古诗词

杂曲歌辞杨柳枝

齐己

秾低似中陶潜酒,软极如伤宋玉风。nóng dī shì zhōng táo qián jiǔ,ruǎn jí rú shāng sòng yù fēng。
多谢将军绕营种,翠中闲卓战旗红。duō xiè jiāng jūn rào yíng zhǒng,cuì zhōng xián zhuó zhàn qí hóng。
齐己

齐己

齐己(863年—937年)出家前俗名胡德生,晚年自号衡岳沙门,湖南长沙宁乡县祖塔乡人,唐朝晚期著名诗僧。 齐己的作品>>

猜您喜欢

寄归州马判官

齐己

郡带女?名,民康境亦宁。jùn dài nǚ míng,mín kāng jìng yì níng。
晏梳秋鬓白,闲坐暮山青。yàn shū qiū bìn bái,xián zuò mù shān qīng。
赠客椒初熟,寻僧酒半醒。zèng kè jiāo chū shú,xún sēng jiǔ bàn xǐng。
应怀旧居处,歌管隔墙听。yīng huái jiù jū chù,gē guǎn gé qiáng tīng。

倦客

齐己

闭眼即开门,人间事倦闻。bì yǎn jí kāi mén,rén jiān shì juàn wén。
如何迎好客,不似看闲云。rú hé yíng hǎo kè,bù shì kàn xián yún。
少欲资三要,多言让十分。shǎo yù zī sān yào,duō yán ràng shí fēn。
疏慵本吾性,任笑早离群。shū yōng běn wú xìng,rèn xiào zǎo lí qún。

送灵{巩/言}上人游五台

齐己

此去清凉顶,期瞻大圣容。cǐ qù qīng liáng dǐng,qī zhān dà shèng róng。
便应过洛水,即未上嵩峰。biàn yīng guò luò shuǐ,jí wèi shàng sōng fēng。
残照催行影,幽林惜驻踪。cán zhào cuī xíng yǐng,yōu lín xī zhù zōng。
想登金阁望,东北极兵锋。xiǎng dēng jīn gé wàng,dōng běi jí bīng fēng。

静坐

齐己

坐卧与行住,入禅还出吟。zuò wò yǔ xíng zhù,rù chán hái chū yín。
也应长日月,消得个身心。yě yīng zhǎng rì yuè,xiāo dé gè shēn xīn。
默论相如少,黄梅付嘱深。mò lùn xiāng rú shǎo,huáng méi fù zhǔ shēn。
门前古松径,时起步清阴。mén qián gǔ sōng jìng,shí qǐ bù qīng yīn。

谢虚中上人寄示题天策阁诗

齐己

天策二首作,境幽搜亦玄。tiān cè èr shǒu zuò,jìng yōu sōu yì xuán。
阁横三楚上,题挂九霄边。gé héng sān chǔ shàng,tí guà jiǔ xiāo biān。
寺额因标胜,诗人合遇贤。sì é yīn biāo shèng,shī rén hé yù xián。
他时谁倚槛,吟此岂忘筌。tā shí shuí yǐ kǎn,yín cǐ qǐ wàng quán。

荆门寄怀章供奉兼呈幕中知己

齐己

紫衣居贵上,青衲老关中。zǐ yī jū guì shàng,qīng nà lǎo guān zhōng。
事佛门相似,朝天路不同。shì fú mén xiāng shì,cháo tiān lù bù tóng。
神凝无恶梦,诗澹老真风。shén níng wú è mèng,shī dàn lǎo zhēn fēng。
闻道知音在,官高信莫通。wén dào zhī yīn zài,guān gāo xìn mò tōng。

江令石

齐己

思量江令意,爱石甚悠悠。sī liàng jiāng lìng yì,ài shí shén yōu yōu。
贪向深宫去,死同亡国休。tān xiàng shēn gōng qù,sǐ tóng wáng guó xiū。
两株荒草里,千古暮江头。liǎng zhū huāng cǎo lǐ,qiān gǔ mù jiāng tóu。
若似黄金贵,隋军也不留。ruò shì huáng jīn guì,suí jūn yě bù liú。

