo guāng zhào jīn cuì。
黑风当筵灭红烛,一朵仙桃降天外。hēi fēng dāng yán miè hóng zhú,yī duǒ xiān táo jiàng tiān wài。
梁家有子是新郎,芊氏忽从钟建背。liáng jiā yǒu zi shì xīn láng,qiān shì hū cóng zhōng jiàn bèi。
负来灯下惊鬼物,云鬓欹斜倒冠佩。fù lái dēng xià jīng guǐ wù,yún bìn yī xié dào guān pèi。
四肢红玉软无力,梦断春闺半酣醉。sì zhī hóng yù ruǎn wú lì,mèng duàn chūn guī bàn hān zuì。
须臾举目视傍人,衣服不同言语异。xū yú jǔ mù shì bàng rén,yī fú bù tóng yán yǔ yì。
自说成都五千里,恍惚不知来此际。zì shuō chéng dōu wǔ qiān lǐ,huǎng hū bù zhī lái cǐ jì。
玉容寂寞小山颦,俯首无言两行泪。yù róng jì mò xiǎo shān pín,fǔ shǒu wú yán liǎng xíng lèi。
甘心与作梁家妇,诏起高门榜天赐。gān xīn yǔ zuò liáng jiā fù,zhào qǐ gāo mén bǎng tiān cì。
几年夫婿作相公,满眼儿孙尽朝贵。jǐ nián fū xù zuò xiāng gōng,mǎn yǎn ér sūn jǐn cháo guì。
须知伉俪有缘分,富者莫求贫莫弃。xū zhī kàng lì yǒu yuán fēn,fù zhě mò qiú pín mò qì。
望夫山头更赋《白头吟》,要作夫妻岂天意。wàng fū shān tóu gèng fù bái tóu yín,yào zuò fū qī qǐ tiān yì。
君看符氏与薄姬,关系数朝天子事。jūn kàn fú shì yǔ báo jī,guān xì shù cháo tiān zi shì。

湖水来

郝经

枯风怒遏长川回,两湖五月生黄埃。kū fēng nù è zhǎng chuān huí,liǎng hú wǔ yuè shēng huáng āi。
水晶宫碎洲渚出,昆明老火飞狂灰。shuǐ jīng gōng suì zhōu zhǔ chū,kūn míng lǎo huǒ fēi kuáng huī。
鱼龙错落半生死,乾坤枯槁无云雷。yú lóng cuò luò bàn shēng sǐ,qián kūn kū gǎo wú yún léi。
海鲸怒抉海眼破,涛头一箭湖水来。hǎi jīng nù jué hǎi yǎn pò,tāo tóu yī jiàn hú shuǐ lái。
新声汩汩入黑壤,寒虹矫矫收苍霾。xīn shēng gǔ gǔ rù hēi rǎng,hán hóng jiǎo jiǎo shōu cāng mái。
鸥鸟静尽波不起,澄清无瑕玉镜开。ōu niǎo jìng jǐn bō bù qǐ,chéng qīng wú xiá yù jìng kāi。
浮光四动青云第,倒影半浸黄金台。fú guāng sì dòng qīng yún dì,dào yǐng bàn jìn huáng jīn tái。
何当乘兴呼太白,棹歌长入琉璃堆。hé dāng chéng xīng hū tài bái,zhào gē zhǎng rù liú lí duī。
满船明月露花冷,翠绡银管飞琼杯。mǎn chuán míng yuè lù huā lěng,cuì xiāo yín guǎn fēi qióng bēi。

