古诗词

杂曲歌辞杨柳枝

齐己

凤楼高映绿阴阴,凝重多含雨露深。fèng lóu gāo yìng lǜ yīn yīn,níng zhòng duō hán yǔ lù shēn。
莫谓一枝柔软力,几曾牵破别离心。mò wèi yī zhī róu ruǎn lì,jǐ céng qiān pò bié lí xīn。
齐己

齐己

齐己(863年—937年)出家前俗名胡德生,晚年自号衡岳沙门,湖南长沙宁乡县祖塔乡人,唐朝晚期著名诗僧。 齐己的作品>>

猜您喜欢

杂曲歌辞杨柳枝

齐己

馆娃宫畔响廊前,依托吴王养翠烟。guǎn wá gōng pàn xiǎng láng qián,yī tuō wú wáng yǎng cuì yān。
剑去国亡台殿毁,却随红树噪秋蝉。jiàn qù guó wáng tái diàn huǐ,què suí hóng shù zào qiū chán。

杂曲歌辞杨柳枝

齐己

秾低似中陶潜酒,软极如伤宋玉风。nóng dī shì zhōng táo qián jiǔ,ruǎn jí rú shāng sòng yù fēng。
多谢将军绕营种,翠中闲卓战旗红。duō xiè jiāng jūn rào yíng zhǒng,cuì zhōng xián zhuó zhàn qí hóng。

杂曲歌辞杨柳枝

齐己

高僧爱惜遮江寺,游子伤残露野桥。gāo sēng ài xī zhē jiāng sì,yóu zi shāng cán lù yě qiáo。
争似著行垂上苑,碧桃红杏对摇摇。zhēng shì zhù xíng chuí shàng yuàn,bì táo hóng xìng duì yáo yáo。

夏日草堂作

齐己

沙泉带草堂,纸帐卷空床。shā quán dài cǎo táng,zhǐ zhàng juǎn kōng chuáng。
静是真消息,吟非俗肺肠。jìng shì zhēn xiāo xī,yín fēi sú fèi cháng。
园林坐清影,梅杏嚼红香。yuán lín zuò qīng yǐng,méi xìng jué hóng xiāng。
谁住原西寺,钟声送夕阳。shuí zhù yuán xī sì,zhōng shēng sòng xī yáng。

寄镜湖方干处士

齐己

贺监旧山川,空来近百年。hè jiān jiù shān chuān,kōng lái jìn bǎi nián。
闻君与琴鹤,终日在渔船。wén jūn yǔ qín hè,zhōng rì zài yú chuán。
岛露深秋石,湖澄半夜天。dǎo lù shēn qiū shí,hú chéng bàn yè tiān。
云门几回去,题遍好林泉。yún mén jǐ huí qù,tí biàn hǎo lín quán。

送人归吴

齐己

比说归耕钓,迢迢向海涯。bǐ shuō guī gēng diào,tiáo tiáo xiàng hǎi yá。
春寒游子路,村晚主人家。chūn hán yóu zi lù,cūn wǎn zhǔ rén jiā。
□□□□□,□山绿过茶。,shān lǜ guò chá。
重寻旧邻里,菱藕正开花。zhòng xún jiù lín lǐ,líng ǒu zhèng kāi huā。

赠仰上人

齐己

避地依真境,安闲似旧溪。bì dì yī zhēn jìng,ān xián shì jiù xī。
干戈百里外,泉石乱峰西。gàn gē bǎi lǐ wài,quán shí luàn fēng xī。
草瑞香难歇,松灵盖尽低。cǎo ruì xiāng nán xiē,sōng líng gài jǐn dī。
寻应报休马,瓶锡向南携。xún yīng bào xiū mǎ,píng xī xiàng nán xié。

夜坐

齐己

百虫声里坐,夜色共冥冥。bǎi chóng shēng lǐ zuò,yè sè gòng míng míng。
远忆诸峰顶,曾栖此性灵。yuǎn yì zhū fēng dǐng,céng qī cǐ xìng líng。
月华澄有象,诗思在无形。yuè huá chéng yǒu xiàng,shī sī zài wú xíng。
彻曙都忘寝,虚窗日照经。chè shǔ dōu wàng qǐn,xū chuāng rì zhào jīng。

新栽松

齐己

野僧教种法,苒苒出蓬蒿。yě sēng jiào zhǒng fǎ,rǎn rǎn chū péng hāo。
百岁催人老,千年待尔高。bǎi suì cuī rén lǎo,qiān nián dài ěr gāo。
静宜兼竹石,幽合近猿猱。jìng yí jiān zhú shí,yōu hé jìn yuán náo。
他日成阴后,秋风吹海涛。tā rì chéng yīn hòu,qiū fēng chuī hǎi tāo。

期友人

齐己

早晚逐兹来,闲门日为开。zǎo wǎn zhú zī lái,xián mén rì wèi kāi。
乱蛩鸣白草,残菊藉苍苔。luàn qióng míng bái cǎo,cán jú jí cāng tái。
困卧谁惊起,闲行自欲回。kùn wò shuí jīng qǐ,xián xíng zì yù huí。
何时此携手,吾子本多才。hé shí cǐ xié shǒu,wú zi běn duō cái。

和郑谷郎中看棋

齐己

个是仙家事,何人合用心。gè shì xiān jiā shì,hé rén hé yòng xīn。
几时终一局,万木老千岑。jǐ shí zhōng yī jú,wàn mù lǎo qiān cén。
有路如飞出,无机似陆沈。yǒu lù rú fēi chū,wú jī shì lù shěn。
樵夫可能解,也此废光阴。qiáo fū kě néng jiě,yě cǐ fèi guāng yīn。

寄钱塘罗给事

齐己

愤愤呕谗书,无人诵子虚。fèn fèn ǒu chán shū,wú rén sòng zi xū。
伤心天祐末,搔首懿宗初。shāng xīn tiān yòu mò,sāo shǒu yì zōng chū。
海树青丛短,湖山翠点疏。hǎi shù qīng cóng duǎn,hú shān cuì diǎn shū。
秋涛看足否,罗刹石边居。qiū tāo kàn zú fǒu,luó shā shí biān jū。

戊辰岁湘中寄郑谷郎中

齐己

白发久慵簪,常闻病亦吟。bái fā jiǔ yōng zān,cháng wén bìng yì yín。
瘦应成鹤骨,闲想似禅心。shòu yīng chéng hè gǔ,xián xiǎng shì chán xīn。
上国杨花乱,沧洲荻笋深。shàng guó yáng huā luàn,cāng zhōu dí sǔn shēn。
不堪思翠巘,西望独沾襟。bù kān sī cuì yǎn,xī wàng dú zhān jīn。

寓言

齐己

造化安能保,山川凿欲翻。zào huà ān néng bǎo,shān chuān záo yù fān。
精华销地底,珠玉聚侯门。jīng huá xiāo dì dǐ,zhū yù jù hóu mén。
始作骄奢本,终为祸乱根。shǐ zuò jiāo shē běn,zhōng wèi huò luàn gēn。
亡家与亡国,云此更何言。wáng jiā yǔ wáng guó,yún cǐ gèng hé yán。

寄王振拾遗

齐己

折槛意何如,平安信不虚。zhé kǎn yì hé rú,píng ān xìn bù xū。
近来焚谏草,深去觅山居。jìn lái fén jiàn cǎo,shēn qù mì shān jū。
□□□□□,□□□□馀。,yú。
分明知在处,难寄乱离书。fēn míng zhī zài chù,nán jì luàn lí shū。
7531234567»