古诗词

题陈北山扇五首

小云石海涯

翠幕低垂护午阴,碧瓶里面水痕深。cuì mù dī chuí hù wǔ yīn,bì píng lǐ miàn shuǐ hén shēn。
东风截断人间热,勾引清凉养道心。dōng fēng jié duàn rén jiān rè,gōu yǐn qīng liáng yǎng dào xīn。
贯云石

贯云石

贯云石(1286~1324) 元代散曲作家。字浮岑,号成斋,疏仙,酸斋。出身高昌回鹘畏吾人贵胄,祖父阿里海涯为元朝开国大将。原名小云石海涯,因父名贯只哥,即以贯为姓。自号酸斋。初因父荫袭为两淮万户府达鲁花赤,让爵于弟,北上从姚燧学。仁宗时拜翰林侍读学士、中奉大夫,知制诰同修国史。不久称疾辞官,隐于杭州一带,改名“易服”,在钱塘卖药为生,自号“芦花道人”。今人任讷将他的散曲与自号“甜斋”。 贯云石的作品>>

猜您喜欢

美人篇

贯云石

仙风雕雪玲珑温,吴姬剪月纤纤昏。xiān fēng diāo xuě líng lóng wēn,wú jī jiǎn yuè xiān xiān hūn。
行云补髻翠光滑,凤凰叫落空山月。xíng yún bǔ jì cuì guāng huá,fèng huáng jiào luò kōng shān yuè。
手摘闲愁八字分,春山恨重画不伸。shǒu zhāi xián chóu bā zì fēn,chūn shān hèn zhòng huà bù shēn。
肌浓汗腻朱粉匀,背人挥泪妆无痕。jī nóng hàn nì zhū fěn yún,bèi rén huī lèi zhuāng wú hén。
霜刀自制石榴裙,闭门不识诸王孙。shuāng dāo zì zhì shí liú qún,bì mén bù shí zhū wáng sūn。
绿烟熏透蓝田玉,罗带随风换装束。lǜ yān xūn tòu lán tián yù,luó dài suí fēng huàn zhuāng shù。
飞鸟衔怨过长门,芳菲不忍韶华屋。fēi niǎo xián yuàn guò zhǎng mén,fāng fēi bù rěn sháo huá wū。
连环步窄玉佩响,霓裳袖阔春风长。lián huán bù zhǎi yù pèi xiǎng,ní shang xiù kuò chūn fēng zhǎng。
钏松腕瘦觉多情,举手搔天天亦痒。chuàn sōng wàn shòu jué duō qíng,jǔ shǒu sāo tiān tiān yì yǎng。
锦香帐冷兰灯沈,落花不入芙蓉衾。jǐn xiāng zhàng lěng lán dēng shěn,luò huā bù rù fú róng qīn。
三山路杳银河深,彩鸾高诉愁人心。sān shān lù yǎo yín hé shēn,cǎi luán gāo sù chóu rén xīn。
天与美人倾国色,不如更与美人节。tiān yǔ měi rén qīng guó sè,bù rú gèng yǔ měi rén jié。
梦里梅花梦外身,万古千年对明月。mèng lǐ méi huā mèng wài shēn,wàn gǔ qiān nián duì míng yuè。

君山行

小云石海涯

北溟鱼背几千里,负我大梦游弱水。běi míng yú bèi jǐ qiān lǐ,fù wǒ dà mèng yóu ruò shuǐ。
蓬莱隔眼不盈拳,碧落香销吹不起。péng lái gé yǎn bù yíng quán,bì luò xiāng xiāo chuī bù qǐ。
茜裙女儿怀远游,远人不归明月羞。qiàn qún nǚ ér huái yuǎn yóu,yuǎn rén bù guī míng yuè xiū。
宝钗绾髻翠欲流,凤鬟十二照暮秋。bǎo chāi wǎn jì cuì yù liú,fèng huán shí èr zhào mù qiū。
女娲炼石补天手,手拙石开露天丑。nǚ wā liàn shí bǔ tiān shǒu,shǒu zhuō shí kāi lù tiān chǒu。
琼楼玉宇亦人间,直指示君君见不。qióng lóu yù yǔ yì rén jiān,zhí zhǐ shì jūn jūn jiàn bù。
斯须鱼去梦亦还,白云与我游君山。sī xū yú qù mèng yì hái,bái yún yǔ wǒ yóu jūn shān。

