古诗词

南歌子

温庭筠

手里金鹦鹉,胸前绣凤凰。shǒu lǐ jīn yīng wǔ,xiōng qián xiù fèng huáng。
偷眼暗形相。tōu yǎn àn xíng xiāng。
不如从嫁与,作鸳鸯。bù rú cóng jià yǔ,zuò yuān yāng。
温庭筠

温庭筠

温庭筠(约812—866)唐代诗人、词人。本名岐,字飞卿,太原祁(今山西祁县东南)人。富有天才,文思敏捷,每入试,押官韵,八叉手而成八韵,所以也有“温八叉”之称。然恃才不羁,又好讥刺权贵,多犯忌讳,取憎于时,故屡举进士不第,长被贬抑,终生不得志。官终国子助教。精通音律。工诗,与李商隐齐名,时称“温李”。其诗辞藻华丽,秾艳精致,内容多写闺情。其词艺术成就在晚唐诸词人之上,为“花间派”首要词人,对词的发展影响较大。在词史上,与韦庄齐名,并称“温韦”。存词七十余首。后人辑有《温飞卿集》及《金奁集》。 温庭筠的作品>>

猜您喜欢

新添声杨柳枝

温庭筠

【其一】
一尺深红胜曲尘,天生旧物不如新。yī chǐ shēn hóng shèng qū chén,tiān shēng jiù wù bù rú xīn。
合欢桃核终堪恨,里许元来别有人。hé huān táo hé zhōng kān hèn,lǐ xǔ yuán lái bié yǒu rén。
【其二】
井底点灯深烛伊,共郎长行莫围棋。jǐng dǐ diǎn dēng shēn zhú yī,gòng láng zhǎng xíng mò wéi qí。
玲珑骰子安红豆,入骨相思知不知?líng lóng tóu zi ān hóng dòu,rù gǔ xiāng sī zhī bù zhī?

菩萨蛮

温庭筠

小山重叠金明灭,鬓云欲度香腮雪。xiǎo shān zhòng dié jīn míng miè,bìn yún yù dù xiāng sāi xuě。
懒起画蛾眉,弄妆梳洗迟。lǎn qǐ huà é méi,nòng zhuāng shū xǐ chí。
照花前后镜,花面交相映。zhào huā qián hòu jìng,huā miàn jiāo xiāng yìng。
新帖绣罗襦,双双金鹧鸪。xīn tiē xiù luó rú,shuāng shuāng jīn zhè gū。

望江南

温庭筠

梳洗罢,独倚望江楼。shū xǐ bà,dú yǐ wàng jiāng lóu。
过尽千帆皆不是,斜晖脉脉水悠悠。guò jǐn qiān fān jiē bù shì,xié huī mài mài shuǐ yōu yōu。
肠断白蘋洲。cháng duàn bái píng zhōu。

梦江南

温庭筠

千万恨,恨极在天涯。qiān wàn hèn,hèn jí zài tiān yá。
山月不知心里事,水风空落眼前花,摇曳碧云斜。shān yuè bù zhī xīn lǐ shì,shuǐ fēng kōng luò yǎn qián huā,yáo yè bì yún xié。

更漏子

温庭筠

玉炉香,红蜡泪,偏照画堂秋思。yù lú xiāng,hóng là lèi,piān zhào huà táng qiū sī。
眉翠薄,鬓云残,夜长衾枕寒。méi cuì báo,bìn yún cán,yè zhǎng qīn zhěn hán。
梧桐树,三更雨,不道离情正苦。wú tóng shù,sān gèng yǔ,bù dào lí qíng zhèng kǔ。
一叶叶,一声声,空阶滴到明。yī yè yè,yī shēng shēng,kōng jiē dī dào míng。

