古诗词

开平新宫五十韵

郝经

日月旋天盖,星辰合斗枢。rì yuè xuán tiān gài,xīng chén hé dòu shū。
光腾掌内铁,气绕泽中蒲。guāng téng zhǎng nèi tiě,qì rào zé zhōng pú。
金帛羞重赐,弓刀奋一呼。jīn bó xiū zhòng cì,gōng dāo fèn yī hū。
真人翔灞上,天马出余吾。zhēn rén xiáng bà shàng,tiān mǎ chū yú wú。
尺棰初开辟,群雄竞走趋。chǐ chuí chū kāi pì,qún xióng jìng zǒu qū。
无劳为更举,乘胜即长驱。wú láo wèi gèng jǔ,chéng shèng jí zhǎng qū。
蹴踏千年雪,骁腾万里驹。cù tà qiān nián xuě,xiāo téng wàn lǐ jū。
长城冲忽断,弱水饮先枯。zhǎng chéng chōng hū duàn,ruò shuǐ yǐn xiān kū。
肃杀威灵盛,驱除运会俱。sù shā wēi líng shèng,qū chú yùn huì jù。
华夷尘澒洞,天地血模糊。huá yí chén hòng dòng,tiān dì xuè mó hú。
地尽诸蕃外,兵穷两海隅。dì jǐn zhū fān wài,bīng qióng liǎng hǎi yú。
九州皆瓦砾,万国一榛芜。jiǔ zhōu jiē wǎ lì,wàn guó yī zhēn wú。
谁与重休息?shuí yǔ zhòng xiū xī?
徒为妄骇吁。tú wèi wàng hài xū。
治平须化日,杀伐岂良图。zhì píng xū huà rì,shā fá qǐ liáng tú。
圣子曾当璧,神孙会握符。shèng zi céng dāng bì,shén sūn huì wò fú。
铁山深蕴玉,瀚海特生珠。tiě shān shēn yùn yù,hàn hǎi tè shēng zhū。
历数终当在,讴歌信不诬。lì shù zhōng dāng zài,ōu gē xìn bù wū。
欲成仁义俗,先定帝王都。yù chéng rén yì sú,xiān dìng dì wáng dōu。
畿甸临中国,河山拥奥区。jī diān lín zhōng guó,hé shān yōng ào qū。
燕云雄地势,辽碣壮天衢。yàn yún xióng dì shì,liáo jié zhuàng tiān qú。
峻岭蟠沙碛,重门限扼狐。jùn lǐng pán shā qì,zhòng mén xiàn è hú。
侵淫冠带近,参错土风殊。qīn yín guān dài jìn,cān cuò tǔ fēng shū。
翠拥和龙柳,黄飞盛乐榆。cuì yōng hé lóng liǔ,huáng fēi shèng lè yú。
岐山鸣鸑鷟,冀野牧騊駼。qí shān míng yuè zhuó,jì yě mù táo tú。
风入松杉劲,霜涵水草腴。fēng rù sōng shān jìn,shuāng hán shuǐ cǎo yú。
穹庐罢迁徙,区脱省勤劬。qióng lú bà qiān xǐ,qū tuō shěng qín qú。
阶土遵尧典,卑宫协禹谟。jiē tǔ zūn yáo diǎn,bēi gōng xié yǔ mó。
既能避风雨,何用饰金朱。jì néng bì fēng yǔ,hé yòng shì jīn zhū。
栋宇雄新造,城隍屹力扶。dòng yǔ xióng xīn zào,chéng huáng yì lì fú。
建瓴增壮观,定鼎见规模。jiàn líng zēng zhuàng guān,dìng dǐng jiàn guī mó。
五让登皇极,群生赐大酺。wǔ ràng dēng huáng jí,qún shēng cì dà pú。
还闻却走马,即见弛威弧。hái wén què zǒu mǎ,jí jiàn chí wēi hú。
简策询前代,弓旌聘老儒。jiǎn cè xún qián dài,gōng jīng pìn lǎo rú。
恢弘回一气,徼幸绝多途。huī hóng huí yī qì,jiǎo xìng jué duō tú。
雷雨施庞泽,乾坤洗旧污。léi yǔ shī páng zé,qián kūn xǐ jiù wū。
直为提赤子,遂使出洪炉。zhí wèi tí chì zi,suì shǐ chū hóng lú。
远檄收疲薾,穷边罢转输。yuǎn xí shōu pí ěr,qióng biān bà zhuǎn shū。
江壖遗鄂岳,石窟弃巴渝。jiāng ruán yí è yuè,shí kū qì bā yú。
刀槊存残骨,膏粱换毒痡。dāo shuò cún cán gǔ,gāo liáng huàn dú fū。
却令逢有道,免使叫无辜。què lìng féng yǒu dào,miǎn shǐ jiào wú gū。
契阔还同室,鳏茕得字孤。qì kuò hái tóng shì,guān qióng dé zì gū。
八荒皆寿域,六合极欢娱。bā huāng jiē shòu yù,liù hé jí huān yú。
白叟休垂泣,苍生获再苏。bái sǒu xiū chuí qì,cāng shēng huò zài sū。
只知期用夏,更拟论平吴。zhǐ zhī qī yòng xià,gèng nǐ lùn píng wú。
旭日冰天透,仁君雪国无。xù rì bīng tiān tòu,rén jūn xuě guó wú。
终能到周汉,亦足致唐虞。zhōng néng dào zhōu hàn,yì zú zhì táng yú。
遇主得知己,逢时合舍躯。yù zhǔ dé zhī jǐ,féng shí hé shě qū。
弭兵通信誓,奉诏敢踟蹰。mǐ bīng tōng xìn shì,fèng zhào gǎn chí chú。
顿觉心田豁,还将肝纸刳。dùn jué xīn tián huō,hái jiāng gān zhǐ kū。
行行重回首,瑞气满闉阇。xíng xíng zhòng huí shǒu,ruì qì mǎn yīn dū。