画龙歌

小云石海涯

老墨糊天霹雳死,手擘明珠换眸子。lǎo mò hú tiān pī lì sǐ,shǒu bāi míng zhū huàn móu zi。
一潜渊泽久不跃,泥活风须色深紫。yī qián yuān zé jiǔ bù yuè,ní huó fēng xū sè shēn zǐ。
虬髯老子家燕城,怒吹九龙无馀灯。qiú rán lǎo zi jiā yàn chéng,nù chuī jiǔ lóng wú yú dēng。
手提百尺阴山冰,连云涂作苍龙形。shǒu tí bǎi chǐ yīn shān bīng,lián yún tú zuò cāng lóng xíng。
槎牙爪角随风生,逆鳞射月干戈声。chá yá zhǎo jiǎo suí fēng shēng,nì lín shè yuè gàn gē shēng。
人间仰视玩且听,参辰散落天人惊。rén jiān yǎng shì wán qiě tīng,cān chén sàn luò tiān rén jīng。
潇湘浮黛蛾眉轻,太行不让蓬莱青。xiāo xiāng fú dài é méi qīng,tài xíng bù ràng péng lái qīng。
烈风倒雪银河倾,珊瑚盏阔堪不平。liè fēng dào xuě yín hé qīng,shān hú zhǎn kuò kān bù píng。
吸来喷出东风迎,春色万国生龙庭。xī lái pēn chū dōng fēng yíng,chūn sè wàn guó shēng lóng tíng。
七年旱绝尧生灵,九年涝涨舜不耕。qī nián hàn jué yáo shēng líng,jiǔ nián lào zhǎng shùn bù gēng。
尔来化作为霖福,为吾大元山海足。ěr lái huà zuò wèi lín fú,wèi wú dà yuán shān hǎi zú。

观日行

小云石海涯

六龙受鞭海水热,夜半金乌变颜色。liù lóng shòu biān hǎi shuǐ rè,yè bàn jīn wū biàn yán sè。
天河蘸电断鳌膊,刀击珊瑚碎流雪。tiān hé zhàn diàn duàn áo bó,dāo jī shān hú suì liú xuě。
朔方野客随云间,乘风来游海上山。shuò fāng yě kè suí yún jiān,chéng fēng lái yóu hǎi shàng shān。
飞骧拖空渡香水,地避中原杂圣凡。fēi xiāng tuō kōng dù xiāng shuǐ,dì bì zhōng yuán zá shèng fán。
壮鳌九尺解霜鼓,瘦纹巨犬自掀舞。zhuàng áo jiǔ chǐ jiě shuāng gǔ,shòu wén jù quǎn zì xiān wǔ。
惊看月下墨花鲜,欲作新诗授龙女。jīng kàn yuè xià mò huā xiān,yù zuò xīn shī shòu lóng nǚ。
人生行此丈夫国,天吴立涛欺地窄。rén shēng xíng cǐ zhàng fū guó,tiān wú lì tāo qī dì zhǎi。
乾坤空际落春帆,身在东南忆西北。qián kūn kōng jì luò chūn fān,shēn zài dōng nán yì xī běi。

采石歌

小云石海涯

采石山头日颓色,采石山下江流雪。cǎi shí shān tóu rì tuí sè,cǎi shí shān xià jiāng liú xuě。
行客不过水无迹,难以断魂招太白。xíng kè bù guò shuǐ wú jì,nán yǐ duàn hún zhāo tài bái。
我亦不留白玉堂,京华酒浅湘云长。wǒ yì bù liú bái yù táng,jīng huá jiǔ qiǎn xiāng yún zhǎng。
新亭风雨夜来梦,千载相思各断肠。xīn tíng fēng yǔ yè lái mèng,qiān zài xiāng sī gè duàn cháng。

