古诗词

古悠悠行

李贺

白景归西山,碧华上迢迢。bái jǐng guī xī shān,bì huá shàng tiáo tiáo。
今古何处尽,千岁随风飘。jīn gǔ hé chù jǐn,qiān suì suí fēng piāo。
海沙变成石,鱼沫吹秦桥。hǎi shā biàn chéng shí,yú mò chuī qín qiáo。
空光远流浪,铜柱从年消。kōng guāng yuǎn liú làng,tóng zhù cóng nián xiāo。
李贺

李贺

李贺(约公元791年-约817年),字长吉,汉族,唐代河南福昌(今河南洛阳宜阳县)人,家居福昌昌谷,后世称李昌谷,是唐宗室郑王李亮后裔。有“诗鬼”之称,是与“诗圣”杜甫、“诗仙”李白、“诗佛”王维相齐名的唐代著名诗人。著有《昌谷集》。李贺是中唐的浪漫主义诗人,与李白、李商隐称为唐代三李。有“‘太白仙才,长吉鬼才’之说。李贺是继屈原、李白之后,中国文学史上又一位颇享盛誉的浪漫主义诗人。李贺长期的抑郁感伤,焦思苦吟的生活方式,元和八年(813年)因病辞去奉礼郎回昌谷,27岁英年早逝。 李贺的作品>>

猜您喜欢

雁门太守行

李贺

黑云压城城欲摧,甲光向日金鳞开。hēi yún yā chéng chéng yù cuī,jiǎ guāng xiàng rì jīn lín kāi。
角声满天秋色里,塞上燕脂凝夜紫。jiǎo shēng mǎn tiān qiū sè lǐ,sāi shàng yàn zhī níng yè zǐ。
半卷红旗临易水,霜重鼓寒声不起。bàn juǎn hóng qí lín yì shuǐ,shuāng zhòng gǔ hán shēng bù qǐ。
报君黄金台上意,提携玉龙为君死。bào jūn huáng jīn tái shàng yì,tí xié yù lóng wèi jūn sǐ。

南园十三首(其五)

李贺

男儿何不带吴钩,收取关山五十州?nán ér hé bù dài wú gōu,shōu qǔ guān shān wǔ shí zhōu?
请君暂上凌烟阁,若个书生万户侯?qǐng jūn zàn shàng líng yān gé,ruò gè shū shēng wàn hù hóu?

李凭箜篌引

李贺

吴丝蜀桐张高秋,空山凝云颓不流。wú sī shǔ tóng zhāng gāo qiū,kōng shān níng yún tuí bù liú。
江娥啼竹素女愁,李凭中国弹箜篌。jiāng é tí zhú sù nǚ chóu,lǐ píng zhōng guó dàn kōng hóu。
昆山玉碎凤凰叫,芙蓉泣露香兰笑。kūn shān yù suì fèng huáng jiào,fú róng qì lù xiāng lán xiào。
十二门前融冷光,二十三丝动紫皇。shí èr mén qián róng lěng guāng,èr shí sān sī dòng zǐ huáng。
女娲炼石补天处,石破天惊逗秋雨。nǚ wā liàn shí bǔ tiān chù,shí pò tiān jīng dòu qiū yǔ。
梦入神山教神妪,老鱼跳波瘦蛟舞。mèng rù shén shān jiào shén yù,lǎo yú tiào bō shòu jiāo wǔ。
吴质不眠倚桂树,露脚斜飞湿寒兔。wú zhì bù mián yǐ guì shù,lù jiǎo xié fēi shī hán tù。

七夕

李贺

别浦今朝暗,罗帷午夜愁。bié pǔ jīn cháo àn,luó wéi wǔ yè chóu。
鹊辞穿线月,花入曝衣楼。què cí chuān xiàn yuè,huā rù pù yī lóu。
天上分金镜,人间望玉钩。tiān shàng fēn jīn jìng,rén jiān wàng yù gōu。
钱塘苏小小,更值一年秋。qián táng sū xiǎo xiǎo,gèng zhí yī nián qiū。

