古诗词

原古上元学士

郝经

麟死九鼎沦,万世无孔孟。lín sǐ jiǔ dǐng lún,wàn shì wú kǒng mèng。
文字糠秕馀,扶藉不绝圣。wén zì kāng bǐ yú,fú jí bù jué shèng。
伊昔大观季,天王始失政。yī xī dà guān jì,tiān wáng shǐ shī zhèng。
中声入哇淫,吾道孰不竞。zhōng shēng rù wa yín,wú dào shú bù jìng。
金源东北来,一洗河海净。jīn yuán dōng běi lái,yī xǐ hé hǎi jìng。
斯文甚滥觞,几坠土梗横。sī wén shén làn shāng,jǐ zhuì tǔ gěng héng。
吴楚割半天,疮痍仅续命。wú chǔ gē bàn tiān,chuāng yí jǐn xù mìng。
伊洛遽骞腾,朱张立朝廷。yī luò jù qiān téng,zhū zhāng lì cháo tíng。
弘肆六艺学,俾与日月并。hóng sì liù yì xué,bǐ yǔ rì yuè bìng。
中原有奇才,词赋方斗饤。zhōng yuán yǒu qí cái,cí fù fāng dòu dìng。
天门黄金榜,赫耀动万姓。tiān mén huáng jīn bǎng,hè yào dòng wàn xìng。
君臣此为得,父师此为令。jūn chén cǐ wèi dé,fù shī cǐ wèi lìng。
或者语诗文,环视惊盼瞠。huò zhě yǔ shī wén,huán shì jīng pàn chēng。
孰意元化精,不遂入昏瞑。shú yì yuán huà jīng,bù suì rù hūn míng。
浚发自蔡党,高步出辽夐。jùn fā zì cài dǎng,gāo bù chū liáo xiòng。
墨浸天壤深,笔扫风雷劲。mò jìn tiān rǎng shēn,bǐ sǎo fēng léi jìn。
丝纶帝载熙,训诰王言莹。sī lún dì zài xī,xùn gào wáng yán yíng。
诸公继踵作,互执造化柄。zhū gōng jì zhǒng zuò,hù zhí zào huà bǐng。
黄山与黄华,双凤高蹭蹬。huáng shān yǔ huáng huá,shuāng fèng gāo cèng dēng。
清风玉树鸣,千古一辉映。qīng fēng yù shù míng,qiān gǔ yī huī yìng。
有若闲闲公,光彩璧月恒。yǒu ruò xián xián gōng,guāng cǎi bì yuè héng。
云烟恣挥洒,乾坤快歌咏。yún yān zì huī sǎ,qián kūn kuài gē yǒng。
亹亹金声铿,矫矫银钩硬。wěi wěi jīn shēng kēng,jiǎo jiǎo yín gōu yìng。
杨冯李雷麻,嶷崿胥倡应。yáng féng lǐ léi má,yí è xū chàng yīng。
五行连丽天,四海望而敬。wǔ xíng lián lì tiān,sì hǎi wàng ér jìng。
伟哉遗山老,青云动高兴。wěi zāi yí shān lǎo,qīng yún dòng gāo xīng。
文林刬荆棘,翰府开蹊径。wén lín chǎn jīng jí,hàn fǔ kāi qī jìng。
秋空玉琴张,搏拊分雅郑。qiū kōng yù qín zhāng,bó fǔ fēn yǎ zhèng。
三闾一曲歌,忽唤刘伶醒。sān lǘ yī qū gē,hū huàn liú líng xǐng。
哀哀汴蔡亡,六合为悬磬。āi āi biàn cài wáng,liù hé wèi xuán qìng。
此老独巍然,声价骇群听。cǐ lǎo dú wēi rán,shēng jià hài qún tīng。
振袂凌孤霞,珠璧飞欬謦。zhèn mèi líng gū xiá,zhū bì fēi kài qǐng。
人宗一代文,天赋百年盛。rén zōng yī dài wén,tiān fù bǎi nián shèng。
纷纷夸毗子,捆摭为訾评。fēn fēn kuā pí zi,kǔn zhí wèi zī píng。
自谓人胜天,讵知天已定。zì wèi rén shèng tiān,jù zhī tiān yǐ dìng。
行行野史成,共为天下庆。xíng xíng yě shǐ chéng,gòng wèi tiān xià qìng。
作噩建子月,投我以照乘。zuò è jiàn zi yuè,tóu wǒ yǐ zhào chéng。
蔀屋惊见斗,寒焰忽蟠亘。bù wū jīng jiàn dòu,hán yàn hū pán gèn。
经也生已晚,弗及拜先正。jīng yě shēng yǐ wǎn,fú jí bài xiān zhèng。
穷阎一束书,十载成堕甑。qióng yán yī shù shū,shí zài chéng duò zèng。
学问苟有归,贫窭安足病。xué wèn gǒu yǒu guī,pín jù ān zú bìng。
今乃得溟渤,问津有龟镜。jīn nǎi dé míng bó,wèn jīn yǒu guī jìng。
挈我登龙门,绠我出虎阱。qiè wǒ dēng lóng mén,gěng wǒ chū hǔ jǐng。
摇摇风中旌,兹始见依凭。yáo yáo fēng zhōng jīng,zī shǐ jiàn yī píng。
缅思先世泽,于今果无竟。miǎn sī xiān shì zé,yú jīn guǒ wú jìng。
呜呼世道丧,欲语寒泪迸。wū hū shì dào sàng,yù yǔ hán lèi bèng。
何时倒银汉,与世开䒌靘。hé shí dào yín hàn,yǔ shì kāi mìng qìng。
昂头冠三山,俯瞰旭日晟。áng tóu guān sān shān,fǔ kàn xù rì chéng。
陆海辟文源,生民共涵泳。lù hǎi pì wén yuán,shēng mín gòng hán yǒng。