听角行

郝经

疏星澹不芒,破月冷无色。shū xīng dàn bù máng,pò yuè lěng wú sè。
千年塞下曲,忽向窗中得。qiān nián sāi xià qū,hū xiàng chuāng zhōng dé。
当空劲作六龙嘶,四海一声天地寂。dāng kōng jìn zuò liù lóng sī,sì hǎi yī shēng tiān dì jì。
长呼渺渺振长风,引起浮云却无力。zhǎng hū miǎo miǎo zhèn zhǎng fēng,yǐn qǐ fú yún què wú lì。
此声谁谓非恶声,借问何人有长策。cǐ shēng shuí wèi fēi è shēng,jiè wèn hé rén yǒu zhǎng cè。
汉家有客北海北,节毛落尽头毛白。hàn jiā yǒu kè běi hǎi běi,jié máo luò jǐn tóu máo bái。
听此空令双泪垂,中原雁断无消息。tīng cǐ kōng lìng shuāng lèi chuí,zhōng yuán yàn duàn wú xiāo xī。
南枝越鸟莫惊飞,牢落天涯永相失。nán zhī yuè niǎo mò jīng fēi,láo luò tiān yá yǒng xiāng shī。
江上旧梅花,今夜落谁家?楼头有恨知何事,牵住青空几缕霞。jiāng shàng jiù méi huā,jīn yè luò shuí jiā?lóu tóu yǒu hèn zhī hé shì,qiān zhù qīng kōng jǐ lǚ xiá。

青城行

郝经

坏山压城杀气黑,一夜京城忽流血。huài shān yā chéng shā qì hēi,yī yè jīng chéng hū liú xuè。
弓刀合沓满掖庭,妃主喧呼总狼藉。gōng dāo hé dá mǎn yē tíng,fēi zhǔ xuān hū zǒng láng jí。
驱出宫门不敢哭,血泪满面无人色。qū chū gōng mén bù gǎn kū,xuè lèi mǎn miàn wú rén sè。
戴楼门外是青城,匍匐赴死谁敢停?dài lóu mén wài shì qīng chéng,pú fú fù sǐ shuí gǎn tíng?
百年涵育尽涂地,死雾不散昏青冥。bǎi nián hán yù jǐn tú dì,sǐ wù bù sàn hūn qīng míng。
英府亲贤端可怜,白首随例亦就刑。yīng fǔ qīn xián duān kě lián,bái shǒu suí lì yì jiù xíng。
最苦爱王家两族,二十馀年不曾出。zuì kǔ ài wáng jiā liǎng zú,èr shí yú nián bù céng chū。
朝朝点数到堂前,每向官司求米肉。cháo cháo diǎn shù dào táng qián,měi xiàng guān sī qiú mǐ ròu。
男哥女妹自夫妇,腼面相看冤更酷。nán gē nǚ mèi zì fū fù,miǎn miàn xiāng kàn yuān gèng kù。
一旦开门见天日,推入行间便诛戮。yī dàn kāi mén jiàn tiān rì,tuī rù xíng jiān biàn zhū lù。
当时筑城为郊祀,却与皇家作东市。dāng shí zhù chéng wèi jiāo sì,què yǔ huáng jiā zuò dōng shì。
天兴初年靖康末,国破家亡酷相似。tiān xīng chū nián jìng kāng mò,guó pò jiā wáng kù xiāng shì。
君取他人既如此,今朝亦是寻常事。jūn qǔ tā rén jì rú cǐ,jīn cháo yì shì xún cháng shì。
君不见二百万家族尽赤,八十里城皆瓦砾。jūn bù jiàn èr bǎi wàn jiā zú jǐn chì,bā shí lǐ chéng jiē wǎ lì。
白骨更比青城多,遗民独向王孙泣。bái gǔ gèng bǐ qīng chéng duō,yí mín dú xiàng wáng sūn qì。
祸本骨肉相残贼,大臣蔽君尤壅塞。huò běn gǔ ròu xiāng cán zéi,dà chén bì jūn yóu yōng sāi。
至今行人不叹承天门,行人但嗟濠利宅!城荒国灭犹有十仞墙,墙头密匝生铁棘。zhì jīn xíng rén bù tàn chéng tiān mén,xíng rén dàn jiē háo lì zhái!chéng huāng guó miè yóu yǒu shí rèn qiáng,qiáng tóu mì zā shēng tiě jí。