更漏子

温庭筠

柳丝长,春雨细,花外漏声迢递。liǔ sī zhǎng,chūn yǔ xì,huā wài lòu shēng tiáo dì。
惊塞雁,起城乌,画屏金鹧鸪。jīng sāi yàn,qǐ chéng wū,huà píng jīn zhè gū。
香雾薄,透帘幕,惆怅谢家池阁。xiāng wù báo,tòu lián mù,chóu chàng xiè jiā chí gé。
红烛背,绣帘垂,梦长君不知。hóng zhú bèi,xiù lián chuí,mèng zhǎng jūn bù zhī。

菩萨蛮

温庭筠

玉楼明月长相忆,柳丝袅娜春无力。yù lóu míng yuè zhǎng xiāng yì,liǔ sī niǎo nà chūn wú lì。
门外草萋萋,送君闻马嘶。mén wài cǎo qī qī,sòng jūn wén mǎ sī。
画罗金翡翠,香烛销成泪。huà luó jīn fěi cuì,xiāng zhú xiāo chéng lèi。
花落子规啼,绿窗残梦迷。huā luò zi guī tí,lǜ chuāng cán mèng mí。

菩萨蛮

温庭筠

水精帘里颇黎枕,暖香惹梦鸳鸯锦。shuǐ jīng lián lǐ pǒ lí zhěn,nuǎn xiāng rě mèng yuān yāng jǐn。
江上柳如烟,雁飞残月天。jiāng shàng liǔ rú yān,yàn fēi cán yuè tiān。
藕丝秋色浅,人胜参差剪。ǒu sī qiū sè qiǎn,rén shèng cān chà jiǎn。
双鬓隔香红,玉钗头上风。shuāng bìn gé xiāng hóng,yù chāi tóu shàng fēng。

杨柳枝

温庭筠

宜春苑外最长条,闲袅春风伴舞腰。yí chūn yuàn wài zuì zhǎng tiáo,xián niǎo chūn fēng bàn wǔ yāo。
正是玉人肠断处,一渠春水赤阑桥。zhèng shì yù rén cháng duàn chù,yī qú chūn shuǐ chì lán qiáo。

杨柳枝

温庭筠

南内墙东御路旁,预知春色柳丝黄。nán nèi qiáng dōng yù lù páng,yù zhī chūn sè liǔ sī huáng。
杏花未肯无情思,何是情人最断肠。xìng huā wèi kěn wú qíng sī,hé shì qíng rén zuì duàn cháng。

杨柳枝

温庭筠

苏小门前柳万条,毿毿金线拂平桥。sū xiǎo mén qián liǔ wàn tiáo,sān sān jīn xiàn fú píng qiáo。
黄莺不语东风起,深闭朱门伴细腰。huáng yīng bù yǔ dōng fēng qǐ,shēn bì zhū mén bàn xì yāo。

杨柳枝

温庭筠

金缕毿毿碧瓦沟,六宫眉黛惹春愁。jīn lǚ sān sān bì wǎ gōu,liù gōng méi dài rě chūn chóu。
晚来更带龙池雨,半拂阑干半入楼。wǎn lái gèng dài lóng chí yǔ,bàn fú lán gàn bàn rù lóu。

杨柳枝

温庭筠

馆娃宫外邺城西,远映征帆近拂堤。guǎn wá gōng wài yè chéng xī,yuǎn yìng zhēng fān jìn fú dī。
系得王孙归意切,不关芳草绿萋萋。xì dé wáng sūn guī yì qiè,bù guān fāng cǎo lǜ qī qī。

杨柳枝

温庭筠

两两黄鹂色似金,袅枝啼露动芳音。liǎng liǎng huáng lí sè shì jīn,niǎo zhī tí lù dòng fāng yīn。
春来幸自长如线,可惜牵缠荡子心。chūn lái xìng zì zhǎng rú xiàn,kě xī qiān chán dàng zi xīn。

杨柳枝

温庭筠

御柳如丝映九重,凤皇窗柱绣芙蓉。yù liǔ rú sī yìng jiǔ zhòng,fèng huáng chuāng zhù xiù fú róng。
景阳楼畔千条露,一面新妆待晓钟。jǐng yáng lóu pàn qiān tiáo lù,yī miàn xīn zhuāng dài xiǎo zhōng。
3331234567»