郝经

元泽州陵川人,字伯常。郝天挺孙。金亡,徙顺天,馆于守帅张柔、贾辅家,博览群书。应世祖忽必烈召入王府,条上经国安民之道数十事。及世祖即位,为翰林侍读学士。中统元年,使宋议和,被贾似道扣留,居真州十六年方归。旋卒,谥文忠。为学务有用。及被留,撰《续后汉书》、《易春秋外传》、《太极演》等书,另有《陵川文集》。 郝经的作品>>

猜您喜欢

升贤村

郝经

两岭青林夹,孤山黑石围。liǎng lǐng qīng lín jiā,gū shān hēi shí wéi。
云携疏雨过,风约断虹飞。yún xié shū yǔ guò,fēng yuē duàn hóng fēi。
为告奸雄叟,难逃笔削讥。wèi gào jiān xióng sǒu,nán táo bǐ xuē jī。
荒村好终老,白首竟忘归。huāng cūn hǎo zhōng lǎo,bái shǒu jìng wàng guī。

春夜

郝经

春雨江湖夜,东风花柳寒。chūn yǔ jiāng hú yè,dōng fēng huā liǔ hán。
举头不见日,何处是长安?jǔ tóu bù jiàn rì,hé chù shì zhǎng ān?
岁月缠星节,乾坤绕血盘。suì yuè chán xīng jié,qián kūn rào xuè pán。
控拳纷愈甚,排难古来难。kòng quán fēn yù shén,pái nán gǔ lái nán。

月夜感怀

郝经

去国期星岁,无家阻万金。qù guó qī xīng suì,wú jiā zǔ wàn jīn。
江山沈苦思,花月动哀吟。jiāng shān shěn kǔ sī,huā yuè dòng āi yín。
变故空长策,蹉跎惜此心。biàn gù kōng zhǎng cè,cuō tuó xī cǐ xīn。
遥怜灯火罢,儿女夜愁深。yáo lián dēng huǒ bà,ér nǚ yè chóu shēn。

雨中感怀

郝经

舍馆年年老,江边日日阴。shě guǎn nián nián lǎo,jiāng biān rì rì yīn。
雨声便熟睡,花气动幽吟。yǔ shēng biàn shú shuì,huā qì dòng yōu yín。
树密莺愁湿,庭荒雀畏深。shù mì yīng chóu shī,tíng huāng què wèi shēn。
晚风吹鼓角,惭愧弭兵心。wǎn fēng chuī gǔ jiǎo,cán kuì mǐ bīng xīn。

二月二十三日犹在仪真馆二首

郝经

向晚日华紫,殷然轰夜雷。xiàng wǎn rì huá zǐ,yīn rán hōng yè léi。
龙蛇开蛰窟,桃李动春台。lóng shé kāi zhé kū,táo lǐ dòng chūn tái。
泪逐催花雨,心同泼火灰。lèi zhú cuī huā yǔ,xīn tóng pō huǒ huī。
何由复龙动,百感坐中来。hé yóu fù lóng dòng,bǎi gǎn zuò zhōng lái。

二月二十三日犹在仪真馆二首

郝经

二月还如夏,炎蒸郁震惊。èr yuè hái rú xià,yán zhēng yù zhèn jīng。
迅霆侵骨冷,飞电透心明。xùn tíng qīn gǔ lěng,fēi diàn tòu xīn míng。
海气沾衾湿,江声拍枕平。hǎi qì zhān qīn shī,jiāng shēng pāi zhěn píng。
从今休禁火,一雨万家生。cóng jīn xiū jìn huǒ,yī yǔ wàn jiā shēng。

晓起

郝经

傍枕衾稠薄,还家梦亦难。bàng zhěn qīn chóu báo,hái jiā mèng yì nán。
月华终夜白,江气先秋寒。yuè huá zhōng yè bái,jiāng qì xiān qiū hán。
心苦天为碎,辞穷海欲干。xīn kǔ tiān wèi suì,cí qióng hǎi yù gàn。
起来看北斗,何日见长安?qǐ lái kàn běi dòu,hé rì jiàn zhǎng ān?