八月十五夜五河口观月

郝经

去年燕南醉明月,黄金台上秋风发。qù nián yàn nán zuì míng yuè,huáng jīn tái shàng qiū fēng fā。
两行燕玉笑姮娥,直着风神比颜色。liǎng xíng yàn yù xiào héng é,zhí zhe fēng shén bǐ yán sè。
前年山南醉明月,露气风声缠玉节。qián nián shān nán zuì míng yuè,lù qì fēng shēng chán yù jié。
甲士挝鼓边声雄,汉水波翻岘山裂。jiǎ shì wō gǔ biān shēng xióng,hàn shuǐ bō fān xiàn shān liè。
今年又作江南行,五河河口浇雄䲔。jīn nián yòu zuò jiāng nán xíng,wǔ hé hé kǒu jiāo xióng qíng。
举杯对月月浮动,酒浪摇碧金鳞生。jǔ bēi duì yuè yuè fú dòng,jiǔ làng yáo bì jīn lín shēng。
彷徨四顾天宇豁,九州四海一月明。páng huáng sì gù tiān yǔ huō,jiǔ zhōu sì hǎi yī yuè míng。
谁令此地限南北?鬨起祸乱挐甲兵。shuí lìng cǐ dì xiàn nán běi?hòng qǐ huò luàn ná jiǎ bīng。
人生大抵随所遇,南北东西无定住。rén shēng dà dǐ suí suǒ yù,nán běi dōng xī wú dìng zhù。
今宵对月倾金尊,便可长吟嚼佳句。jīn xiāo duì yuè qīng jīn zūn,biàn kě zhǎng yín jué jiā jù。
醉时抱月凌孤风,桂苑烟霄快高步。zuì shí bào yuè líng gū fēng,guì yuàn yān xiāo kuài gāo bù。
浩歌乱扣白玉盘,天上人惊亦何惧。hào gē luàn kòu bái yù pán,tiān shàng rén jīng yì hé jù。
不须槌碎黄鹤楼,何必翻倒鹦鹉洲。bù xū chuí suì huáng hè lóu,hé bì fān dào yīng wǔ zhōu。
大江江头呼李白,我欲与汝蓬山游。dà jiāng jiāng tóu hū lǐ bái,wǒ yù yǔ rǔ péng shān yóu。
赤城城头摇曳紫绮裘,白云云边倒卷苍玉瓯。chì chéng chéng tóu yáo yè zǐ qǐ qiú,bái yún yún biān dào juǎn cāng yù ōu。
双成佐酒飞琼唱,不解人间更有愁。shuāng chéng zuǒ jiǔ fēi qióng chàng,bù jiě rén jiān gèng yǒu chóu。