月下作

齐己

良夜如清昼,幽人在小庭。liáng yè rú qīng zhòu,yōu rén zài xiǎo tíng。
满空垂列宿,那个是文星。mǎn kōng chuí liè sù,nà gè shì wén xīng。
世界归谁是,心魂向自宁。shì jiè guī shuí shì,xīn hún xiàng zì níng。
何当见尧舜,重为造生灵。hé dāng jiàn yáo shùn,zhòng wèi zào shēng líng。

游道林寺四绝亭观宋杜诗版

齐己

宋杜诗题在,风骚到此真。sòng dù shī tí zài,fēng sāo dào cǐ zhēn。
独来终日看,一为拂秋尘。dú lái zhōng rì kàn,yī wèi fú qiū chén。
古石生寒仞,春松脱老鳞。gǔ shí shēng hán rèn,chūn sōng tuō lǎo lín。
高僧眼根静,应见客吟神。gāo sēng yǎn gēn jìng,yīng jiàn kè yín shén。

勉诗僧

齐己

莫把毛生刺,低佪谒李膺。mò bǎ máo shēng cì,dī huí yè lǐ yīng。
须防知佛者,解笑爱名僧。xū fáng zhī fú zhě,jiě xiào ài míng sēng。
道性宜如水,诗情合似冰。dào xìng yí rú shuǐ,shī qíng hé shì bīng。
还同莲社客,联唱绕香灯。hái tóng lián shè kè,lián chàng rào xiāng dēng。

谢人墨

齐己

珍重岁寒烟,携来路几千。zhēn zhòng suì hán yān,xié lái lù jǐ qiān。
只应真典诰,消得苦磨研。zhǐ yīng zhēn diǎn gào,xiāo dé kǔ mó yán。
正色浮端砚,精光动蜀笺。zhèng sè fú duān yàn,jīng guāng dòng shǔ jiān。
因君强濡染,舍此即忘筌。yīn jūn qiáng rú rǎn,shě cǐ jí wàng quán。

送人游玉泉寺

齐己

西峰大雪开,万叠向空堆。xī fēng dà xuě kāi,wàn dié xiàng kōng duī。
客贵犹寻去,僧高肯不来。kè guì yóu xún qù,sēng gāo kěn bù lái。
潭澄猿觑月,窦冷鹿眠苔。tán chéng yuán qù yuè,dòu lěng lù mián tái。
公子将才子,联题兴未回。gōng zi jiāng cái zi,lián tí xīng wèi huí。

寄郑谷郎中

齐己

诗心何以传,所证自同禅。shī xīn hé yǐ chuán,suǒ zhèng zì tóng chán。
觅句如探虎,逢知似得仙。mì jù rú tàn hǔ,féng zhī shì dé xiān。
神清太古在,字好雅风全。shén qīng tài gǔ zài,zì hǎo yǎ fēng quán。
曾沐星郎许,终惭是斐然。céng mù xīng láng xǔ,zhōng cán shì fěi rán。

春雨

齐己

欲布如膏势,先闻动地雷。yù bù rú gāo shì,xiān wén dòng dì léi。
云龙相得起,风电一时来。yún lóng xiāng dé qǐ,fēng diàn yī shí lái。
霢霂农桑野,冥蒙杨柳台。mài mù nóng sāng yě,míng méng yáng liǔ tái。
何人待晴暖,庭有牡丹开。hé rén dài qíng nuǎn,tíng yǒu mǔ dān kāi。

明月峰

齐己

明月峰头石,曾闻学月明。míng yuè fēng tóu shí,céng wén xué yuè míng。
别舒长夜彩,高照一村耕。bié shū zhǎng yè cǎi,gāo zhào yī cūn gēng。
颇乱无私理,徒惊鄙俗情。pǒ luàn wú sī lǐ,tú jīng bǐ sú qíng。
传云遭凿后,顽白在峥嵘。chuán yún zāo záo hòu,wán bái zài zhēng róng。