江云

郝经

江云似江水,渺渺复粼粼。jiāng yún shì jiāng shuǐ,miǎo miǎo fù lín lín。
晻霭无穷态,纡馀不尽春。àn ǎi wú qióng tài,yū yú bù jǐn chūn。
遮回断行雁,望杀未归人。zhē huí duàn xíng yàn,wàng shā wèi guī rén。
何日星轺路,冯高更忆亲。hé rì xīng yáo lù,féng gāo gèng yì qīn。

新馆夜闻杜鹃

郝经

啼落深江月,催残故国春。tí luò shēn jiāng yuè,cuī cán gù guó chūn。
不堪多恨鸟,偏聒未归人。bù kān duō hèn niǎo,piān guā wèi guī rén。
血尽肠应断,哀馀声更频。xuè jǐn cháng yīng duàn,āi yú shēng gèng pín。
关心尤入耳,一枕夜愁新。guān xīn yóu rù ěr,yī zhěn yè chóu xīn。

癸酉闰六月十三日夜病中闻笛

郝经

深夜凉风发,迢遥送笛声。shēn yè liáng fēng fā,tiáo yáo sòng dí shēng。
只愁江月破,不放野云行。zhǐ chóu jiāng yuè pò,bù fàng yě yún xíng。
怨曲人多感,离肠恨易生。yuàn qū rén duō gǎn,lí cháng hèn yì shēng。
病中催坐起,倾侧若为情。bìng zhōng cuī zuò qǐ,qīng cè ruò wèi qíng。

新馆感春二首

郝经

东风吹敝褐,水气扑虚檐。dōng fēng chuī bì hè,shuǐ qì pū xū yán。
月窟星河澹,江城鼓角严。yuè kū xīng hé dàn,jiāng chéng gǔ jiǎo yán。
年深愁不醒,春至恨犹添。nián shēn chóu bù xǐng,chūn zhì hèn yóu tiān。
为问秦通守,何颜说锦帘。wèi wèn qín tōng shǒu,hé yán shuō jǐn lián。

新馆感春二首

郝经

伫立无人语,巡檐思惨然。zhù lì wú rén yǔ,xún yán sī cǎn rán。
夜江寒浸月,春树暝生烟。yè jiāng hán jìn yuè,chūn shù míng shēng yān。
计拙仍持节,途穷拟问天。jì zhuō réng chí jié,tú qióng nǐ wèn tiān。
难为绕指铁,万折志弥坚。nán wèi rào zhǐ tiě,wàn zhé zhì mí jiān。

雪意

郝经

旸谷初冰冽晓霾,瑶花一夕满瑶台。yáng gǔ chū bīng liè xiǎo mái,yáo huā yī xī mǎn yáo tái。
云飞海岳寒难吐,风振堪舆冻不开。yún fēi hǎi yuè hán nán tǔ,fēng zhèn kān yú dòng bù kāi。
秀魄暗成冰井月,冷魂潜入楚江梅。xiù pò àn chéng bīng jǐng yuè,lěng hún qián rù chǔ jiāng méi。
梁园此日多豪俊,濯濯无因展异才。liáng yuán cǐ rì duō háo jùn,zhuó zhuó wú yīn zhǎn yì cái。

呈王内翰

郝经

霜落云枯秋尽时,翰林遗得桂林枝。shuāng luò yún kū qiū jǐn shí,hàn lín yí dé guì lín zhī。
春风久已归桃李,劫火从渠照虎貔。chūn fēng jiǔ yǐ guī táo lǐ,jié huǒ cóng qú zhào hǔ pí。
白发操戈浮世在,赤心倾盖几人知。bái fā cāo gē fú shì zài,chì xīn qīng gài jǐ rén zhī。
壶中有酒无天地,醉后休歌贝锦诗。hú zhōng yǒu jiǔ wú tiān dì,zuì hòu xiū gē bèi jǐn shī。

秋兴五首

郝经

风振长天秋气豪,幽人兴与雪山高。fēng zhèn zhǎng tiān qiū qì háo,yōu rén xīng yǔ xuě shān gāo。
霜缠短褐歌商颂,月满空庭读楚骚。shuāng chán duǎn hè gē shāng sòng,yuè mǎn kōng tíng dú chǔ sāo。
万事已应随弊俗,一身宁忍堕尘牢。wàn shì yǐ yīng suí bì sú,yī shēn níng rěn duò chén láo。
会须散发沧溟上,鞭击鱼龙舞碧涛。huì xū sàn fā cāng míng shàng,biān jī yú lóng wǔ bì tāo。
1091234567»