别离情

小云石海涯

吁别离之苦兮,苍梧之野春草青,黄陵庙前春水生。xū bié lí zhī kǔ xī,cāng wú zhī yě chūn cǎo qīng,huáng líng miào qián chūn shuǐ shēng。
日暮湘裙动轻翠,玉树亭亭染红泪。rì mù xiāng qún dòng qīng cuì,yù shù tíng tíng rǎn hóng lèi。
又闻垓下虞姬泣,斗帐初惊楚歌毕。yòu wén gāi xià yú jī qì,dòu zhàng chū jīng chǔ gē bì。
佳人阁泪弃英雄,剑血不销原草碧。jiā rén gé lèi qì yīng xióng,jiàn xuè bù xiāo yuán cǎo bì。
何物谓之别离情,肝肠剥剥如铜声。hé wù wèi zhī bié lí qíng,gān cháng bō bō rú tóng shēng。
不如斫其竹,剪其草,免使人生谓情老。bù rú zhuó qí zhú,jiǎn qí cǎo,miǎn shǐ rén shēng wèi qíng lǎo。

题练川书隐壁

小云石海涯

朝来策杖轻天涯,东风落脚山人家。cháo lái cè zhàng qīng tiān yá,dōng fēng luò jiǎo shān rén jiā。
悠哉野服弃俗态,萧然未受豪华加。yōu zāi yě fú qì sú tài,xiāo rán wèi shòu háo huá jiā。
儿兮子兮嬉且悲,灯昏小帐连依依。ér xī zi xī xī qiě bēi,dēng hūn xiǎo zhàng lián yī yī。
山人已有春微微,吾侪必欲留新题。shān rén yǐ yǒu chūn wēi wēi,wú chái bì yù liú xīn tí。

筚篥乐为西瑛公子

小云石海涯

雄雷怨别雌雷老,云海镘沙地无草。xióng léi yuàn bié cí léi lǎo,yún hǎi màn shā dì wú cǎo。
□尘不受紫檀风,三寸芦中元气巧。chén bù shòu zǐ tán fēng,sān cùn lú zhōng yuán qì qiǎo。
微声辚辚喘不栖,魑魅梦哭猩猩饥。wēi shēng lín lín chuǎn bù qī,chī mèi mèng kū xīng xīng jī。
壮声九漏雪如铁,酥灯燄冷春风灭。zhuàng shēng jiǔ lòu xuě rú tiě,sū dēng yàn lěng chūn fēng miè。
神妻夜传髑髅杯,倒解昆仑饮腥血。shén qī yè chuán dú lóu bēi,dào jiě kūn lún yǐn xīng xuè。
紫台云散月荒凉,归路人稀腔更长。zǐ tái yún sàn yuè huāng liáng,guī lù rén xī qiāng gèng zhǎng。

岳阳楼

小云石海涯

西风吹我登斯楼,剑光影动乾坤浮。xī fēng chuī wǒ dēng sī lóu,jiàn guāng yǐng dòng qián kūn fú。
青山对客有馀瘦,游子思君无限愁。qīng shān duì kè yǒu yú shòu,yóu zi sī jūn wú xiàn chóu。
昨夜渔歌动湖末,一分天地十分秋。zuó yè yú gē dòng hú mò,yī fēn tiān dì shí fēn qiū。

当涂郡有脱靴亭以谪仙采石得名乃绘之图而赞以诗

贯云石

锦袍兮乌帻,神清兮气逸。jǐn páo xī wū zé,shén qīng xī qì yì。
凌铄兮万象,麾斥兮八极。líng shuò xī wàn xiàng,huī chì xī bā jí。
我思古人兮李太白,孰为使之朝禁林而暮采石也。wǒ sī gǔ rén xī lǐ tài bái,shú wèi shǐ zhī cháo jìn lín ér mù cǎi shí yě。
其天宝之嬖幸欤,公则何所于欣戚。qí tiān bǎo zhī bì xìng yú,gōng zé hé suǒ yú xīn qī。

山谷守当涂方九日而被谤谪宜州遂作返棹图而系之诗

小云石海涯

幅巾兮野服,貌腴兮神肃。fú jīn xī yě fú,mào yú xī shén sù。
孤鶱兮风雅,唾视兮爵禄。gū xiān xī fēng yǎ,tuò shì xī jué lù。
我思古人兮黄山谷,曷为使之六年僰道而九日姑孰也。wǒ sī gǔ rén xī huáng shān gǔ,hé wèi shǐ zhī liù nián bó dào ér jiǔ rì gū shú yě。
其符绍之朋党欤,公则何所于荣辱。qí fú shào zhī péng dǎng yú,gōng zé hé suǒ yú róng rǔ。
2612