书磨崖碑后

郝经

汝南昔曾谒公祠,霜日皓冽森英姿。rǔ nán xī céng yè gōng cí,shuāng rì hào liè sēn yīng zī。
乃今江馆坐牢落,夺目忽睹中兴碑。nǎi jīn jiāng guǎn zuò láo luò,duó mù hū dǔ zhōng xīng bēi。
神明焕若还旧观,义烈凛凛生见之。shén míng huàn ruò hái jiù guān,yì liè lǐn lǐn shēng jiàn zhī。
滞气激起天宇豁,快意发冢挥金锤。zhì qì jī qǐ tiān yǔ huō,kuài yì fā zhǒng huī jīn chuí。
生平每为二贤惜,以技掩节公羲之。shēng píng měi wèi èr xián xī,yǐ jì yǎn jié gōng xī zhī。
不阿桓温止殷浩,遗世脱屣终游嬉。bù ā huán wēn zhǐ yīn hào,yí shì tuō xǐ zhōng yóu xī。
平原突兀杲卿死,李唐中叶公能持。píng yuán tū wù gǎo qīng sǐ,lǐ táng zhōng yè gōng néng chí。
政令二贤书不工,只字片楮犹当奇。zhèng lìng èr xián shū bù gōng,zhǐ zì piàn chǔ yóu dāng qí。
矧于超出二王笔,冠冕百代书家师。shěn yú chāo chū èr wáng bǐ,guān miǎn bǎi dài shū jiā shī。
坡仙论书至公止,此本于公又奇至。pō xiān lùn shū zhì gōng zhǐ,cǐ běn yú gōng yòu qí zhì。
正笔篆玉藏李斯,出笔存锋兼汉隶。zhèng bǐ zhuàn yù cáng lǐ sī,chū bǐ cún fēng jiān hàn lì。
古硬陵轹瘗鹤铭,韵胜韬抉兰亭记。gǔ yìng líng lì yì hè míng,yùn shèng tāo jué lán tíng jì。
离堆雄峻仅能亚,画赞沈深还栉比。lí duī xióng jùn jǐn néng yà,huà zàn shěn shēn hái zhì bǐ。
书法至此为绝尘,顿觉诸家异端异。shū fǎ zhì cǐ wèi jué chén,dùn jué zhū jiā yì duān yì。
恢宏正大极遒紧,驰骛刚方穷壮丽。huī hóng zhèng dà jí qiú jǐn,chí wù gāng fāng qióng zhuàng lì。
万古千秋讨贼心,二十四城忠义气。wàn gǔ qiān qiū tǎo zéi xīn,èr shí sì chéng zhōng yì qì。
惜哉岁久颇残缺,苔蚀潮舂寖磨灭。xī zāi suì jiǔ pǒ cán quē,tái shí cháo chōng jìn mó miè。
去国几年似者希,沧海遗珠亦奇绝。qù guó jǐ nián shì zhě xī,cāng hǎi yí zhū yì qí jué。
酒酣对酌虎贲郎,况乃摩挲是明月。jiǔ hān duì zhuó hǔ bēn láng,kuàng nǎi mó sā shì míng yuè。
断画崭崭屹断金,倔彊常山笔端舌。duàn huà zhǎn zhǎn yì duàn jīn,jué jiàng cháng shān bǐ duān shé。
中间剥泐尚含胡,惨淡中丞面馀蔑。zhōng jiān bō lè shàng hán hú,cǎn dàn zhōng chéng miàn yú miè。
载看激裂壮士肝,意苦时危将泣血。zài kàn jī liè zhuàng shì gān,yì kǔ shí wēi jiāng qì xuè。
置书勿论抚膺叹,更有何人似公节。zhì shū wù lùn fǔ yīng tàn,gèng yǒu hé rén shì gōng jié。
忠贞端不负巡远,文字尤令重元结。zhōng zhēn duān bù fù xún yuǎn,wén zì yóu lìng zhòng yuán jié。
只今谁识段文昌,世上焉知李希烈!终南太华皆可磨,后人竟莫堕嵯峨。zhǐ jīn shuí shí duàn wén chāng,shì shàng yān zhī lǐ xī liè!zhōng nán tài huá jiē kě mó,hòu rén jìng mò duò cuó é。
惟馀浯溪青天一片石,照耀邃古驰江河。wéi yú wú xī qīng tiān yī piàn shí,zhào yào suì gǔ chí jiāng hé。
谁能与世见此不朽业,荡攘邪秽蠲祅疴。shuí néng yǔ shì jiàn cǐ bù xiǔ yè,dàng rǎng xié huì juān yāo kē。
再立元气攎浇讹,踵武至德肩元和,九原起公吾其歌。zài lì yuán qì lú jiāo é,zhǒng wǔ zhì dé jiān yuán hé,jiǔ yuán qǐ gōng wú qí gē。

灵泉行二首

郝经

赤云夹日腾清晖,太阴杀气缠海霓。chì yún jiā rì téng qīng huī,tài yīn shā qì chán hǎi ní。
元戎小队数百骑,金镳玉勒红牙旗。yuán róng xiǎo duì shù bǎi qí,jīn biāo yù lēi hóng yá qí。
长鞭一点阵偃月,稍骑两合前山围。zhǎng biān yī diǎn zhèn yǎn yuè,shāo qí liǎng hé qián shān wéi。
查牙折角获挺鹿,模糊生血禽孤罴。chá yá zhé jiǎo huò tǐng lù,mó hú shēng xuè qín gū pí。
霜蹄剥落落涧石,饥燕乱掠秋草飞。shuāng tí bō luò luò jiàn shí,jī yàn luàn lüè qiū cǎo fēi。
应弦霹雳叠破碎,掇拾挂马皆累累。yīng xián pī lì dié pò suì,duō shí guà mǎ jiē lèi lèi。
一川错莫半山赭,空穴破冢妖狐悲。yī chuān cuò mò bàn shān zhě,kōng xué pò zhǒng yāo hú bēi。
将军推仁亦中怛,弛弓服矢收神威。jiāng jūn tuī rén yì zhōng dá,chí gōng fú shǐ shōu shén wēi。
力士下马各数获,从官解剑称酒卮。lì shì xià mǎ gè shù huò,cóng guān jiě jiàn chēng jiǔ zhī。
山河惨淡生壮观,乾坤突兀增雄奇。shān hé cǎn dàn shēng zhuàng guān,qián kūn tū wù zēng xióng qí。
溶溶喜色动归路,满城楼观重烟霏。róng róng xǐ sè dòng guī lù,mǎn chéng lóu guān zhòng yān fēi。

