古诗词

开平新宫五十韵

郝经

日月旋天盖,星辰合斗枢。rì yuè xuán tiān gài,xīng chén hé dòu shū。
光腾掌内铁,气绕泽中蒲。guāng téng zhǎng nèi tiě,qì rào zé zhōng pú。
金帛羞重赐,弓刀奋一呼。jīn bó xiū zhòng cì,gōng dāo fèn yī hū。
真人翔灞上,天马出余吾。zhēn rén xiáng bà shàng,tiān mǎ chū yú wú。
尺棰初开辟,群雄竞走趋。chǐ chuí chū kāi pì,qún xióng jìng zǒu qū。
无劳为更举,乘胜即长驱。wú láo wèi gèng jǔ,chéng shèng jí zhǎng qū。
蹴踏千年雪,骁腾万里驹。cù tà qiān nián xuě,xiāo téng wàn lǐ jū。
长城冲忽断,弱水饮先枯。zhǎng chéng chōng hū duàn,ruò shuǐ yǐn xiān kū。
肃杀威灵盛,驱除运会俱。sù shā wēi líng shèng,qū chú yùn huì jù。
华夷尘澒洞,天地血模糊。huá yí chén hòng dòng,tiān dì xuè mó hú。
地尽诸蕃外,兵穷两海隅。dì jǐn zhū fān wài,bīng qióng liǎng hǎi yú。
九州皆瓦砾,万国一榛芜。jiǔ zhōu jiē wǎ lì,wàn guó yī zhēn wú。
谁与重休息?shuí yǔ zhòng xiū xī?
徒为妄骇吁。tú wèi wàng hài xū。
治平须化日,杀伐岂良图。zhì píng xū huà rì,shā fá qǐ liáng tú。
圣子曾当璧,神孙会握符。shèng zi céng dāng bì,shén sūn huì wò fú。
铁山深蕴玉,瀚海特生珠。tiě shān shēn yùn yù,hàn hǎi tè shēng zhū。
历数终当在,讴歌信不诬。lì shù zhōng dāng zài,ōu gē xìn bù wū。
欲成仁义俗,先定帝王都。yù chéng rén yì sú,xiān dìng dì wáng dōu。
畿甸临中国,河山拥奥区。jī diān lín zhōng guó,hé shān yōng ào qū。
燕云雄地势,辽碣壮天衢。yàn yún xióng dì shì,liáo jié zhuàng tiān qú。
峻岭蟠沙碛,重门限扼狐。jùn lǐng pán shā qì,zhòng mén xiàn è hú。
侵淫冠带近,参错土风殊。qīn yín guān dài jìn,cān cuò tǔ fēng shū。
翠拥和龙柳,黄飞盛乐榆。cuì yōng hé lóng liǔ,huáng fēi shèng lè yú。
岐山鸣鸑鷟,冀野牧騊駼。qí shān míng yuè zhuó,jì yě mù táo tú。
风入松杉劲,霜涵水草腴。fēng rù sōng shān jìn,shuāng hán shuǐ cǎo yú。
穹庐罢迁徙,区脱省勤劬。qióng lú bà qiān xǐ,qū tuō shěng qín qú。
阶土遵尧典,卑宫协禹谟。jiē tǔ zūn yáo diǎn,bēi gōng xié yǔ mó。
既能避风雨,何用饰金朱。jì néng bì fēng yǔ,hé yòng shì jīn zhū。
栋宇雄新造,城隍屹力扶。dòng yǔ xióng xīn zào,chéng huáng yì lì fú。
建瓴增壮观,定鼎见规模。jiàn líng zēng zhuàng guān,dìng dǐng jiàn guī mó。
五让登皇极,群生赐大酺。wǔ ràng dēng huáng jí,qún shēng cì dà pú。
还闻却走马,即见弛威弧。hái wén què zǒu mǎ,jí jiàn chí wēi hú。
简策询前代,弓旌聘老儒。jiǎn cè xún qián dài,gōng jīng pìn lǎo rú。
恢弘回一气,徼幸绝多途。huī hóng huí yī qì,jiǎo xìng jué duō tú。
雷雨施庞泽,乾坤洗旧污。léi yǔ shī páng zé,qián kūn xǐ jiù wū。
直为提赤子,遂使出洪炉。zhí wèi tí chì zi,suì shǐ chū hóng lú。
远檄收疲薾,穷边罢转输。yuǎn xí shōu pí ěr,qióng biān bà zhuǎn shū。
江壖遗鄂岳,石窟弃巴渝。jiāng ruán yí è yuè,shí kū qì bā yú。
刀槊存残骨,膏粱换毒痡。dāo shuò cún cán gǔ,gāo liáng huàn dú fū。
却令逢有道,免使叫无辜。què lìng féng yǒu dào,miǎn shǐ jiào wú gū。
契阔还同室,鳏茕得字孤。qì kuò hái tóng shì,guān qióng dé zì gū。
八荒皆寿域,六合极欢娱。bā huāng jiē shòu yù,liù hé jí huān yú。
白叟休垂泣,苍生获再苏。bái sǒu xiū chuí qì,cāng shēng huò zài sū。
只知期用夏,更拟论平吴。zhǐ zhī qī yòng xià,gèng nǐ lùn píng wú。
旭日冰天透,仁君雪国无。xù rì bīng tiān tòu,rén jūn xuě guó wú。
终能到周汉,亦足致唐虞。zhōng néng dào zhōu hàn,yì zú zhì táng yú。
遇主得知己,逢时合舍躯。yù zhǔ dé zhī jǐ,féng shí hé shě qū。
弭兵通信誓,奉诏敢踟蹰。mǐ bīng tōng xìn shì,fèng zhào gǎn chí chú。
顿觉心田豁,还将肝纸刳。dùn jué xīn tián huō,hái jiāng gān zhǐ kū。
行行重回首,瑞气满闉阇。xíng xíng zhòng huí shǒu,ruì qì mǎn yīn dū。