郝经

元泽州陵川人,字伯常。郝天挺孙。金亡,徙顺天,馆于守帅张柔、贾辅家,博览群书。应世祖忽必烈召入王府,条上经国安民之道数十事。及世祖即位,为翰林侍读学士。中统元年,使宋议和,被贾似道扣留,居真州十六年方归。旋卒,谥文忠。为学务有用。及被留,撰《续后汉书》、《易春秋外传》、《太极演》等书,另有《陵川文集》。 郝经的作品>>

猜您喜欢

秋兴五首

郝经

世事虽穷道不穷,金声犹振鲁王宫。shì shì suī qióng dào bù qióng,jīn shēng yóu zhèn lǔ wáng gōng。
看书极探天人理,下笔全侔造化功。kàn shū jí tàn tiān rén lǐ,xià bǐ quán móu zào huà gōng。
未洒后尘心有赘,忽惊前哲坐生风。wèi sǎ hòu chén xīn yǒu zhuì,hū jīng qián zhé zuò shēng fēng。
六经依旧垂天地,千载秦灰散劫空。liù jīng yī jiù chuí tiān dì,qiān zài qín huī sàn jié kōng。

秋兴五首

郝经

沙冷云平塞外天,霜风掣箭射幽燕。shā lěng yún píng sāi wài tiān,shuāng fēng chè jiàn shè yōu yàn。
群狐蹀血濡腥尾,一鹘抟空弄老拳。qún hú dié xuè rú xīng wěi,yī gǔ tuán kōng nòng lǎo quán。
白玉楼成贺安在,黄金台废隗犹贤。bái yù lóu chéng hè ān zài,huáng jīn tái fèi kuí yóu xián。
翩翩精卫休填海,驱石秦人已断鞭。piān piān jīng wèi xiū tián hǎi,qū shí qín rén yǐ duàn biān。

秋兴五首

郝经

永夜漫漫苦饭牛,北溟谁下钓鳌钩。yǒng yè màn màn kǔ fàn niú,běi míng shuí xià diào áo gōu。
拘云琢句鬼神泣,倚剑长歌天地愁。jū yún zuó jù guǐ shén qì,yǐ jiàn zhǎng gē tiān dì chóu。
日暖桃源秦世外,月明兰国楚江头。rì nuǎn táo yuán qín shì wài,yuè míng lán guó chǔ jiāng tóu。
但能握节终吾事,绝食犹轻汉五侯。dàn néng wò jié zhōng wú shì,jué shí yóu qīng hàn wǔ hóu。

秋兴五首

郝经

万里长风扫阵云,浩歌一曲倒清尊。wàn lǐ zhǎng fēng sǎo zhèn yún,hào gē yī qū dào qīng zūn。
昔人犹有未埋骨,邃世难招不返魂。xī rén yóu yǒu wèi mái gǔ,suì shì nán zhāo bù fǎn hún。
阴沴岂能昏日月,浊河难使贯乾坤。yīn lì qǐ néng hūn rì yuè,zhuó hé nán shǐ guàn qián kūn。
皇天不许中州静,夜夜长庚出蓟门。huáng tiān bù xǔ zhōng zhōu jìng,yè yè zhǎng gēng chū jì mén。

送董巨源

郝经

错落霜华季子裘,茫茫何处是西周。cuò luò shuāng huá jì zi qiú,máng máng hé chù shì xī zhōu。
乾坤破碎无元气,岁月蹉跎漫客愁。qián kūn pò suì wú yuán qì,suì yuè cuō tuó màn kè chóu。
举世横身归虎口,几人怀策射龙头。jǔ shì héng shēn guī hǔ kǒu,jǐ rén huái cè shè lóng tóu。
相逢不得从容地,空著长歌慰远游。xiāng féng bù dé cóng róng dì,kōng zhù zhǎng gē wèi yuǎn yóu。

