古诗词

送沈教谕

陈樵

学舍山云暗,城楼海气深。xué shě shān yún àn,chéng lóu hǎi qì shēn。
文章初近古,风俗遂如今。wén zhāng chū jìn gǔ,fēng sú suì rú jīn。
冷署三年客,亨衢万里心。lěng shǔ sān nián kè,hēng qú wàn lǐ xīn。
须君明教法,那得刺青衿。xū jūn míng jiào fǎ,nà dé cì qīng jīn。

陈樵

元东阳人,字君采,号鹿皮子。幼承家学,继受经于程直方。学成不仕,隐居圁谷。性至孝。为文新逸超丽。有《鹿皮子集》。 陈樵的作品>>

猜您喜欢

少微岩

陈樵

石丑松寒槲叶乾,振衣又在碧霞边。shí chǒu sōng hán hú yè qián,zhèn yī yòu zài bì xiá biān。
南州处士星犹近,今岁中秋月未圆。nán zhōu chù shì xīng yóu jìn,jīn suì zhōng qiū yuè wèi yuán。
云叶长黏岩上石,雨苔不满洞中天。yún yè zhǎng nián yán shàng shí,yǔ tái bù mǎn dòng zhōng tiān。
麝香眠处休惊起,绿桂初红果欲然。shè xiāng mián chù xiū jīng qǐ,lǜ guì chū hóng guǒ yù rán。

西岩紫霞洞

陈樵

洞壑霞云护隐居,西岩洞下是华胥。dòng hè xiá yún hù yǐn jū,xī yán dòng xià shì huá xū。
残红堕地五铢重,涨绿过楼一丈馀。cán hóng duò dì wǔ zhū zhòng,zhǎng lǜ guò lóu yī zhàng yú。
瑶草碧花牛氏石,锦囊玉轴米家书。yáo cǎo bì huā niú shì shí,jǐn náng yù zhóu mǐ jiā shū。
东州岁赋三千粟,我亦依岩学佃渔。dōng zhōu suì fù sān qiān sù,wǒ yì yī yán xué diàn yú。

山堂

陈樵

石甑寒来雪易凝,北峰良夜月盈盈。shí zèng hán lái xuě yì níng,běi fēng liáng yè yuè yíng yíng。
人离雪外只方丈,月比城头低一程。rén lí xuě wài zhǐ fāng zhàng,yuè bǐ chéng tóu dī yī chéng。
息石有棱依砌活,茯苓无种入庭生。xī shí yǒu léng yī qì huó,fú líng wú zhǒng rù tíng shēng。
白云寒处人踪绝,不是山光说性情。bái yún hán chù rén zōng jué,bù shì shān guāng shuō xìng qíng。

赠萧浣平寇

陈樵

人物江南第一流,将才儒术两无俦。rén wù jiāng nán dì yī liú,jiāng cái rú shù liǎng wú chóu。
英雄门列三千士,功业家传万户侯。yīng xióng mén liè sān qiān shì,gōng yè jiā chuán wàn hù hóu。
金虎佩章光夺月,玉龙出匣气横秋。jīn hǔ pèi zhāng guāng duó yuè,yù lóng chū xiá qì héng qiū。
奸回向化烟尘息,坐拥笙歌醉玉楼。jiān huí xiàng huà yān chén xī,zuò yōng shēng gē zuì yù lóu。

北山别业碧落洞

陈樵

听尽东林夏雨声,自携桐几下岩扃。tīng jǐn dōng lín xià yǔ shēng,zì xié tóng jǐ xià yán jiōng。
白云持得人谁寄,明月攀来桂未生。bái yún chí dé rén shuí jì,míng yuè pān lái guì wèi shēng。
雨后引苔书洞榜,霞边摘叶写山铭。yǔ hòu yǐn tái shū dòng bǎng,xiá biān zhāi yè xiě shān míng。
如何地绝重黎后,犹自挑云望玉京。rú hé dì jué zhòng lí hòu,yóu zì tiāo yún wàng yù jīng。

次韵黄晋卿见寄之什

陈樵

几载林丘草木黄,故人霄汉独难忘。jǐ zài lín qiū cǎo mù huáng,gù rén xiāo hàn dú nán wàng。
宫衣雨露犹沾湿,文律江湖共短长。gōng yī yǔ lù yóu zhān shī,wén lǜ jiāng hú gòng duǎn zhǎng。
笔迹旧时倾禇薛,才名此日数鼌张。bǐ jì jiù shí qīng zhě xuē,cái míng cǐ rì shù cháo zhāng。
他年明月中山寺,重与诗人话夜凉。tā nián míng yuè zhōng shān sì,zhòng yǔ shī rén huà yè liáng。

次韵黄晋卿见寄之什

陈樵

殿前对策士如墙,我对山人说坐忘。diàn qián duì cè shì rú qiáng,wǒ duì shān rén shuō zuò wàng。
岁晚单衣只自短,愁来白发有时长。suì wǎn dān yī zhǐ zì duǎn,chóu lái bái fā yǒu shí zhǎng。
山中蜡屐晴犹著,石上朱弦雨更张。shān zhōng là jī qíng yóu zhù,shí shàng zhū xián yǔ gèng zhāng。
有客江边期不到,只今秋日转凄凉。yǒu kè jiāng biān qī bù dào,zhǐ jīn qiū rì zhuǎn qī liáng。

劝兄弟

陈樵

田氏好兄弟,初焉念少差。tián shì hǎo xiōng dì,chū yān niàn shǎo chà。
一朝仍会合,荆树再开花。yī cháo réng huì hé,jīng shù zài kāi huā。

劝兄弟

陈樵

邺下然萁句,淮南布粟歌。yè xià rán qí jù,huái nán bù sù gē。
相煎容不得,奈尔二人何。xiāng jiān róng bù dé,nài ěr èr rén hé。

劝兄弟

陈樵

何苦毫厘较,当思手足亲。hé kǔ háo lí jiào,dāng sī shǒu zú qīn。
丁鸿与刘恺,让国是何人。dīng hóng yǔ liú kǎi,ràng guó shì hé rén。

劝兄弟

陈樵

鸿雁天边过,脊令原上飞。hóng yàn tiān biān guò,jí lìng yuán shàng fēi。
寻声还顾影,次序不相违。xún shēng hái gù yǐng,cì xù bù xiāng wéi。

劝兄弟

陈樵

父慈子必孝,兄友弟须恭。fù cí zi bì xiào,xiōng yǒu dì xū gōng。
倘使诚心在,如何不感通。tǎng shǐ chéng xīn zài,rú hé bù gǎn tōng。

劝兄弟

陈樵

连床听夜雨,长枕共姜衾。lián chuáng tīng yè yǔ,zhǎng zhěn gòng jiāng qīn。
棣萼相辉映,何忧外侮侵。dì è xiāng huī yìng,hé yōu wài wǔ qīn。

劝兄弟

陈樵

金昆与玉季,和乐奏埙篪。jīn kūn yǔ yù jì,hé lè zòu xūn chí。
气象自然别,淳风复古时。qì xiàng zì rán bié,chún fēng fù gǔ shí。

劝兄弟

陈樵

生来同一气,兄弟是天伦。shēng lái tóng yī qì,xiōng dì shì tiān lún。
只要长和睦,休论富与贫。zhǐ yào zhǎng hé mù,xiū lùn fù yǔ pín。