古诗词

古悠悠行

李贺

白景归西山,碧华上迢迢。bái jǐng guī xī shān,bì huá shàng tiáo tiáo。
今古何处尽,千岁随风飘。jīn gǔ hé chù jǐn,qiān suì suí fēng piāo。
海沙变成石,鱼沫吹秦桥。hǎi shā biàn chéng shí,yú mò chuī qín qiáo。
空光远流浪,铜柱从年消。kōng guāng yuǎn liú làng,tóng zhù cóng nián xiāo。
李贺

李贺

李贺(约公元791年-约817年),字长吉,汉族,唐代河南福昌(今河南洛阳宜阳县)人,家居福昌昌谷,后世称李昌谷,是唐宗室郑王李亮后裔。有“诗鬼”之称,是与“诗圣”杜甫、“诗仙”李白、“诗佛”王维相齐名的唐代著名诗人。著有《昌谷集》。李贺是中唐的浪漫主义诗人,与李白、李商隐称为唐代三李。有“‘太白仙才,长吉鬼才’之说。李贺是继屈原、李白之后,中国文学史上又一位颇享盛誉的浪漫主义诗人。李贺长期的抑郁感伤,焦思苦吟的生活方式,元和八年(813年)因病辞去奉礼郎回昌谷,27岁英年早逝。 李贺的作品>>

猜您喜欢

南园十三首(其十三)

李贺

小树开朝径,长茸湿夜烟。xiǎo shù kāi cháo jìng,zhǎng rōng shī yè yān。
柳花惊雪浦,麦雨涨溪田。liǔ huā jīng xuě pǔ,mài yǔ zhǎng xī tián。
古刹疏钟度,遥岚破月悬。gǔ shā shū zhōng dù,yáo lán pò yuè xuán。
沙头敲石火,烧竹照渔船。shā tóu qiāo shí huǒ,shāo zhú zhào yú chuán。

出城

李贺

雪下桂花稀,啼乌被弹归。xuě xià guì huā xī,tí wū bèi dàn guī。
关水乘驴影,秦风帽带垂。guān shuǐ chéng lǘ yǐng,qín fēng mào dài chuí。
入乡试万里,无印自堪悲。rù xiāng shì wàn lǐ,wú yìn zì kān bēi。
卿卿忍相问,镜中双泪姿。qīng qīng rěn xiāng wèn,jìng zhōng shuāng lèi zī。

答赠

李贺

本是张公子,曾名萼绿华。běn shì zhāng gōng zi,céng míng è lǜ huá。
沉香熏小像,杨柳伴啼鸦。chén xiāng xūn xiǎo xiàng,yáng liǔ bàn tí yā。
露重金泥冷,杯阑玉树斜。lù zhòng jīn ní lěng,bēi lán yù shù xié。
琴堂沽酒客,新买后园花。qín táng gū jiǔ kè,xīn mǎi hòu yuán huā。

感春

李贺

日暖自萧条,花悲北郭骚。rì nuǎn zì xiāo tiáo,huā bēi běi guō sāo。
榆穿莱子眼,柳断舞儿腰。yú chuān lái zi yǎn,liǔ duàn wǔ ér yāo。
上幕迎神燕,飞丝送百劳。shàng mù yíng shén yàn,fēi sī sòng bǎi láo。
胡琴今日恨,急语向檀槽。hú qín jīn rì hèn,jí yǔ xiàng tán cáo。

画角东城

李贺

河转曙萧萧,鸦飞睥睨高。hé zhuǎn shǔ xiāo xiāo,yā fēi pì nì gāo。
帆长摽越甸,壁冷挂吴刀。fān zhǎng biāo yuè diān,bì lěng guà wú dāo。
淡菜生寒日,鲕鱼噀白涛。dàn cài shēng hán rì,ér yú xùn bái tāo。
水花沾抹额,旗鼓夜迎潮。shuǐ huā zhān mǒ é,qí gǔ yè yíng cháo。

洛阳城外别皇甫湜

李贺

洛阳吹别风,龙门起断烟。luò yáng chuī bié fēng,lóng mén qǐ duàn yān。
冬树束生涩,晚紫凝华天。dōng shù shù shēng sè,wǎn zǐ níng huá tiān。
单身野霜上,疲马飞蓬间。dān shēn yě shuāng shàng,pí mǎ fēi péng jiān。
凭轩一双泪,奉坠绿衣前。píng xuān yī shuāng lèi,fèng zhuì lǜ yī qián。

感讽六首(其五)

李贺

晓菊泫寒露,似悲团扇风。xiǎo jú xuàn hán lù,shì bēi tuán shàn fēng。
秋凉经汉殿,班子泣衰红。qiū liáng jīng hàn diàn,bān zi qì shuāi hóng。
本无辞辇意,岂见入空宫。běn wú cí niǎn yì,qǐ jiàn rù kōng gōng。
腰衱佩珠断,灰蝶生阴松。yāo jié pèi zhū duàn,huī dié shēng yīn sōng。

谣俗

李贺

上林胡蝶小,试伴汉家君。shàng lín hú dié xiǎo,shì bàn hàn jiā jūn。
飞向南城去,误落石榴裙。fēi xiàng nán chéng qù,wù luò shí liú qún。
脉脉花满树,翾翾燕绕云。mài mài huā mǎn shù,xuān xuān yàn rào yún。
出门不识路,羞问陌头人。chū mén bù shí lù,xiū wèn mò tóu rén。

贵公子夜阑曲

李贺

袅袅沈水烟,乌啼夜阑景。niǎo niǎo shěn shuǐ yān,wū tí yè lán jǐng。
曲沼芙蓉波,腰围白玉冷。qū zhǎo fú róng bō,yāo wéi bái yù lěng。

昌谷读书示巴童

李贺

虫响灯光薄,宵寒药气浓。chóng xiǎng dēng guāng báo,xiāo hán yào qì nóng。
君怜垂翅客,辛苦尚相从。jūn lián chuí chì kè,xīn kǔ shàng xiāng cóng。

巴童答

李贺

巨鼻宜山褐,庞眉入苦吟。jù bí yí shān hè,páng méi rù kǔ yín。
非君唱乐府,谁识怨秋深。fēi jūn chàng lè fǔ,shuí shí yuàn qiū shēn。

莫种树

李贺

园中莫种树,种树四时愁。yuán zhōng mò zhǒng shù,zhǒng shù sì shí chóu。
独睡南床月,今秋似去秋。dú shuì nán chuáng yuè,jīn qiū shì qù qiū。

将发

李贺

东床卷席罢,濩落将行去。dōng chuáng juǎn xí bà,huò luò jiāng xíng qù。
秋白遥遥空,日满门前路。qiū bái yáo yáo kōng,rì mǎn mén qián lù。

京城

李贺

驱马出门意,牢落长安心。qū mǎ chū mén yì,láo luò zhǎng ān xīn。
两事谁向道,自作秋风吟。liǎng shì shuí xiàng dào,zì zuò qiū fēng yín。

出城寄权璩杨敬之

李贺

草暖云昏万里春,宫花拂面送行人。cǎo nuǎn yún hūn wàn lǐ chūn,gōng huā fú miàn sòng xíng rén。
自言汉剑当飞去,何事还车载病身。zì yán hàn jiàn dāng fēi qù,hé shì hái chē zài bìng shēn。
2321234567»