苦昼短

李贺

飞光飞光,劝尔一杯酒。fēi guāng fēi guāng,quàn ěr yī bēi jiǔ。
吾不识青天高,黄地厚,wú bù shí qīng tiān gāo,huáng dì hòu,
唯见月寒日暖,来煎人寿。wéi jiàn yuè hán rì nuǎn,lái jiān rén shòu。
食熊则肥,食蛙则瘦。shí xióng zé féi,shí wā zé shòu。
神君何在,太一安有。shén jūn hé zài,tài yī ān yǒu。
天东有若木,下置衔烛龙。tiān dōng yǒu ruò mù,xià zhì xián zhú lóng。
吾将斩龙足,嚼龙肉。wú jiāng zhǎn lóng zú,jué lóng ròu。
使之朝不得回,夜不得伏。shǐ zhī cháo bù dé huí,yè bù dé fú。
自然老者不死,少者不哭。zì rán lǎo zhě bù sǐ,shǎo zhě bù kū。
何为服黄金,吞白玉。hé wèi fú huáng jīn,tūn bái yù。
谁似任公子,云中骑碧驴。shuí shì rèn gōng zi,yún zhōng qí bì lǘ。
刘彻茂陵多滞骨,嬴政梓棺费鲍鱼。liú chè mào líng duō zhì gǔ,yíng zhèng zǐ guān fèi bào yú。

金铜仙人辞汉歌

李贺

茂陵刘郎秋风客,夜闻马嘶晓无迹。mào líng liú láng qiū fēng kè,yè wén mǎ sī xiǎo wú jì。
画栏桂树悬秋香,三十六宫土花碧。huà lán guì shù xuán qiū xiāng,sān shí liù gōng tǔ huā bì。
魏官牵车指千里,东关酸风射眸子。wèi guān qiān chē zhǐ qiān lǐ,dōng guān suān fēng shè móu zi。
空将汉月出宫门,忆君清泪如铅水。kōng jiāng hàn yuè chū gōng mén,yì jūn qīng lèi rú qiān shuǐ。
衰兰送客咸阳道,天若有情天亦老。shuāi lán sòng kè xián yáng dào,tiān ruò yǒu qíng tiān yì lǎo。
携盘独出月荒凉,渭城已远波声小。xié pán dú chū yuè huāng liáng,wèi chéng yǐ yuǎn bō shēng xiǎo。

马诗二十三首(其四)

李贺

此马非凡马,房星本是星。cǐ mǎ fēi fán mǎ,fáng xīng běn shì xīng。
向前敲瘦骨,犹自带铜声。xiàng qián qiāo shòu gǔ,yóu zì dài tóng shēng。

苏小小墓

李贺

幽兰露,如啼眼。yōu lán lù,rú tí yǎn。
无物结同心,烟花不堪剪。wú wù jié tóng xīn,yān huā bù kān jiǎn。
草如茵,松如盖。cǎo rú yīn,sōng rú gài。
风为裳,水为佩。fēng wèi shang,shuǐ wèi pèi。
油壁车,夕相待。yóu bì chē,xī xiāng dài。
冷翠烛,劳光彩。lěng cuì zhú,láo guāng cǎi。
西陵下,风吹雨。xī líng xià,fēng chuī yǔ。

赠陈商

李贺

长安有男儿,二十心已朽。zhǎng ān yǒu nán ér,èr shí xīn yǐ xiǔ。
楞伽堆案前,楚辞系肘后。léng gā duī àn qián,chǔ cí xì zhǒu hòu。
人生有穷拙,日暮聊饮酒。rén shēng yǒu qióng zhuō,rì mù liáo yǐn jiǔ。
只今道已塞,何必须白首?zhǐ jīn dào yǐ sāi,hé bì xū bái shǒu?
凄凄陈述圣,披褐锄俎豆。qī qī chén shù shèng,pī hè chú zǔ dòu。
学为尧舜文,时人责衰偶。xué wèi yáo shùn wén,shí rén zé shuāi ǒu。
柴门车辙冻,日下榆影瘦。chái mén chē zhé dòng,rì xià yú yǐng shòu。
黄昏访我来,苦节青阳皱。huáng hūn fǎng wǒ lái,kǔ jié qīng yáng zhòu。
太华五千仞,劈地抽森秀。tài huá wǔ qiān rèn,pī dì chōu sēn xiù。
旁古无寸寻,一上戛牛斗。páng gǔ wú cùn xún,yī shàng jiá niú dòu。
公卿纵不怜,宁能锁吾口?gōng qīng zòng bù lián,níng néng suǒ wú kǒu?
李生师太华,大坐看白昼。lǐ shēng shī tài huá,dà zuò kàn bái zhòu。
逢霜作朴樕,得气为春柳。féng shuāng zuò pǔ sù,dé qì wèi chūn liǔ。
礼节乃相去,憔悴如刍狗。lǐ jié nǎi xiāng qù,qiáo cuì rú chú gǒu。
风雪直斋坛,墨组贯铜绶。fēng xuě zhí zhāi tán,mò zǔ guàn tóng shòu。
臣妾气态间,唯欲承箕帚。chén qiè qì tài jiān,wéi yù chéng jī zhǒu。
天眼何时开?古剑庸一吼。tiān yǎn hé shí kāi?gǔ jiàn yōng yī hǒu。

