古诗词

青城行

郝经

坏山压城杀气黑,一夜京城忽流血。huài shān yā chéng shā qì hēi,yī yè jīng chéng hū liú xuè。
弓刀合沓满掖庭,妃主喧呼总狼藉。gōng dāo hé dá mǎn yē tíng,fēi zhǔ xuān hū zǒng láng jí。
驱出宫门不敢哭,血泪满面无人色。qū chū gōng mén bù gǎn kū,xuè lèi mǎn miàn wú rén sè。
戴楼门外是青城,匍匐赴死谁敢停?dài lóu mén wài shì qīng chéng,pú fú fù sǐ shuí gǎn tíng?
百年涵育尽涂地,死雾不散昏青冥。bǎi nián hán yù jǐn tú dì,sǐ wù bù sàn hūn qīng míng。
英府亲贤端可怜,白首随例亦就刑。yīng fǔ qīn xián duān kě lián,bái shǒu suí lì yì jiù xíng。
最苦爱王家两族,二十馀年不曾出。zuì kǔ ài wáng jiā liǎng zú,èr shí yú nián bù céng chū。
朝朝点数到堂前,每向官司求米肉。cháo cháo diǎn shù dào táng qián,měi xiàng guān sī qiú mǐ ròu。
男哥女妹自夫妇,腼面相看冤更酷。nán gē nǚ mèi zì fū fù,miǎn miàn xiāng kàn yuān gèng kù。
一旦开门见天日,推入行间便诛戮。yī dàn kāi mén jiàn tiān rì,tuī rù xíng jiān biàn zhū lù。
当时筑城为郊祀,却与皇家作东市。dāng shí zhù chéng wèi jiāo sì,què yǔ huáng jiā zuò dōng shì。
天兴初年靖康末,国破家亡酷相似。tiān xīng chū nián jìng kāng mò,guó pò jiā wáng kù xiāng shì。
君取他人既如此,今朝亦是寻常事。jūn qǔ tā rén jì rú cǐ,jīn cháo yì shì xún cháng shì。
君不见二百万家族尽赤,八十里城皆瓦砾。jūn bù jiàn èr bǎi wàn jiā zú jǐn chì,bā shí lǐ chéng jiē wǎ lì。
白骨更比青城多,遗民独向王孙泣。bái gǔ gèng bǐ qīng chéng duō,yí mín dú xiàng wáng sūn qì。
祸本骨肉相残贼,大臣蔽君尤壅塞。huò běn gǔ ròu xiāng cán zéi,dà chén bì jūn yóu yōng sāi。
至今行人不叹承天门,行人但嗟濠利宅!城荒国灭犹有十仞墙,墙头密匝生铁棘。zhì jīn xíng rén bù tàn chéng tiān mén,xíng rén dàn jiē háo lì zhái!chéng huāng guó miè yóu yǒu shí rèn qiáng,qiáng tóu mì zā shēng tiě jí。

郝经

元泽州陵川人,字伯常。郝天挺孙。金亡,徙顺天,馆于守帅张柔、贾辅家,博览群书。应世祖忽必烈召入王府,条上经国安民之道数十事。及世祖即位,为翰林侍读学士。中统元年,使宋议和,被贾似道扣留,居真州十六年方归。旋卒,谥文忠。为学务有用。及被留,撰《续后汉书》、《易春秋外传》、《太极演》等书,另有《陵川文集》。 郝经的作品>>

猜您喜欢

武昌词三首

郝经

汉阳宣教是妾夫,妾身未死缘事姑。hàn yáng xuān jiào shì qiè fū,qiè shēn wèi sǐ yuán shì gū。
骑士朝来强拥去,抱石半夜投沙湖。qí shì cháo lái qiáng yōng qù,bào shí bàn yè tóu shā hú。

满城道中

郝经

十二西郎缥缈中,颜行壁立插晴空。shí èr xī láng piāo miǎo zhōng,yán xíng bì lì chā qíng kōng。
欲携天地诸山去,不逐秦鞭过海东。yù xié tiān dì zhū shān qù,bù zhú qín biān guò hǎi dōng。

抱阳寺

郝经

孱颜苍玉抱幽村,突兀双龙窟宅尊。càn yán cāng yù bào yōu cūn,tū wù shuāng lóng kū zhái zūn。
回首万山东尽处,冷烟平远半乾坤。huí shǒu wàn shān dōng jǐn chù,lěng yān píng yuǎn bàn qián kūn。