灵泉行二首

郝经

萧萧弓剑秋山行,老玉破碎前相迎。xiāo xiāo gōng jiàn qiū shān xíng,lǎo yù pò suì qián xiāng yíng。
石蛇绕径入烟树,一天忽在青山层。shí shé rào jìng rù yān shù,yī tiān hū zài qīng shān céng。
三岩鼎峙势欲坠,元气突兀彊拄撑。sān yán dǐng zhì shì yù zhuì,yuán qì tū wù jiàng zhǔ chēng。
相君坐定从官列,游子乘兴穷其登。xiāng jūn zuò dìng cóng guān liè,yóu zi chéng xīng qióng qí dēng。
穿云石磴上方远,忽入洞窟行幽冥。chuān yún shí dèng shàng fāng yuǎn,hū rù dòng kū xíng yōu míng。
黑风吹衣出大隧,泉源湛彻光泚清。hēi fēng chuī yī chū dà suì,quán yuán zhàn chè guāng cǐ qīng。
翛然溅弄胸次豁,一掬流尽千年酲。xiāo rán jiàn nòng xiōng cì huō,yī jū liú jǐn qiān nián chéng。
凭高悠悠肆遐瞩,天宇旷阔秋毫明。píng gāo yōu yōu sì xiá zhǔ,tiān yǔ kuàng kuò qiū háo míng。
泰山西来忽中断,翳翳桑土西南平。tài shān xī lái hū zhōng duàn,yì yì sāng tǔ xī nán píng。
须臾挝鼓震虚谷,尊酒坐啸还同倾。xū yú wō gǔ zhèn xū gǔ,zūn jiǔ zuò xiào hái tóng qīng。
醉歌扣碎一明月,欲入碧海骑长鲸。zuì gē kòu suì yī míng yuè,yù rù bì hǎi qí zhǎng jīng。

江梅行

郝经

江城画角吹吴霜,破月著水天昏黄。jiāng chéng huà jiǎo chuī wú shuāng,pò yuè zhù shuǐ tiān hūn huáng。
波澄烟妥林影澹,双梅带雪横溪塘。bō chéng yān tuǒ lín yǐng dàn,shuāng méi dài xuě héng xī táng。
此时承平风物盛,家家种玉栽琳琅。cǐ shí chéng píng fēng wù shèng,jiā jiā zhǒng yù zāi lín láng。
朝来伴使宴江馆,银瓶乱插吹银管。cháo lái bàn shǐ yàn jiāng guǎn,yín píng luàn chā chuī yín guǎn。
霏微香雾入红袖,零乱春云绕金碗。fēi wēi xiāng wù rù hóng xiù,líng luàn chūn yún rào jīn wǎn。
都将和气变荒寒,锦瑟愁生燕玉暖。dōu jiāng hé qì biàn huāng hán,jǐn sè chóu shēng yàn yù nuǎn。
为言仪真梅最多,苔花古树深烟萝。wèi yán yí zhēn méi zuì duō,tái huā gǔ shù shēn yān luó。
一年十月至二月,红红白白盈江沱。yī nián shí yuè zhì èr yuè,hóng hóng bái bái yíng jiāng tuó。
自从天马饮江水,草根啮尽梅无柯。zì cóng tiān mǎ yǐn jiāng shuǐ,cǎo gēn niè jǐn méi wú kē。
杨子人家楚三户,今年幸有烧残树。yáng zi rén jiā chǔ sān hù,jīn nián xìng yǒu shāo cán shù。
忽闻星使议和来,尽贮筠笼待供具。hū wén xīng shǐ yì hé lái,jǐn zhù yún lóng dài gōng jù。
从今江梅好颜色,烂醉长吟嚼佳句。cóng jīn jiāng méi hǎo yán sè,làn zuì zhǎng yín jué jiā jù。

