古诗词

调笑令·边草

戴叔伦

边草,边草,边草尽来兵老。biān cǎo,biān cǎo,biān cǎo jǐn lái bīng lǎo。
山南山北雪晴。shān nán shān běi xuě qíng。
千里万里月明。qiān lǐ wàn lǐ yuè míng。
明月,明月,胡笳一声愁绝。míng yuè,míng yuè,hú jiā yī shēng chóu jué。
戴叔伦

戴叔伦

戴叔伦(732—789),唐代诗人,字幼公(一作次公),润州金坛(今属江苏)人。年轻时师事萧颖士。曾任新城令、东阳令、抚州刺史、容管经略使。晚年上表自请为道士。其诗多表现隐逸生活和闲适情调,但《女耕田行》、《屯田词》等篇也反映了人民生活的艰苦。论诗主张“诗家之景,如蓝田日暖,良玉生烟,可望而不可置于眉睫之前”。其诗体裁皆有所涉猎。 戴叔伦的作品>>

猜您喜欢

抚州被推昭雪答陆太祝三首

戴叔伦

贫交相爱果无疑,共向人间听直词。pín jiāo xiāng ài guǒ wú yí,gòng xiàng rén jiān tīng zhí cí。
从古以来何限枉,惭知暗室不曾欺。cóng gǔ yǐ lái hé xiàn wǎng,cán zhī àn shì bù céng qī。

抚州被推昭雪答陆太祝三首

戴叔伦

春风旅馆长庭芜,俯首低眉一老夫。chūn fēng lǚ guǎn zhǎng tíng wú,fǔ shǒu dī méi yī lǎo fū。
已对铁冠穷事本,不知廷尉念冤无。yǐ duì tiě guān qióng shì běn,bù zhī tíng wèi niàn yuān wú。

送独孤{忄曳}还京

戴叔伦

举家相逐还乡去,不向秋风怨别时。jǔ jiā xiāng zhú hái xiāng qù,bù xiàng qiū fēng yuàn bié shí。
湖水两重山万里,定知行尽到京师。hú shuǐ liǎng zhòng shān wàn lǐ,dìng zhī xíng jǐn dào jīng shī。

临流送顾东阳

戴叔伦

海上独归惭不及,邑中遗爱定无双。hǎi shàng dú guī cán bù jí,yì zhōng yí ài dìng wú shuāng。
兰桡起唱逐流去,却恨山溪通外江。lán ráo qǐ chàng zhú liú qù,què hèn shān xī tōng wài jiāng。

行营送马侍御

戴叔伦

万里羽书来未绝,五关烽火昼仍传。wàn lǐ yǔ shū lái wèi jué,wǔ guān fēng huǒ zhòu réng chuán。
故人多病尽归去,唯有刘桢不得眠。gù rén duō bìng jǐn guī qù,wéi yǒu liú zhēn bù dé mián。

送秦系

戴叔伦

五都来往无旧业,一代公卿尽故人。wǔ dōu lái wǎng wú jiù yè,yī dài gōng qīng jǐn gù rén。
不肯低头受羁束,远师溪上拂缨尘。bù kěn dī tóu shòu jī shù,yuǎn shī xī shàng fú yīng chén。

送裴判官回湖南

戴叔伦

莫怕南风且尽欢,湘山多雨夏中寒。mò pà nán fēng qiě jǐn huān,xiāng shān duō yǔ xià zhōng hán。
送君万里不觉远,此地曾为心铁官。sòng jūn wàn lǐ bù jué yuǎn,cǐ dì céng wèi xīn tiě guān。

再巡道永留别

戴叔伦

鬓下初惊白发时,更逢离别助秋悲。bìn xià chū jīng bái fā shí,gèng féng lí bié zhù qiū bēi。
从今不学四方事,已共家人海上期。cóng jīn bù xué sì fāng shì,yǐ gòng jiā rén hǎi shàng qī。

别崔法曹

戴叔伦

欲作别离西入秦,芝田枣径往来频。yù zuò bié lí xī rù qín,zhī tián zǎo jìng wǎng lái pín。
东湖此夕更留醉,逢著庐山学道人。dōng hú cǐ xī gèng liú zuì,féng zhù lú shān xué dào rén。

送萧二

戴叔伦

拟向田间老此身,寒郊怨别甚于春。nǐ xiàng tián jiān lǎo cǐ shēn,hán jiāo yuàn bié shén yú chūn。
又闻故里朋游尽,到日知逢何处人。yòu wén gù lǐ péng yóu jǐn,dào rì zhī féng hé chù rén。

湘川野望

戴叔伦

怀王独与佞人谋,闻道忠臣入乱流。huái wáng dú yǔ nìng rén móu,wén dào zhōng chén rù luàn liú。
今日登高望不见,楚云湘水各悠悠。jīn rì dēng gāo wàng bù jiàn,chǔ yún xiāng shuǐ gè yōu yōu。

将至道州寄李使君

戴叔伦

九疑深路绕山回,木落天清猿昼哀。jiǔ yí shēn lù rào shān huí,mù luò tiān qīng yuán zhòu āi。
犹隔箫韶一峰在,遥传五马向东来。yóu gé xiāo sháo yī fēng zài,yáo chuán wǔ mǎ xiàng dōng lái。

与虞沔州谒藏真上人

戴叔伦

故侯将我到山中,更上西峰见远公。gù hóu jiāng wǒ dào shān zhōng,gèng shàng xī fēng jiàn yuǎn gōng。
共问置心何处好,主人挥手指虚空。gòng wèn zhì xīn hé chù hǎo,zhǔ rén huī shǒu zhǐ xū kōng。

题招隐寺

戴叔伦

昨日临川谢病还,求田问舍独相关。zuó rì lín chuān xiè bìng hái,qiú tián wèn shě dú xiāng guān。
宋时有井如今在,却种胡麻不买山。sòng shí yǒu jǐng rú jīn zài,què zhǒng hú má bù mǎi shān。

过珥渎单老

戴叔伦

毫末成围海变田,单家依旧住溪边。háo mò chéng wéi hǎi biàn tián,dān jiā yī jiù zhù xī biān。
比来已向人间老,今日相过却少年。bǐ lái yǐ xiàng rén jiān lǎo,jīn rì xiāng guò què shǎo nián。