老马

郝经

百战归来力不任,消磨神骏老骎骎。bǎi zhàn guī lái lì bù rèn,xiāo mó shén jùn lǎo qīn qīn。
垂头自惜千金骨,伏枥仍存万里心。chuí tóu zì xī qiān jīn gǔ,fú lì réng cún wàn lǐ xīn。
岁月淹延官路杳,风尘荏苒塞垣深。suì yuè yān yán guān lù yǎo,fēng chén rěn rǎn sāi yuán shēn。
短歌声断银壶缺,常记当年烈士吟。duǎn gē shēng duàn yín hú quē,cháng jì dāng nián liè shì yín。

题杨之美尚书寄王运使守太原书后

郝经

忆昔风尘暗两京,北门此日赖真卿。yì xī fēng chén àn liǎng jīng,běi mén cǐ rì lài zhēn qīng。
乾坤翻覆见忠节,臣子危亡置死生。qián kūn fān fù jiàn zhōng jié,chén zi wēi wáng zhì sǐ shēng。
一柱数年支大厦,孤军千里重长城。yī zhù shù nián zhī dà shà,gū jūn qiān lǐ zhòng zhǎng chéng。
尺书便是中丞传,读者犹能感义声。chǐ shū biàn shì zhōng chéng chuán,dú zhě yóu néng gǎn yì shēng。

南堂即事

郝经

长夏禅房绝点埃,郁蒸襟袖迥然开。zhǎng xià chán fáng jué diǎn āi,yù zhēng jīn xiù jiǒng rán kāi。
半轩流水移天去,满榻雄风送雨来。bàn xuān liú shuǐ yí tiān qù,mǎn tà xióng fēng sòng yǔ lái。
不记闲愁千万种,有时清唱两三杯。bù jì xián chóu qiān wàn zhǒng,yǒu shí qīng chàng liǎng sān bēi。
轻鸥也自知人意,浮入惊波却便回。qīng ōu yě zì zhī rén yì,fú rù jīng bō què biàn huí。

大宛二马

郝经

二马飘飘万里来,玉花萧飒上金台。èr mǎ piāo piāo wàn lǐ lái,yù huā xiāo sà shàng jīn tái。
风生两耳云霄近,电掣双瞳日月开。fēng shēng liǎng ěr yún xiāo jìn,diàn chè shuāng tóng rì yuè kāi。
渥水虎文连杀气,大宛龙种绝氛埃。wò shuǐ hǔ wén lián shā qì,dà wǎn lóng zhǒng jué fēn āi。
将军正欲成勋业,看汝骁腾展骥才。jiāng jūn zhèng yù chéng xūn yè,kàn rǔ xiāo téng zhǎn jì cái。

落花

郝经

彩云红雨暗长门,翡翠枝馀萼绿痕。cǎi yún hóng yǔ àn zhǎng mén,fěi cuì zhī yú è lǜ hén。
桃李东风蝴蝶梦,关山明月杜鹃魂。táo lǐ dōng fēng hú dié mèng,guān shān míng yuè dù juān hún。
玉阑烟冷空千树,金谷香销谩一尊。yù lán yān lěng kōng qiān shù,jīn gǔ xiāng xiāo mán yī zūn。
狼藉满庭君莫扫,且留春色到黄昏。láng jí mǎn tíng jūn mò sǎo,qiě liú chūn sè dào huáng hūn。

次韵答王国范

郝经

薄寒孤影澹黄昏,步出空斋自掩门。báo hán gū yǐng dàn huáng hūn,bù chū kōng zhāi zì yǎn mén。
霜落池萍清见底,风雕庭树静归根。shuāng luò chí píng qīng jiàn dǐ,fēng diāo tíng shù jìng guī gēn。
天高雁去人千里,江阔乌惊月一痕。tiān gāo yàn qù rén qiān lǐ,jiāng kuò wū jīng yuè yī hén。
两国音尘俱断绝,几年怀抱与谁论?liǎng guó yīn chén jù duàn jué,jǐ nián huái bào yǔ shuí lùn?

同阚彦举南湖晚步

郝经

荷花临水殿,绮月转帘腰。hé huā lín shuǐ diàn,qǐ yuè zhuǎn lián yāo。
晚吹动银管,暮凉生翠绡。wǎn chuī dòng yín guǎn,mù liáng shēng cuì xiāo。

促织

郝经

乱聒霜前夜,忙催机上秋。luàn guā shuāng qián yè,máng cuī jī shàng qiū。
无衣汝何益,重作旅人愁。wú yī rǔ hé yì,zhòng zuò lǚ rén chóu。

武昌词三首

郝经

巴陵女子韩希孟,梅溪主人张素英。bā líng nǚ zi hán xī mèng,méi xī zhǔ rén zhāng sù yīng。
解作歌诗还死节,不论倾国与倾城。jiě zuò gē shī hái sǐ jié,bù lùn qīng guó yǔ qīng chéng。

武昌词三首

郝经

乌鬼山头闹鼓鼙,武昌恭人携孺儿。wū guǐ shān tóu nào gǔ pí,wǔ chāng gōng rén xié rú ér。
黄须回鹘便批颊,义感万乘真英奇。huáng xū huí gǔ biàn pī jiá,yì gǎn wàn chéng zhēn yīng qí。
1091234567»