古诗词

与龚子敬同赋

郭麟孙

清游及新霁,缓步得嘉宾。qīng yóu jí xīn jì,huǎn bù dé jiā bīn。
古木寒泉寺,鸣鸠乳燕春。gǔ mù hán quán sì,míng jiū rǔ yàn chūn。
山行六七里,舟受两三人。shān xíng liù qī lǐ,zhōu shòu liǎng sān rén。
总是曾经处,何须更问津。zǒng shì céng jīng chù,hé xū gèng wèn jīn。

郭麟孙

元平江路人,字祥卿。博学工诗。为钱塘吏,调江东,归吴卒。有《祥卿集》。 郭麟孙的作品>>

猜您喜欢

题赵荣禄水村图

郭麟孙

泽国净秋色,远山横夕烟。zé guó jìng qiū sè,yuǎn shān héng xī yān。
水田群雁起,芦渚一罾悬。shuǐ tián qún yàn qǐ,lú zhǔ yī zēng xuán。
林树几间屋,君家若个边。lín shù jǐ jiān wū,jūn jiā ruò gè biān。
扁舟何日去,相伴白鸥眠。biǎn zhōu hé rì qù,xiāng bàn bái ōu mián。

龚子敬同游桃花坞赵中时适至

郭麟孙

麦光晓郭摇香浪,花气浮空散紫霞。mài guāng xiǎo guō yáo xiāng làng,huā qì fú kōng sàn zǐ xiá。
小院碧桃留客醉,隔林修竹又谁家。xiǎo yuàn bì táo liú kè zuì,gé lín xiū zhú yòu shuí jiā。
清明过了春将暮,浊酒倾残日又斜。qīng míng guò le chūn jiāng mù,zhuó jiǔ qīng cán rì yòu xié。
一笑相逢诚不易,人生看得几韶华。yī xiào xiāng féng chéng bù yì,rén shēng kàn dé jǐ sháo huá。

三月三日重游虎丘二首

郭麟孙

三月三日天气好,一年一度虎丘游。sān yuè sān rì tiān qì hǎo,yī nián yī dù hǔ qiū yóu。
枇杷岩下频呼酒,杨柳桥边旋系舟。pí pá yán xià pín hū jiǔ,yáng liǔ qiáo biān xuán xì zhōu。
春事固知欺白发,山灵元不厌清流。chūn shì gù zhī qī bái fā,shān líng yuán bù yàn qīng liú。
只今觞咏成陈迹,何用兰亭俯仰愁。zhǐ jīn shāng yǒng chéng chén jì,hé yòng lán tíng fǔ yǎng chóu。

三月三日重游虎丘二首

郭麟孙

细雨霏霏不湿衣,山前山后乱莺飞。xì yǔ fēi fēi bù shī yī,shān qián shān hòu luàn yīng fēi。
过桥春色绯桃树,临水人家白板扉。guò qiáo chūn sè fēi táo shù,lín shuǐ rén jiā bái bǎn fēi。
此地酒帘邀我醉,隔船箫鼓送人归。cǐ dì jiǔ lián yāo wǒ zuì,gé chuán xiāo gǔ sòng rén guī。
清游恐尽今朝乐,回首阊门又夕晖。qīng yóu kǒng jǐn jīn cháo lè,huí shǒu chāng mén yòu xī huī。

再题水村图

郭麟孙

分湖新卜筑,适与此词同。fēn hú xīn bo zhù,shì yǔ cǐ cí tóng。
如今不是画,真在水村中。rú jīn bù shì huà,zhēn zài shuǐ cūn zhōng。

游虎丘

郭麟孙

海峰何从来,平地涌高岭。hǎi fēng hé cóng lái,píng dì yǒng gāo lǐng。
去城不七里,幻此幽绝境。qù chéng bù qī lǐ,huàn cǐ yōu jué jìng。
芳游坐迟暮,无物惜馀景。fāng yóu zuò chí mù,wú wù xī yú jǐng。
树暗云岩深,花落春寺静。shù àn yún yán shēn,huā luò chūn sì jìng。
野草时有香,风絮淡无影。yě cǎo shí yǒu xiāng,fēng xù dàn wú yǐng。
山行纷游人,金翠竞驰骋。shān xíng fēn yóu rén,jīn cuì jìng chí chěng。
朝来有爽气,此意独谁领?cháo lái yǒu shuǎng qì,cǐ yì dú shuí lǐng?
我来极登览,妙灵应自省。wǒ lái jí dēng lǎn,miào líng yīng zì shěng。
遥看青数尖,俯视绿万顷。yáo kàn qīng shù jiān,fǔ shì lǜ wàn qǐng。
逃禅问点石,试茗汲憨井。táo chán wèn diǎn shí,shì míng jí hān jǐng。
意行忘步滑,野坐怯衣冷。yì xíng wàng bù huá,yě zuò qiè yī lěng。
聊为无事饮,颇觉清昼永。liáo wèi wú shì yǐn,pǒ jué qīng zhòu yǒng。
藉草方醉眠,松风忽吹醒。jí cǎo fāng zuì mián,sōng fēng hū chuī xǐng。