江声行

郝经

雁啼月落扬子城,东风送潮江有声。yàn tí yuè luò yáng zi chéng,dōng fēng sòng cháo jiāng yǒu shēng。
乾坤汹汹欲浮动,窗户凛凛阴寒生。qián kūn xiōng xiōng yù fú dòng,chuāng hù lǐn lǐn yīn hán shēng。
昆阳百万力一蹴,齐呼合噪接短兵。kūn yáng bǎi wàn lì yī cù,qí hū hé zào jiē duǎn bīng。
铁骑突起触不周,金山无根小孤倾。tiě qí tū qǐ chù bù zhōu,jīn shān wú gēn xiǎo gū qīng。
起来看雨天星稀,疑有万壑霜松鸣。qǐ lái kàn yǔ tiān xīng xī,yí yǒu wàn hè shuāng sōng míng。
又如暴雷郁未发,喑呜水底号鲲鲸。yòu rú bào léi yù wèi fā,yīn wū shuǐ dǐ hào kūn jīng。
只应灵均与子胥,沈恨郁怒犹难平。zhǐ yīng líng jūn yǔ zi xū,shěn hèn yù nù yóu nán píng。
更有万古战死骨,衔冤饮泣秋涛惊。gèng yǒu wàn gǔ zhàn sǐ gǔ,xián yuān yǐn qì qiū tāo jīng。
虚庭徙倚夜向晨,重门击柝无人行。xū tíng xǐ yǐ yè xiàng chén,zhòng mén jī tuò wú rén xíng。
三年江边不见江,听此感激尤伤情。sān nián jiāng biān bù jiàn jiāng,tīng cǐ gǎn jī yóu shāng qíng。
须臾上江帆欲举,舟子喧豗闹挝鼓。xū yú shàng jiāng fān yù jǔ,zhōu zi xuān huī nào wō gǔ。
江声渐小听鸡声,惨淡芙蓉落疏雨。jiāng shēng jiàn xiǎo tīng jī shēng,cǎn dàn fú róng luò shū yǔ。

后听角行

郝经

燕南壮士江城客,孤馆无眠心已折。yàn nán zhuàng shì jiāng chéng kè,gū guǎn wú mián xīn yǐ zhé。
那堪夜夜闻角声,怨曲悲凉更幽咽。nà kān yè yè wén jiǎo shēng,yuàn qū bēi liáng gèng yōu yàn。
一喷牵残杨柳风,五更吹落梅花月。yī pēn qiān cán yáng liǔ fēng,wǔ gèng chuī luò méi huā yuè。
霜天裂却浮云散,雁行断尽疏星接。shuāng tiān liè què fú yún sàn,yàn xíng duàn jǐn shū xīng jiē。
馀音眇眇渡江去,依稀似向愁人说。yú yīn miǎo miǎo dù jiāng qù,yī xī shì xiàng chóu rén shuō。
劝君且莫多叹嗟,家人恨杀生离别。quàn jūn qiě mò duō tàn jiē,jiā rén hèn shā shēng lí bié。
可怜辛苦为谁来?雕尽朱颜头半白。kě lián xīn kǔ wèi shuí lái?diāo jǐn zhū yán tóu bàn bái。
万绪千端都上心,一寸肝肠能几截。wàn xù qiān duān dōu shàng xīn,yī cùn gān cháng néng jǐ jié。
当时听角送南人,南人吹角不送人。dāng shí tīng jiǎo sòng nán rén,nán rén chuī jiǎo bù sòng rén。
不如睡著东风恶,拍枕江声总不闻。bù rú shuì zhù dōng fēng è,pāi zhěn jiāng shēng zǒng bù wén。

