古诗词

杂曲歌辞杨柳枝

齐己

凤楼高映绿阴阴,凝重多含雨露深。fèng lóu gāo yìng lǜ yīn yīn,níng zhòng duō hán yǔ lù shēn。
莫谓一枝柔软力,几曾牵破别离心。mò wèi yī zhī róu ruǎn lì,jǐ céng qiān pò bié lí xīn。
齐己

齐己

齐己(863年—937年)出家前俗名胡德生,晚年自号衡岳沙门,湖南长沙宁乡县祖塔乡人,唐朝晚期著名诗僧。 齐己的作品>>

猜您喜欢

经贾岛旧居

齐己

先生居处所,野烧几为灰。xiān shēng jū chù suǒ,yě shāo jǐ wèi huī。
若有吟魂在,应随夜魄回。ruò yǒu yín hún zài,yīng suí yè pò huí。
地宁销志气,天忍罪清才。dì níng xiāo zhì qì,tiān rěn zuì qīng cái。
古木霜风晚,江禽共宿来。gǔ mù shuāng fēng wǎn,jiāng qín gòng sù lái。

送人游塞

齐己

槐柳野桥边,行尘暗马前。huái liǔ yě qiáo biān,xíng chén àn mǎ qián。
秋风来汉地,客路入胡天。qiū fēng lái hàn dì,kè lù rù hú tiān。
雁聚河流浊,羊群碛草膻。yàn jù hé liú zhuó,yáng qún qì cǎo shān。
那堪陇头宿,乡梦逐潺湲。nà kān lǒng tóu sù,xiāng mèng zhú chán yuán。

桃花

齐己

千株含露态,何处照人红?qiān zhū hán lù tài,hé chù zhào rén hóng?
风暖仙源里,春和水国中。fēng nuǎn xiān yuán lǐ,chūn hé shuǐ guó zhōng。
流莺应见落,舞蝶未知空。liú yīng yīng jiàn luò,wǔ dié wèi zhī kōng。
拟欲求图画,枝枝带竹丛。nǐ yù qiú tú huà,zhī zhī dài zhú cóng。

闻雁

齐己

何处人惊起,飞来过草堂。hé chù rén jīng qǐ,fēi lái guò cǎo táng。
丹心劳避弋,万里念随阳。dān xīn láo bì yì,wàn lǐ niàn suí yáng。
影断风天月,声孤荻岸霜。yǐng duàn fēng tiān yuè,shēng gū dí àn shuāng。
明年趁春去,江上别鸳鸯。míng nián chèn chūn qù,jiāng shàng bié yuān yāng。

送人游南

齐己

南国多山水,君游兴可知。nán guó duō shān shuǐ,jūn yóu xīng kě zhī。
船中江上景,晚泊早行时。chuán zhōng jiāng shàng jǐng,wǎn pō zǎo xíng shí。
子美遗魂地,藏真旧墨池。zi měi yí hún dì,cáng zhēn jiù mò chí。
经过几销日,荒草里寻碑。jīng guò jǐ xiāo rì,huāng cǎo lǐ xún bēi。

送益公归旧居

齐己

旧隐终牵梦,春残结束归。jiù yǐn zhōng qiān mèng,chūn cán jié shù guī。
溪山无伴过,风雨有花飞。xī shān wú bàn guò,fēng yǔ yǒu huā fēi。
片石留题字,孤潭照浣衣。piàn shí liú tí zì,gū tán zhào huàn yī。
邻僧喜相接,扫径与开扉。lín sēng xǐ xiāng jiē,sǎo jìng yǔ kāi fēi。

不睡

齐己

永夜不欲睡,虚堂闭复开。yǒng yè bù yù shuì,xū táng bì fù kāi。
却离灯影去,待得月光来。què lí dēng yǐng qù,dài dé yuè guāng lái。
落叶逢巢住,飞萤值我回。luò yè féng cháo zhù,fēi yíng zhí wǒ huí。
天明拂经案,一炷白檀灰。tiān míng fú jīng àn,yī zhù bái tán huī。