郝经

元泽州陵川人,字伯常。郝天挺孙。金亡,徙顺天,馆于守帅张柔、贾辅家,博览群书。应世祖忽必烈召入王府,条上经国安民之道数十事。及世祖即位,为翰林侍读学士。中统元年,使宋议和,被贾似道扣留,居真州十六年方归。旋卒,谥文忠。为学务有用。及被留,撰《续后汉书》、《易春秋外传》、《太极演》等书,另有《陵川文集》。 郝经的作品>>

猜您喜欢

阳春怨二首

郝经

江头怕见杨柳春,杨花飞来愁杀人。jiāng tóu pà jiàn yáng liǔ chūn,yáng huā fēi lái chóu shā rén。
红颜落尽花片新,黄昏无人泪沾巾。hóng yán luò jǐn huā piàn xīn,huáng hūn wú rén lèi zhān jīn。
旧花被叠凝春尘,梦中忽见浑未真。jiù huā bèi dié níng chūn chén,mèng zhōng hū jiàn hún wèi zhēn。
隔花半面春山颦,恨郎不归多怨嗔。gé huā bàn miàn chūn shān pín,hèn láng bù guī duō yuàn chēn。
不知两处同苦辛,同是天涯愁恨人。bù zhī liǎng chù tóng kǔ xīn,tóng shì tiān yá chóu hèn rén。
几年心事向谁说?花落莺啼昼掩门。jǐ nián xīn shì xiàng shuí shuō?huā luò yīng tí zhòu yǎn mén。

阳春怨二首

郝经

芳草萋萋春又青,阶前院后唤愁生。fāng cǎo qī qī chūn yòu qīng,jiē qián yuàn hòu huàn chóu shēng。
隔墙飞花带莺声,都因无情却有情。gé qiáng fēi huā dài yīng shēng,dōu yīn wú qíng què yǒu qíng。
强饮不醉愁难醒,欲睡不著梦难成。qiáng yǐn bù zuì chóu nán xǐng,yù shuì bù zhù mèng nán chéng。
一帘斜日堆绿英,春风澹沲江无声。yī lián xié rì duī lǜ yīng,chūn fēng dàn tuó jiāng wú shēng。
杨花茫茫扬子城,总是天涯流落情。yáng huā máng máng yáng zi chéng,zǒng shì tiān yá liú luò qíng。
夜来说杀梁间燕,一世春愁在此行。yè lái shuō shā liáng jiān yàn,yī shì chūn chóu zài cǐ xíng。

