古诗词

送沈教谕

陈樵

学舍山云暗,城楼海气深。xué shě shān yún àn,chéng lóu hǎi qì shēn。
文章初近古,风俗遂如今。wén zhāng chū jìn gǔ,fēng sú suì rú jīn。
冷署三年客,亨衢万里心。lěng shǔ sān nián kè,hēng qú wàn lǐ xīn。
须君明教法,那得刺青衿。xū jūn míng jiào fǎ,nà dé cì qīng jīn。

陈樵

元东阳人,字君采,号鹿皮子。幼承家学,继受经于程直方。学成不仕,隐居圁谷。性至孝。为文新逸超丽。有《鹿皮子集》。 陈樵的作品>>

猜您喜欢

越上宝林寺八咏飞来山

陈樵

铁钵生古色,曾经饭胡麻。tiě bō shēng gǔ sè,céng jīng fàn hú má。
黄龙此降伏,更长碧莲花。huáng lóng cǐ jiàng fú,gèng zhǎng bì lián huā。

越上宝林寺八咏飞来山

陈樵

禅宫庭宇静,深翠万竿竹。chán gōng tíng yǔ jìng,shēn cuì wàn gān zhú。
忽悟瓦砾声,香严道机熟。hū wù wǎ lì shēng,xiāng yán dào jī shú。

越上宝林寺八咏飞来山

陈樵

轩楹越中秀,轩窗四面山。xuān yíng yuè zhōng xiù,xuān chuāng sì miàn shān。
红尘飞不到,长共白云闲。hóng chén fēi bù dào,zhǎng gòng bái yún xián。

送李仲积北上

陈樵

北上京华去,名成几日归。běi shàng jīng huá qù,míng chéng jǐ rì guī。
春风折杨柳,离思两依依。chūn fēng zhé yáng liǔ,lí sī liǎng yī yī。

雪景

陈樵

小舟乘兴来,兴尽便回棹。xiǎo zhōu chéng xīng lái,xīng jǐn biàn huí zhào。
夜深雪更深,何须见安道。yè shēn xuě gèng shēn,hé xū jiàn ān dào。

双岘

陈樵

两峰削玉倚青天,一水分流碧汉边。liǎng fēng xuē yù yǐ qīng tiān,yī shuǐ fēn liú bì hàn biān。
好境直须真见得,莫将图画看山川。hǎo jìng zhí xū zhēn jiàn dé,mò jiāng tú huà kàn shān chuān。

陈樵

黄金蕊密露华重,碧玉枝交烟影凉。huáng jīn ruǐ mì lù huá zhòng,bì yù zhī jiāo yān yǐng liáng。
今日蟾宫亲折取,人间无物比天香。jīn rì chán gōng qīn zhé qǔ,rén jiān wú wù bǐ tiān xiāng。

赠冯东丘

陈樵

一曲鸣琴一局棋,一瓢新酒一编诗。yī qū míng qín yī jú qí,yī piáo xīn jiǔ yī biān shī。
幽斋风月清无限,莫问流年有盛衰。yōu zhāi fēng yuè qīng wú xiàn,mò wèn liú nián yǒu shèng shuāi。

送孙仲明尉再到东阳省墓归太原

陈樵

游子思亲日九回,首丘无计转堪哀。yóu zi sī qīn rì jiǔ huí,shǒu qiū wú jì zhuǎn kān āi。
故人相见休相问,不为东阳酒好来。gù rén xiāng jiàn xiū xiāng wèn,bù wèi dōng yáng jiǔ hǎo lái。

送孙仲明尉再到东阳省墓归太原

陈樵

西风老泪断人肠,滴死坟前草树荒。xī fēng lǎo lèi duàn rén cháng,dī sǐ fén qián cǎo shù huāng。
明日还家重回首,白云何处是东阳。míng rì hái jiā zhòng huí shǒu,bái yún hé chù shì dōng yáng。

送人之乐平

陈樵

鄱湖千里趣行装,野水闲云路渺茫。pó hú qiān lǐ qù xíng zhuāng,yě shuǐ xián yún lù miǎo máng。
解旆旗亭春水薄,不堪回首忆东阳。jiě pèi qí tíng chūn shuǐ báo,bù kān huí shǒu yì dōng yáng。

含晖亭

陈樵

山色空蒙翠不如,平湖长绕野人居。shān sè kōng méng cuì bù rú,píng hú zhǎng rào yě rén jū。
湖堤好种垂杨柳,取次持竿索贯鱼。hú dī hǎo zhǒng chuí yáng liǔ,qǔ cì chí gān suǒ guàn yú。

陈樵

拳石当轩玉色寒,雨苔蚀尽鹧鸪斑。quán shí dāng xuān yù sè hán,yǔ tái shí jǐn zhè gū bān。
也知好事无真见,不看真山看假山。yě zhī hǎo shì wú zhēn jiàn,bù kàn zhēn shān kàn jiǎ shān。

山水

陈樵

青山如髻树如麻,茅屋青帘认酒家。qīng shān rú jì shù rú má,máo wū qīng lián rèn jiǔ jiā。
侵晓一番风雨过,满川流出碧桃花。qīn xiǎo yī fān fēng yǔ guò,mǎn chuān liú chū bì táo huā。

江山万里图

陈樵

生憎李郭画山川,凿破鸿蒙混沌圆。shēng zēng lǐ guō huà shān chuān,záo pò hóng méng hùn dùn yuán。
尺地寸天都剪碎,女娲鍊石是何年。chǐ dì cùn tiān dōu jiǎn suì,nǚ wā liàn shí shì hé nián。