新秋雨后

齐己

夜雨洗河汉,诗怀觉有灵。yè yǔ xǐ hé hàn,shī huái jué yǒu líng。
篱声新蟋蟀,草影老蜻蜓。lí shēng xīn xī shuài,cǎo yǐng lǎo qīng tíng。
静引闲机发,凉吹远思醒。jìng yǐn xián jī fā,liáng chuī yuǎn sī xǐng。
逍遥向谁说,时注漆园经。xiāo yáo xiàng shuí shuō,shí zhù qī yuán jīng。

齐己

角角类关关,春晴锦羽乾。jiǎo jiǎo lèi guān guān,chūn qíng jǐn yǔ qián。
文呈五色异,瑞入九苞难。wén chéng wǔ sè yì,ruì rù jiǔ bāo nán。
暮宿红兰暖,朝飞绿野寒。mù sù hóng lán nuǎn,cháo fēi lǜ yě hán。
山梁从行者,错解仲尼叹。shān liáng cóng xíng zhě,cuò jiě zhòng ní tàn。

怀轩辕先生

齐己

不得先生信,空怀汗漫秋。bù dé xiān shēng xìn,kōng huái hàn màn qiū。
月华离鹤背,日影上鳌头。yuè huá lí hè bèi,rì yǐng shàng áo tóu。
欲学孤云去,其如重骨留。yù xué gū yún qù,qí rú zhòng gǔ liú。
槎程在何处,人世屡荒丘。chá chéng zài hé chù,rén shì lǚ huāng qiū。

永夜感怀寄郑谷郎中

齐己

展转复展转,所思安可论。zhǎn zhuǎn fù zhǎn zhuǎn,suǒ sī ān kě lùn。
夜凉难就枕,月好重开门。yè liáng nán jiù zhěn,yuè hǎo zhòng kāi mén。
霜杀百草尽,蛩归四壁根。shuāng shā bǎi cǎo jǐn,qióng guī sì bì gēn。
生来苦章句,早遇至公言。shēng lái kǔ zhāng jù,zǎo yù zhì gōng yán。

卖松者

齐己

未得凌云价,何惭所买真。wèi dé líng yún jià,hé cán suǒ mǎi zhēn。
自知桃李世,有爱岁寒人。zì zhī táo lǐ shì,yǒu ài suì hán rén。
瑟瑟初离涧,青青未识尘。sè sè chū lí jiàn,qīng qīng wèi shí chén。
宁同买花者,贵逐片时春。níng tóng mǎi huā zhě,guì zhú piàn shí chūn。

丙寅岁寄潘归仁

齐己

九土尽荒墟,干戈杀害馀。jiǔ tǔ jǐn huāng xū,gàn gē shā hài yú。
更须忧去国,未可守贫居。gèng xū yōu qù guó,wèi kě shǒu pín jū。
康泰终来在,编联莫破除。kāng tài zhōng lái zài,biān lián mò pò chú。
他年遇知己,无耻报襜褕。tā nián yù zhī jǐ,wú chǐ bào chān yú。

尝茶

齐己

石屋晚烟生,松窗铁碾声。shí wū wǎn yān shēng,sōng chuāng tiě niǎn shēng。
因留来客试,共说寄僧名。yīn liú lái kè shì,gòng shuō jì sēng míng。
味击诗魔乱,香搜睡思轻。wèi jī shī mó luàn,xiāng sōu shuì sī qīng。
春风霅川上,忆傍绿丛行。chūn fēng zhà chuān shàng,yì bàng lǜ cóng xíng。

咏影

齐己

万物患有象,不能逃大明。wàn wù huàn yǒu xiàng,bù néng táo dà míng。
始随残魄灭,又逐晓光生。shǐ suí cán pò miè,yòu zhú xiǎo guāng shēng。
曲直宁相隐,洪纤必自呈。qū zhí níng xiāng yǐn,hóng xiān bì zì chéng。
还如至公世,洞鉴是非情。hái rú zhì gōng shì,dòng jiàn shì fēi qíng。
7531234567»