题赵子固兰蕙卷

郭麟孙

写兰以左笔为难,此图笔笔皆向左。xiě lán yǐ zuǒ bǐ wèi nán,cǐ tú bǐ bǐ jiē xiàng zuǒ。
香风一夕从西来,数片湘云忽吹堕。xiāng fēng yī xī cóng xī lái,shù piàn xiāng yún hū chuī duò。
天真满前呈烂熳,晴烟低叶分娿娜。tiān zhēn mǎn qián chéng làn màn,qíng yān dī yè fēn ē nà。
紫茎缥缈散曾华,翠带交加藏侧朵。zǐ jīng piāo miǎo sàn céng huá,cuì dài jiāo jiā cáng cè duǒ。
初观骇目若零乱,缔视凝神还帖妥。chū guān hài mù ruò líng luàn,dì shì níng shén hái tiē tuǒ。
想翁落笔风雨疾,不待解衣盘薄裸。xiǎng wēng luò bǐ fēng yǔ jí,bù dài jiě yī pán báo luǒ。
但觉书纸如书空,唯知有兰那有我。dàn jué shū zhǐ rú shū kōng,wéi zhī yǒu lán nà yǒu wǒ。
胸中所在皆众芳,变化纵横无不可。xiōng zhōng suǒ zài jiē zhòng fāng,biàn huà zòng héng wú bù kě。
他人一二已云多,翁今能事一何夥。tā rén yī èr yǐ yún duō,wēng jīn néng shì yī hé huǒ。
嗟予作画虽不能,知兰之趣亦颇颇。jiē yǔ zuò huà suī bù néng,zhī lán zhī qù yì pǒ pǒ。
再观品题惊绝倒,照眼骊珠十六颗。zài guān pǐn tí jīng jué dào,zhào yǎn lí zhū shí liù kē。
清气袭人肌骨寒,手之不置行与坐。qīng qì xí rén jī gǔ hán,shǒu zhī bù zhì xíng yǔ zuò。
陶君珍重秘藏之,玉轴牙签善封裹。táo jūn zhēn zhòng mì cáng zhī,yù zhóu yá qiān shàn fēng guǒ。

题高尚书秋山暮霭图

郭麟孙

长江万里流滔滔,风平如席静不涛。zhǎng jiāng wàn lǐ liú tāo tāo,fēng píng rú xí jìng bù tāo。
老枫疏柳澹云影,敧岸侧岛明秋毫。lǎo fēng shū liǔ dàn yún yǐng,jī àn cè dǎo míng qiū háo。
红尘一点飞不到,何人结屋江之皋。hóng chén yī diǎn fēi bù dào,hé rén jié wū jiāng zhī gāo。
霜清水落沙屿出,芦叶瑟瑟鸿南翱。shuāng qīng shuǐ luò shā yǔ chū,lú yè sè sè hóng nán áo。
一峰崒嵂耸峨髻,俯视培嵝如儿曹。yī fēng zú lǜ sǒng é jì,fǔ shì péi lǒu rú ér cáo。
晴岚朝爽滴空翠,树林露沐滋流膏。qíng lán cháo shuǎng dī kōng cuì,shù lín lù mù zī liú gāo。
心融造化意惨澹,笔挟风雨声萧骚。xīn róng zào huà yì cǎn dàn,bǐ xié fēng yǔ shēng xiāo sāo。
淋漓元气犹带湿,收拾万象无能逃。lín lí yuán qì yóu dài shī,shōu shí wàn xiàng wú néng táo。
扶舆清淑聚胸次,固应独擅人间豪。fú yú qīng shū jù xiōng cì,gù yīng dú shàn rén jiān háo。
未容小米诧能事,千古且说文昌高。wèi róng xiǎo mǐ chà néng shì,qiān gǔ qiě shuō wén chāng gāo。
世间神物不易得,牙签玉轴归时髦。shì jiān shén wù bù yì dé,yá qiān yù zhóu guī shí máo。
我来坐窗疲不遨,展卷顿觉舒郁陶。wǒ lái zuò chuāng pí bù áo,zhǎn juǎn dùn jué shū yù táo。
何烦蜡屐跻攀劳,崦西小红寻野桃。hé fán là jī jī pān láo,yān xī xiǎo hóng xún yě táo。

题苏子瞻翰墨

郭麟孙

山头崒嵂侵霄汉,片幅之间据其半。shān tóu zú lǜ qīn xiāo hàn,piàn fú zhī jiān jù qí bàn。
河水盘旋寒玉贯,云气蒙蒙中截断。hé shuǐ pán xuán hán yù guàn,yún qì méng méng zhōng jié duàn。
峰峦回合平若接,山城嵯峨耸楼观。fēng luán huí hé píng ruò jiē,shān chéng cuó é sǒng lóu guān。
下有森森林木灌,隐约浮空露纤巘。xià yǒu sēn sēn lín mù guàn,yǐn yuē fú kōng lù xiān yǎn。
沙平野旷征途远,行人凌竞马欲汗。shā píng yě kuàng zhēng tú yuǎn,xíng rén líng jìng mǎ yù hàn。
天机满前呈烂熳,浓墨如新笔凌乱。tiān jī mǎn qián chéng làn màn,nóng mò rú xīn bǐ líng luàn。
浑沌凿空太极判,元气淋漓风雨散。hún dùn záo kōng tài jí pàn,yuán qì lín lí fēng yǔ sàn。
若非定以范宽断,谁能展此奇手段。ruò fēi dìng yǐ fàn kuān duàn,shuí néng zhǎn cǐ qí shǒu duàn。
玉堂老仙重称赏,绝笔当为古之冠。yù táng lǎo xiān zhòng chēng shǎng,jué bǐ dāng wèi gǔ zhī guān。
牙签玉轴宜倒看,纵得千金慎勿换。yá qiān yù zhóu yí dào kàn,zòng dé qiān jīn shèn wù huàn。
老眼摩挲获珍玩,不敢留题只惊叹。lǎo yǎn mó sā huò zhēn wán,bù gǎn liú tí zhǐ jīng tàn。