太平顶读秦碑

郝经

岱宗太平顶,磨崖与天齐。dài zōng tài píng dǐng,mó yá yǔ tiān qí。
左列则天颂,右刻张说辞。zuǒ liè zé tiān sòng,yòu kè zhāng shuō cí。
文采与书法,不离近代规。wén cǎi yǔ shū fǎ,bù lí jìn dài guī。
汉封宛在周观东,秦坛夐出绝顶西。hàn fēng wǎn zài zhōu guān dōng,qín tán xiòng chū jué dǐng xī。
坛前圆平值中峰,突兀上有始皇碑。tán qián yuán píng zhí zhōng fēng,tū wù shàng yǒu shǐ huáng bēi。
年深雨渍百裂馀,析作两峰蹲半规。nián shēn yǔ zì bǎi liè yú,xī zuò liǎng fēng dūn bàn guī。
面阳数字仍可辨,隙缝重衔苔藓皮。miàn yáng shù zì réng kě biàn,xì fèng zhòng xián tái xiǎn pí。
中间隐约见制可,完好可辨惟臣斯。zhōng jiān yǐn yuē jiàn zhì kě,wán hǎo kě biàn wéi chén sī。
拳如钗股直如筋,屈铁碾玉秀且奇。quán rú chāi gǔ zhí rú jīn,qū tiě niǎn yù xiù qiě qí。
千年瘦劲益飞动,回视诸家肥更痴。qiān nián shòu jìn yì fēi dòng,huí shì zhū jiā féi gèng chī。
当时风雨有馀怒,岂容夸石独在兹。dāng shí fēng yǔ yǒu yú nù,qǐ róng kuā shí dú zài zī。
只应神明爱九物,不肯轰击常护持。zhǐ yīng shén míng ài jiǔ wù,bù kěn hōng jī cháng hù chí。
昔年韩文公,曾赋峋嵝诗。xī nián hán wén gōng,céng fù xún lǒu shī。
字青石赤皆传闻,漫为咨嗟涕连洏。zì qīng shí chì jiē chuán wén,màn wèi zī jiē tì lián ér。
何如亲登泰山日观峰,光怪特见绛气缠金虹。hé rú qīn dēng tài shān rì guān fēng,guāng guài tè jiàn jiàng qì chán jīn hóng。
摩挲细读秦相碑,天门高咏来清风。mó sā xì dú qín xiāng bēi,tiān mén gāo yǒng lái qīng fēng。
乃知山灵不相负,夜宿天边不忍去,醉倚云窗重回顾。nǎi zhī shān líng bù xiāng fù,yè sù tiān biān bù rěn qù,zuì yǐ yún chuāng zhòng huí gù。

和陶咏荆轲

郝经

燕国八百里,最为远秦嬴。yàn guó bā bǎi lǐ,zuì wèi yuǎn qín yíng。
可作殷周基,何乃事荆卿。kě zuò yīn zhōu jī,hé nǎi shì jīng qīng。
痴儿强复雠,匕首揕咸京。chī ér qiáng fù chóu,bǐ shǒu zhèn xián jīng。
径刎于期首,更图督亢行。jìng wěn yú qī shǒu,gèng tú dū kàng xíng。
仓皇事不就,狼藉断冠缨。cāng huáng shì bù jiù,láng jí duàn guān yīng。
寒风死别歌,睥睨一世英。hán fēng sǐ bié gē,pì nì yī shì yīng。
不若专设诸,饮恨复吞声。bù ruò zhuān shè zhū,yǐn hèn fù tūn shēng。
纵使杀一秦,宁无一秦生。zòng shǐ shā yī qín,níng wú yī qín shēng。
吕政方忘燕,忽作绕柱惊。lǚ zhèng fāng wàng yàn,hū zuò rào zhù jīng。
并吞势不已,举兵复有名。bìng tūn shì bù yǐ,jǔ bīng fù yǒu míng。
扫平黄金台,故鼎入秦庭。sǎo píng huáng jīn tái,gù dǐng rù qín tíng。
昔我渡易水,晚登燕子城。xī wǒ dù yì shuǐ,wǎn dēng yàn zi chéng。
投文吊田畴,思贤重屏营。tóu wén diào tián chóu,sī xián zhòng píng yíng。
举事本道义,不系败与成。jǔ shì běn dào yì,bù xì bài yǔ chéng。
为国恃刺客,夫岂豪英情。wèi guó shì cì kè,fū qǐ háo yīng qíng。
109«2345678