致酒行

李贺

零落栖迟一杯酒,主人奉觞客长寿。líng luò qī chí yī bēi jiǔ,zhǔ rén fèng shāng kè zhǎng shòu。
主父西游困不归,家人折断门前柳。zhǔ fù xī yóu kùn bù guī,jiā rén zhé duàn mén qián liǔ。
吾闻马周昔作新丰客,wú wén mǎ zhōu xī zuò xīn fēng kè,
天荒地老无人识。tiān huāng dì lǎo wú rén shí。
空将笺上两行书,直犯龙颜请恩泽。kōng jiāng jiān shàng liǎng xíng shū,zhí fàn lóng yán qǐng ēn zé。
我有迷魂招不得,雄鸡一声天下白。wǒ yǒu mí hún zhāo bù dé,xióng jī yī shēng tiān xià bái。
少年心事当拿云,谁念幽寒坐呜呃。shǎo nián xīn shì dāng ná yún,shuí niàn yōu hán zuò wū è。

马诗二十三首(其五)

李贺

大漠沙如雪,燕山月似钩。dà mò shā rú xuě,yàn shān yuè shì gōu。
何当金络脑,快走踏清秋。hé dāng jīn luò nǎo,kuài zǒu tà qīng qiū。

梦天

李贺

老兔寒蟾泣天色,云楼半开壁斜白。lǎo tù hán chán qì tiān sè,yún lóu bàn kāi bì xié bái。
玉轮轧露湿团光,鸾佩相逢桂香陌。yù lún yà lù shī tuán guāng,luán pèi xiāng féng guì xiāng mò。
黄尘清水三山下,更变千年如走马。huáng chén qīng shuǐ sān shān xià,gèng biàn qiān nián rú zǒu mǎ。
遥望齐州九点烟,一泓海水杯中泻。yáo wàng qí zhōu jiǔ diǎn yān,yī hóng hǎi shuǐ bēi zhōng xiè。

示弟

李贺

别弟三年后,还家一日馀。bié dì sān nián hòu,hái jiā yī rì yú。
醁醽今夕酒,缃帙去时书。lù líng jīn xī jiǔ,xiāng zhì qù shí shū。
病骨犹能在,人间底事无。bìng gǔ yóu néng zài,rén jiān dǐ shì wú。
何须问牛马,抛掷任枭卢。hé xū wèn niú mǎ,pāo zhì rèn xiāo lú。

李贺

入水文光动,抽空绿影春。rù shuǐ wén guāng dòng,chōu kōng lǜ yǐng chūn。
露华生笋径,苔色拂霜根。lù huá shēng sǔn jìng,tái sè fú shuāng gēn。
织可承香汗,裁堪钓锦鳞。zhī kě chéng xiāng hàn,cái kān diào jǐn lín。
三梁曾入用,一节奉王孙。sān liáng céng rù yòng,yī jié fèng wáng sūn。

过华清宫

李贺

春月夜啼鸦,宫帘隔御花。chūn yuè yè tí yā,gōng lián gé yù huā。
云生朱络暗,石断紫钱斜。yún shēng zhū luò àn,shí duàn zǐ qián xié。
玉碗盛残露,银灯点旧纱。yù wǎn shèng cán lù,yín dēng diǎn jiù shā。
蜀王无近信,泉上有芹芽。shǔ wáng wú jìn xìn,quán shàng yǒu qín yá。
2321234567»