长星行

郝经

银槊万条日没酉,玉虹千丈月合丑。yín shuò wàn tiáo rì méi yǒu,yù hóng qiān zhàng yuè hé chǒu。
雄鸡一声半天赤,太阳欲出星在柳。xióng jī yī shēng bàn tiān chì,tài yáng yù chū xīng zài liǔ。
东南势妥裁冰刀,东北迸开驱雪帚。dōng nán shì tuǒ cái bīng dāo,dōng běi bèng kāi qū xuě zhǒu。
行侵荧惑掩太白,直从北斗向南斗。xíng qīn yíng huò yǎn tài bái,zhí cóng běi dòu xiàng nán dòu。
上相黯惨忽无色,上将参差都不守。shàng xiāng àn cǎn hū wú sè,shàng jiāng cān chà dōu bù shǒu。
明堂帝坐总茫昧,房驷王良欲奔走。míng táng dì zuò zǒng máng mèi,fáng sì wáng liáng yù bēn zǒu。
渐过舆鬼漫两河,浑扫三垣当井口。jiàn guò yú guǐ màn liǎng hé,hún sǎo sān yuán dāng jǐng kǒu。
突烟滚滚欲浮动,异事惊人古未有。tū yān gǔn gǔn yù fú dòng,yì shì jīng rén gǔ wèi yǒu。
初从暵旱忽风雨,拔木轰山声乱吼。chū cóng hàn hàn hū fēng yǔ,bá mù hōng shān shēng luàn hǒu。
尔后妖芒忽亘天,七月初吉又逾九。ěr hòu yāo máng hū gèn tiān,qī yuè chū jí yòu yú jiǔ。
纵横凌犯卧复坚,自暮至朝长更久。zòng héng líng fàn wò fù jiān,zì mù zhì cháo zhǎng gèng jiǔ。
五年江馆戴片天,变故纷纭翻覆手。wǔ nián jiāng guǎn dài piàn tiān,biàn gù fēn yún fān fù shǒu。
摧心褫魄又见此,闭目不敢窥户牖。cuī xīn chǐ pò yòu jiàn cǐ,bì mù bù gǎn kuī hù yǒu。
天倾地裂由积衅,败国亡家皆自取。tiān qīng dì liè yóu jī xìn,bài guó wáng jiā jiē zì qǔ。
吾闻有道必得寿,长星劝汝一杯酒。wú wén yǒu dào bì dé shòu,zhǎng xīng quàn rǔ yī bēi jiǔ。

狠墙叹

郝经

危墙阔峻倒插棘,四檐抵匝无罅隙。wēi qiáng kuò jùn dào chā jí,sì yán dǐ zā wú xià xì。
东日晒透西日炙,周兴铁瓮炽火逼。dōng rì shài tòu xī rì zhì,zhōu xīng tiě wèng chì huǒ bī。
置予此中不许出,虐哉狠墙甚狠石。zhì yǔ cǐ zhōng bù xǔ chū,nüè zāi hěn qiáng shén hěn shí。
呜呼何时见天日!wū hū hé shí jiàn tiān rì!

冤鐍叹

郝经

重门重锁禁不开,伴使送入不复来。zhòng mén zhòng suǒ jìn bù kāi,bàn shǐ sòng rù bù fù lái。
铁簧生涩深金苔,沴气缠结埋阴霾。tiě huáng shēng sè shēn jīn tái,lì qì chán jié mái yīn mái。
窦中进食当门回,咬唇闭目犹疑猜。dòu zhōng jìn shí dāng mén huí,yǎo chún bì mù yóu yí cāi。
呜呼冤鐍孰为哀!wū hū yuān jué shú wèi āi!

忆宝刀歌

郝经

生平知己压腕刀,借交报仇燕南豪。shēng píng zhī jǐ yā wàn dāo,jiè jiāo bào chóu yàn nán háo。
一从濠梁成隔绝,枭獍触忤狐狸嗥。yī cóng háo liáng chéng gé jué,xiāo jìng chù wǔ hú lí háo。
夜夜斗牛多异气,玉虹萦天光烛地。yè yè dòu niú duō yì qì,yù hóng yíng tiān guāng zhú dì。
几回梦里飞入手,痛惜当年都废弃。jǐ huí mèng lǐ fēi rù shǒu,tòng xī dāng nián dōu fèi qì。
近来馆下遇家贼,空拳无奈徒忿激。jìn lái guǎn xià yù jiā zéi,kōng quán wú nài tú fèn jī。
撼床一夜宝刀鸣,黑风卷地吹霹雳。hàn chuáng yī yè bǎo dāo míng,hēi fēng juǎn dì chuī pī lì。
只今使节犹未回,只今玉琫生青苔。zhǐ jīn shǐ jié yóu wèi huí,zhǐ jīn yù běng shēng qīng tái。
何时磊落却在手,为我讨贼除氛埃。hé shí lěi luò què zài shǒu,wèi wǒ tǎo zéi chú fēn āi。
109«2345678