郝经

作茧才成便弃捐,可怜辛苦为谁寒?zuò jiǎn cái chéng biàn qì juān,kě lián xīn kǔ wèi shuí hán?
不如蛛腹长丝满,连结朱檐与画阑。bù rú zhū fù zhǎng sī mǎn,lián jié zhū yán yǔ huà lán。

帅正堂

郝经

秋渚芙蓉澹澹香,新亭爽气酿新凉。qiū zhǔ fú róng dàn dàn xiāng,xīn tíng shuǎng qì niàng xīn liáng。
晚风吹断溪南雨,一片金烟挂夕阳。wǎn fēng chuī duàn xī nán yǔ,yī piàn jīn yān guà xī yáng。

九日郭外二首

郝经

溪上苍烟一道开,谁家日夕采菱回?xī shàng cāng yān yī dào kāi,shuí jiā rì xī cǎi líng huí?
片帆不举波间过,无限好山波底来。piàn fān bù jǔ bō jiān guò,wú xiàn hǎo shān bō dǐ lái。

九日郭外二首

郝经

萋萋宿草暗荒丘,落日徘徊上上头。qī qī sù cǎo àn huāng qiū,luò rì pái huái shàng shàng tóu。
一曲悲歌天地窄,怪人独鸟入长楸。yī qū bēi gē tiān dì zhǎi,guài rén dú niǎo rù zhǎng qiū。

赠渔者

郝经

一尺新鲂绿柳穿,渔人馈我不论钱。yī chǐ xīn fáng lǜ liǔ chuān,yú rén kuì wǒ bù lùn qián。
斫开细雪银膏莹,旋折黄芦爇晚烟。zhuó kāi xì xuě yín gāo yíng,xuán zhé huáng lú ruò wǎn yān。

龙德故宫怀古八首

郝经

国是当时总是非,强将商鞅作皋夔。guó shì dāng shí zǒng shì fēi,qiáng jiāng shāng yāng zuò gāo kuí。
莫言天变浑无畏,不见雷轰党籍碑。mò yán tiān biàn hún wú wèi,bù jiàn léi hōng dǎng jí bēi。

龙德故宫怀古八首

郝经

蔡京奸计假荆公,绍述虽同事岂同。cài jīng jiān jì jiǎ jīng gōng,shào shù suī tóng shì qǐ tóng。
不向岭南消祸本,更从海上立奇功。bù xiàng lǐng nán xiāo huò běn,gèng cóng hǎi shàng lì qí gōng。

龙德故宫怀古八首

郝经

人间未省有金国,地底唯知幸铁楼。rén jiān wèi shěng yǒu jīn guó,dì dǐ wéi zhī xìng tiě lóu。
忽见城头鹧鸪舞,卖花声断不胜愁。hū jiàn chéng tóu zhè gū wǔ,mài huā shēng duàn bù shèng chóu。

龙德故宫怀古八首

郝经

复国诛雠事岂难,背城借一据河山。fù guó zhū chóu shì qǐ nán,bèi chéng jiè yī jù hé shān。
汴梁更不回头望,直送汪黄到浙间。biàn liáng gèng bù huí tóu wàng,zhí sòng wāng huáng dào zhè jiān。

龙德故宫怀古八首

郝经

少康一旅便南奔,畀付英雄国可存。shǎo kāng yī lǚ biàn nán bēn,bì fù yīng xióng guó kě cún。
宗泽云亡李纲罢,衣冠不复到中原。zōng zé yún wáng lǐ gāng bà,yī guān bù fù dào zhōng yuán。

龙德故宫怀古八首

郝经

却许邦昌为纪信,浑将秦桧作程婴。què xǔ bāng chāng wèi jì xìn,hún jiāng qín guì zuò chéng yīng。
甘心江左成东晋,长使英雄气不平。gān xīn jiāng zuǒ chéng dōng jìn,zhǎng shǐ yīng xióng qì bù píng。

龙德故宫怀古八首

郝经

金人不敢驻幽燕,刘豫犹令帝八年。jīn rén bù gǎn zhù yōu yàn,liú yù yóu lìng dì bā nián。
若守汴梁和且战,关河一半尚能全。ruò shǒu biàn liáng hé qiě zhàn,guān hé yī bàn shàng néng quán。
1091234567»